Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 1159 - Chương 1055: Chuyện Cũ Trước Kia

Quoc vuong van tue Full
Chương 1055: Chuyện Cũ Trước Kia
 

Lúc đó Yashin đại đế thương tâm đến cực điểm, nhiều năm qua chưa bao giờ đề cập đến Juli hoàng hậu, người khác cũng không dám nhắc lại bốn chữ “Hoàng Hậu Quang Minh” này, sợ nhắc đến một đoạn ký ức khiến hoàng đế bệ hạ không thoải mái, sự tình vị hoàng hậu mỹ lệ hiền thục và vị tam hoàng tử đã biến mất kia đều trở thành kiêng kỵ trong đế cung, tất cả mọi người tận lực không nói đến chuyện cấm kỵ này.

Thế nhưng ai cũng biết, Yashin đại đế cho tới bây giờ đều chưa từng quên “Hoàng hậu quang minh”.

Bởi vì hậu vị hoàng cung Zenit, từ đó về sau cũng không ai được ngồi vào.

Tuy rằng một vị phi tử khác vì Yashin đại đế sinh ra đại hoàng tử và tứ hoàng tử, một vị Vương phi thần bí chưa từng xuất hiện trong hoàng cung sinh ra nhị hoàng tử, ba vị hoàng tử cũng được Yashin đại đế sủng ái, thế nhưng chỉ có một số ít tâm phúc như Akinfeev mới biết được, vị hoàng giả thiên tài tung hoành ngang dọc bắc vực, cả đời chỉ tưởng niệm yêu quý vị hoàng tử cả đời cũng chưa gặp mặt, tam hoàng tử kia.

Năm đó Yashin đại đế khí phách hăng hái, trước khi “Hoàng hậu quang minh” sinh hạ, vùng với các tướng lĩnh thân tín Dunbia đi tiến hành chuyện kia, ai biết lại bị người khác tính kế sau lưng, Dunbia cùng với bảy người huynh đệ chết thảm, Yashin đại đế bị trọng thương, đợi đến lúc trở lại được, nghênh tiếp hắn chính là tinh tức “Hoàng hậu quang minh” chết thảm, tam hoàng tử mới sinh được ba ngày biến mất…

Hết thảy đây đối với Yashin đại đế lúc đó trên đỉnh phong mà nói, chính là đả kích lớn nhất mà hắn gặp trong đời.

Nếu như năm đó vị tam hoàng tử kia vẫn còn, năm nay đã hai mươi tuổi đi?

Lấy sự yêu quý của Yashin đại đế với tam hoàng tử, nếu như vị tam hoàng tử kia còn ở đây, sợ rằng đã là người thừa kế hoàng vị danh chính ngôn thuận, nhị hoàng tử và đại hoàng tử có cạnh tranh thế nào cũng không tranh nổi với nhi tử của “Hoàng hậu quang minh”.

- Bệ hạ xin chớ thương tâm, tam hoàng tử chỉ là không có tung tích mà thôi, nói không chừng một ngày sẽ trở về.

Lời như thế, trong toàn bộ đế quốc, cũng chỉ có Akinfeev mới dám nói trước mặt Yashin đại đế mà thôi.

- Ha ha, ha ha.

Yashin đại đế đột nhiên nghĩ đến cái gì, trên mặt lộ ra vẻ nhu hòa hiếm thấy, cười ha ha nói:

- Akinfeev, ta nói rồi, chỉ có ngươi mới có thể khiến ta hoàn toàn tin tưởng, như vậy ngày hôm nay, ta sẽ nói cho ngươi một cái bí mật cực lớn, bí mật này, ở trong lòng ta đã tròn hai mươi năm, hiện tại tựa hồ đã đến thời điểm vạch trần nó.

Thần sắc Akinfeev rung động.

Có thể khiến cho Yashin đại đế cho là bí mật cực lớn, bảo vệ sự tình tròn hai mươi năm, chỉ sợ tuyệt đối không thể tầm thường, lẽ nào…liên quan đến tràng âm mưu tuyệt thế hai mươi năm trước?

- Ngươi có nhớ Mushnikov không?

Yashin đại đế đi tới ngồi đối diện với trưởng điện kỹ sĩ, ngồi xuống, mang theo vẻ hồi tưởng, chậm rãi hỏi.

- Đương nhiên nhớ kỹ, năm đó tám người chúng ta đều là thư đồng của bệ hạ, Mushnikov đại ca đối nhân xử thế ổn trọng, tâm tư nhẫn nhụi, thực lực lại cao, được bệ hạ tín nhiệm sâu sắc, chỉ là trong tràng biến cố hai mươi năm trước, Mushnikov đại ca cùng bệ hạ tiến về chỗ đó, nhưng bất hạnh tử trận…

Nói tới cái tên này, trong đôi mắt như đao của Akinfeev toát ra thần sắc bi thương.

Yashin đại đế đột nhiên cười, nhìn kỹ trưởng kỵ sĩ, đột nhiên ngắt lời nói:

- Nếu như ta nói, hai mươi năm trước, Mushnikov không có theo ta tới chỗ đó, mà là lưu lại Saint Petersburg, ngươi nghĩ thế nào?

- Cái gì?

Akinfeev thất kinh:

- Đây…làm sao lại?

- Năm đó, trước khi đi tới chỗ đó, ta đem công việc trong đế đô giao cho ngươi phụ trách đốc tra, vừa rồi ta cũng đã nói, trong tám người, ngươi rất giống ta, anh khí quả cảm có thừa, nhưng lại hơi có vẻ lỗ mãng, nôn nôn nóng nóng, vì vậy trước khi lên đường, ta mới thay đổi chủ ý, âm thầm lưu lại Mushnikov để trợ giúp ngươi, nghĩ không ra chính nhờ quyết định này, trong lúc vô ý đã đền bù cho tiếc nuối nhất của ta…

- Bệ hạ nói là…

Akinfeev vạn vạn thật không ngờ, năm đó lại xảy ra chuyện như vậy, hắn cũng là người cực kỳ thông minh, Yashin đại đế thoáng đề điểm, hắn đã nghĩ tới điều gì.

- Không sai, hai mươi năm trước, Hoàng cung bị tập sát, đám thích khách kia làm thương tổn đến Juli, càng muốn giết tam hoàng tử của trẫm, ngươi bị bọn chúng dùng kế điệu hổ ly sơn lừa dối, cũng may Mushnikov âm thầm thấy rõ tất cả, ở thời khắc mấu chốt cứu hài tử kia.

Nhớ lại năm đó địch nhân thâm độc tàn nhẫn, trên mặt Yashin đại đế không kìm lòng nổi mà hiện lên một tia hận ý sắc bén.

- Cái gì? Lẽ nào năm đó…Tam hoàng tử còn sống? Thật tốt quá…Đây…Là thật?

May là những năm gần đây Akinfeev chú trọng tu tâm dưỡng tính, công phu trấn định so với những năm trước không biết đã tốt hơn bao nhiêu, thế nhưng chợt nghe tin tức tốt này, vẫn là nhịn không được nhảy dựng lên như cũ, vẻ mặt kích động và nhãn thần khó có thể tin, nhìn Yashin đại đế hỏi.

Trách không được hắn lại kích động như vậy.

Năm đó Yashin đại đế và tám thư đồng tình như thủ túc, tạo thành tình cảm thâm hậu, nhưng đồng thời thích vị kỳ nữ Juli phong hoa tuyệt đại, sau tuy rằng Yashin đại đế ôm được mỹ nhân về, thế nhưng tám người khác cũng cực kỳ chúc phúc, đem nàng xem như thân muội muội, vô cùng kính trọng.

Năm đó bảy vị thư đồng khác đã tử trận, Akinfeev ở lại đế đô nhưng không thể bảo hộ Juli, cũng không thể bảo hộ hài tử của Yashin đại đế và Juli hoàng hậu, hắn vẫn hận bản thân, tuy rằng sau khi Yashin đại đế trở về không trách cứ hắn, thế nhưng chính Akinfeev vẫn không thôi tự trách bản thân, trở thành một cái tâm bệnh, mỗi khi đề cập đến, đều cảm thấy lồng ngực nghẹn ngào hổ thẹn với bảy vị huynh đệ.

Hiện tại chợt nghe tam hoàng tử vẫn chưa chết, hơn nữa lời này còn là trong miệng Yashin đại đế nói ra, trong lòng Akinfeev kinh hỉ và kích động không nói nên lời.

- Ân, đương nhiên là sự thực.

Yashin đại đế thấy trưởng kỵ sĩ kích động hầu như rơi lệ nóng, trong lòng cũng là từng đợt cảm động.

Từng ấy năm qua, cũng chỉ có tám vị huynh đệ mà mình kết giao khi còn nhỏ mới có thể vì mình mà cao hứng như vậy, vì mình mà thương tâm.

- Thật tốt quá, thật tốt quá!

Akinfeev vừa nói thì nước mắt đã chảy xuống, nhiều năm qua, sương mù trong lòng hắn rốt cuộc đã được quét sạch, hắn có một loại cảm giác giải thoát, thật muốn nhảy dựng lên, sau một hồi lâu mới đột nhiên ý thức được cái gì, yên tĩnh hỏi:

- Vậy…Tam hoàng tử, hiện tại hắn…Hai mươi năm qua, hắn ở nơi nào? Bệ hạ ngài…Tại sao không có…

- Ngươi là muốn hỏi, tại sao ta không đem đón hắn về Saint Petersburg, phải không?

Yashin đại đế cười hỏi.

Akinfeev gật đầu.

- Nói ra rất dài dòng…Ngay từ đầu, ta cũng cho rằng chính mình vĩnh viễn mất đi huyết mạch của mình và Juli, ai biết ngày thứ tư sau khi ta trở về đế đô, đột nhiên phát hiện ám hiệu của Mushnikov lưu lại trong hoàng cung…

Yashin đại đế bắt đầu hồi tưởng lại chuyện xưa.

Bình Luận (0)
Comment