Đem Ma Khải Hắc Ám và một trăm Chiến Hồn bí kim để lại ở Ác Thủy Chiểu Trạch, Tôn Phi nhanh nhẹn đi.
Đã ở chỗ này ba, bốn ngày, nghĩ đến đám người Elena đang nóng lòng chờ mình, mà lúc này bộ tộc Thú Nhân phỏng chừng cũng đã đưa ra quyết định đại thể.
Lại nói, nhân số của chủng tộc này vô cùng khổng lồ, muốn vượt qua đại dương và cánh rừng bao la vô tận trở lại đại lục Azeroth, tuyệt đối là một công trình cực kỳ khổng lồ, dựa vào cổ lộ tiên huyết thú nhân tộc, không biết truyền tống đến khi nào, không đến nửa năm tuyệt đối không xong, vì vậy chỉ sợ đến lượt truyền tống trận cự ly siêu viễn Hương Ba thành phát huy công dụng rồi.
Hơn nữa, thọ mệnh của giáo hoàng Chung Đại Tuấn cũng sắp hết, không biết lúc nào sẽ nhắm mắt, chỉ sợ trong quá trình này còn cần Tôn Phi xuất lực…
Rất nhiều sự tình, chỉ cần suy nghĩ một chút, Quốc Vương Bệ Hạ liền có cảm giác nhức đầu.
Bên này, Quốc Vương Bệ Hạ đi rồi, Ma Khải Hắc Ám Basturk rốt cuộc thở dài một hơi.
Mang theo một trăm tôn Chiến Hồn bí kim đi tới trên bầu trời Ác Thủy Chiểu Trạch, suy nghĩ một chút, nó phóng xuất ra một đạo ba động tinh thần, nói với “Số Một”:
- Bộ tộc tinh thạch ngân sắc các ngươi, bình thường có giao lưu với nhau không?
- Đương nhiên là có, ở Ác Thủy Chiểu Trạch ngày dài dằng dặc buồn chán, chúng ta ngoại trừ tự hỏi ý nghĩa sinh mệnh ra, phần lớn thời gian đều là khoác lác với nhau.
Khả năng mô phỏng và trí nhớ của chủng tộc tinh thạch ngân sắc phi thường biến thái, trong hai ngày tiếp xúc, “Số Một” đã từ một tiểu hài tử đơn thuần như tờ giấy trắng biến thành kẻ không có tiết tháo, miệng đầy mê sảng lưu manh, cười hắc hắc hồi đáp:
- Giữa chúng ta giao lưu rất nhiều a!
- Tốt lắm, những tinh thạch ngân sắc phía dưới hẳn là còn nhận ra ngươi đi? Hiện tại, hướng những đồng bạn ngày xưa này của ngươi bày ra thực lực cường đại và thân thể cứng rắn đi, ha ha, để cho bọn họ hâm mộ đố kỵ là tốt nhất, sau đó giải thích cho bọn họ, muốn được như ngươi, có được thực lực cường đại và thân thể cứng rắn, vậy thì thành thành thật thật tuyên thệ thuần phục với chủ nhân Alexander tôn quý vĩ đại, đợi chúng ta thoát khỏi “Nơi trục xuất” này, bọn họ có thể trở nên giống như ngươi vậy!
Ma Khải Hắc Ám đúng thật là ma quỷ đến từ địa ngục, trong giọng nói đầy rẫy mê hoặc khó có thể chống lại.
- Đại nhân xin yên tâm, chúng ta nhất định hoàn thành mệnh lệnh của chủ nhân.
“Số Một” đáp ứng một tiếng, sau đó mang theo một trăm đồng bạn, một đầu đâm vào trong nước, như là cuộc thi giữa một trăm tiểu hài tử thối, nhanh chóng đi về phía các đồng bạn ẩn nấp kín trong Ác Thủy Chiểu Trạch, bắt đầu triển phát thực lực cường đại hiện tại của mình, đồng thời phóng xuất ra ba động linh hồn, liện hệ với những đồng bạn khi xưa.
Rất nhanh, cục diện trong Ác Thủy Chiểu Trạch nguyên bản bình tĩnh đáng buồn, đột nhiên không hề có dấu hiệu gì xuất hiện những ba động linh hồn ầm ĩ như là chim sẻ líu ríu.
- Những quái vật này có lai lịch gì? Vì sao ta cảm thấy rất quen thuộc a!
- Kỳ quái a, bọn người kia làm sao có thể tinh thông ngôn ngữ linh hồn bộ tộc tinh thạch chúng ta?
- A, ta đã nhận ra, là ba động linh hồn của Dick, gia hỏa này không phải là ba ngày trước bị bộ tộc thú nhân và quái vật kia bắt đi sao? Thế nào hiện tại biến thành cái dạng này?
- Trời ạ, thân thể của bọn hắn và của bộ tộc thú nhân không sai biệt lắm a? Có tứ chi và đầu lâu, hình dạng thân thể…Nga, thực sự là quá hoàn mỹ, nếu chúng ta có thể có được thân thể như vậy, vậy thật là tốt biết bao a!
Những tinh thể ngân sắc nguyên bản bị cướp đi thân thể thịt mềm liền ẩn nấp sâu trong nước bùn, sau khi cảm nhận được ba động linh hồn thân thiết phát ra từ trong Chiến Hồn bí kim “Số Một” đều làm ra đáp lại.
Bọn họ không cách nào di động, lại có thể qua linh hồn nhìn, quan sát, cảm ứng và biết ra tất cả, đương nhiên sẽ làm ra phản ứng với một trăm lẻ một đồng bọn khi xưa của chúng, thời điểm “Số Một” cùng một trăm Chiến Hồn bí kim giải thích tất cả sự việc phát sinh trên người mình, các tinh thạch ngân sắc khác nhất thười đều không ngăn chặn được mà sôi trào lên.
- Ta cũng muốn thân thể cường đại như vậy!
- Dick, các ngươi thật sự là quá may mắn, thu lưu ta đi, ta cũng nguyện ý tuyên thệ thuần phục với chủ nhân Alexander tôn quý và vĩ đại!
- Ô ô ô, đây là thần vận mệnh rốt cuộc bắt đầu ưu ái chủng tộc ngày ngày nhận hết khi dễ chúng ta sao? Vận mệnh của chúng ta muốn được thay đổi sao? Vị Quốc Vương Alexander kia, nhất định là Thần Sứ phái đến bộ tộc tinh thạch chúng ta, giúp chúng ta cải biến hết thảy!
- Toàn bộ chúng ta chúng ta đều nguyện ý thuần phục chủ nhân Alexander vĩ đại, mau mang chúng ta đi thôi!
Căn bản không cần bất luận lời dụ hoặc hay khuyên bảo gì, nhìn thấy đồng bạn khi xưa bày ra thực lực cường đại, có năng lực hoạt động tùy tâm sở dục, còn có thân thể hoàn mỹ không gì xuyên thủng, khiến các tinh thạch ngân sắc đều triệt để đầu hàng.
Chúng nó chưa từng nghĩ đến, chủng tộc nhỏ yếu như mình, ngay cả năng lực hoạt động cơ bản không cũng có, lại có thể có cơ hội đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy, có ví dụ gần ngay trước mắt, so với bất luận ngôn ngữ nào đều có sức thuyết phục hơn hẳn, khiến các tinh thạch ngân sắc ẩn nấp trong nước, trong nháy mắt mất đi năng lực chống cự.
- Đầu tiên nhắc nhở một chút…
“Số Một” lấy một loại cường điệu nghiêm túc trước nay chưa từng có, cực kỳ chăm chú nói cho các đồng bạn cùng tộc của chính mình:
- Muốn đạt được hết thảy đây, nhất định phải có nỗ lực, đầu tiên các ngươi phải ký kết khế ước linh hồn với chủ nhân Alexander tôn quý và vĩ đại mới có thể đạt được lực lượng và thân thể, nếu như chỉ muốn hưởng mà không làm, vậy thì quên đi, ta tuyệt không muốn nhìn thấy trong tộc tinh thạch chúng ta xuất hiện loại bại hoại bội bạc, sau này nếu như ai dám phản bội chủ nhân Alexander, “Số Một” ta nhất định sẽ truy sát tới cùng trời cuối đất!
- Không sai, các ngươi đều phải suy nghĩ kỹ càng!
Một trăm Chiến Hồn bí kim khác cũng cực kỳ nghiêm túc nhắc nhở đồng bạn của mình.
…
…
Trong quá trình Tôn Phi rời đi, lại có phát hiện mới.
Thời gian trôi qua mới ba ngày, số lượng khủng thú trong Sa mạc kim loại không chỉ tăng nhanh, hơn nữa diện tích sa mạc cư nhiên lại mở rộng ra bên ngoài tới hơn hai trăm dặm.
Hoàn cảnh sinh tồn đột nhiên chuyển biến xấu, một ít chủng tộc thú nhân khi xưa sinh sống ở mép giải đất sa mạc bị ép phải di chuyển, rời khởi nơi bọn họ sinh sống mấy trăm năm qua, dọc theo đường đi, hàng vạn hàng nghìn thú nhân dường như chạy nạn, mặt đầy tang thương, trôi dạt khắp nơi, mang theo mê man, dưới sự bảo vệ của một ít chủng tộc cường lực, thong thả mà di chuyển.
Đối với các thú nhân mà nói, đây không thể nghi ngờ chính là một màn tai nạn kịch liệt.
“Nơi trục xuất” cằn cỗi khó có thể tưởng tượng, đại bộ phận thú nhân phần lớn thời gian trong năm đều là sinh hoạt với cái bụng đói kêu vang, nhất là một ít chủng tộc Thanh Đồng và Hắc Thiết, không có năng lực chiến đấu cường đại, chỉ có thể dựa vào một ít thiên phú kỳ dị, canh tác giống như nhân loại, những phiến thổ địa có thể canh tác đều đã được thú nhân lợi dụng hết rồi.
Đây có nghĩa rằng một khi rời khỏi gia viên của mình, chính là rời khỏi sinh tồn căn bản.
Tiếp theo, đợi bọn họ có lẽ không phải là nơi sinh tồn mới mà là đói khát và tử vong vô biên.
Càng thê thảm chính là, thường có khủng thú trong sa mạc kim loại lao ra tập kích, bóng ma tử vong tùy thời đều có thể bao phủ lên những thú nhân đáng thương cảm này.
Thời điểm Tôn Phi trở lại Thú Nhân thành liền kinh ngạc phát hiện, trong tòa thành cực kỳ rộng lớn này thế nhưng cũng tràn ngập một bầu không khí hoảng sợ tử vong, tiếng người nói ồn ào, tiếng chơi mạt chược khi xưa đã không còn, sân bóng rổ và bãi bóng lúc này đã không có người đến thăm, vết chân vội vã trên đường phố, một ít cửa hàng sát đường đã đóng cửa không tiếp tục kinh doanh nữa.
Thậm chí có một ít thú nhân đã đóng gói hành lý, chuẩn bị rời khỏi nơi đây.
Đặc biệt khu vực tây thành, Tôn Phi còn thấy lượng lớn Thần Điện, tượng Thần và kiến trúc sụp đổ, giống như là vừa mới trải qua một hồi chiến tranh, cảnh hoang tàn khắp nơi.
- Xảy ra chuyện gì?
Tôn Phi nhìn thấy đám người Elena ở trên quảng trường Thú Thần điện, khấp cấp mà hỏi.
- Mấy ngày qua, “Nơi trục xuất” liên tục xảy ra mấy chục tràng đại nạn, rất nhiều thú nhân đã chết…
Đám người Elena thấy rốt cuộc Quốc Vương Bệ Hạ đã an toàn trở về, thở dài một hơi, trong lòng hiển nhiên là cực kỳ cao hứng, chỉ là còn chưa kịp nói rõ ràng sự tình, đại tế ti Nash đã từ trong lều bên cạnh đi ra, thấy Tôn Phi rốt cuộc đã trở về, trên mặt lộ ra thần sắc kinh hỉ vạn phần, phi tới nói:
- Bệ hạ ngài rốt cuộc đã trở về, mau mau mau, Ernst miện hạ đã đợi ngài tròn một ngày, ta đang định trở lại Ác Thủy Chiểu Trạch tìm bệ hạ a, mau đi theo ta!
Tôn Phi hôn trán Nữ Vũ Thần một cái, sau đó dặn dò vài câu với đám người Torres bên cạnh mới cùng đại tế ti Nash tiến vào trướng bồng của giáo hoàng Ernst.
Trong tiền điện trướng bồng nguyên bản trống trải, lúc này đã đầy rẫy thú nhân ngồi, số lượng coi như là chưa đến một vạn cũng có tám ngàn, ngoại trừ tế ti Thú Thần điện, quý tộc và tộc trưởng thập đại chủng tộc Hoàng Kim, còn có rất nhiều thú nhân mà Tôn Phi chưa từng thấy qua, từ trên thân thể to lớn của bọn họ có thể phân ra một ít chủng tộc đặc thù, những thú nhân này mặc quần áo không tầm thường, trên thân toát ra khí tức cũng cực kỳ cường đại, nghĩ chắc cũng là quý tộc thượng tầng trong chủng tộc thú nhân, là những người quyết định ở nơi này.
Xem ra thật là có sự tình lớn xảy ra.
Tôn Phi vừa đến liền hấp dẫn ánh mắt của mọi người, đại diện nguyên bản coi như là an tĩnh nhất thời vang lên một mảnh ồn ào náo động.
- Kia hẳn là vị Quốc Vương nhân loại mang đến tai ương cho “Nơi trục xuất” chúng ta? Chúng ta lập tức treo cổ hắn, chỉ có như vậy Thú Thần vĩ đại vạn năng mới có thể tha thứ cho chúng ta, không trừng phạt con dân của ngài nữa…
Một thú nhân cẩu tộc đột nhiên đứng lên, chỉ vào Tôn Phi lớn tiếng chỉ trích.
- Lớn mật, sao dám vô lễ với khách nhân tôn quý của Thú Thần điện như vậy?
Đại tế ti Nash biến sắc, lời nói mau lẹ, thần sắc nghiêm nghị gầm lên.
- Vo liêm sỉ, còn không thấy mất mặt à, miệng chó không mọc được ngà voi, còn không mau im miệng chó của ngươi lại!
Tộc trưởng Woods hổ tộc gầm lên, âm thanh như sét đánh, thú nhân cẩu tộc sợ đến sắc mặt trắng bệch, vội vàng lui về trong đám người.
Tôn Phi khẽ nhíu mày.
Xem ra trong tộc thú nhân, tựa hồ là không phải tất cả mọi người đều thân mật với nhân tộc, đòng thời còn xảy ra một ít phân biệt, đây có lẽ không phải là dấu hiệu gì tốt.