Đại tế ti Nash cười giải thích:
- Bọn chúng không phải là khủng thú, tuy rằng loại sinh vật kỳ quái này có thể tích có thể so với khủng thú, chỉ có hơn chứ không kém, thế nhưng, từ sức chiến đấu mà nói, lại là nhỏ yếu đến đáng thương, cũng chỉ có sinh tồn trong loại hoàn cảnh như Ác Thủy Chiểu Trạch, bọn chúng mới có thể sinh tồn được.
- Ngươi vừa nói như thế, ta càng là hiếu kỳ, bắt một con xem một chút đi!
Lòng hiếu kỳ của Tôn Phi bị nhấc lên.
- Ha ha, chuyện này có đáng gì?
Tộc trưởng ngưu tộc Nowitzki cười ha ha, ngoắc tay, một cỗ lực lượng đấu khí bàng bạc phun ra, dễ dàng lăng không nhiếp một đầu khủng thú nhỏ từ trong sa mạc kim loại qua đây, bắt đến trên bầu trời trên hồ nước, thình thịch một tiếng, đem đầu khủng thú đang điên cuồng giãy dụa tru lên bóp ra bạo liệt như dưa hấu vỡ, từng khối huyết nhục vỡ tanh hôi rơi xuống dưới đáy nước trong suốt.
Tôn Phi đang không hiểu hành động của Nowitzki…
Đột nhiên, đáy nước bình tĩnh phía dưới, sau khi gặp được một tia vết máu, thế nhưng như là được mở ra, không ngăn được mà sôi trào lên.
Chỉ thấy nước bùn đáy hồ nguyên bản trắng bệch, từ thong thả đến kịch liệt, bắt đầu điên cuồng mà nhuyễn động, đến cuối cùng, khắp thủy vực đều triệt để hỗn loạn, Tôn Phi thấy rõ ràng, thứ đồ bùn cát tầm thường trắng bệch, thế nhưng từ trong nước trồi lên, đem máu thịt và tứ chi gãy nát của khủng thú cuốn vào trong đó, nhúc nhích nhấm nuốt, trong khoảnh khắc đã đem toàn bộ thịt nát của đầu khủng thú cao hơn năm mươi thước hấp thu hết toàn bộ.
Lúc sau, trong mảnh thủy vực nguyên bản tĩnh mịch một mảnh, không có sinh cơ đột nhiên không hề có dấu hiệu hiện ra vô số ba động tinh thần lực sinh cơ.
Cái biến hóa đột ngột này khiến Tôn Phi khiếp sợ triệt để.
Bởi vì ngay vừa rồi, hắn phóng ra tinh thần lực khổng lồ, trong vòng phương viên mười dặm, căn bản không có bất kỳ dấu hiệu tồn tại sinh cơ nào, tinh thần lực của hắn cho tới bây giờ chưa từng có khuyết điểm, thế nhưng lúc này đây, vì sao đột nhiên xuất hiện vô số đạo ba động sinh cơ?
Lúc này, mắt thường cũng có thể thấy sinh mệnh thể tồn tại phía dưới.
Từng ngọn “núi thịt” từ trong nước bạc cuồn cuộn đi ra, thì ra bùn cát đáy nước lúc trước nhưng thật ra là bụng thịt mềm của một sinh mệnh thể hình thể cực kỳ lớn. Trên thực tế, toàn thân cao thấp của sinh vật kỳ quái này đều là thịt mềm, ngoại hình khác nhau, đại bộ phận đều mập mạp, như là từng con tàm trùng phóng đại vô số lần, càng như là một đống mỡ béo, hơi nhúc nhích run rẩy, điên cuồng mà tranh đoạt huyết nhục khủng thú.
Những ba động tinh thần lực linh hồn sôi trào chính là từ trên những khối thịt mềm này lưu chuyển ra.
- Lẽ nào loại sinh vật kỳ dị này lại tinh thông bí thuật tinh thần lực, cho nên mới có thể tránh thoát khỏi điều tra tinh thần lực của ta?
Tôn Phi mở rộng tầm mắt, tạo hóa thiên nhiên thật sự là kỳ diệu vô cùng, không ai có thể lường được.
Bên kia, Nowitzki và các cường giả thú nhân tộc thấy một màn như vậy, tất cả đều hưng phấn lên, cười ha ha, lấy một loại thái độ cuồng nhiệt khiến Tôn Phi cũng không hiểu, bắt đầu bắt giết những sinh mệnh thể kỳ dị này.
Biểu hiện của O’Neill là hưng phấn nhất.
Trong tiếng ha ha cuồng tiếu, quang diễm đấu khí trên cả người đầu cự hùng này tăng vọt, lăng không chấn nhiếp, đem một con dị thú hình thể vượt quá trăm thước từ trong nước trực tiếp bắt ra, tiện tay vỗ một cái, dị thú hóa thành mấy trăm khối thịt nát lớn nhỏ, nhưng lại không có toát ra tiên huyết mà là một cỗ chất lỏng có mùi hương lạ lùng bay ra ngoài.
Lúc này, biểu tình trên mặt Tôn Phi càng thêm kinh ngạc hơn.
Bởi vì từ tần suất linh hồn ba động tinh thần lực mà xem, mặc dù bị bầm thây vạn đoạn không sai biệt lắm, thế nhưng sinh mệnh lực của dị thú như núi thịt này thế nhưng không có một chút suy yếu, ngược lại càng thêm mãnh liệt hơn, trong tinh thần lực ba động truyền tới, cũng không thấy thống khổ giãy dụa khi sinh mệnh phải đối mặt với tử vong uy hiếp, cũng không thấy phẫn nộ, chỉ là sau khi thoáng kinh hoảng thì bình tĩnh lại, giống như đã tập mãi liền thành thói quen.
O’Neill tìm tòi một trận, từ trong một khối thịt màu hồng tìm ra một viên tinh thể trong suốt lớn bằng nắm tay người trưởng thành, tiện tay ném vào giữa hồ.
Nhãn tình Tôn Phi sáng lên.
Hắn phát hiện thì ra toàn bộ ba động tinh thần lực trên thân đầu dị thú này truyền tới, thế nhưng đều là từ trong tinh thạch này truyền ra.
Thời điểm quay đầu nhìn lại, hầu như mỗi một cường giả thú nhân tộc ở đây đều làm sự tình giống như O’Neill vừa làm.
Các thú nhân cuồng nhiệt đem thân hình thật lớn của dị thú từ trong nước lấy ra, lấy đấu khí cắt nát thân thể, sau đó đem những khối thịt tươi mới mùi thơm lạ lùn giữ lại, nhưng lại đem tinh thạch ngân sắc kỳ dị tản ra ba động linh hồn một lần nữa ném về trong nước.
Trong nháy mắt, giải đất ở mép Ác Thủy Chiểu Trạch đã chất đầy khối thịt nát bị đấu khí cắt ra chỉnh tề.
Lúc này, Tôn Phi đã có điểm minh bạch rồi.
Thì ra đám người kia là săn thú a!
Thân thể dị thú khổng lồ, thịt chất béo mập, mà lại tản ra mùi hương thơm khác thường, nhất định là nguyên liệu nấu ăn cực kỳ mỹ vị, đối với các thú nhân “Nơi trục xuất” mà nói, giống như là mỹ vị nhiều năm không thấy, người thường căn bản là không cách nào bắt được dị thú.
Bất quá, lực chú ý của Tôn Phi vẫn còn tập trung đến trên khối tinh thạch ngân sắc trong suốt.
Quốc Vương Bệ Hạ ngoắc tay một cái, đem một khối tinh thạch bị ném vào trong nước mò ra.
Khối tinh thạch ngân sắc lớn bằng nắm tay người trưởng thành, dường như được nghệ nhân cắt tỉa tỉ mỉ, mặt ngoài lóe ra ngân sắc sáng bóng trong suốt, dường như ánh sáng ngọc, tính chất cực kỳ trong suốt, lại không có chút tạp chất, có thể thấy rõ ràng mỗi một cấu tạo trong đó, tia sáng từ trong đó xuyên thấu mà qua, chiết xạ ra đủ mọi màu sắc.
Từng khối tinh thạch ngân sắc không mang theo chút khí tức ma pháp nào, thé nhưng lại tản mát ra ba động tinh thần lực sinh động, dường như linh hồn sinh mệnh.
Thế nhưng hiện tại, bị Tôn Phi cầm trong tay, bên trong lại hình như cũng không có vật gì, ba động tinh thần lực tiêu thất vô tung vô ảnh, Tôn Phi phóng xuất ra tinh thần lực cực kỳ tỉ mỉ quan sát, cũng không có phát hiện bất luận dị trạng gì, không có nhận thấy được chút dấu hiệu tồn tại ba động linh hồn nào.
- Làm sao có thể? Lẽ nào ta nhìn lầm rồi?
Kinh ngạc trong lòng Tôn Phi càng thêm sâu đậm.
Hắn hơi dùng sức sờ, lại phát hiện ra khối tinh thạch trong suốt này thế nhưng cực kỳ cứng rắn, lấy ba thành lực lượng của chính mình, vậy mà không bóp nát nổi nó.
Hiếu kỳ trong lòng Tôn Phi càng phát ra nồng đậm.
Đây thật là quá kỳ quái.
- Bệ hạ nhìn khối tinh thạch nhìn rất đẹp mắt này, kỳ thực không có bất kỳ tác dụng nào, cũng không có thông đạo đấu khí, cũng không cách nào trở thành vật cho đồ án đồ đằng bám vào, mà tính chất lại vô cùng cứng rắn, không cách nào mài thành vật phẩm trang sức, không bằng đem nó ném trở lại trong nước, để nó hấp thu năng lượng tự nhiên trong thiên địa, sau một năm, nó sẽ lại một lần nữa trở thành khối thịt tươi to lớn, ha ha!
Giáo hoàng Ernst đi tới bên người Tôn Phi, vừa cười vừa nói.
Tôn Phi nhướng mày một cái, kinh ngạc nói:
- Ý miện hạ là, đem khối tinh thạch này đặt vào trong nước, sau một năm, nó còn có thể tái sinh?