Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 1123 - Chương 1019: Cố Sự Giáo Hoàng

Quoc vuong van tue Full
Chương 1019: Cố Sự Giáo Hoàng
 

Dọc theo đường nhỏ bờ sông, Artest mang theo đám người Tôn Phi đi đường tắt, hướng về phía Thú Thần điện đi đến.

Ven đường sừng sững đủ loại kiến trúc.

- Oa ha ha ha, ù tiểu tam nguyên, ù!

- Dựa vào, ngươi rõ ràng là tam tứ điều, cũng dám gạt ù, muốn chết đúng không?

- Hãy bớt nói nhảm đi, lão tử chính là ù, mau bỏ tiền, tưởng chống chế sao? Lão tử giết chết ngươi!

Thời điểm đi ngang qua một cái tiểu lâu, bên trong truyền tới âm thanh mừng rỡ như điên của một đầu ngưu nhân, sau đó là các loại âm thanh ồn ào náo động, âm thanh chà xát những khối vuông nhỏ, quả thực khiến Tôn Phi kinh hãi thiếu chút nữa đặt mông ngồi phịch xuống đường.

Ta kháo!

Có lầm hay không?

Đám thú nhân này…Thế nhưng chơi mạt chược? Bọn họ thực sự là chơi mạt chược?

- Ha ha, loại vật này chơi rất hay, nói thật, ngươi tuyệt đối không cách nào hình dung được mị lực của khối vuông nhỏ này đâu…

Tộc trưởng Artest thấy biểu tình khiếp sợ của Tôn Phi, vạn phần tự hào nói:

- Bởi vì nơi trục xuất không có gì giải trí, rất nhiều chủng tộc thú nhân, buổi tối không có gì để làm, đại bộ phận tinh lực đều dồn vào sinh sôi nảy nở, thế cho nên đã từng có một đoạn thời gian, số lượng thú nhân tăng trưởng kịch liệt, đây vốn là chuyện tốt, bởi vì số lượng đại biểu cho hưng thịnh của chủng tộc, thế nhưng vấn đề xuất hiện, tài nguyên nơi trục xuất cực kỳ có hạn, không cách nào đồng thời nuôi sống nhiều thú nhân như vậy, sau lại xuất hiện thiên tai, thậm chí xuất hiện việc thú nhân ăn thú nhân, thảm trạng chủng tộc tương tàn, sau Ernst miện hạ lại đưa ra đề xướng “Kế hoạch hóa gia đình”, trên căn bản giải quyết việc thú nhân thị tẩm, còn phát minh ra nhiều trò giải trí mới mẻ, tỷ như là cái vật nhỏ “Mạt chược” này, đương nhiên, còn có bỏng rổ, túc cầu, bóng chuyền…

Ta kháo!

Lúc này Tôn Phi đã vô cùng kinh ngạc rồi.

Hiện tại hầu như hắn đã xác định trăm phần trăm.

Cái giáo hoàng Ernst Thú Thần điện này, tuyệt đối cũng là một người xuyên không.

Bằng không, một cái thú nhân, coi như là thật sự thông minh nhất thiên hạ cũng tuyệt đối không thể có nhiều sáng chế như vậy được, chế tạo ra nhiều điều chỉ có trong trí nhớ kiếp trước của mình.

Hiện tại Tôn Phi đã mong thật nhanh chóng gặp được cái giáo hoàng thú nhân này.

Loại cảm giác này, giống như là du tử cô độc tha hương ở dị quốc, rốt cuộc gặp được đồng hương, trong lòng nhịn không được một trận thân thiết, muốn giao lưu một phen.

Dọc theo đường đi, trải qua không ít đồ đằng trụ.

Những cây cột này hẳn là lấy nham thạch cực kỳ cứng rắn mà tạo thành, thân trụ điêu khắc hoa văn đồ án kỳ dị, có thể hấp dẫn năng lượng loãng trong thiên địa, không ngừng mà phóng thích nguyên tố quang minh trong toàn bộ thành thị, duy trì khí hậu cùng hoàn cảnh trong thành thị, nếu so với phía bên ngoài thì tốt hơn nhiều, đồng thời còn có công năng thủ vệ và phòng ngự, tương tự với ma pháp tháp của nhân loại.

Đây chính là huyền bí của lực lượng đồ đằng thú nhân tộc.

Trong khi tộc trưởng trư nhân Artest nói luyên thuyên không ngớt, đoàn người ngồi trên tọa kỵ hơn nửa canh giờ, đi tới quảng trường đá diện tích cực lớn.

- Tới rồi, nơi này chính là “Thú Thần điện”.

Artest nói.

- A?

Bọn người Tôn Phi cảm thấy ngoài ý muốn.

Vốn cho là, nếu Thú Thần điện là nơi ở của giáo hoàng Ernst, người có địa vị và danh vọng cao nhất thú nhân tộc, vậy Thần Điện hắn là kiến trúc rộng lớn nhất Thú Nhân thành, thế nhưng, trước mắt là phiến quảng trường trụi lủi, thần tượng san sát nối tiếp đứng vững, tế ti đi tới đi lui như dệt cửi, binh sĩ thú nhân tinh nhuệ qua lại tuần tra, thật sự là kém quá xa.

Thú Thần điện không gì sánh kịp, cũng chỉ là một cái quảng trường lớn có mấy chục trướng bồng?

Đầu heo Artest tựa hồ đã sớm liệu đến phản ứng của mọi người, cười ha ha chỉ vào trướng bồng da lông thoáng có chút cũ nát phía xa, nói:

- Nơi này chính là nơi dừng chân của giáo hoàng Ernst miện hạ, lúc này có lẽ tộc trưởng thập đại Hoàng tộc và tế ti Thú Thần diện đang ở đây chờ chư vị rồi, xin mời!

Nói xong, mang theo mọi người đi đến.

Đi không bao xa liền nhìn thấy Đại Tế Ti Nash nở nụ cười, đợi ở quảng trường, thấy đám người Tôn Phi đến, vội vàng chào hỏi.

Nhìn biểu tình cười hì hì của Nash, sự tình hẳn là tiến triển rất thuận lợi.

- Tuy rằng tộc trưởng thập đại Hoàng tộc còn nghi ngờ việc kết minh với Hương Ba thành, thế nhưng giáo hoàng Ernst miện hạ sau khi nghe chúng ta hồi báo, tựa hồ đối với bệ hạ ngài cảm thấy phi thường hứng thú, mặc dù cuối cùng chưa định, thế nhưng chắc sẽ không làm khó.

Nash ở bên tai Tôn Phi lén lút nói.

Tôn Phi gật đầu.

Phản ứng như thế Quốc Vương Bệ Hạ cũng đã sớm đoán được.

Nếu nưh vị giáo hoàng truyền kỳ kia thật là một người xuyên không, vậy sau khi hắn nghe xong sự tình trong Hương Ba thành, nhất định sẽ cảm thấy hứng thú với mình.

Tôn Phi đánh giá bốn phía một chút.

Trên phiến quảng trường này, số lượng thú nhân không nhiều lắm, xa xa có một số thú nhân thực lực cực kỳ cường đại, ít nhất cũng ở ngoài cảnh giới Nguyệt cấp, từ bên ngoài nhìn, hẳn là tư binh thuộc thập đại Hoàng tộc, đến bảo vệ các tộc trưởng.

Quảng trường có diện tích năm dặm, ngoại trừ mấy trăm đồ đằng trụ ra, cũng chỉ có hơn hai mươi trướng bồng đầy mảnh vá, mơ hồ có thể thấy được thân ảnh một ít người mặc trường bào tế ti bên trong.

- Thú Thần điện thật đúng là tiết kiệm a!

Tôn Phi cảm thán một câu.

Đại tế ti Nash lập tức thể hiện vẻ mặt sùng kính nói:

- Những thứ này đều là ý chỉ của Ernst miện hạ, miện hạ vẫn luôn cực kỳ phản cảm với lãng phí phô trương, nguyên bản thập đại Hoàng tộc muốn tu kiến cung giáo hoàng và Thú Thần điện, thế nhưng cũng bởi vì Ernst miện hạ cực lực phản đối, tiết kiệm vật tư xây dựng nhà vệ sinh công cộng, hệ thống thoát nước, học viện và sân vận động, Ernst miện hạ nói, chức trách của Thú Thần điện là bảo hộ con dân của mình, tế ti và giáo hoàng không nên được cung phụng trong điện phủ thật cao mà hẳn là nên lên núi xuống nông thôn, tiếp thu ý kiến của thú nhân bần hạ, đem quang huy Thú Thần đưa đến mỗi thú nhân! Vì vậy, ngay cả chính Ernst miện hạ, một năm mười hai tháng, mỗi tháng sẽ dừng ở một cự thành khác nhau, không tiếc tiêu hao đồ đằng lực, chữa bệnh cho các thú nhân, loại trừ tai họa, cho dù là chủng tộc Hắc Thiết, đều nhận được phù hộ của ngài!

Dọc theo đường đi, đám người Tôn Phi đã nghe không ít sự tích về vị giáo hoàng Ernst này, thế nhưng lúc này nghe tới, vẫn là không nhịn được mà sinh tâm kính nể với vị giáo hoàng thú nhân này.

- Nếu quả thực là như vậy, vậy giáo hoàng Ernst tuyệt đối là một thánh nhân có thể sánh ngang với Alexander bệ hạ.

Trong suy nghĩ của các thú nhân Hương Ba thành đều có ý nghĩ như vậy, tràn đầy sùng ý với vị thú nhân truyền kỳ này.

- Tới rồi.

Đi tới trước một tòa trướng bồng da lông cũ nát, đại tế ti Nash nói.

Vừa lúc đó, đối diện, từ trong trướng bồng đi ra mười mấy thú nhân cường đại chủng tộc khác nhau, thần sắc mang theo cảnh giác, thân thể như là tường thành kiên cố, đi tới ngăn cản đám người Tôn Phi.

Bình Luận (0)
Comment