Tôn Phi cũng không tính lý luận gì với đầu thú nhân cẩu tộc này, xác thực là không cần thiết, hai người căn bản không phải một tầng đối thủ, đánh cùng hắn cũng chỉ là hạ giá bản thân.
Dưới ánh mắt hàm nghĩa khác nhau của các thú nhân, Tôn Phi không có một chút chột dạ nào, cũng không dừng lại cước bộ, mà là cùng đại tế ti Nash hướng về phía hậu điện đi tới.
Vừa đi Quốc Vương Bệ Hạ vừa nói chuyện với đại tế ti Nash.
Trải qua lời giải thích của Nash, cuối cùng Tôn Phi cũng biết rõ ràng, rốt cuộc trong ba ngày qua, ở “nơi trục xuất” đã xảy ra chuyện gì.
Cái gọi là nước loạn, yêu nghiệt mọc tràn lan, thế loạn, thiên tai không ngừng, những lời này kỳ thực một chút cũng không sai.
Sự tình bộ tộc thú nhân nỗ lực rời khỏi “Nơi trục xuất” vốn chỉ lưu truyền trong phạm vi thượng tầng quý tộc và người quyết định của các đại chủng tộc, các thú nhân tầng dưới cũng không biết rõ ràng, thế nhưng, trong ba ngày qua, các nơi “nơi trục xuất” đột nhiên xảy ra thiên tai kinh khủng, đem chuyện này đẩy lên bàn cân mà mọi người đều phải cân nhắc.
Xung quanh nơi sinh sống của hai mươi bộ lạc xảy ra địa chấn đáng sợ, cả vùng đất đột nhiên xuất hiện cái khe hắc sắc như vực sâu không thấy đáy, từ dưới nền đất hỏa diễm và nham thạch nóng chảy phun ra, lưu tinh từ trong tinh không rơi xuống…
Đủ loại thiên tai bất khả tư nghị, ở trong vòng hai ngày xuất hiện dày đặc, tạo thành tổn thất thảm trọng nhất trong vòng một ngàn năm kể từ khi bộ tộc thú nhân đến “Nơi trục xuất” này, số lượng thú nhân bị chết trong tai nạn hơn trăm vạn, trong quá trình này, còn có một số chủng tộc thú nhân Hắc Thiết số lượng còn rất ít, triệt để bị diệt sạch ở “Nơi trục xuất”.
Cùng lúc đó, dã thú cũng bắt đầu bạo động, nhiều lần tập kích nơi dừng chân của bộ tộc thú nhân, tạo thành lượng lớn thương vong, ngay cả các dã thú đã phục tùng thú nhân cũng bắt đầu phản kháng, xuất hiện quái sự tập kích chủ nhân.
Mà có tin tức càng không hay chính là, tuy rằng ở đây thổ địa cằn cỗi, thế nhưng cũng còn có thể sản xuất, thế nhưng vài ngày này, cây nông nghiệp nguyên bản phát triển không sai, không biết bởi vì nguyên nhân gì, đột nhiên bắt đầu héo rũ chết đi, đây có nghĩa là không lâu sau, phần lớn chủng tộc thú nhân đều phải đối mặt với nạn đói lớn nhất trong ngàn năm qua.
Nói ngắn gọn, tình trạng của bộ tộc thú nhân chưa từng bết bát như thế trong một ngàn năm qua.
Nếu như xử lý không tốt, Vương tộc cũng có nguy hiểm diệt chủng.
Đến lúc này, rất nhiều thú nhân bắt đầu tin tưởng tiên đoán lưu truyền trong bộ tộc…Qua một ngàn năm, “Nơi trục xuất” không còn tồn tại được, bộ tộc thú nhân phải trở lại đại lục Azeroth.
Đương nhiên, còn có một ít đồn đại không tốt bị truyền bá ra trong dân gian.
Giống như là lời thú nhân cẩu tộc kia vừa nói, không biết là người nào khơi mào trước, một ít thú nhân cho rằng, là bởi vì đám người Tôn Phi xuất hiện, đem tai nạn dẫn tới “Nơi trục xuất”, nhận thức là vì nhân loại đều đại biểu cho tham lam và hủy diệt, để bọn họ bước vào “Nơi trục xuất” làm bẩn vinh quang của Thú Thần Lande, vì vậy Thú Thần mới giáng những tai nạn này xuống, mà chỉ có giết chết những nhân loại này, dùng máu tươi của bọn hắn để tế Thú Thần mới có thể khiến tai nạn biến mất.
Thú Thần điện đã phát ra lệnh triệu tập, triệu tập tám mươi phần trăm tộc trưởng các đại chủng tộc và người quyết định đến đây thương nghị nguy cơ hiện nay, trong tiền điện chính là người đại biểu của các chủng tộc.
Hoạt động thương nghị đã tiến hành hơn một ngày rồi, hôm nay vẫn còn đang tiến hành tiếp.
- Thế nào? Lẽ nào thú nhân tộc còn chưa làm ra quyết định cuối cùng sao?
Tôn Phi cau mày, nhìn đại tế ti Nash một chút.
Nash cười khổ một tiếng:
- Dù sao tộc thú nhân cũng có vài trăm chủng tộc, cũng không phải là do một mình hoàng đế quyết định mà là do kết cấu hoàng quyền, muốn thuyết phục được các đại chủng tộc tiếp nhận di chuyển, cũng không phải là một hai ngày là có thể hoàn thành, bất quá, thập đại chủng tộc Hoàng Kim và đại bộ phận chủng tộc Bạch Ngân, trên cơ bản đã đạt thành nhất trí, quyết định di chuyển, hơn nữa còn là càng nhanh càng tốt, Ernst miện hạ cũng rất tán thành quyết định di chuyển này, nếu như thuận lợi, đại khái trong vòng nửa năm có thể bắt đầu di chuyển.
- Nửa năm sao?
Tôn Phi thấp giọng thở dài một hơi, nửa năm vẫn còn quá chậm.
Trong lúc nói chuyện, hai người đã tiến nhập vào trong tẩm điện của giáo hoàng Ernst.
Vẫn là không gian sân tennis rộng rãi và các thiết bị điện tử quen thuộc như cũ, chỉ là giáo hoàng Ernst bốn ngày trước tinh thần còn quắc thước, lúc này thế nhưng già hơn rất nhiều, trên mặt xuất hiện nhiều nếp nhăn như đao khắc, hốc mắt hãm sâu, nhãn thần đục ngầu, cả người như là sinh bệnh lâu năm nằm trên ghế salon, cả người phảng phất như là trong nháy mắt già đi hơn bốn mươi tuổi.
- Ngươi…Chuyện gì xảy ra? Tại sao có thể như vậy?
Tôn Phi thất kinh.
Ernst phất phất tay, ý bảo những người khác đều ra ngoài, chỉ để lại hai người đại tế ti Nash và Tôn Phi, lúc này mới xoa ót cười khổ nói:
- Thật kỳ quái sao? Ta nhớ kỹ đã nói qua, thọ mệnh của ta đã sắp kết thúc, thời điểm một người sắp chết già, không phải đều là bộ dáng này sao? Nếu nưh ngươi về trễ hơn mười ngày, ta đã trở thành một lão già tóc trắng, hàm răng bóc ra, hành động chậm chạp, nói chuyện không rõ rồi.
- Đây…Lẽ nào thật sự không có biện pháp khác?
Trong lòng Tôn Phi lo lắng, mặc dù có chuẩn bị tâm lý, thế nhưng vẫn luyến tiếc vị “Đồng hương” này.
- Ta dựa vào, nếu như còn có biện pháp khác, ngươi nghĩ rằng ta thật sự muốn chết a!
Ernst cười mắng một câu, ý bảo Tôn Phi ngồi ở trên sô pha đối diện, sau đó làm như cực kỳ sợ lạnh, đem thân thể mình rút sâu vào trong chăn cừu mới lại nói tiếp:
- Được rồi, nói chính sự, dựa theo thế cục hiện nay, trong vòng hai tháng bộ tộc thú nhân phải bắu đầu di rời, năng lực vận chuyển của cổ lộ tiên huyết có hạn, ta nghe nói Hương Ba thành ngươi nắm giữ kỹ thuật ma pháp trận cự ly siêu viễn, hy vọng ngươi có thể viện trợ phương diện này.
- Điều này không thành vấn đề, cho dù ngươi không nói ta cũng sẽ chủ động nói ra.
Tôn Phi gật đầu.
- Yêu, thái độ nảy của ngươi thật đoan chính a, nhập cục rất nhanh đó! Hắc, dù sao việc này, sau này cũng là tân giáo hoàng ngươi giải quyết rối rắm, ta cũng không cần hao tâm tốn sức.
Ernst cười tự giễu, tiếp tục nói:
- Được rồi, ta đã chính thức tuyên bố tin tức mình sắp chết, vì vậy, công tác tuyển chọn tân giáo hoàng Thú Thần điện đã được trình ra hội nghị sự, ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi!
- Ta chuẩn bị như thế nào? Ta cũng không phải thú nhân, sao có tư cách a?
Lúc trước Ernst đã đề cập qua một lần, Tôn Phi đúng là người được chọn cho giáo hoàng Thú Thần điện nhiệm kỳ sau, nhưng là chuyện này thật sự không thông, bất luận nói thế nào, bộ tộc thú nhân chắc chắn không tiếp thu một nhân loại trở thành người phát ngôn tín ngưỡng của mình.
- Có chuẩn bị tâm lý là được rồi, dù sao tất cả đều là đã định trước từ ngàn năm, chắc chắn sẽ không sai lầm, tồn tại kia đã từng nói, ngươi chính là vận mệnh tương lai của bộ tộc thú nhân.
Ernst dùng sức nâng cằm lên, không tim không phổi cười nói:
- Dù sao những thứ này ta cũng không quan tâm, một người sắp chết như ta, thời gian có hạn, trong mấy ngày tới phải nắm chặt ngủ cùng mấy vị mỹ nữ thú nhân nữa, nào có tâm tư quản chuyện này a, tất cả đều dựa theo trình tự mà làm, nhìn xem đến lúc đó phát sinh cái gì đi!
Tôn Phi: “……”
Ernst lại chỉ vào đại tế ti Nash đang cung kính đứng một bên, lấy giọng điệu tiêu chuẩn của một vị giáo hoàng nói:
- Steve Nash xuất thân từ hồ tộc của ta, là một tế ti vô cùng có thiên phú, càng là trợ thủ mà ta tín nhiệm nhất, tiếp theo hắn sẽ an bài tất cả, ta cũng không biết lúc nào mình nhắm mắt xuôi tay, vạn nhất ta chết trước khi chọn ra giáo hoàng kế nhiệm ta, bất luận là chuyện gì, ngươi đều có thể tín nhiệm hắn.
- Phi phi phi, ngươi đây là miệng quạ đen, có thể đừng có nói hay không a!
Tôn Phi thật sự có chút thương cảm.
Chẳng qua chỉ là giao lưu với Ernst mấy ngày mà thôi, nhưng là bởi vì tầng quan hệ kia, như là bạn thân vạn năm, Tôn Phi thực sự không muốn mất đi người bạn này.