Trong ba ngày liên tiếp sau khi Bán Thần chiến kết thúc, người Barcelona cũng không khởi xướng được công kích nào hữu hiệu với thành Saint Petersburg.
Vì phòng ngừa cao thủ Zenit đánh lén, xung quanh doanh địa Barcelona cũng được các cao thủ Bán Thần cấp bố trí trận pháp quyền ý tinh thần dấu vết hư không, các đại doanh địa bố trí lượng lớn ma pháp trận thủ hộ, quang diễm ma pháp các màu lóe ra, tản ra khí tức lực lượng cường đại.
Theo thời gian trôi qua, số lượng quân đội Barcelona ngoài thành Saint Petersburg càng ngày càng nhiều.
“Hồng Hồ Tử” Granero là một trong những thân tín nhất của nhị hoàng tử, hắn được ủy thác trọng trách quan trọng nhất, chính là phụ trách phòng thủ trong ngoài thành. Mỗi ngày hắn đều ở bốn địch lâu cửa thành làm công tác thống kê số lượng quân địch dưới thành, tới thời điểm chạng vạng ngày thứ ba, số lượng địch nhân phỏng chừng đã đạt đến hơn ba mươi vạn người.
- Tin tức tốt là, ở tây vực đại lục, người Barcelona gặp phản công của túc địch lớn đế quốc Real Madrid, cục diện cũng không chiếm ưu thế, mà bộ tộc Tinh Linh xuất hiện ở tây vực gần đây cũng không an phận, xuất hiện dị động rồi, vì vậy người Barcelona không thể phân ra nhiều lực lượng hơn để đến xâm lấn Zenit, Chí Tôn trẻ tuổi Lionel Messi cũng không rảnh phân thân đến bắc vực, bằng không, Saint Petersburg thực sự nguy hiểm rồi1
Hồi tưởng tin tức lấy được từ các nguồn trong mấy ngày qua, Granero hơi chút thả lỏng.
Nhìn mặt trời chiều đỏ như máu phía xa xa chậm rãi ẩn vào dãy núi, đêm tối phủ xuống khiến cho các binh sĩ thủ thành gặp nhiều áp lực hơn, tuy rằng người Barcelona đã ba ngày liên tục ngừng công kích, thế nhưng ai cũng biết, đây chỉ là an tĩnh tạm thời trước giông tố mà thôi, tiếp theo một khi chiến tranh mở ra, đúng là cục diện không chết không thôi.
Lúc Granero phải rời khỏi tường thành, đột nhiên bên cửa tây xa truyền đến một trận ồn ào náo động.
- Chuyện gì xảy ra?
Granero cả kinh trong lòng.
Lập tức để binh sĩ tinh nhuệ sở trị an đế đô tiến về cửa tây điều tra, qua một lúc, binh sĩ trở lại, quỳ một chân trên đất hồi báo:
- Đại nhân, Tứ hoàng tử Christo điện hạ phụng mệnh thay thế quan chỉ huy cửa tây lúc trước, lúc này đang tiến hành bàn giao công việc phòng ngự, dựa theo lễ chế, hai quan chỉ huy hai cửa thành đông, bắc đều đi yết kiến Tứ hoàng tử điện hạ rồi, đại nhân ngài có phải đi bái kiến Christo điện hạ không?
- Tứ hoàng tử tiếp nhận phòng ngự cửa tây? Điều này sao có thể?
Granero cảm thấy kỳ quái trong lòng.
Hôm nay trong đế đô, coi như là tên khất cái ven đường đều biết, tứ hoàng tử là một người gối thêu hoa, mưu cầu danh lợi tranh quyền đoạt lợi, tự cho mình là giỏi, tự cao tự đại, nhưng lại không có tài cán gì, thời điểm liên quân thập đại đế quốc xâm lấn Zenit khi trước, lấy được cơ hội thống lĩnh quân, đáng tiếc thảm bại từ chiến trường nam cương trở về, từ đó về sau mất đi tín nhiệm của Yashin đại đế, trên cơ bản bị biếm lãnh cung, thành một hoàng tử nhàn rỗi vô dụng.
Một kẻ tài trí bình thường như vậy, thế nhưng lại chiếm được quyền tiếp nhận tầng phòng ngự tường thành?
Lẽ nào quân bộ và Yashin đại đế hồ đồ sao?
Lúc này đối mặt với đế quốc Barcelona được xưng là đệ nhất cường quốc quân sự trong đại lục, phòng ngự tường thành quan trọng hạng nhất, coi như là những tướng lĩnh tinh nhuệ kinh nghiệm sa trường vô số, đứng ở trên tường thành cũng phải nơm nớp lo sợ, thế nhưng lại để một kẻ ngu ngốc như tứ hoàng tử thủ thành, vạn nhất xuất hiện sai lầm, bị người Barcelona nắm được kẽ hở, toàn bộ đế đô đều vì vậy mà hóa thành địa ngục, ngàn vạn con dân đều trở thành vong hồn.
- Đi thôi, qua xem vị điện hạ này!
Granero là tâm phúc bên người nhị hoàng tử Domingos, coi như là không đến bái kiến tứ hoàng tử cũng không có gì là không được, bất quá, sau khi hơi suy nghĩ, hắn vẫn quyết định đi qua xem.
Chuyện này, thật sự là quá quỷ dị.
…
…
Hoàng cung đế đô.
Đại điện Hoàng đế.
- Bệ hạ, ngài thật sự yên tâm để Tứ điện hạ đi thủ vệ cửa tây?
Akinfeev trưởng điện Kỵ Sĩ thân hình khôi ngô, một thân áp giáp hắc sắc bó sát người, mặt mày như đao, đứng thẳng tắp như tiêu thương tại chỗ, trong con ngươi lóe ra thần sắc hoang mang.
Trên chủ điện.
Yashin đại đế mặc hoàng báo bạch sắc đứng nhìn bản đồ lãnh thổ quốc gia trên vách tường, phía trước có khoảng một phần tư của một nửa khối phía nam đã bị biến thành hồng sắc, chính là nam cương đã bị người Barcelona xâm chiếm.
Lẳng lặng đứng nhìn địa đồ một lúc, lúc này hắn mới yếu ớt thở dài một hơi, chậm rãi xoay người lại, nhìn Akinfeev, đáp lại bằng một câu hỏi:
- Akinfeev, ngươi theo trẫm bao lâu rồi?
Akinfeev căn bản không cần suy nghĩ:
- Tròn năm mươi sáu năm bảy tháng hai mươi chín ngày. Từ khi bệ hạ còn là một hoàng tử nước phụ thuộc nhất đẳng, ta chính là thư đồng bên cạnh bệ hạ.
- Đúng vậy, năm mươi sáu năm bảy tháng hai mươi chín ngày, quay đầu nhìn lại, thời gian lâu như vậy, giống như là một cái chớp mắt, thời gian trôi qua thật nhanh…
Yashin đại đế hiếm thấy lộ ra một chút vẻ tang thương, tinh thần suy sụp:
- Còn nhớ rõ lúc trước trẫm và ngươi, còn có huynh đệ nhà Dunbia, huynh đệ nhà Wapoyev, huynh đệ nhà Sidi, còn có Waporm, tổng cộng chín người, tình như thủ túc, từ nhỏ cùng nhau luyện võ, cùng nhau đi học, trưởng thành cùng nhau chiến đấu, cùng nhau giết địch, thế nhân đều nói Yashin đại đế ta là người đệ nhất trên lãnh thổ quốc gia Zenit, thé nhưng, bọn họ không biết, nếu như không có ngươi và tám vị huynh đệ khác chống đỡ, sao có thể có được đế quốc Zenit ngày hôm nay?
- Bệ hạ chi tư ngút trời, vô địch bắc vực, ta cùng với bọn Dunbia đều lấy việc được sóng vai chiến đấu bên cạnh bệ hạ là vinh dự!
Nhớ lại những năm tháng đã qua, Akinfeev cũng không khỏi cảm khái ngàn vạn lần, đáng tiếc, những huynh đệ tình như thủ túc này, hiện tại đã an nghỉ dưới bia mộ băng lãnh.
- Năm mươi sáu năm trôi qua, Dunbia bọn họ cũng đã vì đế quốc mà chảy giọt máu tươi cuối cùng, hiện tại đã trở về với sao trời ôm ấp.
Yashin đại đế thở dài nói:
- Chỉ có ngươi vẫn ở bên trẫm, từ lúc nhỏ, ngươi cũng rất hợp trẫm, cũng là người xuất sắc nhất trong tám thư đồng của trẫm, mấy năm nay, trấm tín nhiệm ngươi còn hơn nhi tử của mình, ngươi chấp chưởng Kỵ Sĩ điện, phụ trách giám sát các loại quan lại quý tộc, thật cảm tạ ngươi.
- Nguyện cống hiện sức lực vì bệ hạ!
Akinfeev không có chút bộ dạng kể công nào.
- Ngày hôm nay chỉ nói chuyện cũ, không cần câu thúc như thế.
Yashin đại đế chỉ chỉ cái ghế, nói:
- Akinfeev, ngồi xuống nói chuyện với ta đi, hai mươi năm trước, Juli hương tiêu ngọc vẫn, tam hoàng tử thất tung, trẫm…Ta cũng bởi vì chuyện kia mà thiếu chút nữa ngã xuống, vì khôi phục thực lực, trên cơ bản mỗi thời mỗi khắc đều tu luyện, đã lâu không có cơ hội cùng ngươi ngồi xuống tâm sự sự tình trước kia.
Akinfeev cũng không biết nên nói cái gì, Juli Hoàng hậu là nữ tữ duy nhất cả đời Yashin đại đế yêu thương, từ nhỏ là thanh mai trúc mã, cùng Yashin đại đế và tám thư đồng và mình cùng nhau lớn lên, đây tuyệt đối là một nữ tử phong hoa tuyệt đại, thông tuệ hơn người, mặc dù mọi người đều âm thầm thích kỳ nữ này, thế nhưng, cũng chỉ có thiên tài mấy trăm năm mới có như Yashin đại đế mới xứng đôi với nàng.
Vốn là một đoạn giai thoại đẹp anh hùng và giai nhân, một đoạn thời gian rất dài sau khi kết hôn, Yashin đại đế và Juli hoàng hậu vẫn như mới kết hôn, Juli hoàng hậu thiện lương ôn hòa, đối xử với mọi người tử tế, chiếm được ủng hộ của quý tộc thượng tầng và bình dân hạ tầng, được gọi là “Hoàng hậu quang minh”.
Nàng vì Yashin đại đế sinh hạ một hài tử, chính là Tam hoàng tử.
Đáng tiếc sau khi sinh không lâu, trong đế quốc xảy ra một hồi biến động cực lớn, Yashin đại đế từ đỉnh phong cực đại rơi xuống, thiếu chút nữa ngã xuống, Juli hoàng hậu cũng hương tiêu ngọc vẫn, vị hoàng tử duy nhất của hai người, trong tràng biến cố đáng sợ thì biến mất không có tung tích gì.
Chuyện này vẫn là vết sẹo và tâm bệnh trong lòng Yashin đại đế.