Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 1470 - Chương 1281: Đại Kết Cục (2)

Quoc vuong van tue Full
Chương 1281: Đại Kết Cục (2)
 

Thấy một màn như vậy, Tôn Phi có chút động dung, cũng rốt cuộc xác định lai lịch của Cao Thượng.

Không hề nghi ngờ, hắn là tới từ Trái Đất.

Vậy khô lâu Trương Huy cũng là người địa cầu, bởi vì nguyên nhân nào đó mà đi theo Cao Thượng, đến chết không hối hận, hôm nay hắn và đám người Hasselbaink đại chiến tử trận, trước khi chết dùng lực lượng cuối cùng xé rách hư không, trở lại bên người Cao Thượng, chính là vì gặp mặt lần cuối cùng với vị chủ thượng ngày xưa.

Mà Cao Thượng lãnh khốc vô tình, ở phía sau rốt cuộc thể hiện ra một mặt ôn nhu của chính mình, thành toàn nguyện vọng cuối cùng trước khi chết của vị thuộc hạ trung thành và tận tâm nhất của mình.

Cao Thượng hấp thu tất cả lực lượng cuối cùng của Trương Huy, là vì hướng Tôn Phi biểu thị, chính mình tiễn bước Trương Huy tuyệt đối không phải là vì bố trí kế hoạch gì khác, cũng không có tâm tư gì, mà chỉ là vì để cho Trương Huy được trở lại Trái Đất, cuối cùng gặp được thân nhân của mình…Ở trong cái không gian kia, thân nhân của Trương Huy có lẽ vẫn còn sống.

Lấy lực lượng linh hồn suy yếu đến cực điểm của Trương Huy, chỉ sợ duy trì được tối đa một giờ, sau đó sẽ tiêu tan thành mây khói, triệt để biến mất trên thế gian này.

Kết thúc kiêu hùng.

Thuộc hạ trung tâm nhất, sau khi cách xa vạn năm, lần thứ hai gặp mặt lại chết trước mặt mình.

Cùng lúc đó…

Ùng ùng!

Bang bang bang bang!!!!

Tiếng nổ tung liên tiếp vang lên trong hư không, càng ngày càng nhiều Vũ sĩ hắc giáp bị các Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim đánh bại, hủy diệt thân thể, hóa thành khối vụn và vụ khí hắc sắc, phiêu tán trong hư không.

Quái trùng lục sắc Cao Thượng ngửa mặt lên trời bi khiếu.

Kế hoạch của hắn triệt để lụi bại, tất cả muốn kết thúc rồi.

Thế nhưng một cỗ cảm giác không cam lòng nồng đậm lan tràn trong lòng hắn, không ngăn được mà dâng trào lên.

- A a a a a a!!!!

Cao Thượng rít gào một tiếng, cự trảo đồng thòi hướng về bốn về hư không trảo qua, nhất thời vụ khí hắc sắc sau khi Vũ sĩ hắc giáp tử vong lưu lại khắp bầu trời hút vào trong đôi móng vuốt lục sắc cực lớn của hắn.

- Ta tuyệt đối không thua! Mệnh của ta, là do ta quyết, để tinh không vũ trụ, vạn vật sinh linh tuẫn táng cùng ta đi!

Cao Thượng điên cuồng mà rít gào.

Mắt thường có thể thấy được hắc sắc lan tràn vào trong thân thể hắn, lân giáp và thân thể xanh phỉ thúy của hắn biến thành xanh nồng đậm.

Mặt hắn dữ tợn, từng tầng lân phiến không ngừng mà hiện lên trên mặt hắn, khuôn mặt bạch ngọc sắc biến thành xanh đậm, đôi con ngươi cũng từ hắc sắc trở nên xanh biếc, một tia tình cảm nhân loại cuối cùng biến mất trong mắt hắn.

Mặt là bộ vị duy nhất mà Cao Thượng vẫn duy trì hình thái nhân loại vô số năm nay.

Có lẽ đó là ấn ký linh hồn duy nhất vô thức trong đáy lòng hắn, cũng là điểm mấu chốt thủ vững cuối cùng.

Có lẽ, hắn còn huyễn tưởng một ngày nào đó mình thành đại đạo, có thể khôi phục thân thể nhân loại.

Đó chính là khát vọng sâu trong linh hồn hắn đi.

Mà giờ khắc này, hắn đã triệt để bỏ qua kiên trì cuối cùng của mình.

Cao Thượng dung hợp vụ khí hắc sắc khắp bầu trời, lực lượng cuối cùng của Trương Huy, bổn nguyên lực và thân thể của mười một tôn Vũ sĩ hắc giáp, trên thân hắn dâng trào khí tức càng ngày càng lớn mạnh, càng ngày càng bất khả tư nghị, thân thể hắn nguyên bản cũng không tính là khổng lồ, lúc này bành trướng lên không gì ngăn chặn được.

Năm mươi thước…

Một trăm thước…

Ba trăm thước…

Năm trăm thước…

Một nghìn thước…

Như một quái vật rết lục sắc bành trướng không có điểm dừng, thân thể Cao Thượng bành trướng bất khả tư nghị, đến cuối cùng quả thật phảng phất là như một khối tinh cầu, che đi tinh không một phương, hơn nữa xu thế bành trướng còn tiếp tục không ngừng nghỉ, vẫn tăng trưởng vô tận như trước…

Khí tức đáng sợ từ trong thân thể khổng lồ của hắn phát ra.

Cảnh giới lực lượng của hắn đang kéo lên vô hạn, kéo lên…

Chủ Thần đỉnh phong…

Chủ Thần đại viên mãn…

Nửa bước Sáng Thế Thần…

Khí tức đáng sợ còn chưa bộc phát, dư ba đã cuồn cuộn nổi lên phong bạo trong phiến tinh vực này, mắt thường có thể thấy được phong bạo kinh khủng thế nào, tạo thành cơn lốc trụ chống trời, vây quanh thân thể bàng bạc của Cao Thượng, không ngừng mà gào thét xung quanh.

Đây mới thật là vô cùng đáng sợ, lực lượng khó mà tin được, phảng phất như phiến tinh không này cũng đã không chống được hắn, cơn lốc phong bạo phá nát không gian, bích chướng hư không như là cái gương bị nghiền nát sụp xuống, sau đó lại được pháp tắc lực thiên nhiên sửa chữa, không ngừng mà khôi phục một lần nữa!

Mặc dù là thực lực hiện nay của mười hai Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim, trước mặt phong bạo này đều có vẻ nhỏ yếu bất kham, bị dư ba xuy bay ra ngoài, ngã trên đại lục chiến trường tinh thần.

Mười hai Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim, Hasselbaink đứng đầu “Ám Điện”, vong linh cổ long Arthur phóng thích lực lượng, khó khăn thủ hộ đại lục chiến trường tinh thần.

Mà thân hình Tôn Phi sừng sững ở trong hư không, một quang tráo trăm thước hoàng kim trước người phá khai phong bạo đến trước mặt, còn có thể miễn cưỡng sừng sững tại chỗ, nhưng cũng không cách nào đi tới được…

- Cao Thượng điên rồi…

Tôn Phi hoảng hốt.

Cao Thượng thế nhưng lựa chọn điên cuồng thôn phệ, hắn không chỉ từ bỏ thuộc hạ của mình, cử động như vậy cũng chính là từ bỏ tính mạng của hắn, từ bỏ “Đạo” mà hắn vẫn đau khổ thủ vững.

Lấy cảnh giới Chủ Thần đại viên mãn, mạnh mẽ thiêu đốt bổn nguyên lực và linh hồn lực, đích xác có thể trong thời gian ngắn đạt được cảnh giới Sáng Thế Thần, thế nhưng thời gian bộc phát vừa qua sẽ triệt để ngã xuống, thân thể và linh hồn từ nay về sau triệt để tiêu tan thành mây khói!

Phương thức này tương tự với tự bạo.

Hoàn toàn chính là tự chịu diệt vong.

Thế nhưng đối với Tôn Phi và đại lục Azeroth mà nói, trí mạng chính là trong thời gian ngắn ngủi trước khi Cao Thượng triệt để diệt vong, hắn nắm giữ lực Sáng Thế Thần, đây là lực lượng không thể địch nổi, đủ để trong thời gian ngắn đánh bại Tôn Phi, hủy diệt đại lục Azeroth!

Thân thể Cao Thượng vẫn đang bành trướng không giới hạn.

Hiển nhiên hắn đã không cách nào khống chế được lực lượng của mình, lực lượng bàng bạc khiến thân thể hắn cũng bắt đầu nứt nẻ, từng đạo khí tức kinh người từ trong khe nứt dật tản ra.

Không có thân thể và linh hồn cảnh giới Sáng Thế Thần, mạnh mẽ hấp thu lực lượng Sáng Thế Thần, đây là hậu quả.

Lúc này, ngẩng đầu nhìn lại, khắp trong tinh không, tất cả đều là thân thể Cao Thượng, binh sĩ và các cường giả liên quân đại lục trên chiến trường tinh thần, lúc này ngẩng đầu, chỉ có thể nhìn thấy một phần nhỏ thân thể của Cao Thượng, đã không thể thấy toàn cảnh hắn, chiến trường tinh thần vốn là đã vô cùng lớn, xa xa vượt qua tinh thần phổ thông, thế nhưng lúc này đã không chứa nổi hắn.

Thật là đáng sợ!

Quái vật lớn này chợt xuất hiện khiến phương viên trong vòng tinh thần và tinh hệ đều bị tân trọng lực vặn vẹo, bắt đầu trở nên hỗn loạn lên, toàn bộ vũ trụ phảng phất đều muốn hủy diệt.

Thực lực quá đáng sợ.

Làm sao bây giờ?

Con đường trước mặt Tôn Phi tựa hồ chỉ có một cái.

Chính là cũng thôi động bổn nguyên lực và linh hồn của chính mình, truy cầu trong vòng thời gian ngắn tăng vọt thực lực đến cảnh giới Sáng Thế Thần, cùng Cao Thượng đồng quy vu tận, chỉ có như vậy mới có thể cứu đại lục Azeroth và thân nhân bằng hữu của mình.

Thế nhưng…

Tôn Phi cảm giác mình tựa hồ cho tới bây giờ đều không phải là một gia hỏa quên mình.

Trong lúc do dự đó, một tiếng nổ vang khai thiên tích địa vang lên.

Cao Thượng bành trướng tới cực hạn rồi, vươn ra cự trảo, mang theo lực lượng hủy diệt tất cả, một trảo hướng về phía Tôn Phi.

----------------------------------

Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment