Trên đường phố chủ thành có thể nói là phồn hoa.
Đoạn thời gian trước, lưu dân bị quân đội Barcelona xua đuổi đến Hương Ba thành, trên thực tế đều được truyền tống qua truyền tống trận cự ly siêu viễn đến nơi này.
Lúc mới đến nơi này, một số người đích thật là bị rập rạp cương thi và ma thú biến dị ngoài thành dọa cho sợ chết khiếp.
Thế nhưng, khi bọn họ phát hiện cả tòa thành đều có ma pháp trận quang minh cường đại thủ hộ, ngay cả cương thi Hoàng cấp cũng không thể đột phá vào, rốt cuộc mới yên tâm một ít.
Trong thành có sẵn lượng lớn phòng ốc, cũng có nguồn nước sạch tinh thuần, thậm chí còn có tài vật còn sót lại của người Android…Hơn nữa có lương thực do Hương Ba thành vận chuyển tới, nghìn vạn lưu dân Hương Ba thành rất nhanh đã sống thư thích ở chỗ này.
Thời điểm trước khi Tôn Phi thi triển Thần Thông tinh lọc cương thi, cư dân toàn thành đều cảm ứng được Thần cấp bất khả tư nghị, đều quỳ xuống đất cầu khẩn.
Mà khi Tôn Phi chậm rãi từ trên bầu trời đáp xuống, tất cả mọi người lâm vào hoan hô và hò hét điên cuồng.
Tin tức về Tôn Phi cường thế trở về, Hương Ba thành đại thắng và đế quốc đã khôi phục đã sớm truyền ra ở chỗ này.
Lưu dân trải qua chiến tranh khổ cực, sớm đã xem Tôn Phi là cứu tinh của đế quốc, cho là Thần Linh mà cúng bái.
Giờ khắc này, Tôn Phi hiện thân làm cho cả tòa thành giống như là hỏa sơn vạn năm rốt cuộc bộc phát, tiếng hoan hô như sấm, vang tận mây xanh.
Sau khi trấn an lưu dân kích động xong, Tôn Phi đi tới đế cung trung tâm đế đô.
Nơi này là nơi đóng chân của một ít nhà máy công nghiệp quân sự và cơ cấu cơ mật Hương Ba thành.
Trải qua thời gian hơn nửa năm phát triển, hết thảy đều đã có quy mô sơ khai.
Không giống với khu vực thành thị bên ngoài đế cung, ở đây thủ vệ sâm nghiêm, cách mỗi năm thước lại có một trạm canh gác, mỗi một nhai đạo đều có binh sĩ tinh nhuệ đến từ chính Hương Ba thành qua lại tuần tra, các loại bẫy rập ma pháp, ảo trận và cơ quan có mặt khắp nơi, coi như là một con ruồi cũng không thể đi vào.
Vẫn phụ trách công tác ở đây chính là bác gái Akara và đại gia Kane.
Bất quá, đại đa số thời gian, hai vị quái nhân nguyên lão Hương Ba thành đều chìm đắm trong nghiên cứu thực nghiệm ma pháp và các loại khí cụ rườm rà buồn chán, vì vậy các đệ tử y bát của hai người và Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim Deisler chịu trách nhiệm nhiều hơn.
Ra nghênh tiếp Tôn Phi chính là đám người tiểu cuồng nhân Oscar và Deisler.
Sau khi kiểm tra đơn giản các kiến trúc trên mặt đất và một ít phân xưởng ngầm bí mật cải tạo từ bảo khố khi trước của đế quốc Android, Tôn Phi rất nhanh liền đi tới trong không gian phong ấn cực kỳ bí mật.
Ở đây vẫn là cuồn cuộn thần bí như trước.
Từng khối thạch đản phong ấn thật lớn, bị xiềng xích Thần huyết buộc chặt, phiêu phù trong hư không vô tận.
Thời gian trôi qua hơn nửa năm, ở đây tựa hồ không có gì thay đổi.
Bất quá đối với Tôn Phi mà nói, sau khi trở thành Thần Linh lại càng có thể rõ ràng cảm ứng được bên trong những thạch đản chưa phá phong phát ra từng đợt khí tức tà ác, cường đại làm người ta hít thở không thông.
Lực lượng tà ác quấn quanh ngoài thạch đản, tương hỗ dây dưa với xiềng xích Thần huyết.
Chỉ có Thần Linh mới có thể cảm thụ được hai loại lực lượng này đang điên cuồng tranh đấu với nhau.
Nhất là thạch noãn to lớn nhất ở trung tâm kia càng lộ ra bàng bạc bất khả tư nghị, mặc dù là lực lượng hiện nay của Tôn Phi vẫn cảm thấy từng đợt kinh hãi như cũ.
Tôn Phi nhìn chằm chằm những cự noãn phong ấn một hồi, trong lòng có quyết định, lúc này thân hình mới chợt lóe, biến mất tại chỗ.
Trong nháy mắt tiếp theo Quốc Vương Bệ Hạ đã đi tới trong một thạch noãn sau khi được cải tạo…Cái tiểu thế giới độc lập này là nơi hai cuồng nhân phòng thí nghiệm chứa bốn ngàn khôi lỗi bí kim đã cải tạo còn thừa.
Trên bờ cát mênh mông bạch sắc vô bờ, khắp nơi đều là đủ loại linh kiện ma pháp cùng với các hố sâu sau khi thực nghiệm thất bại bị nổ tung.
Lại nhìn xa xa, sóng biển cuồn cuộn sắc xanh thẳm, bọt biển trắng xóa bốc lên.
Có khoảng chừng một nghìn sinh viên trong thân thể chảy xuôi huyết mạch Hương Ba thành nguyên thủy đang ở chỗ này bận rộn.
Bên ngoài chẳng qua là mới qua nửa năm, thế nhưng bởi vì nơi này có tốc độ dòng chảy thời gian khác biệt, đối với bọn hắn mà nói lại là đã qua vài chục năm, những gương mặt nguyên bản còn thanh xuân hơi mang nét ngây thơ lúc này đã trở nên thành thục ổn trọng.
Vì Hương Ba thành quật khởi, một ngàn người ở nơi đây sinh hoạt trong hoàn cảnh cô quạnh buồn chán, một ngày như vài chục năm, lặng yên dâng hiến.
Bọn họ, đều là những anh hùng vô danh của Hương Ba thành.
Duy nhất không thay đổi chính là hai lão yêu quái ngàn năm bất biến đại gia Kane và bác gái nữ tu sĩ.
Vài chục năm tháng trôi qua trên người bọn họ, phảng phất như không có một chút tác dụng, thậm chí ngay cả nếp nhăn cũng không có xuất hiện.
Thời điểm Tôn Phi xuất hiện trước mặt hai người bọn họ, hai người chỉ là hơi ngẩn người, không có một chút vẻ vui mừng kinh ngạc trên mặt, tiếp tục cúi đầu xuống bận rộn với các công việc.
Tôn Phi nở nụ cười.
Bởi vì Quốc Vương Bệ Hạ thấy rõ ràng, tay đại gia Kane run run, đem một linh kiện thuộc tính thổ rót vào trên nỏ tiễn ma pháp thuộc tính thủy, mà bác gái nữ tu sĩ càng là đang trong giai đoạn hoàn thành trận đồ ma pháp đến chín thành, lập tức sẽ khắc dấu xong một thành cuối cùng…
Hai lão gia hỏa này còn ở chỗ này giả vờ giả vịt.
Tôn Phi cười hì hì đi tới cho hai người họ mỗi người một cái ôm.
Đối với hai cuồng nhân ma pháp này mà nói, đây chính là cái ôm sau khi chia xa vài chục năm a.
- Tiểu tử ngươi…
Đại gia Kane rốt cuộc ngụy trang không được nữa, trên mặt đầy nếp nhăn lộ ra mỉm cười.
Bác gái nữ tu sĩ cũng nhếch miệng cười, lộ ra vẻ thông suốt.
Đây là lần đầu tiên Tôn Phi nhìn thấy bác gái nữ tu sĩ nhếch miệng cười to như vậy.
- Ai, ngươi nha…
Tôn Phi lập tức không tim không phổi cười ha ha.
Một câu còn chưa nói hết, bác gái nữ tu sĩ lập tức đổi mặt, xông lên đấm Tôn Phi bùm bụp, từng quyền đều rơi vào trên thân Tôn Phi.
Quốc Vương Bệ Hạ chỉ có thể cắn răng chịu nhận, thậm chí cũng không dám vận chuyển lực lượng bảo vệ mình, rất sợ làm đả thương bác gái nữ tu sĩ.
Bọn lính phía ngoài nghe được dị động, xông tới kiểm tra.
Thấy một màn như vậy, bọn lính cúi đầu, giống như không thấy được gì, lặng không toàn bộ lui ra ngoài.
Sau khi ra ngoài, từng cái hai mặt nhìn nhau, che miệng cười nhẹ, khó có thể thấy được bộ dạng túng quẫn như thế của Quốc Vương Bệ Hạ.
Chính là một Quốc Vương rõ ràng sinh động như vậy, ở trong âm thầm, chưa từng có làm giá cao cao tại thượng, mới để cho vô số Hương Ba nhân thề sống chết thuần phục.
Đây mới chính là Quốc Vương của chúng ta!
Mỗi một binh sĩ đều ở trong lòng kiêu ngạo mà nói với chính mình.
…
…
Một giờ sau, mọi người trong phiến tiểu thiên địa hiếm thấy có được đình công toàn thể, tham gia thịnh yến Quốc Vương Bệ Hạ chuẩn bị.
Tôn Phi lấy ra rượu ngon nhất, cùng với thịt mỹ vị trong “Ác Thủy Chiểu Trạch” ở “Nơi trục xuất”, thưởng cho mỗi sinh viên và binh sĩ, ăn miếng thịt lớn, uống chén rượu to.
Vì xây dựng bầu không khí, thậm chí Quốc Vương Bệ Hạ không tiếc tiêu hao Thần lực, che bầu trời tiểu thế giới, tạo ra mỹ cảnh màn đêm đầy sao, lửa trại hừng hực soi sáng khuôn mặt mỗi người, rất nhiều người đã uống say mèm.
Đối với mọi người mà nói, đây không thể nghi ngờ chính là một đêm mà cả đời khó quên.
Đương nhiên, đối với đại gia Kane và bác gái nữ tu sĩ Akara mà nói thì chính là ngoại lệ.