- Xem ra trí nhớ của ngươi thật sự không tốt.
Tôn Phi rốt cuộc nói chuyện, nhìn thần sắc Hund, Tôn Phi lặp lại câu nói của mình trước đó:
- Đương nhiên là bị đệ đệ tốt Elton của ngươi bắt tới rồi.
Một câu nói khiến Elton và cả đám cường giả cực đạo đều mang tâm muốn giết tên Elton.
Trêu chọc ai không trêu, cư nhiên lại đi trêu vào Nhân Hoàng Bắc Vực, đây không phải là muốn chết sao?
Thế nhưng bọn họ lại đã quên, lúc Elton nói mang đến “mặt hàng tốt”, bọn họ cũng không thiếu hưởng dụng a.
Những người này tuy là cường giả cực đạo, thế nhưng ở trong nơi loạn thế này, đã sớm đánh mất tôn nghiêm thân là cường giả cực đạo nhân tộc, trở thành cá mè một lứa như tên Elton, xoay theo chiều gió, tham tài háo sắc, về bản chất cũng không phải là mặt hàng tốt gì.
Đương nhiên, tham lam háo sắc không nhất định có nghĩa là ngu xuẩn.
Kỳ thực đến lúc này, tất cả mọi người đã rõ, một màn trước mắt này chắc chắn là cục diện mà Nhân Hoàng Bắc Vực cố ý thiết kế mà thôi, bằng không, một tên Elton nho nhỏ, làm sao có thể đem đường đường một vị tồn tại cấp bậc Thần Vương bắt đến trong đại điện này được.
Chỉ là mọi người cũng không dám nói gì mà thôi.
- Hund hướng bệ hạ tôn quý tạ lỗi, trước không biết là bệ hạ giá lâm, ngôn từ thô lỗ, bất quá, cái gọi là người không biết không có tội, nghĩ đến lấy thân phận của Nhân Hoàng Bắc Vực bệ hạ nhân từ tôn quý, nhất định sẽ không cùng chúng ta tính toán đi?
Hund thần sắc khẩn thiết nói.
Trước tiên hắn tâng bốc, treo cái gọi là “nhân từ tôn quý” lên đầu Tôn Phi, muốn dùng cách chen lời để chiếm tiên cơ với Tôn Phi.
Tôn Phi cười ha ha, nhìn Hund, trong mắt lộ vẻ trêu tức như mèo vờn chuột:
- Ta nói là muốn tính toán thì sao?
- Đây…
Hund há hốc mồm, nhất thời mồ hôi lạnh chảy xuống, siểm nịnh nói:
- Bệ hạ ngài nói đùa rồi.
- Ai con mẹ nó có thời gian nói giỡn với loại tạp toái như ngươi?
Nụ cười trên mặt Tôn Phi chợt biến mất, bỗng nhiên đứng dậy, trên cao nhìn xuống, nhìn chằm chằm đám người Hund, lớn tiếng cả giận nói:
- Lão tử hôm nay tới đây chính là muốn chơi đùa chết đám cặn bã các ngươi!
Đầu óc Hund ong ong một trận, chỉ cảm thấy một cỗ nghịch huyết khó có thể ngăn chặn được mà xông lên trong lòng.
Hắn sắp tức đến nổ tung lên rồi!
Khinh người quá đáng!
Thật sự là khinh người quá đáng!
Hund hắn ở thành Iduna đã khi nào bị khinh bỉ như vậy?
- Hừ, Alexander, đã cho ngươi mặt mũi rồi còn không muốn, cố tình vạch mặt, vậy lão tử cũng không khách khí, chuyện ngày hôm nay, chuyện lúc trước lão tử không biết, không để ý gì, ngươi cũng chỉ là bị Elton bắt đi thôi, có thể làm khó dễ được ta?
Hund cũng triệt để vạch mặt.
- Ai muốn nói lý gì với loại cặn bã như ngươi?
Tôn Phi cười lạnh nói:
- Bổn hoàng muốn ngươi chết thì ngươi phải chết!
- Ngươi…Đừng khinh người quá đáng!
Hund giận dữ.
Trong lòng hắn có chỗ dựa, tuy có sợ hãi, nhưng lại không thất vọng, cười lạnh nói:
- Đế quốc bắc vực ngươi quả nhiên là dã tâm bừng bừng, lúc này mới tới thành Iduna vài ngày, đã đem công thần thủ thành đuổi tận giết tuyệt, độc bá thành Iduna?
- Đúng vậy, đây cũng quá khi dễ người!
- Chúng ta có công thủ thành Iduna, chảy tiên huyết trong chiến tranh với Địa Tinh bảo vệ thành Iduna…
- Thành Iduna là thành của nhân tộc nam vực, bắc vực mọi rợ mau cút đi, không cần các ngươi can thiệp!
- Hừ, Gotze, các ngươi ngày hôm nay ngồi xem Nhân Hoàng Bắc Vực giết chúng ta, ngày mai các ngươi cũng sẽ gặp hạ tràng như vậy!
- Nhân Hoàng Bắc Vực dã tâm bừng bừng, hắn sẽ giết sạch các ngươi, chiếm lấy thành Iduna!
Dưới mưu kế bày ra của Hund, các cường giả cực đạo lúc trước bị oanh rơi thuộc về trong trận doanh của Hund biết rõ nhất, mình đã rơi vào cảnh nhất định phải đối địch với Nhân Hoàng Bắc Vực, nhất thời một trận ồn ào kháng nghị, trong lúc đó ngôn ngữ tận lực kích động đối lập giữa nam vực và bắc vực.
Cách làm của bọn họ cũng là đưa đến hiệu quả.
Hơn mười vị cường giả cực đạo khác đi theo Gotze đến, tuy rằng không nói gì thêm, thế nhưng trong lòng cũng nghi ngờ phương diện này.
Dù sao thỏ chết chó săn cũng không thoát, loại chuyện này ở trên đại lục Azeroth cũng phát sinh không ít.
Tôn Phi cười ha ha:
- Đã chết đến nơi còn ngoan cố chống cự, cũng được, ngày hôm nay cho các ngươi chết rõ ràng minh bạch, người tới!
Tôn Phi vừa nói, vừa vỗ vỗ tay.
Trong nháy mắt tiếp theo, chỉ thấy ngoài đại điện có đoàn người chậm rãi đi tới.
Đều là người nam vực trong thành.
Chí ít cũng có vài trăm vị, già trẻ có, nam có nữ có, thần sắc uể oải, mình đầy thương tích.
Những người này vừa tiến vào đại điện, thấy tên “Lợn rừng điên cuồng” Elton còn nằm giả chết, từng người lộ ra ánh mắt cừu hận nghiến răng nghiến lợi, nếu không có binh sĩ đế quốc bắc vực ngăn cản, chỉ sợ họ đã xông lên ăn tươi nuốt sống tên mập này.
- Nói đi, các ngươi có oan tình gì, nói ra, ngày hôm nay có người thay các ngươi làm chủ.
Một vị quan quân đế quốc bắc vực hòa ái nói.
Nhìn ra được, mấy trăm người này ngày hôm nay đi tới nơi này, tuyệt đối là không để ý tới sinh tử, bất chấp bất cứ giá nào, mặc dù bị hạng người như Hund nhìn chằm chằm cũng không sợ hãi chút nào, đem tất cả tao ngộ phát sinh trên người mình, các loại hành vi tàn bạo của tên mập Elton nói hết ra, mỗi một sự tình ác độc âm ngoan, ngay cả các cường giả cực đạo nghe được cũng là hết hồn.
Mấy trăm người ngươi một câu ta một câu, nói xong một câu đều là nuốt vào huyết lệ, mỗi một người đều nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa, một bên lệ rơi đầy mặt đấm ngực giậm chân.
Victoria công chúa và nữ Rogue Tiểu Lệ đều là tính tình lạc quan, thế nhưng nghe đến cuối cùng, thế nhưng đều nhịn không được nước mắt rơi lả tả.
Chỉ có đám người Hund từ đầu đến cuối sắc mặt bất biến, bộ dạng lãnh huyết, nghe xong cười lạnh nói:
- Nói nhiều như vậy, đều là chuyện ác Elton làm, liên quan gì đến chúng ta? Hừ, rồi lại nói, một đám dân đen mà thôi!
- Không liên quan đến các ngươi? Vậy thì nói chuyện có liên quan đến các ngươi.
Tôn Phi cười lạnh, lại vỗ tay một cái.
Cửa đại điện lại đi tới một đám người khác.
Trong những người này có quý tộc, có thị vệ, có quan quân, đều là trang phục nam vực, xem ra đều đã bị đánh, mặt mũi bầm dập, mang theo xiềng xích ma pháp, những người này bình thường đều đi theo bên người Elton làm chuyện ác.
Còn có một ít tâm phúc bên người Hund, cùng với những người kết giao thân tín của đám cường giả cực đạo bị oanh rơi lúc trước.
Bọn người kia mang theo thần sắc sợ hãi, run rẩy bị Vũ giả đế quốc bắc vực áp giải đi đến.
Trong nháy mắt này, đám người Hund nhất thời thần sắc đại biến.
- Ngươi…Cư nhiên bắt giữ người của chúng ta? Quá quá đáng!
Hund bất an nộ rống lên.
- Gấp cái gì? Bình tĩnh chớ nóng.
Chỉ là một ánh mắt của Tôn Phi khiến cho Hund như gặp trọng thương, sắc mặt tái nhợt, động cũng không dám động.
Thấy một màn như vậy, đám tâm phúc nguyên bản còn mang một ít tâm tư, lúc này triệt để thành thành thật thật.
Đám người kia đem những gì mình biết triệt để khai báo sạch sẽ, tất cả đều chỉ rõ, Elton chẳng qua là ngụy trang, sau một loạt màn thảm kịch chính là đám người Hund, bằng không, một tên Elton Vũ sĩ Tinh cấp nho nhỏ, có thể ở trong thành Iduna hoành hành ngang ngược, không người nào dám chống?
Đương nhiên, đây chỉ là nguyên nhân thứ hai.
Chủ yếu chính là những tâm phúc này khai báo một ít sự tình mà đám cường giả cực đạo này vì chính quyền lợi và danh tiếng của mình, thiết kế hãm hại hữu quân, làm sai khiến cho nhân tộc nam vực ở trên chiến trường lần lượt tao ngộ tan tác, đánh mất rất nhiều Chiến Sĩ và cường giả trung trinh, một đường bại lui, cuối cùng không thể không bại lui về thành Iduna, vô số con dân nhân tộc nam vực bởi vậy mà táng thân dưới đao mổ của Địa Tinh.
Đây quả thực là gièm pha!
Là tội ác!
Là phản nhân tộc!
Các cường giả cực đạo bên người Gotze nhất thời đều phẫn nộ đến run rẩy lên.
- Giết bọn chúng!
- Không cho đám tạp toái này sống!
Quần chúng xúc động hướng về phía đám người Hund vây qua.
- Đây là âm mưu, là hãm hại, là nói xấu chúng ta…
Hund nhất thời sắc mặt tái nhợt gào lên.
- Hãm hại? Nói những lời này đều là người của ngươi.
Gotze cười nhạt.
Hắn cũng khiếp sợ lực lượng của Nhân Hoàng Bắc Vực, đào ra nhiều tâm phúc của Hund như vậy, có vài người ngày hôm nay chính Gotze hắn mới biết được thì ra lại chính là người trong trận doanh của Hund, ngày thường bọn chúng thật sự là ngụy trang quá tốt.
- Ai biết Nhân Hoàng Bắc Vực làm tà pháp gì, nhất định là bọn họ bị uy hiếp…
Hund biện giải, làm ra chống lại cuối cùng.
Tôn Phi cũng không muốn nhiều lời, chỉ vào đám người yếu ớt đưa ra ngụy biện cuối cùng, cười nói:
- Sự tình đã giảng giải rõ ràng cho ngươi rồi, hiện tại chúng ta bắt đầu từng khoản tính sổ một, nợ máu những người này, trước tiên ngươi vẫn nên là trả lại rồi hả?
Mắt thấy cãi cọ vô ích, Hund dứt khoát không nói cái gì.
Trong lòng hắn có chỗ dựa, ám hiệu đã phát ra, lúc này hắn càng trở nên ngang ngược, cười lạnh nói:
- Một bầy kiến hôi mà thôi, coi như là giết bọn họ cũng ngại ô uế tay ta, Nhân Hoàng Bắc Vực, ngươi không phải là ngây thơ đến mức làm chủ cho những con kiến hôi này đi?