- Đây là những người bảo vệ trung thành nhất của Ernst miện hạ, bọn họ đều từng được miện hạ trợ giúp và ban ân huệ, đi theo bên người điện hạ, bảo hộ an toàn của miện hạ, bọn họ đều là những Chiến Sĩ dũng cảm nhất tộc Thú Nhân.
Đại tế ti Nash hướng Tôn Phi giới thiệu, vừa hướng về những người bảo vệ giáo hoàng nói:
- Các vị huynh đệ, những người này chính là khách quý mà Ernst miện hạ muốn gặp.
Những người này đến từ các chủng tộc thú nhân khác nhau, có chiến sĩ nhân mã, cũng có ngưu nhân, thậm chí Tôn Phi còn thấy được Chiến Sĩ nhân sư thuộc chủng tộc Hoàng Kim, tổng cộng có hai mươi ba người, thực lực thấp nhất đều ở cảnh giới Bán Nguyệt cấp đỉnh phong, chín cường giả Bán Thần sơ giai, nhất là vị cường giả nhân sư một đầu tóc vàng kim kia toát ra khí tức thậm chí ngay cả Tôn Phi cũng nhìn không thấu.
Thực lực chỉnh thể của đội ngũ này tuyệt đối làm người ta khiếp sợ.
Nếu như đặt ở đại lục Azeroth, đủ để chống đỡ khởi phát một cái đế quốc cấp thấp.
Tôn Phi cảm thấy, bản thân mình thật sự chưa hiểu biết về tộc thú nhân, tiến hành đánh giá lại một lần nữa.
- Chỉ có một mình hắn có thể đi vào, mặt khác, cởi bỏ hết vũ khí và áo giáp trên thân, lấy giới chỉ trữ vật xuống.
Nhân sư tóc dài hỏa diễm, thực lực bức người chỉ vào Tôn Phi chậm rãi nói.
- Lớn mật!
- Làm càn!
Oleguer và Drogba gầm gào lên tiếng:
- Dám vô lễ với bệ hạ của chúng ta như vậy, coi như là Vương ta đến Thần Điện giáo đình, cho tới bây giờ cũng không cần bỏ vũ khí, yêu cầu của các ngươi thật sự là quá vô lễ!
Người bảo vệ thú nhân cũng không nói cái gì nữa, nhưng lại lạnh lùng ngăn trở ở cửa trướng bồng, không nói gì.
Bầu không khí đột nhiên trở nên có chút giương cung bạt kiếm.
Tôn Phi khoát khoát tay, ý bảo mọi người không cần phải lo lắng, giơ tay lên bỏ áo choàng trên thân ra, sau đó đưa giới chỉ trữ vật giao cho Torres bảo quản, tùy ý để phân hình tinh thần lực của nhân sư kia kiểm tra một phen, không có phát hiện tồn trữ ma pháp, lúc này mới bảo những người khác kiên trì đợi.
Những người bảo vệ mau tránh ra một con đường, để một mình Tôn Phi đi vào.
Đáng tiếc bọn họ làm sao biết, trên thân Tôn Phi còn có đai lưng chứa đựng không gian, hơn nữa, vũ khí chủ chiến của Quốc Vương Bệ Hạ, cho tới bây giờ đều không phải là giữ trong không gian giới chỉ trữ vật, mà là trang bị trong nhân vật thế giới hắc ám, chỉ cần tâm niệm vừa động, có thể triệu hoán ra.
Huống chi, Quốc Vương Bệ Hạ còn có thể triệu hoán ra mười lăm Barbarian cảnh giới Đại Nhật cấp đại viên mãn, lực lượng cường đại như vậy, căn bản không cần lo lắng an toàn.
- Thì ra nhân loại bên ngoài dĩ nhiên là đẹp như vậy, những mỹ nam tử này quả thực có thể so với hồ tộc và hồ điệp tộc!
Nhân sư tóc dài hồng sắc bên cạnh phỏng chừng tuổi tác không lớn, còn là một thiếu nữ, nhẹ giọng nói thầm với hổ nhân tóc vàng bên người, lại bị tinh thần lực trác tuyệt của Quốc Vương Bệ Hạ trùng hợp bắt được, không khỏi nhìn thoáng qua cái nhân sư vóc người khỏe mạnh này, thế nhưng lấy tiêu chuẩn thẩm mỹ của thú nhân tộc xem hắn sánh ngang như mỹ nam tử, trong lòng hắn len lén vui lên.
- Nhân loại, ngươi nhìn cái gì vậy?
Nữ nhân sư nhận thấy ánh mắt của Tôn Phi, nhất thời loạn lên, cả giận nói.
Tôn Phi bĩu môi, không trả lời, xốc mành trướng trước mắt lên, tiến vào trong trướng bồng.
Quả nhiên không ngoài dự liệu của Tôn Phi, cái trướng bồng này bên ngoài thoạt nhìn rách rưới, thế nhưng thật ra là một đạo cụ không gian, không sai biệt lắm với trướng bồng rách rưới kia của nữ tu sĩ Akara, khác biệt duy nhất chính là, chống đỡ không gian trướng bồng này không phải là ma pháp mà là lực lượng đồ đằng.
Không gian trong trướng bồng cực lớn, không thua gì diện tích quảng trường bên ngoài.
Trên mặt đất không biển trải tấm thảm thần dị gì, cực kỳ mềm mại, trang trí bên trong cực kỳ trang nghiêm đúng tiêu chuẩn của một cấu tạo Thần Điện, cổ phác tang thương, mặc dù không xa hoa nhưng trang trọng, trên vách tường bốn phía lưu chuyển quang huy ngân sắc nhàn nhạt, làm người ta cảm nhận được trận thư thích.
Thạch trụ trong đại điện bị điêu khắc thành hình tượng Chiến Sĩ thú nhân tộc, đây tựa hồ là một loại đồ đằng thuật cao cấp, chống đỡ toàn bộ không gian cực lớn.
Vừa bước vào trướng bồng, Tôn Phi đã cảm giác được từng đợt ánh mắt mang theo nghi hoặc, xoi mói, phán đoán, hiếu kỳ, nghi vấn cùng hàn ý, đồng loạt rơi vào trên người của mình.
Hơn hai mươi thú nhân đã sớm đợi ở chỗ này, toàn bộ đều nhìn Tôn Phi chằm chằm.
So với những thú nhân thấy được ở địa phương khác trong Thú Nhân thành, hơn hai mươi thú nhân này tuy rằng đến từ các chủng tộc khác nhau, thế nhưng trang phục cùng khí chất trên thân cao quý hơn rất nhiều, phần lớn trên thân đều mặc y phục vải bông, tái chế cực kỳ tỉ mỉ, phối hợp với một ít da lông và thiết giáp trân hãn, đeo vũ khí bảo hộ, cũng có vẻ uy phong lầm lẫm, hơn nữa, những thú nhân này thực lực không thấp, trên cơ bản đều là cảnh giới Đại Nhật cấp đại viên mãn.
Nếu như Tôn Phi đoán không lầm, những thú nhân này chắc hẳn chính là tộc trưởng thập đại Hoàng tộc và những quý tộc cao cấp nắm giữ quyền lực cực lớn.
Ánh mắt Tôn Phi lướt qua trên thân những người này một chút, cuối cùng nhìn về phía chỗ sâu trong đại điện.
Đáng tiếc, trên thạch tọa chỗ sâu nhất đại điện là một mảnh vắng vẻ, cũng không có người ngồi. Đây là vị trí của giáo hoàng Ernst Thú Thần điện, đáng tiếc không biết bởi vì nguyên nhân gì, vị thú nhân truyền kỳ này cũng không xuất hiện ở nơi đó.
- Uy, ngươi chính là Quốc Vương nhân loại theo như lời của tiểu Nash nói?
Một vị mỹ nữ nửa người nửa xà nâng cái đuôi lục sắc thật dài phá vỡ bầu không khí an tĩnh, vẫy vẫy đuôi, đi tới trước người Tôn Phi, hơi hiếu kỳ tỉ mỉ đánh giá trên dưới một lượt:
- Ài ài, ta là tộc trưởng Jankovic xà tộc, một trong thập đại chủng tộc Hoàng Kim thú nhân tộc, tiểu tử anh tuấn, rất hân hạnh được biết ngươi!
Nếu như chỉ nhìn nửa người trên mà nói, mỹ nữ xà này tuyệt đối là một đại mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, da thịt mềm mịn trắng nõn nở rộ nhũ quang nhàn nhạt, tóc dài lục sắc xõa tung tự nhiên trên áo choàng, xương quai xanh tinh xảo, mắt to ngập nước, mũi miệng khéo léo, cái trán trơn bóng, thả ra một loại phong tình dị tộc khó nói nên lời, làm cho người ta không tự chủ được mà say mê trong đó.
Đây là một loại mị lực xa hoa, thậm chí ngay cả cái đuôi lục sắc của nàng, dưới tác dụng của dung mạo kinh thế cũng có vẻ mỹ lệ hơn.
Sau khi thoáng kinh diễm, Tôn Phi đột nhiên minh bạch cái gì.
Hắn hơi lui về phía sau một bước, hơi phóng thích tinh thần lực khổng lồ, nhất thờ phá tan loại khí tràng kỳ dị này.
Thời điểm lần nữa ngẩng đầu nhìn, mỹ nữ xà trước mắt tuy rằng vẫn mỹ lệ như trước, thế nhưng không còn cái loại mị hoặc và xung động làm người ta hận không thể ngay lập tức quỳ gối dưới váy nàng… Mỹ nữ xà này, hiển nhiên là tinh thông một loại mị thuật, đáng tiếc là Tôn Phi tinh thần lực cường đại thế nào, tâm niệm vừa động thì đã phá hủy loại bí thuật này.