Tuy rằng cái hình tượng này đã mơ hồ không rõ, hơn nữa thần thái cũng không có một chút cao cao tại thượng, phong thái ngạo thị thiên hạ của Yashin đại đế, trái lại càng như một lão nhân gia đôn hậu hiền lành trong một gia đình cực kỳ bình thường, thế nhưng Tôn Phi lại có thể khẳng định trăm phần trăm, hắn, chắc chắn chính là Yashin đại đế.
- Hài tử…
Âm thanh của “Yashin đại đế” giống nưh cực kỳ xa xôi, nhẹ nhàng hô hoán.
Cái âm thanh này khiến trong nháy mắt Tôn Phi có một loại tâm tình bi thương nồng đậm trong lòng.
- Hài tử của ta, đây là chuyện cuối cùng phụ thân có thể làm cho ngươi, tiếp thu lực lượng của ta tặng đi…để ta…nhìn ngươi…lần cuối cùng…Hài tử của ta a, để phụ thân…tặng ngươi…Hài tử của ta!
Trong âm thanh xa xôi mà lại rõ ràng, quang dũng trước mắt như bị nghiền nát.
Hình bóng “Yashin đại đế” đi tới, mở song chưởng, hướng về phía Tôn Phi ôm tới.
Tôn Phi vô thức mở hai tay ra, nhưng cũng không ôm được cái gì.
“Yashin đại đế” hóa thành một luồng lực tín ngưỡng quang sắc, dung nhập vào trong thân thể Tôn Phi.
Lực tín ngưỡng quang sắc này, một luồng trường long so với lực tín ngưỡng của người bình thường cường đại hơn không biết bao nhiêu lần.
Lực tín ngưỡng hoàng sắc mà Tôn Phi chợt nhận được này, e rằng nếu so với tất cả lực tín ngưỡng phổ thông mà Tôn Phi ngưng tụ được khi trước còn muốn bàng bạc và cường đại hơn.
Lực tín ngưỡng thật lớn dũng mãnh tiến vào, khiến trong nháy mắt Tôn Phi không tự chủ được mà một lần nữa tiến nhập vào trạng thái huyền diệu khó có thể giải thích bằng lời như trước.
Tốc độ luyện hóa đại thế giới Thần vực chợt tăng nhanh vô số lần.
…
…
“Nơi trục xuất”.
- Tôn Phi em gái ngươi a, tiểu tử ngươi ở phía sau bế quan để mặc ta, đại gia ngươi a…
Hậu điện “Thú Thần điện”, giáo hoàng Ernst mắng to, các loại từ ngữ thô tục phun ra không ngớt từ miệng một kẻ mà toàn bộ bộ tộc thú nhân cho rằng miệng chỉ phun ra khuôn vàng thước ngọc.
May là giáo hoàng miện hạ sử dụng tiếng phổ thông kiếp trước.
Bằng không nếu như mấy người bảo hộ và vị Thánh Nữ thú nhân bên cạnh nghe thấy giáo hoàng đại nhân vĩ đại đang nói cái gì, chỉ sợ sẽ hoảng loạn không thôi.
Thời gian đã hai mươi ngày.
Trên “Nơi trục xuất”, các loại thiên tai càng ngày càng nhiều, địa chấn và hỏa sơn phun trào, đại địa rạn nứt, vẫn thạch rơi xuống đã tạo thành đại họa cho tộc thú nhân, mà “Sa Mạc Kim Loại” và “Ác Thủy Chiểu Trạch” đã mở rộng vượt xa tưởng tượng lúc trước.
Hiện nay một phần ba đại địa đã trở thành chỗ vui chơi của khủng thú.
Chủng tộc thú nhân không thể không di chuyển tới nơi coi như là tạm thời an toàn.
Trong thời gian ngắn ngủi không đến hai mươi ngày, nhân số bộ tộc thú nhân đã giảm mạnh không còn ba phần năm khi xưa, lượng lớn thú nhân đã chết đi trong tràng tai nạn vô tận.
Tất cả đã tạo thành khủng hoảng và bi quan cực lớn trong toàn bộ bộ tộc thú nhân.
Di chuyển trở lại đại lục Azeroth đã trở thành lựa chọn duy nhất.
Ngay cả một ít thú nhân khi xưa ngoan cố không muốn trở lại khi xưa, lúc này cũng triệt để kiên định với ý tưởng trở lại đại lục Azeroth. Trên thực tế, toàn bộ chủng tộc thú nhân đã khẩn cấp chờ thoát khỏi “Nơi trục xuất”, trở lại phiến đại lục màu mỡ mỹ lệ trong truyền thuyết kia.
Cùng lúc đó, việc chọn ra tân giáo hoàng “Thú Thần điện” cũng được đề ra chương trình nghị sự.
Dưới sự an bài của Ernst, tất cả tiến hành đâu vào đấy.
Quá trình này cũng không tính là quá phức tạp.
Tất cả thú nhân đều tín ngưỡng Thú Thần Lande, đều nghe theo quyết định của Thần.
Vì vậy tân giáo hoàng cũng cần trải qua chỉ dẫn của Thú Thần.
Dựa theo truyền thống cổ xưa, bất luận là chủng tộc Hoàng Kim, chủng tộc Bạch Ngân cường đại hay là chủng tộc Hắc Thiết thực lực thấp nhất, bất luận một chủng tộc thú nhân nào cũng đều có tư cách đưa ra nhân tuyển của mình.
Chỉ cần có thể ở trước mặt pho tượng Thú Thần Lande, được thần tích Thú Thần đáp lại là có thể lên ngôi giáo hoàng.
Đây là một biện pháp tưởng như đơn giản qua loa, thế nhưng vô số năm qua, bộ tộc thú nhân dựa vào biện pháp này tuyển chọn ra giáo hoàng, cho tới bây giờ đều chưa từng có sai lầm.
Sự thực cũng chứng minh, cái biện pháp đơn giản chọn ra người thừa kế này, cho dù là người thừa kế xuất thân từ chủng tộc Hắc Thiết nhỏ yếu, sau khi năm tháng qua đi, đều trở thành người uy vọng lớn nhất, đức cao vọng trọng trong bộ tộc thú nhân.
So với phương thức chọn người thừa kế bằng âm mưu và tàn sát nhau của Thần Thánh Giáo Đình, các thú nhân càng đủ để kiêu ngạo.
Mà nói như vậy, xác xuất tuyển chọn giáo hoàng từ các tế ti vẫn là cao hơn một chút.
Bất quá, đây cũng không có nghĩa là Vũ sĩ không thể trở thành giáo hoàng.
Trong dòng lịch sử bộ tộc thú nhân cũng đã từng xuất hiện qua bốn vị giáo hoàng xuất thân từ Vũ sĩ.
Quan trọng hơn chính là, hình tượng Thú Thần Lande trong truyền thuyết chính là một vị Vũ sĩ có năng lực triệu hoán thú nhân, chỉ là vị Thú Thần này cho tới nay đều đeo mặt nạ che nửa mặt, vì vậy ngay cả giáo hoàng thú nhân đều không biết rõ ràng, dưới mặt nạ Thú Thần Lande, rốt cuộc là mặt của chủng tộc nào.
Lúc này đây, tuyển chọn tân giáo hoàng “Thú Thần điện” cũng tuân theo truyền thống cổ xưa.
Thế nhưng, một trăm ba mươi thú nhân được các bộ tộc tuyển chọn đề cử ra, không có ai có thể được thần tượng Thú Thần Lande đáp lại. Đây có nghĩa, những thú nhân này đều không được chọn.
Người được đề cử tiếp theo vẫn đang tiến hành hoạt động khảo nghiệm đâu vào đấy.
Các thú nhân tin tưởng chắc chắn sẽ có tân giáo hoàng sinh ra, từ Thú Thần đạt được chỉ thị, dẫn dắt bọn họ đi đến con đường quang minh.
Thế nhưng giáo hoàng miện hạ Ernst đẫ đứng ngồi không yên.
Bởi vì dựa theo ước định ngàn năm trước với vị tồn tại kia, Tôn Phi đúng là người được chọn kế thừa vị trí của mình, thế nhưng hết lần này tới lần khác, vào lúc quan trọng lại đi bế quan tu luyện…Được rồi, tuy nói đề cao thực lực là quan trọng, cảm ngộ Vũ giả chỉ có thể ngộ không thể cầu, thế nhưng vì sao lại là vào lúc này a?
Vạn nhất lão tử lập tức chết đi, vậy chuyện kế tiếp phải làm thế nào bây giờ?
Lưu lại một cục diện rối rắm như vậy, rốt cuộc có tính là mình không làm tròn không?
Không có trừng phạt hay hậu quả gì đáng sợ chứ?
Hơn mười ngày qua, Chung Đại Tuấn – cũng là giáo hoàng miện hạ Ernst đáng thương, ngày ngày đều hướng về phía dịch quán Tôn Phi ở mà chửi rủa.
Mà đại tế ti Nash thì dứt khoát ngày đêm ở tại dịch quán, thời thời khắc khắc chờ Tôn Phi tỉnh lại từ trạng thái cảm ngộ.
Trong lòng Nash so với giáo hoàng Ernst còn muốn gấp gáp hơn.
Hắn là lo lắng cho vận mệnh bộ tộc.
Thực sự nếu không tiến hành di chuyển, không đến một tháng, toàn bộ “Nơi trục xuất” sẽ bị “Sa Mạc Kim Loại” và “Ác Thủy Chiểu Trạch” đang không ngừng bành trướng ra thôn phệ triệt để, toàn bộ chủng tộc thú nhân đều muốn chôn cùng.
Đáng nhắc tới duy nhất chính là, “Quân đoàn quang minh” dưới trướng Hương Ba Vương – chính là vị Bán Thần mặc hắc giáp Basturk và một trăm lẻ một vị Chiến Sĩ kim giáp, vì bảo hộ thú nhân mà làm ra nỗ lực thật lớn.
Quân đoàn này như là không biết mệt mỏi, xuyên qua mỗi chỗ trong “Nơi trục xuất”, đến hiện trường tai nạn, cứu vãn vô số thú nhân gặp tai họa, trở thành dũng sĩ được bộ tộc thú nhân yêu thích nhất.
Các loại lời đồn đại về Hương Ba Vương có huyết mạch Thú Thần Lande, thậm chí Hương Ba Vương chính là Thú Thần Lande chuyển thế cũng truyền bá rất sâu trong dân gian thú nhân, không ít thú nhân chịu ân huệ của “Quân đoàn quang minh” tin loại thuyết pháp này, thậm chí ngay cả một ít thú nhân nguyên bản còn nghi vấn, dưới truyền bá của “Thú Thần điện” và Ernst cũng dần dần trở nên nửa tin nửa ngờ.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Ngay khi Chung Đại Tuấn đáng thương sắp phát điên lên, rốt cuộc có tin tức truyền đến.
- Miện hạ, miện hạ, tin tức tốt, tin tức tốt a, Torres đại nhân Hương Ba thành và O’Neill đại nhân từ đại lục Azeroth trở về.
Đại tế ti Nash thiếu chút nữa chạy rớt cả giày, cực kỳ hưng phấn vọt vào.