Tôn Phi thở dài một tiếng.
Mẹ nó, lúc này còn có lựa chọn sao? Lão tử còn có lựa chọn sao?
Nếu không quyết định thật nhanh, tất cả mọi người đều chết, bản thân cũng sống không nổi nữa.
Tôn Phi có một loại cảm giác bị động vội vàng, hắn hít sâu một hơi, thân thể cũng chậm rãi bắt đầu bành trướng, nở rộ ra quang mang ánh sáng ngọc hoàng sắc, khí tức cả người bắt đầu lấy một loại tốc độ như có chất xúc tác, gấp gáp bành trướng lên.
- Con mẹ nó, lúc này ta có nên để lại một khẩu hiệu khắc sâu tâm khảm gì không?
Tôn Phi có chút không cam lòng, rồi lại không thể lựa chọn khác.
Con gái mới chào đời, còn chưa được gặp mặt lần thứ hai đã phải vĩnh biệt sao?
Nếu như còn có kiếp sau, con mẹ nó ngàn vạn lần đừng có trở thành anh hùng.
Tôn Phi cảm giác được thân thể của mình cũng bắt đầu thiêu đốt lên, cảm giác thôi động bổn nguyên lực vô cùng thống khổ, phảng phất thân thể như một trái khí cầu lớn vô hạn, có xu thế bạo hiểm.
Hơn nữa, một khi bắt đầu thiêu đốt bổn nguyên lực, tất cả đều trở nên không thể khống chế được.
Tôn Phi có thể cảm giác được thực lực của chính mình gấp gáp đề thăng, nhưng mình lại vô lực không thể khống chế được hết thảy.
Theo thực lực Tôn Phi tăng vọt, trên vòm trời cao, tốc độ cự trảo của Cao Thượng ép xuống chậm rãi biến chậm, bị khí tức Tôn Phi phóng thích ra chống được…Cường giả đồng cấp, thế nhưng lực lượng của Tôn Phi tựa hồ so với Cao Thượng thì tinh thuần hơn một ít.
Trên chiến trường tinh thần, vô số người đều bị một màn này dọa sợ ngây người.
“Nhân Hoàng”…cũng phải hy sinh sao?
Rốt cuộc vẫn phải đi tới một bước này!
- Không! Không thể như vậy, bệ hạ a…
Khóe mắt các Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim đỏ lên, từng người muốn liều mạng xông lên ngăn cản Tôn Phi, nhưng bọn hắn bị khí tức cường đại của hai đại cường giả tuyệt thế áp chế, pháp tắc lực xung quanh đều trở nên hỗn loạn lên, căn bản không cách nào phóng lên trợ giúp Tôn Phi.
Tất cả mọi người đang nhìn một màn bi tráng này.
Tất cả mọi người phải thừa nhận, nếu như không có “Nhân Hoàng” quật khởi trong thời gian ngắn chống đỡ đại lục Azeroth, như vậy trùng tộc phủ xuống, đối với mọi người mà nói đều là một hồi đại nạn không cách nào nghịch chuyển và chống lại, từ khi chiến tranh bắt đầu đến một bước này, mỗi một bước đi đều là “Nhân Hoàng” lần lượt nghịch chuyển, lần lượt chống đỡ toàn bộ liên quân.
Nếu như không có vị quân vương xuất sắc nhất đại lục từ trước tới nay này ngăn cơn sóng dữ, có lẽ giờ khắc này, đại lục Azeroth đã triệt để trở thành chỗ vui chơi của trùng tộc.
Không ai muốn mất đi một vị quân vương như vậy.
Trưởng công chúa và quân thần Zenit ngày xưa Arshavin, cùng mấy trăm vạn đại quân Zenit đã sớm chuẩn bị tốt ma pháp trận ngầm trong không gian, hát vang lên hành khúc sinh linh vĩnh hằng bất hủ, kích phát mười hai Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim, kích phát sĩ khí liên quân, đề thăng lực lượng liên quân…
Những thứ này đều là Yashin đại đế đã mất đi sớm bố trí tất cả!
Trận pháp và hành khúc Thánh linh đều là từ trên bí đảo thần bí phát ra.
Đây là một lực lượng cực kỳ trọng yếu trong trận chiến.
Đương nhiên, quan trọng hơn chính là, những người này đều là người của đế quốc Zenit khi xưa, đều là đồng đội chân chính của Tôn Phi, trong mắt của bọn họ chảy ra nhiệt lệ, muốn bộc phát lực lượng linh hồn và tính mạng của mình đi trợ giúp người đang thiêu đốt hỏa diễm hừng hực trên bầu trời kia, thế nhưng căn bản không cách nào làm được!
Lẽ nào, nam nhân này thật sẽ phải hi sinh vì cứu đại lục Azeroth?
Lẽ nào, nam nhân này, khi còn sống tràn đầy truyền kỳ, sinh mệnh ngắn ngủi mà vô cùng huy hoàng sẽ đặt dấu chấm tròn kết thúc sao?
Tạo hóa trớ trêu với đại lục Azeroth, một quân vương bất hủ sinh ra, gây dựng hy vọng cho văn minh đại lục, nhưng lại lấy phương thức này, vì những gì hắn chinh phục khi còn sống mà đặt dấu chấm kết thúc sao?
Vô số người không nhịn không được điên cuồng mà hô lên.
Giống như là hàng ngàn hàng vạn sinh linh cầu khẩn và không cam lòng, cảm động trời xanh.
Ngay khi Tôn Phi sắp triệt để thiêu đốt bổn nguyên lực của chính mình, trong bầu trời đột nhiên hạ xuống từng đợt quang huy ngân sắc, phảng phất là thiên nữ tán hoa, trong hư không nhộn nhạo từng tầng rung động trong suốt, tràn đầy cảm giác bình yên và cao quý hài hòa, tất cả khí tức giết chóc và bạo ngược trong phiến tinh vực này, trong nháy mắt thì bị quét sạch.
Một thân ảnh yểu điệu bạch sắc, chân đạp hư không, từng bước chập chờn sinh tư, cứ như vậy cực kỳ đột ngột xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Đây là một nữ tử xinh đẹp mặc váy dài bạch sắc, tóc đen như mực dài đến hông, da thịt như ngọc, tản ra mị lực, phảng phất là tiên tử hành tẩu trong tinh không, từng bước đi tới phía Tôn Phi.
- Angela hoàng hậu điện hạ!
Trong Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim, có người nhận ra thân phận của nữ tử mỹ lệ tuyệt thế này.
Chính là thê tử kết tóc se duyên của “Nhân Hoàng” Alexander, hoàng hậu Angela, một vị nữ tử ôn nhu vẫn theo bên cạnh Alexander từ khi hắn còn chưa phát tích, nghe đâu năm đó thời điểm “Nhân Hoàng” vẫn còn ở trạng thái nửa điên, chính là Angela dốc lòng chăm sóc, mới có thể vượt qua mười tám năm khó khăn, tuyệt đối chính là phu thê hoạn nạn có nhau chân chính.
Mặc dù sau này Alexander là hoàng đế tôn quý nhất toàn bộ đại lục Azeroth cũng chưa bao giờ có chút ruồng bỏ vị nữ tử vĩ đại này.
Mà một nữ hài tử không có một chút vũ lực, không hiểu chính sự, không hiểu quân sự cũng trở thành hiền thê không thể thiếu được của “Nhân Hoàng”, lấy khí chất ôn nhu vô song, bản tính hiền lương, thắng được tôn kính và yêu quý của tất cả mọi người bên cạnh “Nhân Hoàng”.
Thế nào…
Không phải nói hoàng hậu miện hạ không thông võ đạo sao?
Vì sao thế nhưng lại xuất hiện ở địa phương này?
Hơn nữa, trong thân thể của nàng tản mát ra một loại lực lượng không gì sánh kịp, đúng là không thua kém bao nhiêu so với Cao Thượng và Tôn Phi.
Nàng cứ như vậy từng bước một chậm rãi hành tẩu trong tinh không, nhìn như cực kỳ thong thả, trên thực tế, chỉ là bước bốn, năm bước đã đi qua vô số khoảng cách, đi tới bên người Tôn Phi.
Nàng vươn tay, nhẹ nhàng mà cầm bàn tay Tôn Phi.
Trong nháy mắt này, Tôn Phi chỉ cảm giác cả người chấn động, bổn nguyên lực nguyên bản đang thiêu đốt không gì ngăn chặn được, bất khả tư nghị dừng lại, một cỗ khí tức lạnh như băng từ bàn tay nhỏ bé của Angela truyền vào trong thân thể hắn.
Giờ khắc này, loại khí tức kỳ dị trong thân thể Angela quả thực sắp đạt tới cảnh giới Sáng Thế Thần.
Trước đây Angela có thể dựa vào loại khí tức này điều khiển ma thú, điều khiển một ít tồn tại cổ quái, khi đó loại khí tức này còn yếu ớt mười phần, thế nhưng lúc này quả thực dâng trào mãnh liệt như phong ba nộ lan.
Tôn Phi có thể cảm nhận được, khí tức của Angela hoàn toàn giống hệt lực lượng tinh thuần mà vị thiếu nữ Thần tộc trước đây không lâu hóa thành.
Lẽ nào…là lực lượng dung hợp?
Không có thời gian cho Tôn Phi suy nghĩ nhiều, trong nháy mắt tiếp theo, lực lượng trong cơ thể hắn đột nhiên lại bắt đầu kéo lên, độ dung hợp giữa hắn và đại thế giới Thần vực vẫn dừng lại ở 99.9%, ở thời khắc này chợt đạt tới 100% hoàn chỉnh, loại cảm giác này giống như là đột nhiên viên mãn…
Độ dung hợp với đại thế giới Thần vực đạt 100%.
Vì vậy, tất cả mọi thứ đều thay đổi trong lòng Tôn Phi.
Đây mới thực sự là cảnh giới Sáng Thế Thần.
Thì ra viên mãn cuối cùng kia cũng không phải là viên mãn về mặt lực lượng, mà là chỉ cần cái nắm tay nhẹ nhàng của thiếu nữ bên người này thôi.
Các đại Thánh Khí Sáng Thế ở thời khắc này phát ra quang diễm ánh sáng ngọc, trong nháy mắt toàn bộ chìm vào trong thân thể Tôn Phi, một tia ngăn cách cuối cùng tiêu thất, Tôn Phi chân chính đạt tới trạng thái hoàn toàn huyết mạch tương liên.
Tôn Phi ngẩng đầu.
Cao Thượng có lực lượng đáng sợ không thể chống đối được, trong nháy mắt này trở nên không chịu nổi một kích.
Nhìn trùng trảo đang ra sức đè ép xuống, Tôn Phi nhẹ nhàng vươn tay ra như là đuổi muỗi.
Phanh!
Giống như một cái bọt khí bị nghiền nát.
Thân thể thật lớn của Cao Thượng chợt nghiền nát ra, hóa thành khói xanh khắp bầu trời, như cát sụp đổ trong cơn lốc, từng chút khuếch tán ra, hóa thành vô số bụi bặm…
- Không, ta không cam lòng…Ta lại thực sự thất bại sao?
Một âm thanh không cam lòng phiêu đãng ra.
Là một luồng tàn hồn của Cao Thượng.
Một tầng quang ảnh nhàn nhạt từ trong tinh trần lục sắc phiêu tán đi ra, là hình tượng một nhân loại, thoạt nhìn tóc ngắn hắc sắc, thân mặc một cái áo polo vàng nhạt, mặc quần short jeans, chân đi giày thể thao, trên vai khoác balo…Hoàn toàn chính là hình tượng một học sinh trung học trên Trái Đất.
Đây là một thiếu niên sắc mặt trắng nõn, môi hơi mỏng, con mắt hẹp dài, mũi cao thẳng, khóe miệng để lộ ra thần thái bất cần đời và một loại chấp nhất khó nói nên lời.
Cao Thượng?
Đây là nguyên hình của Cao Thượng?
Một học sinh trung học đến từ Trái Đất?
Trong nháy mắt mất đi lực lượng và thân thể khiến hắn chỉ còn lại một tia Chân Hồn, trong lúc hoảng hốt đó về tới trạng thái nguyên bản ban đầu, có lẽ là trong nội tâm hắn vẫn còn kiaan trì ký ức trạng thái nguyên thủy nhất đi!
- Ta thực sự thua sao…
Cao Thượng khi trẻ lảo đảo cước bộ, mất đi tất cả lực lượng, tựa hồ cũng mất đi tư duy, chỉ còn lại một tia chấp niệm cuối cùng.
- Ca ca a…Ta phải…trở về…
Trong lúc lảo đảo, cước bộ Cao Thượng cắt bích chướng hư không, truy tìm tọa độ Trương Huy biến mất, hướng về phía tinh cầu xanh thẳm, hóa thành lưu quang mà đi…
Thân thể trùng tộc khổng lồ của Cao Thượng sau khi bị nghiền nát thành vụn lục sắc, khuếch tán ra, tạo thành một hình ảnh mỹ lệ kỳ dị trong tinh không…
Hai thiếu niên song sinh sinh ra trên Trái Đất, mất đi cha mẹ, sống tương nựa lẫn nhau…
Cùng tiến lên cao trung…
Cùng chơi bóng rổ..
Cùng đi bơi…
Cùng thích một nữ hài tử…
Cùng bị tai nạn xe hơi…Xuyên qua…
Cùng phủ xuống thế giới mới, nắm giữ lực lượng, trở thành chúa tể…
Sau đó lại bởi vì lựa chọn phương hướng tu luyện lực lượng mà mâu thuẫn, huynh đệ phản bội tương tàn…
Ca ca trở thành Sáng Thế Thần được người người tôn kính, cuối cùng dung nhập vào trong hư không…
Đệ đệ phát hiện gen tiến hóa thôn phệ của trùng tử, đi vào tà đạo, nắm trong tay trùng tộc, trở thành “Mẫu Hoàng” trùng tộc…
…
…
Cuối cùng, tinh trần lục sắc tán đi, tất cả yên tĩnh như không có gì xảy ra!
Sau vắng vẻ ngắn ngủi, trên chiến trường tinh thần vang lên tiếng hoan hô vang dội như sấm rền liên tục!
Tất cả mọi người đang điên cuồng chúc mừng và hoan hô, một trận chiến này như cối xay sinh mệnh, không biết bao nhiêu anh hùng hào kiệt đã ngã xuống trong chiến tranh, rốt cuộc cứ như vậy đặt dấu chấm kết thúc, thời khắc quan trọng nhất, “Nhân Hoàng” thành tựu Sáng Thế Thần.
Một cái nắm tay nhẹ nhàng, hoàng hậu miện hạ xuất hiện, rốt cuộc ý vị như thế nào, người khác không thể biết được.
Tôn Phi và Angela nhìn nhau, nhẹ nhàng cười.
Tất cả đều hiểu rõ trong lòng!
-------------------------------
Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com