Thời gian yến hội nhanh chóng kết thúc, Tôn Phi đã bị hai vị cuồng nhân ma pháp lôi kéo đi tiến hành các loại thực nghiệm.
Đối với bọn hắn mà nói, khiến một tôn Thần Linh phục vụ thực nghiệm của mình, quả thực chính là điều kiện hoàn mỹ mà bọn họ luôn tha thiết mơ ước.
Bởi vì Thần Linh có thể sáng tạo ra vô số điều kiện chỉ tồn tại ở trong thực nghiệm.
Phen này bận rộn, chính là qua hơn mười ngày.
Quốc Vương Bệ Hạ thật sự rã rời, coi như là khi chiến đấu với tứ đại cường giả cấp Bán Thần như Busquets cũng không có mệt như vậy, bị hai cuồng nhân ma pháp thiếu chút nữa tiêu hao hết cả thân Thần lực, thật sự có xung động muốn chạy khỏi nơi này.
Cũng may thành quả của hơn mười ngày này coi như là phong phú.
Có Tôn Phi trợ giúp, bốn ngàn Chiến Hồn khôi lỗi bí kim đều hoàn thành cải tạo.
Bốn ngàn khối tinh thạch ngân sắc được lựa chọn tỉ mỉ khảm vào trong thân khôi lỗi bí kim, bởi vì có Thần lực Tôn Phi trợ giúp, ở trong thời gian ngắn, hai vị cuồng nhân một lần nữa cải tạo ra loại vũ khí đáng sợ, một loại khôi lỗi chiến đấu vô địch, có thể địch nổi cường giả Bán Thần cấo trung giai đỉnh phong.
Thực lực Hương Ba thành đang lấy một loại tốc độ tăng vọt khiến người ta nghẹn họng trân trối nhìn.
Tổng cộng có năm ngàn tôn Chiến Hồn tinh thạch ngân sắc, tương đương với năm ngàn tôn có thân thể và trí tuệ chiến đấu của cường giả cực đạo.
Một cỗ lực lượng như vậy, đúng là tồn tại chấn động, một khi lộ diện, đủ để quét ngang toàn bộ bắc vực.
Coi như là ở toàn bộ đại lục Azeroth, ngoại trừ Thần Thánh Giáo Đình có nội tình thâm hậu đến đáng sợ, chỉ sợ cũng không tìm ra bất cứ một đế quốc nào có lực lượng như vậy.
Người Barcelona nếu như biết nội tình Hương Ba thành, chỉ sợ vạn phần hối hận khi đã trêu chọc một địch nhân đáng sợ như vậy.
Sau một phen cải tạo, trong tay Tôn Phi còn dư lại hơn một vạn miếng tinh thạch ngân sắc.
Dựa theo kế hoạch, kế tiếp, xưởng công binh Hương Ba thành sẽ lấy “Ác Ma di cốt” và “Hắc Thiết chi tinh” rèn cho khôi lỗi chiến tranh phổ thông.
Khôi lỗi chiến tranh phổ thông tuy rằng không kiên cố và cường đại như chiến khải bí kim, thế nhưng trên phương diện truyền tính ma pháp cũng không thua kém bao nhiêu, chủ yếu là, đợi sau khi rèn xong, đồng dạng có thể khắc dấu ma pháp trận tương đồng, nhập tinh thạch ngân sắc vào.
Trên lý thuyết, Hương Ba thành ngoại trừ có một chi Chiến Hồn bí kim, còn có một chi Chiến Hồn phổ thông, mặc dù ở “chất lượng” và “sức chiến đấu” không sánh bằng, thế nhưng có thể dựa vào “số lượng” thủ thắng.
Một chi quân đội hơn vạn cường giả Nguyệt cấp, đối với toàn bộ các thế lực đế quốc đại lục mà nói cũng là cực kỳ trí mạng.
Dựa theo thuyết pháp của đại gia Kane và bác gái nữ tu sĩ, một chi quân đội như vậy muốn thành hình triệt để, ít nhất cần mười năm trở lên.
Đối với Tôn Phi mà nói, đây không phải là vấn đề.
Bởi vì có tiểu thế giới thời gian tỉ lệ nhập siêu, hơn mười năm ở đây, thế giới bên ngoài cũng chẳng qua là thời gian hơn nửa năm mà thôi.
Đương nhiên, chế tạo quân đội khôi lỗi phổ thông tạm thời cũng không phải là vô cùng cấp bách.
Chuyện quan trọng nhất hôm nay chính là nhanh chóng hoàn thành chế tạo truyền tống trận cự ly siêu viễn đơn giản cho bộ tộc Thú Nhân di chuyển.
Cũng may lần trước lúc Torres trở lại đã truyền đạt chỉ lệnh, vì vậy cho tới bây giờ hai cuồng nhân phòng thí nghiệm và xưởng công binh đã có thể cung cấp hơn sấu nghìn truyền tống trận ma pháp cự ly siêu viễn đặc chế có thể tự phân hủy.
Những truyền tống trận ma pháp đặc chế này, trong thời gian nhanh nhất cuồn cuộn không ngừng mà vận chuyển về tới Hương Ba thành.
Sau khi an bài xong tất cả, Tôn Phi rời khỏi tiểu thế giới, về đến trong bên ngoài không gian phong ấn.
…
…
Ở đây vẫn là hắc ám vắng vẻ, trầm mặc như chết như trước.
Ở trong hơn một trăm cự noãn phong ấn, Tôn Phi lựa chọn ra một cái trong đó, ngưng tụ một tia Thần lực rất nhỏ, lan tràn đi ra ngoài, xuyên thấu qua xiềng xích Thần huyết, xuyên qua quang tầng phía dưới, tiến nhập vào trong phong ấn.
Hắn muốn biết rốt cuộc bên trong phong ấn dạng Ác Ma gì.
Trước khi đến đây, Tôn Phi đã đưa ra quyết định.
Nếu như có thể, lúc này đây muốn triệt để tiêu diệt Ác Ma trong không gian phong ấn, bóp chết cái tai họa ngầm.
Thần lực Tôn Phi là một tia kim sắc tinh khiết, bởi vậy sau khi tới gần, vẫn chưa đụng phải mâu thuẫn pháp tắc lực của xiềng xích Thần huyết, dễ dàng xuyên thấu qua tầng ngoài cự noãn, tiế nhập vào bên trong.
Hình ảnh kỳ dị nhất thời truyền vào tới trong đầu Tôn Phi…
Đây là một nhà tù âm trầm u ám.
Tia sáng gai mắt chỉ có thể xuyên qua khe cửa phòng cương thiết loang lổ rỉ sét, trút xuống một chút, vô cùng gai mắt.
Mặt đất thô ráp, có cái khe rất nhỏ, một chậu sắt rỉ, bên trong có một ít cơm thừa, mơ hồ còn có giòi bọ nhúc nhích, ở trong góc phòng nhà tù, một nữ nhân gầy yếu như bộ xương khô đang cuộn mình, trên thân khoác vải bố mục nát, trong lòng ôm một tiểu cô nương đồng dạng da bọc xương, đang đau khổ chống đỡ.
Các nàng tựa hồ là có thể cảm ứng được khí tức lực lượng của Tôn Phi.
Ở trong nháy mắt, nữ nhân đáng thương cảm này ngẩng đầu, con mắt phảng phất như các cự noãn phong ấn đối diện với Tôn Phi, trong mắt chảy ra từng giọt lệ nóng:
- Van cầu ngươi, người hảo tâm, cứu chúng ta, người hảo tâm, cứu mẹ con đáng thương cảm chúng ta đi.
Tôn Phi sửng sốt.
Nhất thời cảm thấy một cỗ đồng tình không ngăn chặn được tràn ngập toàn thân mình.
Nhất là khi tiểu cô nương trong lòng mẫu thân của nàng ngẩng đầu lên, một đôi con mắt to trong suốt, ẩn chứa mâu quang thiên chân vô hại, tràn đầy mong chờ tốt đẹp với cuộc sống nhìn Tôn Phi…
Loại mâu quang này, hầu như trong nháy mắt đánh tan lý trí Tôn Phi.
Thế nhưng ở trong nháy mắt tiếp theo, một tia lãnh tĩnh cuối cùng trong lòng khiến Tôn Phi không có ngay lập tức động thủ.
Từng đạo Thần lực kim quang bàng bạc từ trong thân thể Tôn Phi tràn ngập đi ra, trong nháy mắt xua ta tình cảm kỳ quái trong đầu.
- Ác Ma chết tiệt!
Tôn Phi nổi giận gầm lên một tiếng, Thần lực nhập trong đó hóa thành một thanh kiếm sắc, hướng về phía hai mẹ con này hung hăng chém xuống.
- Ha ha ha ha…
Tiếng cười gào thét điên cuồng đột nhiên tràn ngập trong toàn bộ cự noãn phong ấn, nhà tù âm u và cơm thừa giòi bọ biến mất, mẹ con đáng thương trong góc phòng hóa thành một đoàn hắc vụ.
Thời điểm hắc vụ biến mất, tất cả đều thay đổi.
Một con quái vật ba mắt răng nanh nhọn hoắt, cả người đầy cương châm, cao tới vài trăm thước, sừng sững ở trong sa mạc vô tận, cả người lượn lờ vụ khí hắc sắc, có tính ăn mòn đáng sợ, không khí bị ăn mòn phát ra tiếng ken két nhẹ.
Trên khuôn mặt xấu xí hiện ra dáng tươi cười dữ tợn, ngửa mặt lên trời rít gào:
- Thần tộc chết tiệt, thả ta ra ngoài, thả ta ra ngoài…
Đây là một trong một trăm lẻ tám Ma Thần trong truyền thuyết đi?
Tôn Phi thầm nghĩ trong lòng một tiếng nguy hiểm thật.
Chính mình thiếu chút nữa nghĩ sai thì hỏng bét, suýt bị huyễn ảnh Ma Thần tạo ra che mắt, đem nó thả ra ngoài.
Đây là một tôn Ma Thần rất đáng sợ, hắn có ba mắt, nhất là một con mắt ở giữa tựa hồ có hiệu quả nhìn thấu tâm linh, có thể chế tạo ra vô tận sương mù và huyễn tưởng, mặc dù là Thần Linh cũng sẽ bị những huyễn tưởng này mê hoặc.