Nửa tháng sau.
Chiến sự cuối cùng cũng kết thúc, khi liên quân từ đại lục chiến trường tinh thần trở về, toàn bộ đại lục Azeroth đều oanh động.
Vui mừng sống sót sau tai nạn khiến vô số người lần đầu tiên cảm giác được sống là hạnh phúc thế nào, mà những người mất đi phụ thân, nhi tử, trượng phu, trong thâm tâm đều cảm thấy kiêu ngạo vì thân nhân của mình…Đúng vậy, là kiêu ngạo, bởi vì thân nhân của bọn họ, vì bảo vệ toàn bộ đại lục mà tử trận, đối với những tráng sĩ tử trận mà nói, thân là Vũ giả, có thể tham gia thánh chiến này đều là vinh dự lớn lao.
Ở trung tâm đại lục, trên đảo Paris đã từng tràn ngập khói thuốc súng xuất hiện tấm bia bất hủ.
“Nhân Hoàng” Alexander tự mình ban bố ý chỉ, anh linh mỗi một vị chiến sĩ tử trận, bất luận là sĩ tốt phổ thông, quan tham mưu, lính hậu cần, hay là cường giả chí tôn, tên của họ đều được khắc trên Thần trụ vĩnh hằng trung tâm đảo Paris.
Thần trụ vĩnh hằng này cao chừng vạn thước, như một thanh cự trụ chống đỡ thiên địa đại lục Azeroth, lóe ra quang huy trọn đời bất diệt, sừng sững nơi trung tâm đại lục Azeroth.
Thần trụ được vị cường giả đầu tiên thành vị Sáng Thế Thần “Nhân Hoàng” Alexander gia trì Thần lực, coi như là trải qua ngàn vạn năm gió mưa bão tuyết, năm tháng hồng hoang tập kích cũng không chút tổn hại.
Ở phía sau và hai bên Thần trụ khắc rậm rạp tên của những dũng sĩ đã hi sinh trên chiến trường tinh thần bảo vệ đại lục Azeroth.
Mà ở chính diện là câu mà “Nhân Hoàng” Alexander tự mình đề từ…
“Năm tháng hồng hoang, những anh hùng Azeroth hi sinh trong thánh chiến ở chiến trường tinh thần vĩnh hằng bất hủ!
Những anh hùng Azeroth vì tự do và sinh tồn, vĩnh hằng bất hủ!
Ngược dòng ngàn năm trước, thời đại chiến tranh Thần Ma, vì đối kháng “Ô Nhiễm Giả”, đối kháng với tàn bạo, đối kháng nô dịch, đối kháng hắc ám, vì bảo vệ tình yêu và chính nghĩa, vì tất cả đẹp đẽ trên đại lục Azeroth mà nhiều lần chiến tranh, những người thường và Vũ sĩ, trí giả, các cường giả đỉnh phong hi sinh trong chiến đấu, vĩnh hằng bất hủ!”
Đoạn đề từ này được quang huy vĩnh viễn lóe ra quang huy, chiếu sáng đại lục Azeroth, cũng khích lệ mỗi một chủng tộc trên phiến thổ địa thần kỳ này, mỗi một sinh linh, vì bảo vệ phiến thổ địa phì nhiêu mỹ lệ, phiến thổ địa mà tổ tiên đã dùng cả mạng sống, tiên huyết và linh hồn để đánh đổi mà phấn đấu!
…
…
Sau chiến tranh, đại lục Azeroth bách phế đợi hưng.
Lượng lớn cường giả, anh hùng, nhân viên hành chính và trí giả tinh anh đã ngã xuống, khiến cho văn minh, vũ lực và và loại trật tự trên đại lục ngã xuống tới trình độ nhìn thấy mà giật mình, cũng may trước khi chiến tranh bắt đầu, “Nhân Hoàng” Alexander đã cường thế thống nhất toàn bộ đại lục Azeroth, từ Hương Ba thành đến đế quốc Zenit, từ đế quốc Zenit đến đế quốc bắc vực, lại từ đế quốc bắc vực thành đế quốc Azeroth, một đế quốc cự phách mới đã sinh ra.
Một đế quốc thống nhất khiến cho con dân được chỗ tốt rõ ràng.
Uy vọng của “Nhân Hoàng” Alexander bệ hạ trong toàn bộ vị diện chính là vô thượng, coi như là một ít người lòng dạ khó lường, một ít hạng người dã tâm bừng bừng, một ít kẻ nhân cơ hội đại lục phân loạn mà tranh giành lợi ích cũng không cách nào gây hại trên phiến thổ địa này.
Hơn nữa, từ miệng những anh hùng còn sống sót trở về từ chiến trường tinh thần, mọi người đều biết được hôm nay “Nhân Hoàng” đã tấn cấp Sáng Thế Thần, ánh mắt như tinh thần trong bầu trời, giám sát mỗi ngõ nghách phiến đại địa này, bất luận là âm mưu và tà ác nào cũng không thể che giấu.
Cũng không người nào có thể khiêu chiến địa vị của “Nhân Hoàng”, cũng không ai dám nghi vấn mỗi quyết định của “Nhân Hoàng”.
Lúc này Tôn Phi ở trong tư duy của mọi người chính là đại biểu cho cường đại trước nay chưa từng có, uy nghiêm chân thật đáng tin, một thân hoàng quyền, giáo quyền kết hợp, lại là tồn tại cường đại nhất từ cổ chí kim, đừng nói là đại lục Azeroth, coi như là toàn bộ vị diện, chỉ sợ cũng không người nào có thể khiêu chiến hắn.
Có Tôn Phi trấn áp, đại lục bình ổn vượt qua thương kỳ.
Trải qua nửa năm ngắn ngủi chỉnh đốn, đại lục Azeroth bắt đầu đi vào quỹ đạo.
Mà cùng lúc đó, Trái Đất cũng được chỉnh đốn.
Văn minh khoa học kỹ thuật trên Địa cầu và văn minh ma pháp đại lục Azeroth, dưới chủ trì của bác gái nữ tu sĩ, đại gia Kane và đệ tử của hai người, bắt đầu từ từ có thành tựu, Trái Đất trải qua trùng tộc xâm lán, thiên địa biến đổi, lực lượng triều tịch sinh ra biến dị, mọi người có thể tu luyện ma pháp và võ đạo.
Điều này có nghĩa là, người địa cầu càng thêm say mê lực lượng siêu nhiên ma pháp, mà phong trào sử dụng các sản phẩm khoa học kỹ thuật trên Trái Đất, trong khoảng thời gian ngắn lan truyền ra, rất nhiều các quý tộc Azeroth đều có ti vi, tủ lạnh, điện thoại di động và máy vi tính.
Hiện tượng như vậy tự nhiên cũng thôi đọng mậu dịch đôi bên phát triển mạnh mẽ.
Giáo hoàng Thú Nhân tộc Chung Đại Tuấn biến hóa nhanh chóng, trở thành đại lý tiêu thụ sản phẩm điện tử lớn nhất đại lục Azeroth, mà cha vợ Best của “Nhân Hoàng” lại quyết định từ bỏ chức vụ tể tướng đại lục Azeroth, đến địa cầu phân phối sản phẩm ma pháp.
Best vì không tu võ đạo, lúc này đã là đầu tóc hoa râm, bất quá hắn vẫn là một lão soái ca tác phong tao nhã, được Tôn Phi lấy Thần lực quán chú thân thể, kéo dài thọ mệnh, mỗi ngày đều cùng tôn tử tôn nữ đùa vui, tiêu diêu tự tại.
Tuy rằng không đảm nhiệm chức vụ tể tướng nữa, thế nhưng lão gia tử vẫn là quyền thế như trước, con rể là “Nhân Hoàng”, nữ nhi là hoàng hậu, môn hạ trải rộng tứ hải, có ai dám đùa?
Mười hai Thánh Đấu Sĩ Hoàng Kim hiện nay đại thể trở thành Chủ Thần tọa trấn một phương, Brook đã từng nắm giữ toàn bộ quân đội đại lục cũng xuất ngũ, cái nam tử ngay thẳng này vẫn được Tôn Phi coi trọng, ủy lấy trọng trách, bất quá cũng bởi vì quân vụ nặng về, trì hoãn tu hành võ đạo của chính mình, hôm nay thế cục đại lục đã rõ ràng, hắn quyết định giao ra quân quyền, toàn tâm toàn ý tu luyện võ đọa.
Sư Tử Hoàng Kim Lampard, Cech và đám người Inzaghi cải trang thành phàm nhân, lưu lạc thiên nhai, tiêu diêu tự tại, vì Tôn Phi xem xét thiên hạ, một khi tiếng chuông trung tâm Thần Sơn “Thiên Không Chi Thành” vang lên lần thứ hai, bọn họ sẽ khoác kim giáp, vì “Nhân Hoàng” mà chiến!
Vũ Thánh đại lục Maradona nguyên bản thụ thương rất nặng, chỉ còn lại hồn thể, cũng may sau khi Tôn Phi tiến nhập Sáng Thế Thần, có thể trị liệu thương thế như vậy, sau khi khôi phục thực lực, vị hiệp khách phong trần này từ biệt mà đi, vẫn là thần long thấy đầu không thấy đuôi như trước, trên đại lục vẫn luôn lưu truyền truyền thuyết về hắn!
Ví dụ như vậy quả thực là vô số.
Vô số người theo bên cạnh Tôn Phi từ khi mới bắt đầu, đều là đắc đạo gà chó thăng thiên, trỏe thành đối tượng ca tụng trong miệng vô số người ngâm thơ rong, mà Hương Ba thành càng là trở thành thánh địa trong suy nghĩ của vô số người trên đại lục, bởi vì chính thành quách nho nhỏ này dựng dục ra “Nhân Hoàng” đã cứu vớt toàn bộ đại lục Azeroth, mà nó cũng là nơi ban bố một ít chính lệnh của Tôn Phi, trửo thành cái nôi văn minh của toàn bộ đại lục Azeroth mới.
Thú Nhân, Ải Nhân, Tinh Linh, Chu Nho và Long tộc, thậm chí cả Hải tộc băng lãnh cũng tiến vào một thời đại sống chung hòa thuận.
Mỗi một dị tộc đều tôn xưng Tôn Phi là Tổ Hoàng, không dám có chút lòng phản kháng.
Mà bọn họ cũng nhận được tất cả quyền lợi của nhân tộc, đồng thời tự chiếm được nơi sinh sống, bắt đầu vòng sinh sôi nảy nở mới của chủng tộc, tiến vào trong thời đại hoàng kim sinh sống hòa bình.
Tất cả đều nhờ có Tôn Phi, vui sướng hưởng vinh phát triển.
Thần Thánh Giáo Đình được kéo dài, các giáo phái phân loạn bị Tôn Phi lấy thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn chỉnh hợp, thống nhất giáo lý, loại bỏ lực lượng hắc ám trong giáo hội, trở thành lực lượng cứu thế chân chính, Thần Sư và Thần Kỵ Sĩ đi tứ phương, tuyên dương giáo lý và nhân từ của “Nhân Hoàng”, giải cứu sinh linh khổ cực, trở thành tượng trưng cho quang minh và chính nghĩa.
Mà cùng lúc đó, “Thần Điện Vong Linh” cũng một lần nữa được thành lập lại, Vong Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink đã từng bị đuỏip giết lệ rơi đầy mặt và đồng bọn vong linh cổ long Arthur của hắn trở thành Chủ Thần “Thần Điện Vong Linh”, bọn họ cũng có tín đồ, lực lượng vong linh được dùng cho mục đích chính nghĩa, đồn đại xuyên tạc về ma pháp vong linh cũng được chỉnh lý.
Cuộc sống tốt đẹp hướng đến tất cả chủng tộc, tất cả mọi người trên đại lục Azeroth.
Có một vị chúa tể có thể nói là Thánh Nhân muôn đời như “Nhân Hoàng” Alexander thống trị vị diện này, chiến tranh và khói thuốc súng đã vĩnh viễn không còn xuất hiện trên phiến thổ địa phì nhiêu mỹ lệ, xinh đẹp này.
…
…
- Nói như vậy, cỗ lực lượng kia sau khi trở lại thân thể nàng, nàng đột nhiên minh bạch rất nhiều, cũng minh bạch thật ra chính mình là Thần Nữ chuyển thế, trong thân thể cất giữ Thần lực chí âm, chỉ có âm dương tương hợp mới có thể chân chính tấn cấp Sáng Thế Thần?
Tôn Phi kéo bàn tay trắng nõn nhỏ bé của Angela, bên người còn có Nữ Vũ Thần Elena đứng cạnh, cùng với Ma Nữ Paris.
- n, có lẽ là trước khi Sáng Thế Thần Cao Đức miện hạ ngã xuống cũng đã lên kế hoạch tất cả rồi, hắn đem lực lượng thành tựu Sáng Thế Thần chia làm hai bộ phận, một phần lưu lại trên người chàng, một phần khác lại phân thành hai, trong thân xác ta cất giữ một phần, mà trên người nữ nhi của người đứng đầu Thần tộc và Ma tộc cất giữ một phần khác, Cao Thượng vì thành tựu chí cao, phát động chiến tranh ngàn năm trước, chiếm được thiếu nữ Thần tộc kia, hắn không cách nào đem lực lượng trong cơ thể thiếu nữ hóa thành mình dùng, đành phải lấy trùng tộc thôn phệ và ô nhiễm thống trị, đem nữ tử kia chuyển thành bán trùng tộc, để từ từ ô nhiễm…
Angela cười giải thích.
- Đáng tiếc người tính chung quy không bằng trời tính, Cao Đức miện hạ tuy rằng dung nhập hư không, nhưng dù sao hắn cũng từng đại biểu cho phiến thiên địa này, vì vậy lưu lại chuẩn bị ở sau, đúng là vẫn là đánh bại Cao Thượng…
Ma Nữ cười hì hì nói.
Nữ Vũ Thần nãy giờ không nói gì đột ngột nói:
- Ta đột nhiên cảm thấy Cao Thượng thật sự đáng thương.
Nữ Vũ Thần không tham gia chiến đấu trên chiến trường tinh thần, một mặt là vì Tôn Phi tư tâm, không hy vọng người mình yêu ngã xuống trên chiến trường, về phương diện khác, một khi liên quân cùng mình chiến bại, Tôn Phi cũng hy vọng Nữ Vũ Thần có thể che chở Angela và những thân hữu thân cận nhất của mình, rời khởi đại lục Azeroth, an toàn sống sót.
Tôn Phi dù sao cũng không hoàn toàn là Thánh Nhân, hắn vẫn có tư tâm.
- Ha ha ha, hiện tại chúng ta hẳn là đi vạch trần một điều bí ẩn cuối cùng.
Tôn Phi cười ha ha, ôm ba nữ tử vào lòng, thân hình chợt lóe, đi tới trong đại thế giới Thần vực.
Trong bầu trời, một trừ một vầng mặt trời đang nở rộ quang huy, còn có một quang noãn thật lớn.
Đây chính là viên cự noãn phong ấn lớn nhất nằm ở trung tâm không gian phong ấn Thần huyết.
- Để chúng ta xem bên trong đó sẽ có gì đi?
Tôn Phi phóng xuất ra một luồng kim quang, mở xiềng xích thần huyết bên ngoài cự noãn phong ấn, bốn người nhẹ nhàng nhoáng lên, liền đi vào tới bên trong không gian.
Trước mắt tối sầm lại.
Trong bầu trời rơi xuống từng hạt mưa nhỏ, vài con gà mẹ kêu quác quác, bụi cỏ ướt sũng, phóng mắt nhìn lại, bón phía đều là tường vây tổ kiến bằng khối gỗ lớn, từng cái trướng bồng bị nghiền nát, một cái lò rèn, một cỗ khí tức tang thương tràn ngập không trung.
- Tại sao lại như vậy?
Nữ Vũ Thần Elena sợ ngây người.
Ở đây lại là trong thế giới Diablo, Rogue Encampment.
- Ha ha ha, hiện tại cuối cùng ta đã hiểu, thì ra năm đó vị Sáng Thế Thần Cao Đức cũng không phải là Thánh Nhân hoàn toàn a, hắn lấy thủ đoạn nghịch thiên, sáng tạo ra một cái thế giới mới, đem hậu nhân của chính mình đưa vào trong đó, có lẽ là đoán chắc sau nhiều năm sẽ có một trường hạo kiếp, hy vọng hậu nhân ở chỗ này tránh khỏi tai nạn đi, ân, ta đoán không sai, Elena, cái này ta yên tâm, nàng cũng không phải là một chuỗi số liệu băng lãnh, mà là hậu nhân của Cao Đức miện hạ…Hắn sáng tạo ra một cái thế giới nguy hiểm như vậy, đoán chừng là hy vọng hậu thế của mình ở chỗ này sinh sôi nảy nở, nhưng lại cũng không muốn các nàng mất đi lực lượng, những quái vật địa ngục là hắn dùng để ma luyện các nàng a, hắn hy vọng các nàng có thể trụ vững…
Tôn Phi cười ha ha.
Nữ Vũ Thần là hậu nhân của Cao Đức.
Những NPC trong Rogue Encampment lúc đầu đều có trí thông minh và tư duy, về sau tràng cảnh lại khác nhau, điều này nói rõ đại gia Kane, bác gái nữ tu sĩ rõ ràng cũng là người, không phải là NPC số liệu.
Đây cũng là bớt một cái tâm bệnh cho Tôn Phi.
Chính mình kiếp trước bị đĩa CD đập ngất đi tới dị giới, hẳn là được Cao Đức chọn trúng, vì vậy mới có thể tiến nhập thế giới hắc ám, hấp thu Thần lực ở đây, không ngừng trở nên mạnh mẽ, mà ở trong thế giới hiện thực, có thể hấp thu năng lượng tinh thuần thần bí từ vong linh và cơ thể trùng tộc, phỏng chừng cũng là thủ đoạn của vị Sáng Thế Thần kia đi, hắn khai sáng ra một thể chất có thể hấp thu năng lượng dị chủng, hẳn là để khắc chế trùng tộc đi.
Hết thảy đây cũng là vì khắc chế Cao Thượng mà lưu lại a.
- Có lẽ chúng ta hẳn là nên đi gặp vị Sáng Thế Thần Cao Đức miện hạ rồi, Elena, chúng ta đi gặp tổ tiên của nàng đi.
…
…
Trái Đất.
Thế kỷ hai mươi mốt.
Hai tiểu nam hài thân cao một thước bảy, một thước tám, vô cùng cao hứng đi trên đường, bọn họ là cô nhi, sống nương tựa lẫn nhau, huynh đệ hai người quan hệ vô cùng tốt, ăn mặc đồng phục học sinh giống nhau, miệng ca hát, tràn đầy sức sống thanh xuân.
Trong bầu trời, Tôn Phi và ba nữ nhân mà hắn yêu mến xuất hiện rồi.
Pháp tắc lực tràn ngập, không ai có thể thấy bọn họ.
Thế nhưng một trong hai tiểu nam hài đột nhiên như là cảm ứng được gì, ngẩng đầu hướng phía bầu trời mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng noãn.
- Ca ca, ca đang nhìn cái gì vậy?
- Không có gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy trên bầu trời hình như có người rất thân thiết đang nhìn mình…
-----------------------------------------
Đến đây đã là kết thúc truyện Quốc Vương Vạn Tuế.