Tượng Thú Thần Lande nguyên bản ngồi bất động, trong tiếng ùng ùng làm người ta khó có thể tin, chậm rãi đứng lên, từng bước đi từ trên Thần tọa đi xuống, triệt để có sinh mệnh, từng bước từng bước đi tới giữa quảng trường.
Trong ánh mắt chú mục của vạn chúng, tôn thánh vật của bộ tộc thú nhân này thế nhưng hướng về phía Tôn Phi quỳ một chân trên đất, cực kỳ cung kính thi lễ.
Âm thanh bình yên và hài hòa từ miệng tượng Thần cuồn cuộn vang ra…
- Thú Thần Lande, bái kiến chủ nhân của ta, cung nghênh chủ công trở về!
Nói xong, dưới ánh mắt nghẹn họng trân trối của mọi người, thần tượng hơi lắc lư, hóa thành một đạo tia sáng tín ngưỡng tinh thuần hoàng kim sắc, bay nhanh xoay tròn quanh thân thể Tôn Phi, cuối cùng triệt để chìm vào trong cơ thể Tôn Phi.
Cái biến cố này khiến tất cả mọi người xung quanh ngây ra như phỗng.
Thần tượng Thú Thần Lande…thế nhưng sống?
Còn gọi Hương Ba Vương là chủ nhân?
Cung nghênh chủ nhân trở về?
Đây…Rốt cuọc…Là…Chuyện gì xảy ra?
Lần này, tất cả thú nhân, bao gồm cả giáo hoàng Ernst miện hạ lúc trước còn miễn cưỡng duy trì trấn định, lúc này đều lâm vào trong rung động cực độ.
Ernst đột nhiên phát hiện, có lẽ trước đây mình đã bỏ quên cái gì.
Thân phận xuyên qua của Tôn Phi bị tầng tầng che phủ bịt kín, tuyệt đối không đơn giản như biểu hiện bên ngoài…Ít nhất là hoàn toàn không phải xuyên qua như mình.
Chính Tôn Phi cũng bị một loạt biến cố vừa rồi làm cho sợ ngây người.
Phản ứng của tượng Thú Thần Lande căn bản không có ở trong kế hoạch.
Đây cũng là lần đầu tiên, Tôn Phi đột nhiên sinh ra hoài nghi về thân phận, kiếp trước, kiếp này của mình…Tất cả rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trong lời nói của âm thanh thần bí lạnh băng kia, cái gọi là “Lấy lại vinh quang ngày xưa, cọ rửa nỗi nhục khi xưa” rốt cuộc là chuyện gì?
Phía sau này, rốt cuộc còn ẩn chứa dạng cố sự gì?
- Chung Đại Tuấn, ngươi đã hoàn thành ước hẹn ngày xưa, tất cả sinh vật có thiện lương trên thế giới này đều muốn cảm tạ, đồng thời vĩnh viễn khắc ghi tất cả những điều ngươi làm cho thế giới này trong một nghìn năm qua, ngươi lưu lại một tia hy vọng cuối cùng cho đại lục Azeroth, ngày hôm nay, để báo đáp lại, ngươi có thể một lần nữa trở lại thế giới của mình, một lần nữa đạt được tất cả những gì ngươi đã mất!
Trong bầu trời, một âm thanh uy nghiêm vang lên.
Hư ảnh Thú Thần Lande xuất hiện trên bầu trời.
Rất rõ ràng, thần tượng Thú Thần Lande hóa thành ánh sáng tín ngưỡng chìm vào trong cơ thể Tôn Phi hẳn chỉ là một khí cụ dung nạp lực tín ngưỡng, mà lúc này hư ảnh xuất hiện trên bầu trời mới là khí tức lực lượng chân chính thuộc về Thú Thần Lande.
Về phần chân thân của vị Thần Linh này, cũng không biết ở nơi nào.
Một cỗ lực lượng bình yên và hài hòa nâng Ernst đang mừng rỡ như điên từ trên mặt đất lên, chậm rãi phi thăng lên bầu trời.
Trên bầu trời xanh thẳm, một vòng xoáy giống như thông đạo không gian chậm rãi xuất hiện, tản mát ra quang diễm u lam thâm thúy mê người, chậm rãi xoay tròn lưu động, không biết là thông đạo thần bí này sẽ tới nơi nào.
- Đây là…
Ernst lệ rơi đầy mặt.
Một ngàn năm, một ngàn năm a!
Một ngàn năm trước, chính cái truyền tống môn màu u lam này đã đem hắn dẫn từ Trái Đất tới thế giới này.
Sau một ngàn năm ngày nhớ đêm mong, ước mơ một lần nữa thấy lại được cái truyền tống môn u lam này gần như chỉ là một giấc mơ xa xỉ, vốn cho là chỉ là huyễn tưởng, chính mình cả đời vô vọng không cách nào gặp lại nó, cũng không thể trở về thế giới trước được, nghĩ không ra truyền tống môn giống như mộng ảo kia thế nhưng thực sự xuất hiện trước mặt mình.
- Thì ra ta còn có thể trở lại?
Ernst nhìn truyền tống môn u lam, vốn cho rằng đã bị ngàn năm phủ bụi lại một lần nữa xuất hiện, ký ức xa xôi trên Trái Đất làm hắn không khỏi lệ rơi đầy mặt.
- Thì ra ta còn có thể đạt được tất cả đã từng ước mong có ở Trái Đất, cha mẹ của ta, người yêu của ta, bạn bè của ta…Ta đây không phải đang nằm mơ đi? Ta thực sự có thể gặp lại bọn họ một lần nữa sao?
Phía dưới, Tôn Phi ngẩng đầu nhìn truyền tống môn u lam, trong lòng khó có thể ngăn chặn được mà sinh ra một loại xung động.
Hắn biết, chỉ cần mình nguyện ý cùng Ersnt bước vào trong truyền tống môn kia, có lẽ có thể trở lại được Trái Đất trong ký ức kiếp trước của mình.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi xuyên qua đại lục Azeroth nới nay, Tôn Phi đối mặt với cơ hội “Về nhà” ở khoảng cách gần như vậy.
Trong nháy mắt, theo bản năng Tôn Phi bước ra một bước, nhấc chân muốn bước về truyền tống môn u lam xa xa phóng đi.
Thế nhưng sau một cái chớp mắt, trong linh hồn hắn lại sinh ra một chỗ xung động không thể kiềm chế.
Bởi vì hắn cảm nhận được ánh mắt Nữ Vũ Thần Elena phía sau.
Cái loại tâm linh tương thông giữa phu thê này khiến trong nháy mắt Nữ Vũ Thần cảm nhận được ý nghĩ của Tôn Phi, tuy rằng không muốn mất đi người thương, thế nhưng nàng thật là yêu Tôn Phi tới cực hạn, vẫn không có lên tiếng ngăn cản, cũng không có bất kỳ hành động nào, chỉ là si ngốc nhìn bóng lưng Tôn Phi.
Chỉ là ánh mắt kia như một tòa núi lớn, đặt ở trên lưng Tôn Phi.
Ở trong nháy mắt, trong đầu Tôn Phi lóe ra gương mặt mỗi người Angela, Elena, Brook, Best, Torres, Yashin đại đế, Lộ Phi, Fara…Nghĩ tới đế quốc đằng sau cánh rừng bao la vô tận đang trong khốn cảnh chờ mình về…
Hết thảy đây khiến Tôn Phi đình chỉ cước bộ.
- Tôn Phi, ngươi không theo ta cùng đi sao? Đây là cơ hội tốt nhất!
Trên bầu trời, Ernst cúi đầu nhìn Tôn Phi, phát ra lời mời.
Hắn không cũng hiểu rõ, truyền tống môn u lam này có ý vị như thế nào với Tôn Phi.
- Ta…
Tôn Phi nhẹ nhàng mà lắc đầu.
- Ta còn có chuyện chưa hoàn thành, ta không thể đi. Ngươi gia hỏa này, ta vốn muốn lấy thần lực kéo dài tính mạng cho ngươi, hiện tại xem ra, không còn quan trọng, chúc ngươi có thể một lần nữa đạt được hết thảy, ta cũng sẽ không hâm mộ ngươi, bởi vì sớm muộn gì có một ngày, ta sẽ dựa vào lực lượng của chính mình, đánh ra một cái lỗ hổng xuyên qua thời không, tìm đường trở lại Trái Đất!
Ernst mỉm cười, gật đầu, hướng về phía Tôn Phi vẫy tay:
- Tốt lắm, hẹn gặp lại, ta ở Trái Đất chờ ngươi trở về!
Nói xong, thân hình hắn chậm rãi ẩn vào trong truyền tống môn u lam, hóa thành một luồng u quang, tiêu thất không thấy.
Tiếp theo, truyền tống môn u lam chậm rãi tiêu thất trong không trung.
- Chủ nhân vĩ đại, Lande ra mắt ngài, thật mong đợi những năm tháng hăng hái sóng vai chiến đấu cùng ngài một lần nữa phủ xuống!
Trên bầu trời, hư ảnh Thú Thần Lande cúi chào Tôn Phi, sau đó chậm rãi biến mất trong hư không giống như là vằn nước.
Mà lúc này, toàn bộ bộ tộc Thú Nhân đã lâm vào điên cuồng triệt để.
- Giáo Hoàng!
Có người hướng Tôn Phi quỳ xuống, lớn tiếng hô to.
Sau đó tất cả thú nhân hoa hoa lạp lạp phủ phục dưới chân Tôn Phi, cung kính quỳ xuống đất, thành kính cầu khẩn và hô to.