Không biết lúc nào, phía sau hắn, trên tuyến biên giới bắc vực đứng rậm rạp không biết bao nhiêu thân ảnh cao to nguy nga.
Những thân ảnh này cả người kích động khí lưu ám kim sắc, khiến cho không khí bên người vặn vẹo, mơ hồ không rõ, chỉ có thể nhìn từng đạo quang diễm đáng sợ đỏ như máu, từ trong đôi mắt thân ảnh cao to kia bắn ra, cắt hư không.
Một màn này, phảng phất như là một đám ma quỷ đi ra từ núi đao biển lửa.
Một trong “Tứ Thần kỵ khiển trách” như bị đưa vào hố băng.
Làm hắn kinh hãi không hiểu chính là, lấy thực lực của chính mình, một đám thân ảnh lớn như vậy xuất hiện phía sau mình, trước khi đối phương lên tiếng, chính mình thế nhưng không có phát hiện sự hiện hữu của bọn hắn, mà càng bất khả tư nghị chính là, ở không đến mười giây đồng hồ trước, hắn quay đầu lại nhìn, rõ ràng phía sau ngay cả một bóng người cũng không có mà.
- Các ngươi…là…ai?
Hắn khó khăn nuốt nước miếng một cái, môi khô khốc mà hỏi.
Trả lời hắn là một bàn tay lóe ra quang mang ám kim ắc, quyền kình đan xen pháp tắc trật tự, không ai có thể chống đối, dường như núi cao áp thể.
Oanh! !!
Bạch cốt và tiên huyết văng ra, dường như pháo hoa nở rộ.
Trong vẻ mặt kinh hãi, vị Thần Kỵ Sĩ này đã hóa thành một đống huyết tương.
Thực lực của hắn là giai vị Đại Nhật cấp đỉnh phong, mà thực lực bình quân của Chiến Hồn tinh thạch ngân sắc Hương Ba thành đều là trên dưới Bán Thần cấp, tuy rằng chỉ chênh lệch một cảnh giới, thế nhưng cũng là giao cách Thần nhân, là khác nhau giữa người và Thần, căn bản không thể địch lại, Chiến Hồn tinh thạch ngân sắc giết hắn, quả thực dễ dàng giống như là bóp chết một con gà.
Bang bang bang! !! !
Cơ hồ là cùng lúc, ba vị Chiến Hồn tinh thạch ngân sắc khác cũng cách không đánh ra một quyền.
Quang diễm ám kim sắc xé rách hư không, hỗn hợp xiềng xích pháp tắc trật tự, cách khoảng cách ngàn thước, đem ba tên “Thần Kỵ khiển trách” còn lại oanh thành cặn bã.
Lực lượng mạnh mẽ đưa tới sự chú ý của mọi người trên chiến trường.
Kịp phản ứng đầu tiên chính là tên Thần Sư béo vẫn đang lăng không trên bầu trời.
Hắn cơ hồ là thấy được tất cả chuyện xảy ra, từ lúc hơn ba trăm Chiến Hồn tinh thạch ngân sắc xé rách hư không xuất hiện ở trên biên cảnh bắc vực, tới khi bốn tên Thần Kỵ Sĩ thuộc hạ của hắn bị giết chết, thế nhưng hắn không kịp ra tay viện trợ.
- Hương Ba thành! Khôi lỗi ma pháp!
Sắc mặt tên Thần Sư béo khó xử nói ra câu nói mà hắn không muốn nghĩ tới nhất.
Hắn biết, Hương Ba nhân nhúng tay vào, thế cục đã triệt để nghịch chuyển.
Ngày hôm nay muốn triệt để chém giết đám Shaarawy, Milito, Cassano và Palacio, bốn mầm họa lớn trong lòng Thần Thánh Giáo Đình, căn bản là người si nói mộng.
Những thứ khác không nói, ba trăm tôn khôi lỗi ma pháp trước mắt, bất luận một tôn đơn độc nào đều phát ra khí tức không chút nào sai biệt so với hắn, nếu như đám người kia nhất tề mà lên, chỉ sợ chính mình ngày hôm nay không còn mạng trở lại rồi.
Vừa nghĩ tới đây, trong lòng tên Thần Sư béo đã bắt đầu có ý định rút lui.
Mà tương phản với tên Thần Sư phó đoàn là gần bốn mươi vạn tàn quân hai đại đế quốc.
Khi binh sĩ hai đại đế quốc đã tuyệt vọng, đột nhiên thấy một đám Chiến Thần kim giáp đột nhiên xé rách hư không xuất hiện ở cương cảnh bắc vực, thời điểm nhìn thấy bốn tên Thần Kỵ Sĩ bị bóp chết như một con kiến hôi, sau vắng vẻ ngắn ngủi, sau đó là tiếng hoan hô điên cuồng đinh tai nhức óc.
Hương Ba nhân thực sự tới!
Đại quân vô địch của “Nhân Hoàng Bắc Vực”, chính là ở trên đường biên giới bắc vực đợi chúng ta!
Chúng ta, được cứu rồi!
Ở trong lúc tuyệt vọng nhất, gặp được hy vọng khó có thể tin, loại tràng diện đánh mạnh vào thị giác và tâm hồn không gì sánh kịp này khiến mỗi binh sĩ tàn quân hai đại đế quốc đều có một loại xung động muốn gào khóc.
Sau đó liền thấy mấy tôn khôi lỗi ma pháp kim sắc từ trong không gian trữ vật lấy ra mấy lắp ráp ma pháp, rất nhanh thì tổ hợp thành truyền tống môn lóe ra quang diễm ma pháp kỳ dị, ngay sau đó, nhiều đội binh sĩ Hương Ba thành võ trang đầy đủ, bước chỉnh tề bước ra, phảng phất như là Chiến Sĩ thần chi từ trong thời không hồng hoang đi ra, xuất hiện ở trên đường biên giới.
Một chi đại quân thiết huyết khí thế sâm nghiêm, trong nháy mắt thì xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Cục diện trong nháy mắt không hề có dấu hiệu mà cải biến.
Ở ngoài hai mươi vạn, một hồi tàn sát gần như nghiêng về một phía, cũng bởi vì dị biến trên đường biên giới bắc vực mà líu lưỡi.
Đại quân kỵ sĩ Tài Quyết Thần Thánh Giáo Đình đang xông tới như là hồng thủy vỡ đê, nhìn thấy một màn này chợt đình chỉ xung phong.
Từ vận động cao tốc đến đột nhiên yên tĩnh, chi quân đoàn kỵ sĩ bạch y bạch giáp không có một chút hỗn loạn, mấy vạn kỵ sĩ cùng chiến mã động tác đều nhịp, quả thực tựa như hòa vào làm một, làm người ta hoa mắt.
Đây thật là một chi quân đội làm người ta sợ run.
Bọn họ lãnh khốc, tàn bạo, vô tình.
Nhưng là cũng cường đại, đáng sợ, thiện chiến.
So sánh với chi đại quân ngân sắc như nước lũ, đoàn kỵ binh Junventus phía sau biểu hiện ra kém nhiều lắm.
Bởi vì đại quân giáo đình phía trước đột nhiên dừng lại, người Juventus cũng không khỏi phải ghìm chiến mã lại, nhất thời xuất hiện tràng diện giẫm đạp lên nhau, chiến mã ngã sấp xuống, kỵ sĩ bay ra ngoài, người một nhà đụng vào nhau…
Đại quân Juventus nhân số càng nhiều, rất nhanh thì loạn thành một đoàn.
Người hô ngựa hí, bụi đất tung bay, chật vật vạn phần.
Mà ở phía trước quân đoàn Thần kỵ sĩ, một vị Thần kỵ sĩ thân hình khôi ngô dị thường, chậm rãi nhấc mặt giáp ngân sắc lên, lộ ra khuôn mặt mỹ nam mày kiếm mắt sáng, chỉ là hai tròng mắt hắn không có con ngươi, một mảnh xám trắng, không mang theo chút màu sắc tình cảm nào.
Loại con ngươi này, không nên xuất hiện trên thân một nhân loại.
Chúng nó giống như đồng tử của tử thần, phảng phất chỉ cần đôi mắt này liếc mắt nhìn ngươi, ngươi sẽ mất đi tính mạng.
Hắn căn bản không có nhìn đội tàn quân cảm tử, quần áo rách nát cách mình không đến hai trăm thước phía trước, mà là nhìn mấy nghìn thước xa, nơi nào đó trong bầu trời đang nhộn nhạo ra từng đạo rung động trong suốt như gợn sóng.
Trong gợn sóng, chậm rãi xuất hiện một nam nhân ngồi ngay ngắn trên vương tọa ngân sắc thật cao.
Một mỹ nam tóc đen như thác nước, bạch y như tuyết.
Hắn như là quân vương nhìn bao quát thần tử, ánh mắt đảo qua cả vùng đất, phảng phất chỉ cần bị hắn liếc mắt nhìn qua, quân đội đi ra từ truyền tống môn trên mặt đất sẽ triệt để sôi trào bốc cháy lên, phóng xuất ra vô cùng vô tận năng lượng đáng sợ có thể hủy diệt tất cả địch nhân.
Trong nháy mắt nam nhân ngồi trên vương tọa xuất hiện, tất cả màu sắc trong thiên địa dường như bị một mình hắn cướp đi, tất cả trở nên mờ nhạt.
- “Nhân Hoàng Bắc Vực” Alexander______!
Kỵ sĩ ngân giáp ngồi trên tuấn mã, hai tròng mắt hắn vẫn là một mảnh xám trắng như cũ, nhìn không ra chút tâm tình ba động nào, chỉ có mỗi chữ hắn gằn thốt ra khi nhìn thấy nam nhân trên bầu trời xa xa kia, thanh âm phát ra vừa dày vừa nặng mới nghe được một tia tình cảm khác.