Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 1469 - Chương 1280: Đại Kết Cục (1)

Quoc vuong van tue Full
Chương 1280: Đại Kết Cục (1)
 

Ngàn vạn tia sáng kim sắc, mắt thường khó có thể phân biệt được phóng xuất ra theo nắm tay của Sư Tử Hoàng Kim, quyền diễm của hắn chậm rãi thôi động, vô cùng vô tận tia sáng kim sắc xuyên thủng hư không, đem “Số một” bao phủ trong đó.

Chỉ có Tôn Phi ở cảnh giới này mới nhìn ra được, mỗi một đạo tia sáng này đều đại biểu cho một quyền ẩn chứa uy lực vô thượng.

Quyền tốc của Lampard thật sự đã đạt tới trình độ tốc độ ánh sáng, căn bản là không phải mắt thường có thể phân biệt ra được.

Thân ảnh “Số một” vọt tới trước, nhất thời bị bao phủ trong kim quang lượn lờ, từng quang điểm ở xung quanh thân hắn khuếch tán ra, phảng phất là đụng vào một tầng quang tráo vô hình, một đoàn vụ khí hắc sắc lượng lờ quanh thân hắn.

“Số Một” điên cuồng mà vũ động song kiếm, hóa thành một đoàn mực quang, đem chính mình bảo hộ trong đó.

Thân hình của hắn như ốc sên lâm vào đầm lầy, không những không thể tiến lên chút nào, trái lại còn bị tia sáng kim sắc rậm rạp chấn chậm rãi lui về phía sau!

Đây là quyết đấu lực lượng trực tiếp nhất.

Trong nháy mắt tiếp theo, Sư Tử Hoàng Kim Lampard rít gào một tiếng, thân hình hóa thành một đạo lưu quang, hướng về phía “Số một” phi bộc qua.

- “Sừng khổng lồ!”

Thân hình Drogba hơi cúi, một hư ảnh đồ đằng Kim Ngưu to lớn kỳ dị chợt hiện lên phía sau hắn, Kim Ngưu như chú thành từ hoàng kim, mỗi một bộ vị thân thể đều tràn đầy lực lượng và sức bật, Kim Ngưu hơi cúi đầu, một đôi sừng to lớn giống như lưỡi hái tử thần, lóe ra kim mang, sau đó bốn vó phát lực, tập sát tới như thiên băng địa liệt!

Đối thủ của hắn là “Số hai”.

Trong nháy mắt tiếp theo, song phương đã hung hăng đụng vào nhau.

- Thánh Kiếm….đi!

Pires tóc bạc vươn người đứng dậy, một thanh lợi kiếm vô hình huyễn hóa ra trong hai tay hắn, tản mát ra kiếm khí sắc bén, sau khi dùng sức, chợt ném mạnh!

- Cực quang kiếm!

- Cực quang chi phạt!

- Ác Ma hoàng giả!

- Nhân ngư hoàng giả!

- Tường thủy tinh!

- Phong ấn ý niệm!

- Diệt sạch tinh quang!

- Không gian dị thứ!

- Ngân hà tinh bạo!

- Tam nguyên hoàng kim!

- Thiên Ma bạo luân!

- Đệ nhất cảm, cướp đoạt…

- Đệ nhị cảm, cướp đoạt…

Trong lúc các Chiến Sĩ cường đại nhất chiến đấu, tất cả đều khiển khai lực lượng không ai tưởng tượng được!

Không giống với phương thức chiến đấu của cường giả phổ thông, Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim mà Tôn Phi bồi dưỡng ra đều có tương hỗ với chòm sao chung cực của chính mình, có Thánh y phòng ngự cường đại nhất và chiêu thức công kích cường đại đơn thể, cùng lực lượng tinh thần hô ứng, khiến cho lực lượng của bọn họ cuồn cuộn không dứt, đối mặt với Vũ sĩ hắc giáp hợp thành từ thôn phệ lực lượng tà ác luyện hóa thành, không có chút thua kém nào.

Tôn Phi hiện tại còn không biết cái định luật “Bất luận một chiêu thức gì đối với Thánh Đấu Sĩ đều không thể thi triển lần thứ hai” ở trên người bọn họ có tác dụng gì không, thế nhưng hắn đối với Chiến Sĩ mà chính mình bồi dưỡng ra là có lòng tin tuyệt đối.

Ở thời khắc then chốt này, mỗi người đều muốn tốc chiến tốc thắng.

Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim vừa lên thì thi triển kỹ năng mạnh nhất của mình.

Có các chiến kỹ khiến thời điểm bọn họ đối mặt với các Vũ sĩ hắc giáp thì chiếm thế thượng phong.

- Nghĩ không ra, ngươi cư nhiên bồi dưỡng được Chiến Sĩ mạnh mẽ như vậy!

Quái trùng lục sắc Cao Thượng cũng không khỏi cảm thán, sự cường đại của Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim vượt ra khỏi dự liệu của hắn.

- Đây là vận mệnh, trong minh minh, phiến thiên địa này đã sóm chuẩn bị khắc tinh lực lượng tà ác, Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim của trẫm cũng lọt vào mắt xanh của tinh thần chư thiên, một trận chiến này, kết thúc thôi.

Cả người Tôn Phi lóe ra kim quang, đã khôi phục lại trạng thái tốt nhất.

- Ha ha ha, trời chuẩn bị khắc tinh…Sai rồi, đây là chuẩn bị phía sau mà tên ngụy quân tử Cao Đức kia lưu lại mà thôi.

Cao Thượng cười ha ha, thân thể trùng tử loạn chiến, nói:

- Hắn biến mất dung nhập vào phiến tinh không này, đem ý chí và lực lượng của chính mình dung nhập vào trong phiến tinh không, vì vậy Chiến Sĩ của ngươi mới có thể thu được lực lượng truyền thừa của phiến tinh không này…Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim sao, ngươi cho là ta lại không biết? Truyền hình manga kiếp trước cũng từng biểu diễn qua, không có ấn ký và ý chí của tên ngụy quân tử kia, ngươi có thể bồi dưỡng ra được số Chiến Sĩ này? Nực cười!

Tôn Phi lắc đầu nói:

- Bất kể thế nào, chi chiến hôm nay, thiên ý đã vậy, Cao Đức miện hạ không mong thôn phệ sinh linh và vĩnh sinh, vì vậy thân thể, lực lượng và linh hồn dung nhập thủ hộ tinh thần, đều là định trước rồi, mà ngươi không được thiên địa tán thành, chung quy sẽ tiêu vong!

- Đạo là do ta định ra, không phải thiên địa chó má gì, ta muốn vĩnh sinh, hôm nay trời đất sẽ phải lấy ta làm trung tâm, Thần phục run sợ!

Quái trùng mặt người Cao Thượng cười ha ha.

Tôn Phi thở dài một tiếng, nói:

- Đã như vậy, vậy hãy để ta đến kết liễu dã tâm của ngươi đi.

- Ngươi?

Cao Thượng cười ha ha:

- Thực lực của ngươi đích xác là có thể sánh vai với ta, nhưng muốn giết được ta thì còn kém xa lắm, trừ phi ngươi tấn cấp Thần vị Sáng Thế Thần, bằng không Chủ Thần đỉnh phong cũng không làm gì được ta…Huống chi…

Nói đến đây, hắn cười điên cuồng nói:

- Ngươi cũng thấy đấy, Chiến Sĩ Thần Ma của ta còn có một tôn chưa xuất hiện, ngươi đoán xem, hắn ở nơi nào?

Một tên Vũ sĩ hắc giáp cuối cùng mới là đòn sát thủ chân chính của hắn.

Ai ngờ Tôn Phi cũng là mỉm cười, nói:

- Ngươi đã biết truyền hình manga buồn chán trên Trái Đất, thì cũng nên biết, Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim cũng có mười hai tôn mới đúng!

Cao Thượng biến sắc.

Cũng trong nháy mắt tiếp theo, phụ cận hư không đại lục chiến trường tinh thần chợt nứt ra một cái khe, xuyên qua cái khe mơ hồ có thể thấy được đại lục Azeroth, một đạo thân ảnh hắc sắc như khói đen, từ trong khe hở bắn ra như bão tố, đi tới bên người quái trùng lục sắc Cao Thượng, run sợ quỳ hai đầu gối xuống.

- Chủ thượng…Ta…Thất bại!

m thanh bóng đen khổ sáp quỳ trên mặt đất.

Người hắn khoác trường bào hắc sắc, che kín toàn thân, thế nhưng hắc bào lại có vô số vết nứt nghiền nát, hiển nhiên là sứt mẻ sau khi trải qua chiến đấu kịch liệt, xuyên qua những vết nứt này có thể thấy được, bên trong cũng không phải là huyết nhục thân thể mà là một cỗ cốt cách âm trầm…Thân thể bóng đen này căn bản cũng không có một tia huyết nhục, thuần túy là do cốt cách cấu thành?

- Bại…Thất bại?

Ở thời khắc này, âm thanh Cao Thượng có chút run rẩy.

Như là kỳ vọng thật lớn rồi lại thất bại, thậm chí ngay cả thân thể của hắn cũng đều run rẩy lên.

Bóng đen phủ phục dưới chân của hắn cúi rạp đầu, ngay cả một câu cũng không dám nói.

Tôn Phi khẽ nhíu mày.

Bởi vì ở thời khắc này, hắn cảm thấy một tia khí tức quen thuộc.

Cái bóng đen này…Là khô lâu phục sinh?

Chính là khô lâu ở chân núi không gian sơn phúc trung tâm “Thiên Không Chi Thành”, bị một nửa “Quyền Trượng Sáng Thế” đinh chặt.

Lúc đó lần đầu tiên Tôn Phi tiến nhập “Thiên Không Chi Thành”, tìm được “Tế Đàn Thần Ma”, vì tinh lọc “Thế Giới Chi Thạch”, cứu Angela và Elena từ trong hôn mê tỉnh dậy, cũng không biết sự đáng sợ của Tế Đàn Thần Ma và “Thiên Không Chi Thành”, hắn nhổ nửa đoạn “Quyền Trượng Sáng Thế” đinh trên thân khô lâu, sau lại mới phát hiện cái khô lâu nguyên bản đã chết đi vô số năm thế nhưng biến mất một cách kỳ dị…

Sau này cái khô lâu này còn từng nhiều lần âm thầm là địch với mình, đáng tiếc gia hỏa này giảo hoạt vô cùng, đều bị hắn đào thoát.

Thậm chí ngay cả đại đế đế quốc Android đều bị hắn lợi dụng, cảnh nội đế quốc Android bộc phát vong linh triều dâng, cũng là hắn âm thần điều khiển…

Cái khô lâu này đúng thật là một gián điệp nằm vùng trong đại lục Azeroth như Di Canio…Bất quá, địa vị cái khô lâu này hẳn là còn trên Di Canio, bởi vì thân thể của hắn là hình thái nhân loại, tuy rằng không có huyết nhục, thếno cốt cách vẫn có hình thái nhân loại, điều này nói rõ, cái khô lâu này theo bên người Cao Thượng còn lâu hơn Di Canio nhiều.

Bởi vì từ một ít tin tức mà Tôn Phi lý giải mà xem, Cao Thượng nguyên bản cũng không phải là trùng tộc, mà là nhân tộc, sau lại cùng Sáng Thế Thần Cao Đức, bởi vì vấn đề hướng tu luyện mà xảy ra mâu thuẫn, hắn mới đắm mình dung hợp gen trùng tộc, trở thành cự trùng lục sắc hiện nay, cũng là “Mẫu Hoàng” trùng tộc chí cao.

Cái khô lâu này rất có khả năng chính là kẻ vẫn theo bên cạnh Cao Thượng trước khi hắn trở thành trùng tộc.

- Trương Huy, ngươi đi theo bên người ta đã bao lâu rồi…

m thanh Cao Thượng đều đều.

- Từ sau khi chủ thượng cùng Cao Đức miện…hạ ký kết minh ước, một lần cuối cùng từ Trái Đất phản hồi, thuộc hạ theo ở bên cạnh chủ thượng ngài.

Khô lâu cung kính nói.

- Đúng vậy, đảo mắt đã mấy vạn năm qua…Năm đó ta cùng hắn quyết liệt, trong cả đám thuộc hạ, chỉ có ngươi là thật tâm thật ý đi theo bên người ta, cũng không phải là hâm mộ lực lượng, cũng không phải là truy cầu lực lượng…Từng ấy năm tới nay, ta vẫn chưa từng quên ngươi!

Trong thanh âm của Cao Thượng cũng từ từ toát ra một tia ba động tình cảm.

- Mạng sống tái sinh của Trương Huy là do chủ thượng ban tặng, người nhà Trương Huy cũng là chủ thượng ngài phù hộ, Trương Huy vĩnh viễn đều là con chó trung thành nhất bên người chủ thượng ngài.

Trong thanh âm khô lâu cũng mang theo hơi rung, thống khổ nói:

- Vốn cho là tinh nhuệ đại lục Azeroth đều tới nơi này, thuộc hạ nhất định có thể thành công, thuộc hạ nhận được mệnh lệnh của chủ thượng ngài, trước tiên dung hợp mấy vị khác trong cự noãn phong ấn đi ra, tiến về Hoàng thành bắc vực, lúc đó trời giáng Thần lực, tất cả đều ở trong kế hoạch, hồn phách và lực lượng của “Chi nữ đúng thời” thật sự đã hoàn thành, nhưng lại gặp phải chuẩn bị phía sau của “Nhân Hoàng” Alexander để lại trên đại lục Azeroth, ta gặp Oleguer, một trong mười hai Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim Cancer, cùng với Chủ Thần Vong Linh Hasselbaink đứng đầu “Ám Điện”, “Vong Linh Cổ Long” Arthur, đều là khắc tinh lực lượng của ta, Trương Huy không địch lại tử chiến, chỉ còn một luồng tàn hồn, đến đây bái yết chủ thượng…

- Trương Huy tội đáng chết vạn lần, thỉnh chủ thượng giáng tội.

Nói xong lời cuối cùng, cả người Trương Huy run rẩy.

Từng giọt quang diễm đỏ như máu, như huyết lệ từ trong viền mắt khô lâu chảy ra hư không, hiển nhiên là hối hận vạn phần.

Tôn Phi ở một bên, trong lòng cũng sinh ra một ít cảm khái.

Cái tên Trương Huy này thì ra lai lịch như vậy, lại là một câu chuyện xưa, người này cũng trung nghĩa, coi như là hóa thành khô cốt cũng một mực làm việc vì chủ thượng của mình, chỉ sợ năm đó hắn tìm được chỗ “Thiên Không Chi Thành”, tiến nhập trong đó, muốn vì Cao Thượng cướp đoạt vài món Thánh Khí, lại bị “Quyền Trượng Sáng Thế” phát sinh một kích kinh thiên, đem nó đóng đinh ở dưới chân tế đàn.

Có thể đi theo bên người Cao Thượng vô số năm, thực lực Trương Huy tuyệt đối là không thể khinh thường, trong lúc phản kích đó, thế nhưng có thể đánh gãy “Quyền Trượng Sáng Thế” vô chủ, lại bởi vì bị đinh ở dưới Tế Đàn Thần Ma chịu dằn vặt ngày đêm, vì vậy thực lực tiêu giảm, vì vậy sau khi thoát thân mới phải đào tẩu trước tiên, không có giết chết Tôn Phi lúc đó…Bằng không, hôm nay nào có sự tồn tại của “Nhân Hoàng” hiệu lệnh Azeroth.

Lúc này Trương Huy chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng, nhưng lại giùng giằng cố đến đây, chỉ là vì gặp được Cao Thượng lần cuối, lưu lại chân tình, lấy thân thể khô lâu khóc ra huyết lệ linh hồn, thật sự cũng cảm thấy đáng tiếc.

Đúng lúc này…

Ầm ầm!

Một tiếng rung mạnh, phía hư không đại lục chiến trường tinh thần lần thứ hai xuất hiện ra một đạo vết nứt.

Một thân ảnh mập mạp dẫn đầu từ trong cái khe xông ra, chính là Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim Oleguer, giám ngục quan đã từng bỉ ổi, rất sợ chết, bắt nạt kẻ yếu, âm ngoan, hôm nay thân hình khôi ngô cao lớn, toàn thân đầy rẫy một loại khí tức dũng mãnh khó nói nên lời, như một đầu cự thú xông ra từ viễn cổ hồng hoang, khí tức làm người ta run sợ.

Đã từng là tiểu Vũ sĩ, hôm nay cũng là Thần Chiến Sĩ.

Hắn hiển nhiên cũng đã trải qua một phen chiến đấu thảm liệt, cả người đầu vết máu, ngay cả Thánh y Hoàng Kim đều xuất hiện vết tổn hại và lờ mờ, bất quá thần tình vẫn dũng mãnh như trước, chiến ý hừng hực.

Mà ở phía sau hắn, một tiếng long ngâm tinh tế vang vọng.

Chỉ thấy một đầu vong linh cổ long thật lớn, cốt cách toàn thân được rèn luyện thành thuần ngân sắc hiếm thấy, mặc dù là tồn tại vong linh nhưng lại lộ ra khí tức thánh khiết, ở phía sau cốt long là một vị trung niên hắc bào, tay cầm lưỡi hái tử thần, ngạo nghễ sừng sững.

Chính là Vong Linh Chủ Thần Hasselbaink và Vong linh cổ long Arthur, một đôi tổ hợp kỳ dị.

Trên thân hai người cũng có dấu vết chiến đấu.

Ba tồn tại này vừa xuất hiện, cán cân số lượng cường giả Chủ Thần song phương nhất thời nghiêng về phía đại lục Azeroth.

- Bệ hạ! Ba người chúng ta may mắn không làm nhục mệnh!

Oleguer, Hasselbaink và Arthur nhất tề quỳ gối bên người Tôn Phi, cung kính nói.

- n.

Tôn Phi gật đầu, nhìn một chút chiến đấu còn đang tiến hành bên cạnh, nói:

- Gió thu cuốn hết lá vàng, đồng loạt ra tay, giải quyết chiến đấu đi!

- Tuân mệnh!

Mấy ngày nay ba người không ngừng được Tôn Phi rèn luyện bồi dưỡng, hơn nữa dưới thôi động của tiếng ca thánh linh, cũng đã là tồn tại cấp bậc Chủ Thần, đều tự xa nhau ra, gia nhập vào trong chiến đấu giữa các Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim và Vũ sĩ hắc giáp.

Lực lượng mới tham gia như vậy, càng là gia tốc kết thúc chiến đấu.

Ầm ầm!

Rất nhanh liền có một tôn Vũ sĩ hắc giáp bị đánh nát, hóa thành khối vụ và hắc vụ khắp bầu trời.

- Chủ thượng, chuyện không thể thành, ta đến yểm hộ, ngài đi thôi, còn núi xanh, không lo thiếu củi, ngày sau còn có thể ngóc đầu trở lại!

Trương Huy nhìn thấy một màn này, khẩn trương nói.

- Đi sao? Đi nơi nào?

Cao Thượng thở dài một tiếng.

Cúi đầu nhìn người trung thành với mình nhất này, cũng là thuộc hạ duy nhất còn bảo tồn thần trí, Cao Thượng đột nhiên chậm rãi vươn trùng trảo ra, đặt trên đầu của hắn, nhẹ nhàng nói:

- Trương Huy, ta còn nhớ rõ, ngươi không phải là vẫn luôn muốn đi gặp thân nhân của mình sao? Mấy vạn năm trôi qua, hôm nay ta thỏa mãn nguyện vọng này cho ngươi đi.

Lời còn chưa dứt.

Trùng trảo của Cao Thượng chợt chui vào trong khô lâu Trương Huy, trong nháy mắt đưa lực lượng còn sót lại của hắn đều hút sạch sẽ, chỉ để lại một mảnh Chân Hồn không tan, chậm rãi từ trong khô lâu phiêu đãng đi ra, hóa thành một thanh niên thấp bé, da trắng nõn, xem ra như một học sinh trung học.

- Chủ thượng…

Trương Huy minh bạch tâm ý của Cao Thượng rồi, nhất thời bi thiết:

- Ta không bao giờ…có thể bồi chủ thượng xuất chinh được nữa rồi….

Cao Thượng cũng không hề nhìn hắn, mà là ngẩng đầy nhìn Tôn Phi, trong đôi mắt mang theo một tia ý trưng cầu.

Trong lòng Tôn Phi khẽ động, hơi gật đầu.

Cao Thượng thở ra một ngụm trọc khí, chợt chỗ sâu trong lợi trảo hoa hư không, không gian xuất hiện cái khe nứt, bên kia mơ hồ có thể thấy được một viên tinh cầu xanh thẳm…

- Đi thôi.

Cao Thượng vung tay lên, đem Chân Hồn Trương Huy đưa vào cái khe, hóa thành một luồng ánh sáng, chìm vào trong viên tinh cầu màu u lam.

-----------------------------

Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment