Khi bầu trời đầy sao đột nhiên tiêu thất, sau khi viên tinh thể cực đại kia thoáng hiện rồi biến mất, dị trượng thiên địa trước nay chưa từng có khiến người Zenit đang bị chiến hỏa thiêu đốt, trong nháy mắt này không hẹn mà cùng cảm nhận được bi thương trước nay chưa từng có.
Vô số người phảng phất như là mất đi thân nhân cực kỳ quan trọng, gào khóc thành tiếng.
Nước mắt mọi người tuôn ra, tình cảm bi thương khó có thể áp chế, nhưng không biết vì sao mà khóc.
…
…
Xa xa không biết ngoài bao nhiêu dặm.
Đại hoàng tử Arshavin và trưởng công chúa Natasha ngưỡng vọng tinh không, lệ rơi đầy mặt.
- Điều đó là không có khả năng, tại sao lại như vậy? Có ai có thể đánh bại phụ hoàng?
Quân thần trẻ tuổi nhất đế quốc cho dù là đối mặt với tuyệt cảnh trên chiến trường cũng không nhíu mày, ở thời khắc này lệ rơi đầy mặt, nhìn dị tượng trên bầu trời, trong lòng dâng lên bi thương nồng đậm.
Trưởng công chúa Nữ Văn Thánh lẳng lặng dựa vào gốc cây, lá vàng bay xuống.
Trong đôi con ngươi lam sắc đồng dạn cũng đầy nước mắt.
Cái loại cảm giác huyết mạch tương liên này khiến cho bọn họ cảm nhận được chuyện xảy ra ở đế đô trước tiên, cũng cảm nhận được thân nhân ngã xuống, đây là một loại cảm giác huyền diệu khó nói nên lời, nhưng lại khiến bọn họ minh bạch, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
- Phụ hoàng, còn có Doming… còn có Nhị đệ, thực sự đã vẫn lạc sao?
Bàn tay Arshavin chăm chú nắm chặt trường đao, bởi vì dùng sức quá độ, khớp xương răng rắc, gân xanh nổi lên, tuy đã nỗ lực áp chế thế nhưng vẫn mang theo âm điệu bị thương, tựa hồ là lẩm bẩm, lại như đang hỏi trưởng công chúa, thấp giọng thì thào:
- Điều đó không có khả năng a, ma pháp trận đế đô…là trải qua gia trì ký hiệu Á Thần Hương Ba thành, chỉ cần đủ tích súc ma pháp, đủ để chống đỡ toàn bộ đế đô đánh một hồi một năm chiến tranh, người Barcelona…làm sao có thể công phá đế đô?
- Rốt cuộc ngươi bằng lòng gọi Domingos một tiếng Nhị đệ sao?
Giọt nước mắt trong suốt từ con ngươi trưởng công chúa chảy xuống:
- Ta kỳ thực có chút hâm mộ đệ ấy, Nhị đệ có thể bồi bên người phụ thân cùng nhau chiến đấu, mà chúng ta, lại phải thủ ở chỗ này, không biết có thể đợi được hay không!
- Nhất định sẽ đến!
Arshavin nắm chặt trường đao, nói năng khí phách:
- Ta lấy dòng họ Andrea thề, một ngày nào đó, tiên huyết trả lại tiên huyết, cừu hận báo cừu hận, giết chóc báo giết chóc, hỏa diễm báo hỏa diễm, ta sẽ đạp tan Barcelona…Ta, nhất định sẽ làm được!
…
…
Đại thế giới Thần vực.
Tôn Phi vẫn rơi vào trạng thái cực kỳ kỵ dị.
Vô cùng vô tận lực tín ngưỡng xuyên qua hạn chế thời gian và không gian, tứ bốn phương tám hướng mà dâng đến, rót vào trong quang dũng xung quanh thân thể Tôn Phi.
Quang dũng như là trái tim đang nhảy lên, hấp thu lực tín ngưỡng bàng bạc, sau đó phóng xuất ra một loại nguyên tố lực lượng siêu việt, không ngừng mà rót vào trong đại thế giới Thần vực.
Nếu như nói ban đầu đại thế giới Thần vực như một bức tranh từ vài nét bút thoải mái vẽ ra mây trôi nước chảy, vậy hiện tại nét bút đã càng ngày càng cẩn thận, siêu thoát khỏi “bức tranh”, trở thành thế giới chân chân thực thực.
Quang dũng thật lớn giống như là mặt trời của thế giới này, tản mát ra quang mang mê người, chiếu sáng thiên địa vạn vật, thâm sơn xa xa càng thêm thâm thúy u tĩnh, thảo nguyên càng thêm xanh ngắt, sông suối gào thét bừng bừng sinh cơ, đủ loại dã thú đi lại trong không gian, đám chim thú chơi đùa bay trên trời.
Nguyên tố linh khí trong thiên địa cũng càng thêm nồng nặc, dần dần thẩm thấu vào đất đá, cây cối, dòng nước, động vật, không khí, toàn bộ thế giới Thần vực, mỗi phút mỗi giây đều phát sinh biến hóa bất khả tư nghị.
Những thứ này là biến hóa mắt thường cũng có thể thấy được.
Mà biến hóa không nhìn được bằng mắt thường chính là pháp tắc trong đại thế giới Thần vực đang từng chút từng chút được hoàn thiện, hoàn mỹ, biến hóa, dung hợp.
Pháp tắc là cấu thành không thể thiếu được của một thế giới chân thực, nó quyết định thọ mệnh, sinh cơ, sinh mệnh của tất cả động thực vật trong thế giới, thậm chí cả tồn tại và diễn hóa của cả thế giới, một thế giới không có hệ thống pháp tắc hoàn chỉnh, thoáng gặp phải va chạm bành trướng sẽ có xu thế tan vỡ sụp đổ, nhanh chóng hủy diệt.
Ngoài việc đó ra, ở rìa bốn phương đại thế giới Thần vực vô tận, khí hỗn độn và lực lượng pháp tắc tương hỗ đan xen, biên giới thế giới vô cùng vô tận mở rộng, xuyên sơn sông núi mới phát triển, biển lớn mênh mông, sinh mệnh sinh vật, cỏ cây hoa trùng đang lấy tốc độ làm người ta khiếp sợ sinh sôi ra…
Tôn Phi đã triệt để lâm vào trạng thái trống rỗng vô ngã vô dục.
Tinh thần lực của hắn đagn không ngừng phóng xạ, tiêu hao, sinh sôi, lại tiêu hao…
Đây cũng là quá trình luyện hóa đại thế giới Thần vực.
- Nghĩ không ra tiểu tử này thế nhưng đã cô đọng được lực tín ngưỡng như vậy, xem ra tín đồ của hắn thật là không ít…
Cái âm thanh thần bí kia lại vang lên trong đại thế giới Thần vực, trong không khí, một dáng người màu bạc nhạt dường như vằn nước chậm rãi đung đưa.
- Đáng tiếc a, luyện hóa đại thế giới Thần vực không có đơn giản như vậy, lực tín ngưỡng hắn nắm giữ hiện tại vẫn còn xa xa không đủ, muốn luyện hóa được thế giới Thần vực vĩ đại nhất này, chỉ sợ cần đến tín ngưỡng lực của cộng đồng nhân tộc trên đại lục Azeroth mới có thể hoàn thành đi…Di? Đây là cái gì?
Nói đến cuối, đột nhiên dáng người màu bạc nhạt này phát ra âm thanh cực kỳ kinh ngạc.
Chợt nghe xa xa vang lên từng đợt tiếng long ngâm trong thiên địa.
Xa xa, một cỗ quang trụ lực tín ngưỡng hình rồng hoàng sắc, xuyên qua hạn chế thời gian và không gian, bay vụt mà đến.
Lực tín ngưỡng hình dạng kim long lượn lờ xoay quanh như nước lũ, giống như có sinh mệnh, tản ra một loại khí tức cao quý, cường đại, uy nghiêm, đẹp đẽ quý giá mà lực tín ngưỡng bình thường căn bản không có được, bàng bạc tới bất khả tư nghị.
Trong nháy mắt lực tín ngưỡng hình dạng kim long cuộn trào mãnh liệt tới, dung nhập vào trong quang dũng đang bao vây lấy Tôn Phi.
- Dĩ nhiên là…lực tín ngưỡng hoàng giả, tiểu tử này làm sao có thể đạt được lực tín ngưỡng như vậy, đây chính là đại cơ duyên ngàn năm khó gặp a!
Thanh âm thần bí cực kỳ khiếp sợ hâm mộ.
Cùng lúc đó.
Trong quang dũng, Tôn Phi đột nhiên mở hai mắt ra.
- Chuyện gì xảy ra? Vì sao trong lòng của ta đột nhiên bi thương như thế? Giống như là…Hình như là mất đi thân nhân? Lẽ nào Hương Ba thành xảy ra biến cố?
Một loại cảm giác tan nát cõi lòng chưa bao giờ có, khó có thể ngăn chặn được xông lên.
Nước mắt từ trong hai tròng mắt hắn rơi xuống hoa lạp.
Đúng lúc này…
- Ngang___!
Một tiếng long ngâm rất tinh tường đột nhiên vang lên bên tai Tôn Phi.
- Đây là…âm thanh Long Quyền, âm thanh Long Quyền của Yashin đại đế tại sao lại xuất hiện ở đây?
Tôn Phi kinh ngạc.
Ngay thời điểm Quốc Vương Bệ Hạ nghi hoặc, đột nhiên trước mắt nhiều hơn lực tín ngưỡng hoàng kim sắc khó có thể đếm được, những lực tín ngưỡng cao quý này triển khai ra, một hình tượng chậm rãi xuất hiện ở trong quang dũng.