Các cường giả chủng tộc Hoàng Kim khác thấy một màn như vậy đều lộ ra thần sắc giật mình.
- Ha ha, nhìn thấy tao ngộ của xà nhân Jankovic, lúc này kinh ngạc rồi hả!
Một tráng hán cứng cáp hữu lực, cao ít nhất mười thước, da cả người đạm thanh sắc, cơ thể đội lên, phảng phất giống như đao phủ, nhìn một màn cười ha hả có chút hả hê, giống như là một chuỗi tiếng sấm phát ra trong không trung.
Gia hỏa này quả thực chính là một tôn chiến thú bạo lực, cái trán độc giác và thân thể cường tráng khiến Tôn Phi đại khái phân biệt ra được, đây là cường giả tộc Thanh Tê, đúng thật là đấu đá lung tung, không hổ là “Kẻ thiếu não nhất trong thập đại chủng tộc Hoàng Kim” trong miệng các thú nhân.
- Hì hì, không nhìn ra a, tiểu tử mặt trắng nhỏ này, xem ra nhân loại cũng không như lời đồn đại, vừa nhát gan lại vừa háo sắc a!
Bị Tôn Phi nhìn thấu, lại bị tên thanh tê đầu óc có vấn đề trêu chọc, mỹ nữ xà Jankovic cũng không có thẹn quá hóa giận, vẫn mang theo tiếu ý dịu dàng như trước, giơ tay lên, bàn tay thon ngọc khoát lên vai Tôn Phi, thổi khí lan ra, chớp mắt khiêu khích Tôn Phi.
- Nghe Nash nói, vương quốc của ngươi phi thường giàu có và đông đúc, cương thiết hữu dụng bất tận, rượu ngon uống không hết, còn có thể tùy ý đều thấy được vải vóc tơ lụa…Thật là khiến cho người ta hâm mộ a, tiểu huynh đệ, không bằng chúng ta nói đến sự tình mậu dịch, nếu như ngươi có thể cung cấp áo giáp và cương đao cho tộc xà nhân chúng ta, hì hì, chủng tộc chúng ta lớn lên toàn là mỹ nhân như vậy, rất nhiều người đẹp, đến lúc đó tùy ngươi chọn, coi như là chọn tỷ tỷ cũng có thể nga, người ta vẫn còn là xử nữ a!
Mỹ nữ xà này thật đúng là có điểm đáng sợ, phong tình vạn chủng, mọi cử động phong tao tận xương, tràn đầy mị hoặc, phối hợp với thân hình như rắn nước và nhãn thần mê ly, hương khí nhàn nhạt, gióng như đoàn liệt hỏa, có thể hòa tan bất luận một nam nhân nào, làm cho người ta phát điên.
Tôn Phi tuy rằng không chìm đắm say mê trong phương diện này, thế nhưng cũng là nhất thời khó có thể chống đỡ.
Tôn Phi hơi nhíu nhíu mày, một cỗ lực lừng mịt mờ chợt lóe rồi biến mất, đem tay mỹ nữ xà đánh văng ra, cười nói:
- Bản Vương đi tới nơi này chính là vì trao đổi sự tình kết minh với bộ tộc thú nhân, nếu như hòa đàm thành công, đương nhiên có thể cung cấp áo giáp vũ khí cho bộ tộc xà nhân.
- Thực sự là không hiểu phong tình a, bất quá, rất tốt, tiểu tử kia, ngươi xem như là qua cửa thứ nhất!
Mỹ nữ xà nói xong câu đó, thần thái đột nhiên biến đổi, phong tình vạn chủng, mị nhãn mê ly lúc trước đột nhiên trở nên đoan trang trang nghiêm, dáng vẻ chuyên nghiệp, cao quý trang nhã, khí chất xuất trần, một loại khí tức cường đại từ trên thân nàng ta toát ra, phảng phất như trong nháy mắt từ một nữ tử phong trần biến thành nữ thần băng thanh ngọc khiết.
Loại biến hóa đột nhiên kịch liệt đánh vào thị giác này khiến Tôn Phi hơi thiếu chút nữa rớt tròng mắt.
Giờ khắc này, mỹ nữ xà tựa hồ mới có phong thái nên có của một tộc trưởng trong thập đại tộc trưởng chủng tộc Hoàng Kim.
Bên kia, các thú nhân khác cũng âm thầm gật đầu.
Ngay từ đầu khi Tôn Phi đến, bọn họ đã âm thầm lén lút quan sát, mỹ nữ xà Jankovic thăm dò trước là thủ đoạn mà bọn hắn đã sớm thương lượng từ đầu, nói thật, sự tình kết minh với nhân tộc, các quý tộc cao cấp này đương nhiên cảm thấy rất hứng thú, nếu như nhân tộc thật sự giống như đám người đại tế ti Nash miêu tả, nhất là hiện trạng Hương Ba thành trong lời nói là thật, như vậy kết minh với nhân tộc, không thể nghi ngờ chính là lợi ích với tộc Thú Nhân, nhất là đối với chủng tộc Hoàng Kim mà nói, không thể thích hợp hơn.
Thế nhưng, giáo hoàng Ernst miện hạ có một câu danh ngôn rất hay, không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như heo, rốt cuộc trước khi xác định được Hương Ba Vương là thần hay là heo, đối với sự tình kết minh này vẫn là nên bảo trì thái độ cẩn thận, dù sao thì trong rất nhiều truyền thuyết ở bộ tộc thú nhân, nhân tộc bị miêu tả có sức sống mạnh mẽ, trí tuệ và lực lượng cũng vậy, thế nhưng lại là chủng tộc bạo lực, tham lam, bọn họ phải quan sát kỹ phẩm hạnh, phong độ và lực lượng của người đứng đầu mà mình sắp kết thành minh hữu, như vậy mới có thể làm ra quyết định chính xác.
Mà một loạt biểu hiện vừa rồi của Tôn Phi khiến đại bộ phận các quý tộc cao đẳng chủng tộc Hoàng Kim đều có hảo cảm nhất định với vị Quốc Vương nhân tộc trẻ tuổi này.
Hơn nữa, lúc lực lượng của Tôn Phi thoáng nở rộ, đánh văng bàn tay của mỹ nữ xà ra cũng làm cho các quý tộc cảm thấy kinh ngạc.
Đương nhiên, những thứ này vẫn là xa xa không đủ.
- Nghe Nash nói, ngài chẳng những là Hương Ba Vương tôn quý, hơn nữa còn là một Chiến Sĩ phi thường ưu tú và cường đại, ta là tộc trưởng Pippen tộc Thanh Tê rất muốn đấu với ngài vài chiêu…
Tráng hán Thanh Tê tộc nói chuyện lúc nãy tự giới thiệu, ra vẻ nho nhã nói.
Trong lòng Tôn Phi cười thầm, không hề nghi ngờ, sức suy nghĩ của đầu Thanh Tê này còn kém hơn tên trư nhân tộc Artest rất nhiều, bị các thú nhân khác đẩy ra làm chim đầu đàn, mỹ nữ xà thăm dò tâm tính của mình, mà đầu thanh tê này lại được cử tới để thăm dò lực lượng của mình, câu nói tưởng như nho nhã vừa rồi, thanh tê tuyệt đối không thể tự mình nghĩ ra được, hẳn là có người khác dạy hắn đi.
Bất quá, đối với chiến đấu, Tôn Phi không bao giờ có bất luận sợ hãi gì.
Giữa lúc Quốc Vương Bệ Hạ muốn mở miệng đáp ứng, trong cửa hông chỗ sâu trong đại điện, đột nhiên đi tới một cường giả ngưu nhân, hẳn là người bảo vệ giáo hoàng, liếc mắt nhìn Tôn Phi, lớn tiếng nói:
- Ernst miện hạ muốn gặp vị khách nhân tôn quý này trước, các vị tộc trưởng đại nhân, có thể để khách nhân về phía sau đại điện trước được không?
- Cái này đương nhiên không có vấn đề.
- Ernst miện hạ nói như vậy, thật sự là quá khách khí!
- Cũng tốt, chúng ta bây giờ ở đây chờ một chút, không có gì!
- Không biết thân thể Ernst miện hạ có ổn hay không?
Cả đám quý tộc thú nhân không chút nào vị bị cắt ngang mà không vui, ngược lại là cực kỳ nhiệt tình gật đầu đáp ứng.
Tôn Phi nhìn ra được, những quý tộc thú nhân chủng tộc Hoàng Kim nắm quyền lực cực lớn này, biểu hiện ra ngoài căn bản không phải là dối trá xu nịnh, mà là một loại tôn kính chân thành phát ra từ nội tâm, hiển nhiên là cực kỳ sùng bái và tôn sùng bị giáo hoàng thú nhân này.
Xem ra đầu trư nhân Artest và đám người Nash nói không sai, vị giáo hoàng Thú Thần điện này ở trong thú nhân tộc có danh vọng tuyệt đối, mặc dù là những thú nhân nắm quyền lực trên đỉnh cao cũng đều vạn phần tôn kính đối với hắn.
- Chờ sau khi ngươi gặp miện hạ, lão tử sẽ đánh cùng ngươi!
Đầu thanh tê vỗ ngực bộ dạng nóng lòng muốn thử.
- Tốt!
Tôn Phi tiếp nhận khiêu chiến, sau đó theo sau vị hộ vệ giáo hoàng, tiến vào sâu trong đại điện.
Sau khi đi vào, Tôn Phi lại phát hiện, thì ra đây chỉ là trung điện.
Lại là tròn mười thú nhân chủng tộc bất đồng, thần sắc cảnh giác quan sát Tôn Phi, sau khi kiểm tra một phen mới dẫn Tôn Phi đi đến trước một cánh cửa cuối cùng.
- Ernst miện hạ đang ở bên trong, mời ngài một mình đi vào!
Tôn Phi hít thật sâu một hơi, sau đó đẩy cửa đi vào.