Trong khoảng thời gian ngắn, ánh mắt của tất cả thú nhân ở đây đều tập trung trên thân hai người Tôn Phi và Ernst.
Bốn phía, càng ngày càng có nhiều thú nhân nghe tin mà đến.
Đây là một loại cảm giác thật kỳ diệu, trong mơ hồ, rất nhiều người đều mạc danh kỳ diệu cảm thấy, lần tuyển chọn giáo hoàng dài nhất lịch sử này sắp hạ tấm màn che cuối cùng xuống.
Số lượng thú nhân trên quảng trường càng ngày càng nhiều, các thú nhân như là thủy triều từ bốn phương tám hướng vọt tới.
Ánh mắt Ernst vẫn rơi vào trên thân Tôn Phi.
Trong lòng hắn phi thường rõ ràng, vì sao đến bây giờ Thú Thần Lande còn chưa tích đáp lại.
Đó là bởi vì dựa theo ước định nghìn năm trước kia, vị trí giáo hoàng “Thú Thần điện” tất nhiên là thuộc về Tôn Phi, thế nhưng, rốt cuộc làm sao lại rơi vào trên thân Tôn Phi chính là điều mà hắn hiếu kỳ nhất.
Mà lúc này Tôn Phi cũng bất tri bất giác chìm đắm trong tâm tình và bầu không khí cực kỳ kỳ diệu.
- Thế nào, cảm nhận được vận mệnh triệu hoán sao?
Âm thanh thần bí kia đột nhiên vang lên trong đầu Tôn Phi.
Tôn Phi gật đầu.
Thần tượng Thú Thần Lande xa xa mơ hồ tản mát ra một loại khát vọng kỳ dị, phảng phất như là đang đợi cái gì trở về.
- Hiện tại, chính là thời điểm ngươi cầm lại thứ đồ thuộc về mình.
Âm thanh lạnh băng thần bí kia cười to trong đầu Tôn Phi:
- Ngươi sẽ từng bước từng bước đi lên Thần tọa thiên địa, thu hồi vinh quang ngày xưa, cọ rửa nỗi nhục khi xưa, tới khi đó rồi, ngươi sẽ minh bạch tất cả, bao gồm cả thân thế mà ngươi muốn biết nhất, còn có những ân ân oán oán khi xưa.
Tôn Phi không nói lời nào.
Lúc ở đại thế giới Thần vực khi trước, sau khi Tôn Phi mượn lực lượng Yashin đại đế, miễn cưỡng luyện hóa thế giới Thần vực, cái thanh âm lạnh băng thần bí rốt cuộc có thể trả lời một vài vấn đề lúc trước Tôn Phi hỏi, thế nhưng đối với đáp án mang tính then chốt, nhưng lại thủy chung nói năng thận trọng, không muốn nhiều lời, nói tất cả đến một ngày sẽ rõ, biết quá sớm, đối với Tôn Phi mà nói cũng không phải là chuyện gì tốt.
Trong nháy mắt, Tôn Phi cách tượng Thần Thú Thần Lande còn chưa đến ngàn thước.
Tọa tượng Thần này cao không đến mười thước, không biết do vật liệu gì tạo thành, trông rất sống động, phiếm ánh sáng trắng, như là còn sống, là thánh vật của bộ tộc Thú Nhân đã vô số năm, có linh tính riêng.
Nghe đâu tọa Thần tượng này có thể câu thông tới thiên quốc Thần Linh.
Chỉ cần có thể được nó đáp lại, có thể trở thành giáo hoàng của “Thú Thần điện”.
Đối với Tôn Phi mà nói, từng sợi tâm tình thân thiết không ngừng phát ra từ trên thân thần tượng, hấp dẫn chính mình.
Ùng ùng! !!
Đột nhiên, dị biến xảy ra.
Trong bầu trời không hề có dấu hiệu đại tác hỏa diễm.
Từng khối vẫn thạch lửa cháy thiêu đốt, xuất hiện trong bầu trời u lam, phảng phất như là diệt thế, bạo vũ rập rạp, nhiều đếm không xuể, hướng về phía Thú Nhân thành oanh kích rơi xuống.
- Trời ạ…
- Không…
- Tại sao lại như vậy?
Từng đợt kinh hô, hoảng loạn và kêu rên tuyệt vọng từ trong đám thú nhân bộc phát ra.
Chạy trốn đã không kịp, phương viên hơn hai mươi dặm đều bị mưa thiên thạch bao trùm hủy diệt.
Mỗi người đều nhìn bầu trời đầy vẫn thạch đang lao xuống, phảng phất như là mở mắt nhìn tử thần đến, trên mặt hiện đầy vẻ tuyệt vọng.
Một ít cường giả thú nhân tộc Nguyệt cấp, Đại Nhật cấp, thậm chí là Bán Thần cấp, theo bản năng muốn bay lên trời, đem toàn lực bộc phát ra lực lượng của chính mình, muốn lấy nhân lực hóa giải trận tai nạn thiên địa bất khả tư nghị này.
Thế nhưng mưa thiên thạch thật sự là quá cuồng liệt, căn bản nhân lực không thể ngăn cản.
Hỏa diễm cực nóng đã đập vào mặt.
- Thú Thần tôn quý vĩ đại a, lẽ nào người đã vứt bỏ con dân của mình sao?
Vô số thú nhân cầu khẩn trong tuyệt vọng.
Đúng lúc này, Tôn Phi đột nhiên ngẩng đầu.
Theo động tác đơn giản đến cực điểm, tựa hồ không có chút ý nghĩa nào này, mọt đạo hư ảnh hoàng kim, trong lúc điện quang hỏa thạch đó thoát thai ra từ phía sau Tôn Phi, nó quả thực chính là phản ảnh của Tôn Phi, mỗi một bộ vị đều giống Tôn Phi y như đúc.
Trong nháy mắt tiếp theo, Tôn Phi khẽ quát một tiếng.
Hư ảnh nguyên bản nhỏ bé, ở trong nháy mắt Tôn Phi quát khẽ, đột nhiên biến ảo bành trướng, trong lúc điện quang hỏa thạch đó đã biến thành cự nhân thân cao vạn trượng, sừng sững ở trong đại điện, phảng phất như là Ma Thần viễn cổ.
Rõ ràng là một cái huyễn ảnh hư vô, nhưng lại có sức mạnh vô cùng to lớn.
Chỉ thấy hư ảnh đưa hai tay thật lớn lên, nhẹ nhàng nắm chặt trong hư không, đã đem hai phần ba vẫn thạch trên bầu trời toàn bộ đều nắm trong tay, phảng phất như là cự nhân bóp nát, toàn bộ đều thành hư vô, mà một phần ba vẫn thạch còn lại thì bị hư ảnh há mồm hút hết, toàn bộ hút vào tới trong bụng…Miệng hư ảnh khổng lồ phảng phất như là một cái vực sâu không đáy, chỉ cần vẫn thạch tiến vào trong đó, liền triệt để tiêu thất vô tung.
Đây là một màn vô cùng chấn động!
Đây là một màn Thần tích triệt để!
Cùng lúc đó, trong bầu trời tràn ngập hành khúc Thần Linh cổ xưa như có như không, mơ hồ có hình bóng các loại Thần Sứ, Linh thú, cự long, sinh vật dị chủng bay lượn vây quanh hư ảnh có diện mạo giống Tôn Phi như đúc, thần thánh bình yên và hài hòa, cao quý vô biên, cực kỳ giống dấu hiệu Thần Linh phủ xuống trần thế trong truyền thuyết.
Dị tượng như vậy chỉ duy trì không đến một phút đồng hồ.
Khi mưa thiên thạch khắp bầu trời bị hóa giải, hư ảnh kim sắc vạn trượng một lần nữa thu nhỏ lại trong nháy mắt, tiến tới phía sau, dung nhập tiến vào trong thân thể Tôn Phi, phảng phất như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Một màn kinh thiên động địa này đã triệt để rung động thần kinh mọi người, ngoại trừ giáo hoàng Ernst.
Lúc trước Ernst đã sớm đoán được Tôn Phi đã tiến nhập cảnh giới Chân Thần, thoát thai hoán cốt trở thành Thần Linh, hơn nữa ở ngàn năm trước, hắn còn thấy được tràng diện càng chấn động hơn, vì vậy đã có chuẩn bị tâm lý.
Thế nhưng các thú nhân khác cùng với đám người sứ đoàn Hương Ba thành, Nữ Vũ Thần Elena, Torres, kẻ nịnh hót Oleguer, Drogba và Pires lại là lần đầu tiên hiểu được, thì ra Quốc Vương Bệ Hạ đã thành tựu Thần Linh, nhất thời bị chấn động không nói nên lời.
Sau thời gian vắng vẻ không một tiếng động, toàn bộ quảng trường Thú Nhân điện nhớ lại một màn kinh thiên động địa vừa rồi, ai nấy đều hoan hô, quỳ bái, cầu khẩn và cuồng nhiệt.
Đối tượng được quỳ bái, dĩ nhiên là Quốc Vương Bệ Hạ.
Elena và các Hương Ba nhân khác lâm vào mừng rỡ như điên khó có thể hình dung.
Một tôn Chân Thần sinh ra!
Mà cùng lúc đó, chuyện càng bất khả tư nghị hơn lại xảy ra.
Đối diện, ngoài ngàn thước, thánh vật “Thú Thần điện”, tượng Thần Thú Thần Lande tựa hồ là bị lực lượng Thần tích của Tôn Phi bày ra làm cho giật mình tỉnh giấc, từ trong giấc ngủ say tỉnh lại, đột nhiên tản ra quang mang vô tận.
Chỗ quang mang soi sáng, các thú nhân chỉ cảm thấy cả người đột nhiên tràn đầy tinh lực, tất cả ưu thương tuyệt vọng bị quét sạch, vết thương trên người cũng biến mất trong nháy mắt.
Càng chấn động hơn, ở trong nháy mắt tiếp theo, tượng Thần Thú Thần Lande thế nhưng thực sự sống lại.