Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 1462 - Chương 1273: Thủ Đoạn Của Chính Mình

Quoc vuong van tue Full
Chương 1273: Thủ Đoạn Của Chính Mình
 

- Ngu xuẩn, trên thế giới này, cao thấp thế nào chính là bẩm sinh, ngươi, ở trước mặt ta, ngươi, chỉ là con kiến hôi mà thôi!

Quái trùng lục sắc mặt người phát ra từng tiếng cười trầm thấp quái dị, tầm mắt đảo qua toàn bộ đại lục chiến trường tinh thần, nói:

- Huống chi, ta tọa ủng lực lượng quét ngang thiên hạ, há một bầy kiến hôi các ngươi có khả năng chống đối, ngày hôm nay, các ngươi đều phải chết!

Mọi người liên quân khi bị ánh mắt quái trùng lục sắc quét qua, ai nấy đều cảm thấy lo lắng trong lòng.

“Nhân Hoàng” có thể chống đối “Mẫu Hoàng”.

Thế nhưng bọn hắn không cách nào chống đối mấy trăm tôn trùng tộc Chủ Thần, coi như là Maradona - người mạnh nhất dưới “Nhân Hoàng” cũng chẳng qua là cường giả Chủ Thần sơ giai, lúc này cũng đã chỉ còn lại thần hồn, trên cơ bản đã mất đi chiến lực…

Một trận chiến này, liên quân vẫn nằm trong nguy cấp như cũ.

Trừ phi, “Nhân Hoàng” có thể ở trong vòng thời gian ngắn, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai đánh bại “Mẫu Hoàng” trùng tộc, sau đó sẽ rảnh tay đối phó với trùng tộc Chủ Thần, như vậy liên quân đại lục Azeroth có lẽ còn cơ hội thắng.

Thế nhưng, đây tựa hồ là rất không có khả năng.

Bởi vì nhìn vào quá trình giao thủ vừa rồi mà xem, bọn họ tựa hồ là có lực lượng ngang nhau!

- Ngươi nếu biết tên ta là Cao Thượng, nói như vậy, ngươi chính là kẻ được gọi là “Chi tử đúng thời” kia đi, ha ha ha, trước đây Cao Đức không phải là đối thủ của ta, nhưng lại lưu lại bố cục gì đó, mưu toan sau khi hắn chết đi sẽ đối phó ta, thực sự là si tâm vọng tưởng!

“Mẫu Hoàng” cười lạnh nói:

- Nói như vậy, vài món Thánh Khí mà Cao Đức lưu lại đều ở trong tay ngươi, cũng tốt, giết ngươi xong, chúng nó chính là của ta, từ nay về sau, ta có thể quét ngang vũ trụ!

Tôn Phi không nói lời nào, cả người lóe ra một đoàn quang diễm.

Trong nháy mắt tiếp theo, “Vương Tọa Sáng Thế” xuất hiện dưới chân của hắn, nắm “Quyền Trượng Sáng Thế” trong tay, “Vương Khải Sáng Thế” trùm lên người của hắn.

Trong đôi mắt lục sắc của “Mẫu Hoàng” lóe ra đố kị và tham lam, chợt cười ha ha.

Trong nháy mắt tiếp theo, trong tiếng cười lớn của hắn, mấy trăm tôn trùng tộc Chủ Thần bên người hóa thành từng đạo lưu quagn, hướng về phía đại lục chiến trường tinh thần vọt đi.

Tôn Phi tức giận hừ một tiếng, mấy trăm đạo kiếm khí xiềng xích kim ngân như thiên nữ tán hoa, bắn ra khắp bầu trời.

Mấy chục tôn trùng tử Chủ Thần phía trước tránh né không kịp, bị kiếm khí kim ngân bao phủ, trong nháy mắt thì tứ chi tan rã, hóa thành bột mịn, đoàn năng lượng tinh thuần phiêu đãng đi ra, chìm vào trong thân thể Tôn Phi.

Tồn tại cấp bậc Chủ Thần, đối với vô số người mà nói đều là cao không thể chạm, nhưng là trong nháy mắt bị miểu sát, có thể thấy được thực lực của Tôn Phi lúc này đã đến trình độ không tưởng tượng được.

Cũng trong nháy mắt tiếp theo…

Vô số đạo quỷ hỏa lục sắc đánh lên kiếm khí kim ngân, đem chúng nó ngăn cản lại toàn bộ.

Thân hình “Mẫu Hoàng” trong nháy mắt thì xuất hiện trước người Tôn Phi, cả người hắn lượn lờ hỏa diễm như phỉ thúy, xinh đẹp mỹ lệ, một đôi chân phía dưới bước động, có khí thế không gì sánh kịp, như vương giả hành tẩu trong vũ trụ, bay thẳng đến “Vương Tọa Sáng Thế” dưới chân Tôn Phi.

- Cuồng vọng!

Tôn Phi cười Tôn Phi, “Vương Tọa Sáng Thế” bắn ra quang hoa vô lượng, đem mình và “Mẫu Hoàng” trực tiếp bao phủ trong đó.

Trong vòng không gian trên “Vương Tọa Sáng Thế”, Tôn Phi chính là đệ nhất thiên hạ, là chúa tể không thể lay động, nếu “Mẫu Hoàng” tự đại như vậy, Tôn Phi sẽ không do dự đem nó nhét vào, nhanh chóng giải quyết đại địch này.

Trong nháy mắt tiếp theo, quang hoa ngân sắc vô lượng triệt để bao phủ thân hình hai người, mọi người cũng không cách nào nhìn thấy rõ ràng chiến đấu trong đó.

Mà mấy trăm tôn trùng tộc Chủ Thần còn lại, cũng ở trong nháy mắt đó đã ở cách đại lục chiến trường tinh thần chỉ vài trăm thước mà thôi, chỉ cần chúng nó phủ xuông, có thể đem toàn bộ liên quân từ trên xuống dưới diệt sạch.

Lực lượng song phương cách nhau vô cùng lớn, căn bản không có cách nào đối kháng.

Nhưng mà, đúng lúc này, dị biến nổi lên…

Trung tâm đại lục chiến trường tinh thần, một tầng rung động trong suốt đột nhiên nhộn nhạo ra, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một tòa cự thành ngân sắc vô cùng rộng lớn hiện ra trên bầu trời.

“Thiên Không Chi Thành”!

Thì ra “Thiên Không Chi Thành” đã sớm giấu ở đây.

Lấy khả năng ẩn nấp của tòa thần thành, trùng tộc Chủ Thần đúng là cũng không thể phát hiện được.

Ở thời khắc mấu chốt, trong Thần Điện trên một tòa Thần Sơn trong thành, một cỗ năng lượng quang trụ bàng bạc khó có thể hình dung, trong nháy mắt cướp đi tất cả quang huy trong thiên địa, phá vỡ tất cả cản trở và khoảng cách trong không gian, lấy khí thế vô cùng chợt dâng lên bắn ra!

Oanh!

Quang trụ năng lượng đáng sợ chợt lóe tức thệ, vừa lúc đảo qua đám trùng tộc Chủ Thần.

Tốc độ quang trụ quả thật là không thể tưởng tượng nổi, mặc dù là ngay cả cường giả cấp bậc Chủ Thần đều không thể phát hiện và tránh né, bị quang trụ đảo qua, trong nháy mắt bốn, năm mươi tôn trùng tộc Chủ Thần hóa thành tro bụi, ngay cả cơ hội chạy trốn thần hồn đều không có được.

Ba, bốn mươi tôn trùng tộc Chủ Thần khác bị quang trụ sát đến, thân thể khổng lồ như núi nhỏ nhất thời bay đi, trọng thương.

Chỉ là một kích kia, hầu như đánh chết non nửa chiến lực trùng tộc Chủ Thần, thành quả hiển hách.

Đám trùng tộc Chủ Thần bị biến cố bất thình lình dọa sợ ngây người.

Làm sao có thể?

Những con kiến hôi đê tiện này, tại sao có lực lượng như vậy?

Loại lực lượng này làm cho bọn chúng sợ run.

Trong nháy mắt tiếp theo, trên đại lục chiến trường tinh thần, lại là mấy trăm quang trụ năng lượng cực kỳ khủng bố bay lên trời, hướng về phía đại quân trùng tộc Chủ Thần bắn xuyên qua.

Bất quá quang trụ năng lượng như vậy có lực lượng kém năng lượng trụ bắn ra lúc đầu không ít.

Trùng tộc Chủ Thần từ trong khiếp sợ khôi phục lại tinh thần, đều tự phóng xuất ra thần lực, mấy trăm đạo quang trụ nhất thời bắn ra, bất quá trong đó cũng có mấy tôn không may, bị đạo quang trụ từ “Thiên Không Chi Thành” bắn ra kích trọng thương, lại bị mấy đạo quang trụ lúc sau quét trúng, nhất thời thân thể nát bấy, thần hồn bỏ chạy.

Trên đại lục chiến trường tinh thần phát ra từng đợt hoan hô.

Một kích kia thật là phấn chấn nhân tâm.

Rất nhiều trong liên quân cũng không biết thì ra “Nhân Hoàng” bệ hạ còn chuẩn bị nhiều như vậy, quả nhiên là tính toán không bỏ sót thứ gì, nếu như “Thiên Không Chi Thành” lại tiếp tục bắn ra vài đạo quang trụ như vậy, nói không chừng có thể làm hăng hái thêm tinh thần liên quân, còn có thể triệt để tiêu diệt được trùng tộc Chủ Thần.

Thế nhưng trong nháy mắt tiếp theo, “Thiên Không Chi Thành” vẫn không lập tức phóng ra quang trụ hủy diệt.

Sau một kích kia, trong Thần Sơn thật ra hư nhược rất nhiều rồi, chậm rãi tập hợp năng lượng, hiển nhiên sau một lần phóng ra, muốn lần thứ hai phóng ra quang trụ hủy diệt như vậy cần thời gian chuẩn bị nhất định.

- Chết!

Hươn mười trùng tộc Chủ Thần trong nháy mắt thuấn di đến bầu trời “Thiên Không Chi Thành”, lực lượng đáng sợ oanh kích xuống phía dưới.

“Thiên Không Chi Thành” tồn tại khiến chúng nó bị uy hiếp vô cùng lớn, trước hết phải giải quyết xong vấn đề này.

-----------------------------------

Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment