- Ở trong mắt của ngươi, bọn họ là con kiến hôi, là bởi vì thực lực của bọn họ nhỏ yếu bất kham…
Tôn Phi nhìn Hund, cười lạnh nói:
- Như vậy đạo lý tương đồng, ngươi đang ở trước mặt bổn tọa cũng chỉ là một con kiến hôi đáng thương cảm mà thôi, bởi vì chênh lệch giữa ngươi và bổn hoàng càng sâu hơn chênh lệch giữa ngươi và bọn họ.
- Hừ!
Hund hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không nói lời gì khác.
Vừa lúc đó, tên mập mạp Elton đột nhiên lần thứ hai tỉnh lại, hắc liếc mắt nhìn Elton, như là lợn bị chọc tiết thét to:
- Ca, không nên xuất thủ, hắn là Nhân Hoàng Bắc Vực, không nên xuất thủ a…
Tên mập này vẫn còn điên cuồng nhớ lại cảnh lúc trước khi ngất đi, còn chưa rõ đã xảy ra chuyện gì.
Trong lòng Hund nôn nóng, đợi người có thể đối kháng với Nhân Hoàng Bắc Vực đến, không để ý đến Elton nhắc nhở, hiện tại tất cả đều đã muộn rồi, trong lúc đó song phương đã xé rách mặt.
Elton rốt cuộc cũng minh bạch ra cái gì từ bầu không khí trong đại điện, vẻ mặt sợ hãi bò về phía Hund.
Tôn Phi khẽ lắc đầu một cái.
Thánh Đấu Sĩ Hazard tọa bạch điểu Hương Ba thành đi tới, đi tới ngay trước mặt Hund, đưa Elton đang dùng hết lực lượng điên cuồng giãy dụa xốc lên, ném tới trước mặt mấy trăm người bị hại.
- Hiện tại, các ngươi có thể báo thù.
Trong lòng mấy trăm người đáng thương này ẩn chứa vô tận cừu hận, nghe được câu này, khó có thể tin được nhìn Hazard một chút, lại nhìn Tôn Phi cao cao tại thượng phía trên.
Vốn bọn họ đã tuyệt vọng cùng cực, ngày hôm nay có được cơ hội đi tới nơi này lên án, đã ôm tâm tình bằng bất cứ giá nào, dù cuối cùng không thể giết chết tên “Lợn rừng điên cuồng” kia, thế nhưng có thể ở chỗ này nguyền rủa một phen cũng đã thỏa mãn, ai biét, những người bắc vực này thế nhưng thật sự áp đảo tập đoàn tà ác phía sau tên Elton này, chủ trì công bằng chính nghĩa, đem cơ hội báo thù ban cho bọn họ!
Cũng không biết ai là người phẫn nộ gầm thét một tiếng đầu tiên, sau đó mấy trăm người điên cuồng xông tới, đem muôn dậng kinh khủng đánh lên trên thân tên mập mạp đang giãy dụa.
Có người đã bị đánh đến tàn phế hai tay, thế nhưng lại cố gắng dùng hàm răng cắn từng miếng thịt trên thân tên mập mạp…
- Không…Cứu mạng…Ca ca, cứu ta…
Âm thanh kinh khủng vạn phần của tên mập mạp từ trong đoàn người phẫn nộ truyền tới, hắn vạn vạn không ngờ tới, chính mình làm nhiều việc ác như vậy, có một ngày sẽ chết trong tay những tên hạ dân đê tiện bị chính mình tùy ý khi dễ, coi là con kiến hôi mà hành hạ trong tay.
Hund nắm chặt hai tay, lóe ra ánh mắt phẫn nộ, nháy mắt với một vị cường giả cực đạo bên người.
Elton tuy rằng không phải là thân đệ của hắn, nhưng lại quan hệ họ hàng thân thiết, mấy năm nay vì hắn làm không biết bao nhiêu sự tình, huống hồ trước mặt nhiều người như vậy bị một đám kiến hôi giết chết, vậy mặt mũi của hắn để vào đâu? Nếu đã triệt để quyết liệt với Nhân Hoàng Bắc Vực, vậy liền không cần nhìn trước ngó sau nữa.
- Ta xem ai dám động?
Thánh Đấu Sĩ Hazard thấy một màn này, hừ lạnh một tiếng.
Cường giả cực đạo nguyên bản chuẩn bị nghe lời Hund mà xuất thủ cứu người, bị một tiếng hừ lạnh dọa sợ đến giật mình, thân hình như bị đông cứng, động cũng không dám động.
Một cái Vũ sĩ thực lực Nguyệt cấp nho nhỏ, hắn đương nhiên là không sợ, thế nhưng lúc này tên tiểu Vũ sĩ này đại biểu cho tồn tại cao sơn Nhân Hoàng Bắc Vực, dưới uy hiếp như vậy, chỉ sợ toàn bộ đại lục Azeroth, không có mấy người dám xuất thủ.
Trong nháy mắt, âm thanh của Elton truyền tới càng ngày càng yếu ớt.
Máu loãng từ trong đám người chảy ra, tạo thành vũng máu trên mặt đất.
Đây là một màn khiến vô số người cảm thấy kinh khủng, lực lượng cừu hận quả nhiên là vô cùng kinh người, mấy trăm người này đã bị cừu hận bao phủ triệt để, bọn họ nhịn không biết bao nhiêu phẫn nộ, lúc này được phát tiết đi ra, cư nhiên đem tên mập Elton còn sống sờ sờ, cắn xé chỉ còn lại một mảnh khung xương huyết nhục lờ mờ.
Biệt hiệu “Lợn rừng điên cuồng”, cuối cùng lại thực sự thành hiện thực, trở thành thức ăn trong miệng người.
Cách thức chết như vậy đã xem như là tiện nghi cho tên mập mạp làm biết bao nhiêu điều ác này rồi.
Đám người kia quả thực như là người điên, vết máu đầy mặt đầy tay, có người quỳ trên mặt đất hướng bằng hữu, thân nhân báo tin tức đại thù được báo, cũng có người cười ha hả, có người lệ rơi đầy mặt…
- Đa tạ bệ hạ làm chủ cho chúng ta!
Sau khi phát tiết thỏa thích, mấy trăm người rốt cuộc chậm rãi bình tĩnh lại, vạn phần cảm kích quỳ trên mặt đất, hướng Tôn Phi quỳ tạ ơn.
- Bụi về với bụi, đất về với đất, buông bỏ cừu hận, ở trong nơi loạn thế này, vì thân nhân và bằng hữu của các ngươi, sống sót thật tốt đi!
Tôn Phi thở dài nói.
Hắn phóng xuất ra một cỗ thánh lực Paladin, trong nháy mắt trị liệu thương thế của những người này, cũng vuốt ve linh hồn bị tổn thương của họ, cho họ an ủi, lại lệnh cho Vũ sĩ mang theo đám người họ rời khỏi đại điện đổ nát này.
Không hề nghi ngờ, tất cả phát sinh trong đại điện, qua miệng những người này không ngừng mà truyền bá ra.
Hơn nữa dưới sự nỗ lực của các quan tham mưu đế quốc bắc vực lúc trước, không qua bao lâu, toàn bộ thành Iduna đều truyên bá việc người bắc vực công bằng chính nghĩa, tán dương Nhân Hoàng Bắc Vực nhân từ cao quý!
Hund thiếu chút nữa cắn nát hàm răng.
Hắn ép buộc chính mình nhẫn nhịn xuống.
Đúng lúc này…
- Tới muộn như vậy, đã thế còn lén lút, làm ra hành vi không nên có của Thần kỵ sĩ, vẫn là hiện thân đi!
Tôn Phi bỗng nhiên đứng dậy, đưa tay lên, một cỗ lực lượng vô hình tuôn ra, đánh nát một mảnh hư không, sau khi sóng gợn nhộn nhạo, hơn mười thân ảnh Thần kỵ sĩ mặc chiến giáp xuất hiện ở trên bầu trời đại điện.
Khí tức thánh lực ngân sắc nhất thời như là hồng thủy vỡ đê, trút xuống dưới.
Đám người Gotze thất kinh.
Bọn họ còn không biết, thì ra trong thành Iduna ẩn tàng nhiều cường giả giáo đình như vậy.
Những Thần kỵ sĩ này, cả người đều lóng lánh thánh lực ngân sắc nồng nặc, tay cầm long thương ngân sắc, dâng trào khí tức khổng lồ, chiến giáp ngân sắc bao trùm toàn thân bọn hắn, như quái thú kim loại, áo choàng bạch sắc phía sau dường như chiến kỳ bay lượn, hiển nhiên đều là Thần kỵ sĩ phẩm trật cực cao.
Một người cầm đầu thân hình cao lớn như cự tháp, toàn thân cao thấp chỉ có đôi mắt sắc bén để lộ ra ngoài, khí tức bức người, hiển nhiên là nhân vật thủ lĩnh.
Hắn hạ xuống thánh lực bàng bạc, đem đám người Hund bao phủ trong đó, âm thanh máy móc lạnh băng từ mặt giáp tuôn ra:
- Những cường giả nhân tộc nam vực này là Thần tử, được đạo đình che chở, công kích bọn họ chẳng khác nào xúc phạm Thần Linh!
Những lời này vừa ra, toàn bộ đại điện nhất thời ồn ào náo động một mảnh.
Trên mặt Hund lọ ra hưng phấn và nụ cười đắc ý, hắn chờ chính là thời khắc này, vì vậy lựa chọn đối kháng với đế quốc bắc vực, cũng là bởi vì bọn họ lựa chọn trận doanh Thần Thánh Giáo Đình, giáo đình cho bọn họ nhiều chỗ tốt hơn, dành cho bọn họ nhiều quyền thế hơn.
Hund đã sớm biết có cao thủ giáo đình ẩn thân ở thành Iduna.
Trong lúc đó bọn họ đã sớm liên hệ, lại âm thầm tiến hành một ít kế hoạch cực kỳ quan trọng.
Hiện tại, những Thần kỵ sĩ giáo đình cường đại này đúng là bùa hộ mệnh của hắn, coi như là Nhân Hoàng Bắc Vực cũng đừng mơ tưởng giết được hắn dưới sự bảo hộ của Thần kỵ sĩ cường đại.
- Ha ha, Alexander, ta nói rồi, ngươi không làm được gì ta, ta là người của giáo đình, ta là quy thuận Thần Thánh Giáo Đình, được chư Thần phù hộ, là con dân của Thần!
Hund kiêu ngạo kêu to.
- Con dân của Thần?
Tôn Phi như là nghe được chuyện cười gì:
- Bổn hoàng, chính là Thần, ta không phù hộ ngươi, ngươi cũng không thể trở thành con dân của bổn hoàng.
Vừa nói, Tôn Phi vừa điểm ra một ngón tay.
Kiếm khí xiềng xích kim ngân như hai đạo du long, trong nháy mắt liền xuyên qua hải dương thánh lực ngân sắc do bọn Thần kỵ sĩ phóng thích ra, xuyên qua đấu khí bổn nguyên hộ thân của Hund, quấn hắn trong đó.
- Không!
Hund hoảng sợ rống to hơn.