Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 1253 - Chương 1149: Cực Mạnh Đối Cực Mạnh

Quoc vuong van tue Full
Chương 1149: Cực Mạnh Đối Cực Mạnh
 

- Mau, tổ chức tất cả huynh đệ rút lui, hơn mười vạn huynh đệ đằng sau cũng đều nhanh trở về cho lão tử!

Cassano hưng phấn mà nộ rống lên.

Cuối cùng thấy được Tôn Phi từ trong bầu trời hiện thân, trong nháy mắt đó, trái tim Cassano rốt cuộc đặt trở về vị trí, hắn cố gắng kiềm chế lắm mới làm cho mình không khóc rống lên, bảo quan quân bên người đem mình đặt xuống, sau đó chịu đựng đau nhức trên thân truyền đến, bắt đầu chỉ huy chi quân đội sứt mẻ.

Đây là những mầm mống còn sót lại cuối cùng của hai đại đế quốc.

Có thể bảo lưu nhiều hơn một phần cũng là may mắn.

Cassano không muốn bất luận một huynh đệ nào đi tới bước này rồi mà phải chết trận trước khi ánh sáng hy vọng phủ xuống.

Dưới sự chỉ huy của hắn, bốn mươi vạn tàn quân vẫn duy trì đủ cảnh giới, rút lui đâu vào đấy, ngay cả mười vạn Vũ Sĩ lúc trước đã chuẩn bị lấy huyết nhục, thân thể chính mình tranh thủ thời gian cho đồng bạn chạy trốn, ở thời điểm cách đại quân giáo đình không đến hai trăm thước cũng xoay người rút trở về.

Trong khoảng thời gian ngắn, bầu không khí trong thiên địa trở nên cực kỳ quỷ dị.

Đại quân Hương Ba nhân và quân đoàn Thần kỵ sĩ giáo đình cách xa nhau mấy ngàn thước, đều xem đối phương là kình địch của mình, mà ở giữa hai bên, bốn mươi vạn tàn quân phân bố rộng khắp thảo nguyên sắc khô vàng, an tĩnh mà lại nhanh chóng lui khỏi, vượt qua cột mốc biên giới vịnh Naples, tiến nhập vào cảnh nội bắc vực.

Trong bầu trời, sắc mặt phó đoàn trưởng đoàn Thần kỵ sĩ Tài Quyết vạn phận xấu hổ.

Lui cũng không xong, chiến cũng không được, hắn cũng không biết nên làm thế nào cho phải.

Hắn thậm chí ngay cả động cũng không dám động.

Bởi vì sau khi “Nhân Hoàng Bắc Vực” lấy tư thái cường thế quân lâm thiên hạ xuất hiện, tên Thần Sư mập cảm giác mình bị một cỗ khí cơ đáng sợ tập trung, phảng phất chỉ cần có chút nhúc nhích sẽ gặp phải công kích nộ bạo lôi đình.

Càng làm cho hắn xấu hổ chính là, từ đầu đến cuối “Nhân Hoàng Bắc Vực” còn không thèm liếc mắt nhìn qua hắn, xem hắn đường đường là phó đoàn trưởng đoàn kỵ sĩ Tài Quyết Thần Thánh Giáo Đình như là không khí.

Giống như có điều cảm ứng, ánh mắt “Nhân Hoàng Bắc Vực” xuyên qua giới hạn thời không, ngoài mấy ngàn thước, rơi vào trên thân nam tử khôi ngô thân mặc bạch y bạch giáp kia.

Tầm nhìn gặp nhau, ở trong không khí ma sát ra hỏa hoa vô hình.

Nam tử ngân giáp đột nhiên mỉm cười, con ngươi không có biểu tình khiến thần thái của hắn thoạt nhìn vô cùng quỷ dị:

- “Nhân Hoàng Bắc Vực” ? Ngươi thu lưu những tên giáo đồ tà ác phản nghịch này, chẳng lẽ là muốn thành địch của Thần Thánh Giáo Đình sao? Cùng chư Thần đã thức tỉnh thành địch sao?

- Cùng Thần Thánh Giáo Đình là địch?

Tiếng cười của Tôn Phi rõ ràng truyền đến trong tai mỗi người trong thiên địa:

- Là cho tới nay, giáo đình luôn cùng ta là địch đi? Các ngươi đã dám ba phen mấy bận tập sát trẫm, lẽ nào trẫm không thể giết mấy con chó các ngươi sao?

- Làm càn!

Mấy vạn Thần kỵ sĩ Thần Thánh Giáo Đình ầm ầm hét lớn.

Một cỗ khí thế từ trong đại quân mấy vạn kỵ sĩ ngân giáp phóng lên cao, xơ xác tiêu điều khiên thiên địa hiu quạnh.

Kỵ sĩ chiến giáp ngân sắc dẫn đầu chậm rãi xua tay, sau đó nhìn Tôn Phi, hai mắt xám trắng lại truyền ra thần sắc thất vọng.

- Xem ra ngươi quả nhiên đã đem chính mình đặt ở phía đối lập với giáo đình, thật là làm cho ta thất vọng, Alexander, ngươi thân là người đứng đầy “Hắc Y Thánh Điện”, nên thông hiểu “Thần dụ”, có thể nào làm ra hành vi hoang đường chửi bới chư Thần như vậy? Lẽ nào ngươi muốn vì dã tâm của một mình mình, làm cho cả nhân tộc bắc vực chôn cùng ngươi sao?

Thanh âm của hắn cũng không kích động như Tôn Phi, nhưng lại có một loại lực thuyết phục chân thật đáng tin, va chạm thật sâu trong linh hồn mỗi người, người có ý chí bạc nhược một chút cũng sẽ bị thanh âm như vậy thuyết phục, quỳ xuống đất phủ phục khóc rống.

Đây là hiệu quả sau khi ngưng luyện thánh lực đến cảnh giới cực kỳ khủng bố.

Kỵ sĩ ngân giáp bạch mâu này thế nhưng đã sắp đạt được cảnh giới “nói ra tức pháp” của Thần Linh.

Người như vậy, tuyệt đối không phải hạng người vô danh.

Đáng tiếc bốn mươi vạn tàn quân trước mắt đây đều là tinh nhuệ trải qua máu và lửa, ý chí kiên định như cương, mà lại hận thấu xương với Thần Thánh Giáo Đình, như thế nào có thể bị hắn đầu độc.

Tôn Phi cười ha ha.

Tiếng cười như hoàng chung đại lữ kích động trong thiên địa, đem tia thánh lực đầu độc còn sót lại quét đi sạch sẽ.

Ai cũng có thể nghe được, trong tiếng cười tràn đầy chẳng đáng và trào phúng.

- Ha ha ha, nhiều lời vô ích, nghe danh đoàn kỵ sĩ Tài Quyết Thần Thánh Giáo Đình thiên hạ vô song đã lâu, không đoàn kỵ binh nào trên đại lục Azeroth có thể chống lại, dưới trướng trẫm đây có một chi quân đoàn mới tổ kiến không chính hiệu, đang muốn thử một thần xem, ha ha, đến đánh một trận đi!

Theo lời Tôn Phi vừa hạ xuống, phía sau đại quân Hương Ba nhân trên biên giới bắc vực tách ra một lối đi, một chi quân đội kỵ binh đen như mực vô thanh vô tức chậm rãi từ trong lối đi này đi ra.

Đây thật là một chi quân đoàn không chính hiệu.

Đại khái số lượng có một vạn kỵ binh, cũng do hai chủng tộc nhân tộc và thú nhân tộc cấu thành, nhất là binh chủng kỵ binh thú nhân tộc, có tộc nhân mã, có lang tộc, có hùng tộc, có trư tộc…Liếc mắt nhìn lại, đủ loại Chiến Sĩ hình thù kỳ quái bất đồng ngồi trên tọa kỵ, vẻ quỷ dị không nói nên lời.

So với đoàn kỵ sĩ Tài Quyết Thần Thánh Giáo Đình bạch y bạch giáp cộng thêm bạch mã chỉnh tề xa xa, bất luận là về hình dạng hay trình độ chỉnh tề, chi quân đoàn không chính hiệu này đều kém hơn vài phần.

Thế nhưng kỵ sĩ ngân giáp bạch mâu cũng không dám chậm trễ chút nào.

Người khác không nhìn ra, thế nhưng hắn liếc mắt liền thấu, chi binh đoàn kỵ binh Hương Ba nhân đây, nhìn như lộn xộn, kỳ thực thâm ý sâu sắc, tọa kỵ và Chiến Sĩ bất đồng ý nghĩa chi đoàn kỵ binh này có thể lựa chọn vô số chiến thuật biến hóa, hầu như có thể thích hợp với các loại địa hình, các loại đối thủ và các loại tình trạng đột phát.

Trên thân mỗi một kỵ sĩ và tọa kỵ đều được áo giáp tinh mỹ đen như mực che lấp, khắc dấu các loại ký hiệu ma pháp, lưu chuyển khí tức cường đại bí ẩn, có công năng phòng hộ kiêm công kích, cũng không yếu hơn so với thần giáp bạch sắc có gia trì thánh lực trên thân đoàn kỵ sĩ Tài Quyết giáo đình.

Một chi quân đội như vậy, đông nghịt hắc sắc khiến người ta tuyệt vọng, phảng phất như quân đoàn tử thần bước ra từ địa ngục đi thu gặt sinh mệnh.

Nhất là có kỵ sĩ thú nhân tộc và tọa kỵ gia nhập, càng khiến cho chi quân đội này mạnh hơn vô số lần.

Những ngày gần đây trên đại lục không ngừng đồn đại, “Nhân Hoàng Bắc Vực” thâm nhập trong cánh rừng bao la vô tận, lấy lực lượng mạnh mẽ và mị lực cá nhân, thu phục bộ tộc thú nhân đã từng vô cùng cường đại trong thời đại thượng cổ Thần Ma, hôm nay xem ra lời nói không ngoa.

Có bộ tộc thú nhân gia nhập, thế lực của “Nhân Hoàng Bắc Vực” đã viễn siêu khỏi cực hạn tưởng tượng của mọi người.

Như vậy xem ra…

Sắc mặt của kỵ sĩ ngân giáp bạch mâu ngưng trọng, như vậy xem ra, hôm nay không tránh khỏi phải đánh một trận.

Đoàn kỵ sĩ Tài Quyết bị ép vào hoàn cảnh lên lưng hổ khó xuống.

Trước mắt xuất hiện cục diện giằng co như vậy, hiển nhiên là điều mà “Nhân Hoàng Bắc Vực” đã chờ mong…

Nếu như quân đoàn không chính hiệu của hắn có thể đánh một trận thắng đoàn kỵ sĩ Tài Quyết Thần Thánh Giáo Đình, từ đó về sau, tuyệt đối có thể một trận thành danh, uy chấn thiên hạ, thanh uy đế quốc bắc vực nâng lên một tầng cao mới, thậm chí còn có thể đè Thần Thánh Giáo Đình xuống, trở thành thế lực đệ nhất đại lục Azeroth.

Nếu như đánh một trận chiến bình, “Nhân Hoàng Bắc Vực” cũng có thể đạt được mục đích.

Có một chi quân đội kỵ binh không chính hiệu đã đủ để địch nổi đoàn kỵ sĩ Tài Quyết, vậy đã đủ để uy hiếp thiên hạ.

Coi như là cuối cùng chi quân đội không chính hiệu chiến bại, cũng không khiến uy danh đế quốc bắc vực tổn hao gì, bởi vì rất nhiều người xem ra, một binh đoàn kỵ binh mới tổ kiến, bại trong tay binh đoàn kỵ binh xếp hạng nhất đại lục, đây cũng là rất bình thường.

Thế nhưng đối với Thần Thánh Giáo Đình mà nói, dưới tình huống như thế, biết rõ âm mưu của đối phương nhưng lại chỉ có thể chiến, không thể lui.

Lui, có nghĩa là thua khí thế, hạ nhục chính bản thân.

Chiến, nếu như không thể đánh bại cái gọi là quân đoàn không chính hiệu của “Nhân Hoàng Bắc Vực”, cho dù là cuối cùng thế hòa, thế nhưng không cách nào phủ nhận được thực chất vẫn là thất bại.

Đây chính là tiến thoái lưỡng nan đi!

- Trùng kích!

Kỵ sĩ ngân giáp bạch mâu hét lớn một tiếng, quyết định thật nhanh, hạ mặt giáp của chính mình xuống, bỗng nhiên vỗ mạnh vào Độc Giác thú ngân sắc, một mình một thú, dường như mũi tên rời cung, phá vỡ thảo nguyên khô vàng, mang theo khí thế vô cùng, bắn ra như bão tố.

Ở phía sau hắn, mấy vạn thần kỵ sĩ bạch y bạch giáp cưỡi tọa kỵ bạch mã, giục ngựa cuồn cuộn.

Một mảnh bạch sắc gai mắt dưới ánh mặt trời lóng lánh, phảng phất như ngân tuyết cửu thiên đột nhiên sụp đổ xuống vùng đất, một cỗ hàn khí tàn sát cuồn cuộn bừa bãi, toàn bộ thế giới phảng phất như trong nháy mắt bị băng phong thiên địa, đại địa lưu sương.

Đây, chính là khí thế của đoàn kỵ sĩ Tài Quyết Thần Thánh Giáo Đình.

Mỗi thành viên trong bọn họ đều có thực lực ngoài ngũ Tinh cấp, là giáo đình bồi dưỡng từ nhỏ, khí thế trung trinh cứng cỏi.

Bọn họ tràn ngập tự tin, không sợ hãi, mặc dù là đối mặt với Ác Ma cũng không chịu lui nửa bước.

Mà thân ảnh khôi ngô chạy chồm phía trước nhất kia chính là chiến hồn của bọn họ.

Đoàn kỵ sĩ Tài Quyết có vô số phó đoàn trưởng có danh mà không có quyền, đội trưởng chân chính chỉ có một, đó chính là Thần Kỵ Sĩ kiêu ngạo, truyền kỳ vì không muốn thấy tội ác thế gian mà tự hủy đi hai mắt của mình…

Thần kỵ sĩ cưỡi độc giác thú ngân sắc, bạch mâu Atkinson.

Trùng!

Lấy danh nghĩa Thần, đánh tan hết thảy tội ác trước mắt.

Đối diện.

Đi đầu quân đoàn kỵ binh hắc sắc không chính hiệu.

Frank Lampard chậm rãi đội mũ giáp hình thú hắc sắc lên, bàn tay nhẹ nhàng vỗ Xích Viêm thú biến dị, đến khi hắn ngẩng đầu lại, cự kiếm “Thiểm Điện Hắc Sắc” đã giơ cao trong tay.

Trùng!

Xích Viêm thú biến dị không chút thua kém nửa phần so với Độc Giác thú.

Một người một thú, giống như thiểm điện hắc sắc, tiếng không khí rít lên, cắt đứt thảo nguyên nhợt nhạt.

Chỗ móng ngựa đạp, một đoàn hỏa diễm bùng lên bốc chảy cả vùng đất, lưu lại dấu chân như Ác Ma.

Oanh!

Gần vạn kỵ sĩ hắc giáp phía sau im lặng không lên tiếng, dường như U Linh vô thanh vô tức, thôi động tọa kỵ, chợt bắn ra một cỗ áp lực đáng sợ áp thành hắc vân, một cỗ khí thế khó có thể hình dung chợt mọc lên, phảng phất như là hắc viêm địa ngục ngầm chợt bộc phát, ở trên thảo nguyên nhạt sắc tùy ý thiêu đốt lên.

Một đen, một trằng đối đầu!

Trong thiên địa, hai cỗ kỵ binh phân biệt rõ ràng như nước lũ, khí thế như hồng thủy, gấp gáp kéo lên, không ngừng mà tiếp cận.

Bốn mươi vạn tàn quân hai đại đế quốc lúc này đã lướt đến biên giới bắc vực, nhường ra mảnh thảo nguyên rộng lớn cho hai binh đoàn kỵ binh giao chiến, diện tích chiến trường bằng phẳng như vậy, chính là thích hợp cho kỵ binh chiến.

Đại địa, đang run sợ.

Nhiệt huyết, đang thiêu đốt.

Đây là đại quân đế quốc bắc vực và Thần Thánh Giáo Đình, lần đầu tiên chân chính quang minh giao phong.

Một trận chiến này mở màn cho hai thế lực lớn nhất đại lục Azeroth đối đầu nhau.

Một ngàn thước…

Năm trăm thước…

Hai trăm thước…

Năm mươi thước…

Khí thế song phương đều gấp gáp kéo lên, ngay cả không khí đều trở nên nóng lên như nhiệt hỏa.

Thương!

Thần kỵ sĩ bạch mâu Atkinson giơ cao long thương ngân sắc to lớn trong tay, cả người nở rộ ra quang mang cực nóng như vầng mặt trời chói chang, dẫn dắt đại quân giáo đình đi tới.

Hưu! !!

Cùng lúc đó, Lampard toàn thân bao phủ hắc khôi hắc giáp cũng giơ cao cự kiếm “Thiểm Điện Hắc Sắc” trong tay, trong tiếng ầm vang, một đoàn điện tương hóa thành ngân sắc, phụt bắn ra ngoài.

Cực mạnh vs cực manh!

Hai đại nhân vật như hai mũi tên bạch sắc và hắc sắc lần đầu tiên chính diện giao phong.

Bình Luận (0)
Comment