Trong nháy mắt, hơn mười vị cường giả liên quân, cứ như vậy chỉ bởi vì một câu nói của lục trùng phỉ thủy mặt người mà vẫn lạc.
Đáng sợ!
Kinh khủng!
Đây là lực lượng cảnh giới gì?
Sáng Thế Thần sao?
Trong chiến trường tinh thần, tất cả mọi người trong nháy mắt sợ ngây người, trái tim như tảng đá chìm xuống.
Lực lượng như vậy, coi như là đệ nhất cao thủ đại lục “Nhân Hoàng” Alexander, chỉ sợ là cũng không chống đỡ nổi đi?
Vậy trận chiến tranh này còn tiếp tục thế nào nữa?
Phương diện vũ lực, liên quân không phải là đối tượng của trùng tộc, mà về số lượng, liên quân căn bản cũng không cách nào xuất ra mấy trăm cường giả cấp bậc Chủ Thần cùng giằng co với trùng tử…Đây, lực lượng song phương thật sự là chênh lệch quá lớn, căn bản là không cách nào bù đắp, vậy còn tiếp tục chiến đấu thế nào nữa?
Lẽ nào vận mệnh đại lục Azeroth thực sự là muốn kết thúc sao?
- Hừ, dưới tay ta, ai có thể trốn?
Quái trùng lục sắc mặt người hừ lạnh một tiếng, một luồng u quang từ xúc tua của nó chợt lóe rồi biến mất, hướng về phía thần hồn của Vũ Thánh đại lục Maradona vừa vội vã chạy đi.
U quang thần hồn nhìn như thong thả, kỳ thực mau tới cực điểm.
Vũ Thánh đại lục Maradona chính là hậu duệ Thần tộc, bởi vậy trời sinh thần hồn cường đại, cho nên mới có thể sau khi thân thể ngã xuống, mạnh mẽ chạy trốn ra ngoài, tốc độ của hắn nhanh như thiểm điện, liên tục tật thiểm, nhưng lại thủy chung không cách nào thoát khỏi tia u quang lục sắc, mắt thấy sẽ bị đánh chết…
Đúng lúc này…
- Phải không? Người ta muốn cứu, ai cũng không giết được!
Một đạo âm thanh trong trẻo vang lên bên tai mỗi người.
Mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, một thân hình bất khả tư nghị xuất hiện ở trong hư không, đồng dạng chỉ một ngón tay, một luồng quang diễm kim sắc lóe ra, phát sau mà đến trước, điểm vào trên u quang lục sắc đang truy sát Maradona, trong nháy mắt khiến nó triệt để tan rã.
Phanh!
Trong nháy mắt quang diễm kim sắc và lục sắc chạm nhau, trong không khí phảng phất là có bọt khí bị nghiền nát, phát sinh tiếng vang nhỏ.
Thế nhưng cường giả song phương đều hiểu, đây thật ra là một lần va chạm pháp tắc lực tối cao, nếu như một cái bọt khí này rơi vào trên thân bất luận một vị Chủ Thần cao đẳng nào, cũng đủ để trong nháy mắt đem hắn đánh chết, vô cùng kinh khủng đáng sợ.
Là Tôn Phi!
Ở thời khắc quan trọng nhất, cứu tinh duy nhất của đại lục rốt cuộc tới đúng lúc.
- Ngươi…
Ánh mắt quái trùng lục sắc mặt người như hai thanh thần kiếm sắc bén quét qua Tôn Phi, quang mang sắc phỉ thúy, thời điểm ở trước người Tôn Phi ngàn thước, nhưng không cách nào tồn tiến được nữa, sau khi thần sắc thoáng nghi hoặc, nhất thời như là nhớ ra cái gì đó, chợt trở nên phẫn giận lên:
- Là ngươi…Chính là ngươi!
Lời còn chưa dứt.
Quái trùng phỉ thúy mặt người vươn tay ra, nhấn ở trong hư không xa xa một cái.
Ầm ầm!
Long trời lở đất.
Một con cự trùng hỏa diễm lục sắc chợt huyễn hóa ra, xuất hiện ở trong hư không vũ trụ, từ trên cao nhìn xuống, hướng về phía Tôn Phi lao xuống.
Ngọn lửa này chính là từ pháp tắc lực hỏa diễm cấu thành, mỗi một phần đều rõ ràng, ẩn chứa lực lượng bất khả tư nghị, so với pháp chỉ âm phù và quang diễm lục sắc lúc trước không biết cường đại hơn gấp bao nhiêu lần.
Trên chiến trường tinh thần, mỗi một cường giả liên quân đại lục, chỉ cảm thấy da dẻ nứt nẻ, cách xa ngàn vạn thước đã có uy thế như thế, đừng nói là rơi xuống, chỉ sợ khoảng cách gần hai, ba ngàn thước nữa thôi, mọi người sẽ hóa thành tiên huyết mà chết.
- Làm sao bây giờ? “Nhân Hoàng” bệ hạ có thể ngăn được một chiêu này không?
Ánh mắt mọi người liên quân đều tập trung vào trên thân Tôn Phi.
Nếu như ngay cả Tôn Phi đều không thể chống đỡ được lục trùng này, như vậy liên quân căn bản không có cơ hội chiến thắng…Thế nhưng, dựa theo lý giải khi trước của mọi người với Tôn Phi, có lẽ “Nhân Hoàng” cũng không thể chống đỡ uy thế một chiêu này, trong mơ hồ, có người đã tuyệt vọng trong lòng, bởi vì dù là “Nhân Hoàng” cao cao tại thượng, tựa hồ cũng không cách nào chống đối được uy thế của quái trùng lục sắc.
Đúng lúc này…
- Cao Thượng, lực lượng của ngươi bất quá cũng chỉ như thế!
Tôn Phi cười ha ha, đồng dạng cũng không làm ra động tác lớn cỡ nào, chỉ là vươn ra một ngón tay, đón trong hư không, nhè nhè nhấn một cái.
Một cái thủ ấn hoàng kim sắc thật lớn xuất hiện ở trong hư không.
Thủ ấn này không chút nào yếu hơn quái trùng lục sắc, cũng là hoa văn trên ngón tay đều vô cùng rõ ràng, phảng phất như là thật, ẩn chứa pháp tắc vô thượng lớn mạnh.
Mọi người đại chấn tinh thần.
Ai cũng cảm nhận được, uy lực một ngón tay này so với thực lực khi trước của “Nhân Hoàng” cao hơn vô số lần.
Thực lực của “Nhân Hoàng” bệ hạ cũng tăng lên?
Lúc trước Tôn Phi nói là bế quan cảm ngộ, muốn nắm chặt thời gian đề thăng thực lực, rất nhiều người cho rằng hắn chỉ đơn giản là chỉnh lý khôi phục một chút, dù sao ở trong vòng thời gian ngắn như vậy, làm sao có thể thực hiện đột phát thực chất, thế nhưng…Ai cũng thật không ngờ, Tôn Phi đề thăng thực lực, cư nhiên đạt tới trình độ bất khả tư nghị như vậy.
Trong lúc thoáng qua đó, hai cự chỉ lục sắc và kim sắc ở trong hư không, chậm rãi đụng vào nhau.
Ánh mắt mọi người đều tập trung vào hai cự chỉ hủy thiên diệt địa này.
Một trận yên tĩnh trước nay chưa từng có.
Năng lượng sóng động bạo liệt hủy diệt thiên địa trong tưởng tượng vẫn chưa truyền đến, thay vào đó là nhiều bó hỏa tinh vô thanh vô tức văng khắp nơi, hai cự chỉ như là hai đầu cự thú viễn cổ đấu sức, ở trong hư không tương hỗ nghiền áp lẫn nhau, va chạm, đều tự lấy pháp tắc lực ẩn chứa, không ngừng mà dung hợp thôn phệ, muốn đem đối phương tiêu diệt triệt để.
Quá trình này giằng co khoảng chừng hơn ba mươi giây.
Thế nhưng mỗi người trong liên quân đại lục trên chiến trường tinh thần đều cảm giác, phảng phất như là qua ba ngàn, ba vạn năm, thậm chí là dài dằng dặc như ba thế kỷ, bởi vì ai đều hiểu, đây là quyết đấu trực tiếp nhất giữa người mạnh nhất liên quân đại lục “Nhân Hoàng” và kẻ mạnh nhất trùng tộc “Mẫu Hoàng”.
Mà kết quả lần quyết đấu này có lẽ chính là hướng đi kết quả của trận chiến tranh này.
Rốt cuộc…
Ba ba ba ba!
Điện tương giật tán liên tiếp lại giống như cự lôi diệt thế oanh kích trong lòng mỗi người, dưới ánh mắt chăm chú của ngàn vạn người, cự chỉ lục sắc xuất hiện từng đạo vết nứt, giống như là một kiện đồ sứ hoàn mỹ xuất hiện vết rạn nứt vỡ ra, mảnh vỡ ẩn chứa lực lượng đủ để giết chết cường giả Chủ Thần dật tán ra bốn phương tám hướng.
- Thắng?
Các cường giả liên quân đại chấn tinh thần.
Tôn Phi nhíu mày.
Trong nháy mắt tiếp theo, cự chỉ kim sắc cũng như là đồ sứ bị nứt vỡ ra, mảnh vỡ kim sắc tán ra, va chạm dây dưa với mảnh vỡ lục sắc, cuối cùng triệt để dung hợp biến mất trong hư không.
Bình thủ!
- Cao Thượng? Một danh xưng xa xôi…Ha ha ha, chính ta cũng đã quên.
Trùng tử lục sắc mặt người ngửa mặt lên trời cười ha ha, trong tiếng cười có một loại tang thương, tiếng cười vừa thu lại, hắn nhìn chằm chằm vào Tôn Phi, hô lớn:
- Con kiến hôi, ngươi làm thế nào biết tên của ta?
- Con kiến hôi?
Tôn Phi mỉm cười nói:
- Thực lực của ngươi so với ta, tám lạng nửa cân, vẫn là thu lại ý nghĩ cao cao tại thượng của mình đi!
--------------------------
Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com