Thân hình lão Arjen xoay tròn, đấu khí nổ bắn ra, rút ra trường đao bên hông, canh giữ trước người Domingos.
Thế nhưng hắn giỏi ở chỗ mưu lược chứ không phải ở võ đạo, sau khi gia nhập Hương Ba thành, tuy rằng võ đạo cũng có điều tăng trưởng, nhưng cũng chỉ ở khoảng tiêu chuẩn cửu Tinh cấp, ở trước mặt cường giả Nguyệt cấp đại viên mãn, căn bản không đủ nhìn, dưới khí cơ áp bách của đối phương, huy động đao liên tục cũng gặp trắc trở, khóe miệng tràn ra tiên huyết…
Thấy một màn như vậy, Domingos nổi giận gầm lên một tiếng, đem lão Arjen đẩy sang một bên, chính mình chắn ở phía trước.
Hắn biết, tuyệt đối không thể để cho lão Arjen gặp chuyện không may.
Không chỉ là bởi vì lão Arjen là một trong những thần tử mà Hương Ba Vương Alexander coi trọng nhất, nếu như hôm nay hắn xảy ra chuyện ở chỗ này, mình tuyệt đối không cách nào đối mặt với Hương Ba Vương, cũng là bởi vì lão quân sư Arjen có tài năng quân sự trác việt không thua gì ca ca quân thần kia của hắn, đối với tương lai chiến tranh đế quốc có ý nghĩa rất quan trọng.
Tay phải Domingos lăng không một trảo, trường kiếm của một vị hộ vệ đã chết tự động bay đến trong tay hắn.
Hắn xoát xoát vung tay, hơn mười kiếm quang đấu khí kim hệ rời tay bay ra, hướng về phí gã cường giả Nguyệt cấp đại viên mãn Barcelona gần nhất tập sát đi.
Hay cho một cái nhị hoàng tử đế quốc, trong nháy mắt này hắn mới bộc lộ ra thực lực cực kỳ cường hãn, thế nhưng ở tiêu chuẩn Mãn Nguyệt cấp sơ giai, so với cảnh giới ngày thường biểu hiện ra, cao hơn không biết bao nhiêu lần.
Thì ra là hắn vẫn còn ẩn dấu thực lực đến tận lúc này.
Bất quá, ẩn nhẫn thực lực như vậy, tựa hồ là cũng không có tác dụng gì lớn.
Bởi vì dù sao hắn cũng phải đối mặt với năm vị cường giả Nguyệt cấp đại viên mãn Barcelona.
Lấy một địch năm, tựa hồ hắn không còn chút cơ hội chiến thắng nào.
- Hane, đồng loạt ra tay, trước tiên giam giữ cái tên Zenit này, sau làm nhiễu loạn trận hình của bọn chúng, Pedro đại nhân đã ra lệnh, lần này, nhất định phải tiêu diệt toàn bộ quân đoàn Zenit này, không được làm lỡ thời gian!
Các cường giả cùng chiến đấu với Domingos bắt chuyện với đồng bạn.
Bốn tên cường giả Barcelona khác âm thầm xuất thủ, trên thân đều bộc phát ra khí tức cực kỳ cường đại, một cỗ đấu khí quang diễm đem bầu trời đêm triệt để nhuộm màu, uy áp nghiền qua giống như đại dương mênh mông, Domingos khó mà chống đỡ nổi.
- Còn không đưa tay chịu trói?
Cường giả Hane Barcelona hóa đấu khí thành bàn tay, chộp xuống tới.
Domingos rống giận, cũng đã bị chế trụ triệt để, khó có thể huy kiếm.
Đúng lúc này, trong vòm trời âm u cách đó không xa, đột nhiên lóe khởi ra một tia điện quang sáng lóa.
Điện quang này phảng phất như là ánh sáng chói mắt lúc mặt trời lên cao.
Trong nháy mắt tiếp theo, một luồng tiếng rít chấn phách nhân tâm đột nhiên vang lên trong thiên địa, thậm chí còn mơ hồ trùm lên trên tiếng giao chiến kịch liệt giữa hai đại cường giả Hasselbaink và Pedro.
Hane còn chưa có phản ứng, đã cảm thấy hoa mắt, đột nhiên xuất hiện thêm một người.
- Cút!
Người này vừa mở miệng, chỉ là nhẹ nhàng khua ra một quyền.
Hane chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng cường đại rời non lấp bể, không ai có thể chống đối được nghiền áp qua, căn bản không phải chính mình có khả năng địch lại, cỗ họng tanh ngái, một đạo máu tươi bắn ra như bão tố, thân thể truyền đến tiếng răng rắc liên tiếp, cả người hắn bay ngược ra ngoài.
- Đây là…người nào? Tại sao có thể có thực lực cường đại như vậy?
Đây là ý nghĩ duy nhất xuất hiện trong đầu Hane trước khi hắn mất đi ý thức.
…
…
- Di? Đây là Ác Thủy Chiểu Trạch sao?
Rốt cuộc đã đi ra khỏi sa mạc kim loại, bên tai không còn tiếng bão cát gào thét như quỷ khóc thần hào, Tôn Phi chỉ cảm thấy cả người đều thoải mái thanh tịnh rất nhiều, nhất là cảnh sắc trước mắt, bầu trời xanh thẳm, mây trắng phiêu phiêu, một mảnh hồ nước trong suốt tươi đẹp xuất hiện cách đó không xa, cảnh sắc hợp lòng người, tựa hồ không có một chút nào liên quan tới cái tên Ác Thủy Chiểu Trạch làm người ta nghe mà giật mình.
Ernst cười nói:
- Hồ nước trong suốt trước mắt đây mỹ lệ dường như thủy tinh, nhưng nước này toàn bộ đều là tử thủy, không có gì di động, vạn vật đều chìm, trong nước không có một chút dấu hiệu có sinh mệnh, mà lại tản mát ra một loại khí thể tử vong rất khó phát hiện, người một khi hút vào trong cơ thể, coi như là cường giả Nguyệt cấp đại viên mãn cũng chỉ có thể chống đỡ nửa ngày mà thôi, coi như là cây cối hoa cỏ bị khí thể tử vong chạm đến, cũng sẽ trong khoảnh khắc biến thành gỗ mục cành khô.
- Lợi hại như vậy?
Tôn Phi rất là kinh ngạc:
- Đi qua xem!
Mọi người ngoại trừ giáo hoàng Ernst, thực lực thấp nhất cũng ở trên Đại Nhật cấp đại viên mãn, bên người hình thành vòng bảo hộ đấu khí, tự nhiên có thể cắt đứt loại khí thể tử vong này, mà Ernst miện hạ miệng quạ đen có người theo bảo hộ, tự nhiên là không sao, trong nháy mắt liền đi tới trước hồ nước trong suốt như bầu trời.
- Quả nhiên cực kỳ đáng sợ…
Tôn Phi đã nhận ra chỗ hung hiểm của phiến thủy vực này trước tiên.
Từng sợi nhân uân chi khí trong suốt vô sắc, mắt thường căn bản không thể nhìn thấy, từ trong đáy hồ trong suốt tràn ngập ra ngoài, đầy rẫy mỗi một tấc không gian, trong khí thể này ẩn chứa một cỗ khí tức mục nát và hủy diệt, có bao gồm cả công năng kỳ dị của đấu khí và ma pháp, cực kỳ đáng sợ.
Tôn Phi suy nghĩ một chút, từ trong giới chỉ trữ vật lấy ra một thanh kiếm ma pháp phổ thông, xuyên qua vòng bảo hộ đưa đến trong không khí, chỉ nghe một trận tiếng xuy xuy vang lên, ma pháp trận bám vào trên thân kiếm trong khoảnh khắc bị phá hư không còn, một thanh kiếm ma pháp cứ như vậy bị hủy diệt rồi.
Kiếm còn như vậy, huống chi là người thân thể huyết nhục?
Tôn Phi hít vào một hơi.
Mà các cường giả thú nhân bên cạnh cũng đều hít vào một hơi như vậy…
Đây cũng không phải là bị một màn này hù dọa, mà là bởi vì bị hành vi phá sản của Quốc Vương Bệ Hạ kích thích!
Một thanh kiếm ma pháp tốt như vậy a, coi như là thập đại chủng tộc Hoàng Kim cũng rất ít có vũ khí cực phẩm như vậy, lại bị Hương Ba Vương lấy dùng để thử nghiệm uy lực của khí thể tử vong, thật sự là quá phá sản a, hai người O’Neill và Nowitzki đều hận không thể đoạt thanh kiếm từ trong tay Tôn Phi về.
- Trong Ác Thủy Chiểu Trạch này, lẽ nào không có bất kỳ sinh vật nào tồn tại sao?
Tôn Phi đứng ở trên không trung quan sát một trận, phát hiện mảnh thủy vực này liên tiếp không ngừng, đưa mãi tới xa vời, nước sâu cũng chỉ tầm ba, bốn thước, liếc mắt có thể thấy tầng nước bùn trắch bệch dưới đáy, thỉnh thoảng có từng cục bùn đất xích hắc sắc nổi lên mặt nước, không có một ngọn cỏ.
Trong vòng phương viên hơn mười dặm, Quốc Vương Bệ Hạ không cảm ứng được bất luận dấu hiệu sinh mệnh nào, ngay cả một con phi trùng cũng không nhìn thấy, vì vậy phát sinh nghi vấn.
- Đây cũng không phải.
Đại tế ti Nash mỉm cười nói:
- Tuy rằng ở đây đầy rẫy khí thể tử vong, nhưng lại vẫn có một giống loài cực kỳ quái dị có thể sinh tồn trong ao đầm thủy vực này, hơn nữa số lượng của chủng tộc này cũng không ít.
- Nga, vẫn còn có sinh vật gì có thể sinh tồn trong hoàn cảnh như vậy?
Tôn Phi rất là ngạc nhiên, hỏi:
- Lẽ nào là một loại khủng thú cực kỳ đáng sợ?
- Không phải khủng thú…