Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 1241 - Chương 1137: Tàn Khốc!

Quoc vuong van tue Full
Chương 1137: Tàn Khốc!
 

- Ngươi biết?

Từ trong thần tình của nữ hoàng hải tộc, Tôn Phi thấy được vẻ ngoài ý muốn, còn có nhiều hơn là sợ hãi và kinh hoảng.

Đó là một loại kinh hoảng phát ra từ tận nội tâm, một loại sợ hãi từ sâu trong xương tủy và linh hồn.

Rất hiển nhiên, nữ nhân này nhất định biết cái gì.

- Nhân tộc? Ngươi làm sao biết “Kẻ Ô Nhiễm” ? Lẽ nào…Chúng nó đã tới đại lục này?

Nữ hoàng hải tộc kinh khủng bất an vạn phần chất vấn.

Tôn Phi nhìn ánh mắt của nữ hoàng dị tộc, chậm rãi lắc đầu, kinh ngạc nói:

- Thì ra ngươi thực sự biết sự tồn tại của “Kẻ ô nhiễm”, vậy ngươi có thể nói cho ta biết, chúng nó là vật gì? Cùng hải tộc các ngươi có quan hệ gì hay không?

- Làm sao sẽ có quan hệ với hải tộc?

Nữ hoàng hải tộc giải thích trước tiên:

- Nếu như “Kẻ ô nhiễm” và hải tộc có quan hệ, vậy ở một ngàn năm trước, hải tộc cũng sẽ không gặp tai nạn đáng sợ nhất từ trước tới nay, hơn bảy mươi phần trăm hải tộc diệt vong, vô số Thần hải tộc ngã xuống, còn lại một bộ phận qua phương pháp phong ấn và trục xuất mới tránh thoát được tràng tai nạn diệt thế… “Kẻ ô nhiễm” chính là một đám Ác Ma đến từ dị giới, Ác Ma chân chính, như ôn dịch truyền nhiễm, số lượng vô cùng vô tận, so với vong linh còn đáng sợ hơn, chúng nó thậm chí không có sinh mệnh, không e sợ tử vong, không có tình cảm, giết chóc và hủy diệt, là danh từ đại biểu cho chúng nó…

Nữ nhân này hiển nhiên là lâm vào trong hồi ức khiến mình sợ run.

Trên mặt của nàng lộ ra thần sắc thống khổ.

Không biết vì sao, từ trong giọng nói của nữ nhân dị tộc này Tôn Phi cảm thấy một cỗ khí tức tử vong và giết chóc, phảng phất như có một kẻ hủy diệt giống như một đám U Linh, xuyên qua lời nói của nữ nhân này vọt tới trước mắt, khiến người ta sợ hãi và tuyệt vọng.

Thì ra, ngàn năm trước hải tộc mai danh ẩn tích cũng là bởi vì “kẻ ô nhiễm” tàn sát bừa bãi.

Một đám ôn dịch giết chóc đến từ dị giới sao?

Ngay cả hai tộc Thần Ma, thậm chí toàn bộ chủng tộc trên đại lục Azeroth ngàn năm trước đều bị địch nhân đáng sợ này cơ hồ diệt sạch. Đến từ dị giới sao? Nói như vậy, “kẻ ô nhiễm” cũng không phải là ở bản địa đại lục Azeroth?

Loại thuyết pháp này nhưng thật ra trong nhật ký huyết sắc của hoàng đế Ải Nhân tộc, từ tổ địa cuối cùng phía sau núi Hương Ba thành cũng đã nói như thế.

Tiếp theo Tôn Phi lại hỏi kỹ vài câu.

Thế nhưng rất hiển nhiên, cái nữ hoàng hải tộc này đối với “kẻ ô nhiễm” giữ kín như bưng, không muốn nói nhiều.

Hơn nữa, khả năng nàng biết đến cũng không nhiều, chỉ có thể đại khái miêu tả tràng tai nạn ngàn năm trước, ở trong lời của nàng, ngoại hình của “kẻ ô nhiễm” như Ác Ma quái thú dị hình.

- Vậy cuối cùng bọn chúng đi nơi nào?

Tôn Phi hỏi.

- Đi nơi nào? Ha ha ha, cái này ai biết được?

Nữ hoàng hải tộc tựa hồ là bởi vì ký ức lúc trước mà bị kích thích, biểu tình trở nên dữ tợn lên, cuồng tiếu nói:

- Đối với hải tộc mà nói, nhân tộc là mỹ vị huyết thực, mà đối với “kẻ ô nhiễm” mà nói, tất cả sinh vật sống gì đó đều là thức ăn của chúng nó, chúng nó xuyên qua các vị diện và các thế giới, giống như là chăn thả, cướp đoạt thức ăn, đại lục Azeroth đối với chúng nó mà nói, giống như là chuồng chăn thả, ngàn năm trước là đợt thu gặt, sau đó để cho chủng tộc có trí tuệ lưu lại một chút hơi tàn, đời sau sinh sôi nảy nở, khi bọn hắn cảm thấy bãi cỏ đã đủ tươi tốt, đã đến thời điểm lần thứ hai thu gặt, chúng nó sẽ lại phủ xuống.

Loại thuyết pháp này làm cho người ta không lạnh mà run.

Tôn Phi lắc đầu, không hỏi nữa.

Bởi vì rất hiển nhiên, cái nữ nhân hải tộc này cũng chỉ biết bao nhiêu đây thôi.

Hắn đưa tay lên, xiềng xích kiếm khí kim ngân lượn lờ trên thân nữ hoàng hải tộc hóa thành hai đạo kiếm khí, về tới lòng bàn tay, chợt chìm vào trong thân thể hắn.

- Đi đi, ta muốn hải tộc hải vực Phiêu Hương không đối địch với nhân tộc bắc vực của ta, mọi người bình an vô sự, không xâm phạm lẫn nhau, bổn hoàng sẽ tha cho các ngươi một con đường sống, bằng không, một khi ta biết các ngươi công phạt nhân tộc, tin hay không, một ngày đó, bổn hoàng sẽ tàn sát hết hải tộc hải vực Phiêu Hương?

Tôn Phi mang thần sắc uy hiếp nói.

Nữ nhân hải tộc này hiển nhiên là cực sợ Tôn Phi, loáng lên một cái, trước tiên quay trở về tới trên mặt biển, dường như giao long nhập hải, ngay lập tức chìm vào trong nước biển, tiêu thất vô tung.

Ai biết không đến mấy giây, nàng xuất hiện lại, mang trên mặt biểu tình ngưng trọng, hỏi:

- Hoàng đế bệ hạ nhân tộc tôn quý, ta muốn hỏi về “kẻ ô nhiễm”, có phải ngài biết điều gì hay không?

Ngữ khí của nàng đã trở nên tương đối cung kính, thần sắc khẩn trương, bất an nhìn Tôn Phi, chờ mong đáp án.

Suy nghĩ trong đầu Tôn Phi nhanh chóng trở về, gật đầu, thẳng thắn nói:

- Bổn hoàng chỉ biết là, tương lai không lâu sau, “kẻ ô nhiễm” sẽ xuất hiện ở thế giới này.

Tiếng nói vừa dứt, nữ hoàng hải tộc phảng phất như kẻ tù tội nghe được tuyên án tử vong, sắc mặt trắng bệch một mảng.

Có thể thấy được ở sâu trong nội tâm, nàng đối với “kẻ ô nhiễm” đã sợ hãi đến trình độ nào.

Coi như là thời điểm bị Tôn Phi lấy xiềng xích kiếm khí kim ngân bắt, nàng cũng không lộ ra biểu tình quá tuyệt vọng như vậy.

Tựa hồ là giùng giằng suy nghĩ cái gì, sau một hồi lâu, nữ hoàng hải tộc mới cắn răng nói:

- Ta đáp ứng yêu cầu lúc trước của ngươi, từ nay về sau, ta sẽ ước thúc hải tộc hải vực Phiêu Hương, cùng nhân tộc bắc vực sinh sống bình yên vô sự, “Nhân Hoàng Bắc Vực”, nếu như một ngày kia, “kẻ ô nhiễm” thực sự một lần nữa phủ xuống thế giới này, ta hy vọng đến lúc đó, hải tộc hải vực Phiêu Hương và nhân tộc có thể sóng vai ngăn địch.

Nói xong, nàng quay người lại, chìm vào trong đại dương mênh mông vô tận.

Cùng lúc đó đại quân hải tộc rậm rạp vô tận không có giới hạn cũng biến mất.

Ngoài khơi lại khôi phục lại yên tĩnh.

Thân hình Tôn Phi chợt lóe, trực tiếp biến mất ở trong hư không.

Trong nháy mắt tiếp theo, đại thế giới Thần vực.

Trong nháy mắt xuất hiện ở chỗ này, sắc mặt Tôn Phi trở nên trắng bệch, khí tức cực kỳ bất ổn.

- Em gái nó, cây “Quyền Trượng Sáng Thế” này tuy đã có thể cho ta sử dụng, mà uy lực lại vô biên, thế nhưng muốn khu động nó cần Thần lực thật sự là quá mức khổng lồ, lấy cảnh giới Chân Thần tầng tám của ta hiện nay, chỉ là phát ra năm đạo kiếm khí kim ngân, thiết chút nữa bị ép thành nhân…Bất quá, lần này không phải là có nó, chỉ sợ thật sự đúng là muốn phí một phen huyết chiến mới có thể thoát ra khỏi sát cục “Thần tử” Messi thiết kế.

Trong nháy mắt, Thần lực cuồn cuộn không dứt từ bốn phương tám hướng đại thế giới Thần vực bổ sung tới trong thân thể Tôn Phi, khiến sắc mặt tái nhợt của hắn thoáng bình phục.

Quyền trượng ngân sắc trong tay hắn chính là cây thạch trụ thần bí hắn phát hiện trên “Tế Đàn Thần Ma” trong không gian sơn phúc phía dưới Thần Vương điện “Thiên Không Chi Thành”,

Trong thời gian hơn nửa năm qua, Tôn Phi đem bảy đại chức nghiệp thế giới Diablo triệt để thông quan, lấy được tổng cộng hai mươi mốt khối “Thế giới chi thạch”, đặt ở trên Tế Đàn Thần Ma nhất nhất luyện hóa tinh lọc, rốt cuộc khôi phục triệt để năng lượng “Thiên Không Chi Thành” sở hữu, chín đóa liên hoa đã nở rộ, tòa thành thần kỳ ngày xưa cũng khôi phục toàn bộ công năng.

Bình Luận (0)
Comment