Ở dưới Thú Thần điện có mười chi nhánh chủng tộc Hoàng Kim cường đại nhất, được gọi là thập đại Hoàng tộc, có quyền lực cực cao, mỗi chủng tộc Hoàng Kim đều có số lượng chủng tộc phụ thuộc nhiều kinh người, có thực lực cá nhân và thực lực chỉnh thể vô cùng cường đại, là mũi nhọn vũ lực chiến đấu của tộc Thú Nhân, ngày thường bọn họ được các thú nhân cấp thấp cung phụng, thời điểm các chủng tộc phụ thuộc gặp nguy hiểm, Hoàng tộc có trách nhiệm bảo vệ.
Trong thập đại Hoàng tộc, chủng tộc Hổ nhân tộc và Nhân Sư tộc là hai chủng tộc cường đại, tương đối nổi danh.
Nói như vậy, ngoại trừ tư binh của các tộc, thú nhân tộc còn có một ít quân đội biên chế pha trộn, một khi gặp chiến tranh, trên cơ bản đều là lấy quân đội này tiến hành chiến đấu.
- Trên thực tế, sức chiến đấu của trư nhân tộc chúng ta cũng phi thường cường hãn, bàn về nhân khẩu, càng là chủng tộc có sức sinh sôi nảy nở tốt, nhưng lại chỉ đứng hàn chủng tộc Bạch Ngân, thực sự là không công bằng, không công bằng a!
Dọc theo đường đi, Artest biểu hiện đầy đủ trí thông minh của một con heo, không ngừng mà hoài niệm.
Tôn Phi nghe xong, chỉ là mỉm cười, cũng không để ý tới hắn.
Đại đa số thời điểm, lực chú ý của Quốc Vương Bệ Hạ đều bị những đồ vật trông rất kỳ quái trong Thú Nhân thành hấp dẫn triệt để.
Trên thực tế, càng là thâm nhập vào trung tâm thành, trong lòng Tôn Phi càng nhấc lên cơn sóng gió động trời.
Bởi vì hắn thấy được cống thoát nước trong thành, đèn đường xanh đỏ, thú nhân đi lại còn nói về “cảnh sát giao thông” mà chỉ có ở Hương Ba thành, nơi có Tôn Phi với trí nhớ của kiếp trước sáng tạo ra, còn đi qua một ít trường học, chợ, ngục giam của thú nhân tộc, từ tạo hình kiến trúc đến tên gọi, quả thực chính là một ít cơ cấu giống như kiếp trước của Tôn Phi.
Đây quả thực thật là bất khả tư nghị!
Tôn Phi rất không có tiết tháo suy đoán, lẽ nào bộ tộc Thú Nhân bị nhốt ở phiến đại lục “Nơi trục xuất” này một ngàn năm, đột biến gien, sinh ra manh nha văn minh khoa học kỹ thuật?
Cùng đi tiếp, nhìn kiến trúc trong thành, lại nghe Artest nói liên miên không dứt giới thiệu, khiếp sợ trong lòng Tôn Phi càng ngày càng nồng đậm hơn.
Ngay cả đám người Tores, Drogba, Oleguer, trên mặt cũng mang theo thần sắc kỳ dị.
Thành thú nhân cho bọn họ cảm giác cực kỳ quen thuộc.
Bởi vì rất nhiều thứ ở nơi này phi thường tương tự với Hương Ba thành, đây khiến cho bọn họ cảm thấy hiếu kỳ vô cùng, phải biết rằng rất nhiều thiết trí và tên gọi trong Hương Ba thành đều là Alexander Vương thiên tài kiệt xuất, ở toàn bộ đại lục Azeroth là độc nhất vô nhị, bị vô số các đại đế quốc nhòm ngó noi theo, Hương Ba thành hôm nay đã trở thành hòn ngọc sáng trong văn minh bắc vực đại lục, từ nơi đất cằn sỏi đá trở thành tượng trưng cho tiên tiến nhất.
Thế nhưng cái “Nơi trục xuất” ác liệt lạc hậu này, thậm chí có rất nhiều thứ có cách thiết trí và tên gọi khác Hương Ba thành nhưng kết quả lại giống nhau đến thần kỳ, khiến kẻ nịnh hót Oleguer âm thầm suy đoán, chẳng lẽ trong tộc Thú Nhân, thế nhưng cũng xuất hiện một vị sánh ngang với Thánh Nhân Alexander Vương?
- Những thứ này đều là công lao của giáo hoàng Ernst miện hạ!
Thời điểm Tôn Phi nói bóng nói gió về việc này, tộc trưởng Artest nói ra toàn bộ:
- Ngay từ đầu, trong các thú nhân bao gồm cả thập đại Hoàng tộc, đối với đề nghị kỳ quái này của giáo hoàng miện hạ cũng cảm thấy rất kỳ quái, một số người công kích là tiểu ngoạn ý vô dụng, thế nhưng, sau sự thật lại chứng minh, Ernst miện hạ đích thật là thiên tài vĩ đại nhất tộc Thú Nhân, những cử động nhìn như lơ đãng của hắn lại triệt để thay đổi nếp sinh hoạt của thú nhân tộc, khiến chúng ta có thể đắc địa sinh tồn ở nơi bị lãng quên này.
Mỗi lần nói đến giáo hoàng Ernst “Thú Thần điện”, trên mặt trư nhân Artest đều hiện lên một loại thần sắc cực kỳ tôn sùng và kiêu ngạo.
Đi tới một đoạn, hắn chỉ vào một kiến trúc rộng mở phi thường ngăn nắp sạch sẽ phía trước, thần bí nói:
- Ta dám đánh cuộc, ngươi khẳng định không biết cái đại điện sạch sẽ này dùng để làm cái gì đi, ha ha!
- Nhà vệ sinh công cộng.
Tôn Phi nhàn nhạt nói.
- A?
Tên tộc trưởng đầu heo Artest trợn tròn mắt nói:
- Ngươi…Làm sao mà biết được? Hơn nữa, ngươi lại còn biết cái danh từ này?
Kẻ nịnh hót Olerguer đắc ý cười to:
- Bởi vì nhà vệ sinh công cộng Hương Ba thành cùng với phong cách kiến trúc tòa nhà này hoàn toàn tương đồng, hơn nữa, nếu so với của các ngươi thì còn rộng lớn xa hoa hơn!
- Thì ra là như vậy a, nhân loại các ngươi thật là có chút điểm thông minh!
Tên đầu heo nói chuyện nhất thời làm đắc tội các Hương Ba nhân.
Thế nhưng hắn còn không biết, tự cố thao thao bất tuyệt nói:
- Kỳ thực ngay từ đầu, rất nhiều thú nhân cực kỳ không hiểu được việc tại sao lại hao tốn tài nguyên xây dựng lượng lớn nhà vệ sinh công cộng như vậy, cho rằng đây là lãng phí nhân lực và tài nguyên hữu hạn, bất quá, Ernst miện hạ bỏ qua bài xích, lần nữa kiên trì, cuối cùng trong hơn hai mươi tòa cự thành, xây dựng hơn một vạn tòa nhà vệ sinh công cộng, sau mọi người mới biết chỗ tốt của nó, các thú nhân không hề tùy tiện đại tiểu tiện tại chỗ, tanh tưởi biến mất, hoàn cảnh và không khí trong thành đã khá nhiều, rất nhiều bệnh tật truyền nhiễm trí mạng cũng biến mất theo, càng kỳ lạ chính là, Ernst miện hạ còn đề xướng dùng phân và nước tiểu từ nhà vệ sinh công cộng để trồng cây, kết quả đạt được thu hoạch lớn, vụ mùa đại thu, tuy rằng dùng phân và nước tiểu để trồng cây nghe có vẻ rất buồn nôn, thế nhưng tại vùng đất cằn cỗi này, bình thường có nhiều thú nhân chết đói, chỉ cần có thể ăn no, ai còn để ý chuyện này a!
Nói đến đây, hắn mang theo ngữ khí tổng kết, kiêu ngạo mà nói:
- Đây chỉ là vô số hành động thần kỳ của Ernst miện hạ, không hề nghi ngờ, trong một ngàn năm qua, Ernst miện hạ chính là đấng cứu thế chân chính giải cứu toàn bộ thú nhân tộc, là thần linh sống trên thế gian, sự vĩ đại của ngài, không có người nào có thể hơn được!
Kẻ nịnh hót Oleguer và đám người Hương Ba thành bĩu môi chẳng đáng.
Đây coi là cái gì? Những thứ ngươi nói này, Alexander Vương vĩ đại của chúng ta đã làm hết rồi, thậm chí so với vị giáo hoàng của ngươi thì càng toàn diện hơn nhiều.
Tôn Phi cũng cau mày không nói câu gì.
Nghi ngờ trong lòng hắn càng lúc càng nồng đậm.
Một cái phán đoán không thể tin được hiện lên trong đầu hắn.
Nói thật, lúc này Quốc Vương Bệ Hạ đã phi thường mong chờ được gặp vị giáo hoàng Thú Thần điện này, hắn thật sự là muốn xem, rốt cuộc vị truyền kỳ này có dạng thú nhân gì? Lại có thể làm được hết thảy?
Hết thảy hắn làm đây, hoàn toàn là hành vi của một người xuyên qua.
Lẽ nào giáo hoàng Thú Thần điện, thế nhưng cũng là một người xuyên qua?
Quá hoang đường!
Tôn Phi hủy bỏ cái suy đoán này.
Cùng nhau đi tiếp, Quốc Vương Bệ Hạ cực kỳ cẩn thận quan sát tất cả trong Thú Nhân thành.
Đột nhiên, một con chim nhỏ bằng nắm tay, dáng điệu ngây thơ lục sắc từ trên bầu trời bay tới rơi trên đầu vai tộc trưởng trư nhân Artest, gấp gáp kêu to gì đó.
- Alexander bệ hạ, quý tộc thập đại Hoàng tộc và tế ti môn Thú Thần điện muốn gặp ngài, bọn họ ở trong giáo đường Thú Thần điện chờ ngươi.
Artest nói.
- Ân, thỉnh mang chúng ta đến đó, ta cũng rất chờ mong lần gặp mặt này.