(*): Tác giả đánh nhầm số chương? ??
Kỵ sĩ điện đế quốc từ khi thành lập cho tới nay, quyền thế hiển hách, bọn họ chỉ trực tiếp nghe lệnh đại đế, chẳng những có thể giám sát lời nói hành động của quan lại, quý tộc, mà còn thay mặt đại đế quản chế hơn hai trăm nước phụ thuộc của Zenit. Thêm vào đó, Hắc ngục của Kỵ sĩ điện còn có quyền thẩm vấn quý tộc, hoàng gia, bàn tay của họ đã chất lên không biết bao nhiêu máu tươi, hài cốt của những nhân vật có vai vế của đế quốc, là nỗi ám ảnh của vô số người. Chính vì lẽ đó, cho dù một tên tiểu tốt ở Kỵ sĩ điện cũng có thể ở trước mặt quan lại, quý tộc ngẩng cao đầu, đường hoàng mà bước đi.
Với quyền thế ngập trời, không hề bị ước thúc như vậy, tạo thành cho mỗi một người của kỵ sĩ điện sự cuồng ngạo và phi thường hung hăng.
Bọn hắn từ trước tới nay nào có cố kị cái gì? Hơn 20 năm nay, còn chưa gặp kẻ nào như Hương Ba Vương, coi thường quyền hành của kỵ sĩ điện. Nếu đổi là quá khứ một tên quốc vương nhỏ nhoi thì bọn hắn đã có cả ngàn, vạn cách để cho hắn hối hận vì đã có mặt trên đời này rồi.
Nhưng lần này lại khác, cấp bậc tên Hương Ba Vương này tuy nhỏ nhưng thực lực lại mạnh đến đáng sợ, một người một kiếm đấu với Tam đại tài quyết mà không hề rơi xuống hạ phong, làm việc thì hung hăng càn quấy, lại không biết vì sao lại chiếm được sự ửng hộ của hai vị hoàng tử và những cành ôliu của mấy vị đại nhân bên Thần thánh giáo đình, hơn nữa thái độ của đại kỵ sĩ Akinfeev đối với Hương Ba vương luôn ôn hòa, làm cho những tên kỵ sĩ vốn luôn vênh váo đột nhiên phát hiện, đối mặt với một người như vậy, bọn họ không có bất cứ điểm nào lợi thế, thế lực không, thực lực lại càng không.
Gã thủ lĩnh kỵ sĩ muốn dùng vũ lực, nhưng vừa nghĩ tới đại danh Nhất Quyền Hoành Thiên Hương Ba vương sĩ khĩ của y lại yếu đi vài phần, trước nhìn Drogba giống như kim cương sừng sững chặn cửa đại trướng, lại thấy Tôn Phi trường bào rộng bay phật phật trong gió, nheo mắt xem hắn, thì gằn giọng nói:
- Hương Ba Vương, điều tra chính là làm theo đế mệnh, các ngươi dám cản trở, chẳng lẽ lại muốn chống lại đại đế, muốn phản quốc sao?
Tôn Phi lạnh lùng cười, đến liếc mắt nhìn hắn một cái cũng không.
Một tiểu nhân vật như vậy căn bản không có tư cách cùng mình đối đáp.
- Ngươi...
Thủ lĩnh mắt báo quả thực giận đến run người.
Không khí lúc này đã trở nên vô cùng nặng nề.
Đương nhiên, sự nặng nề này là đối với những người của các nước phụ thuộc đứng ở đằng xa yên lặng quan sát tình hình Hương Ba đại doanh.
Trong đoạn thời gian này, cơ hồ mỗi ngày doanh trướng bọn họ đều vài lần được binh lính đế đô đến hỏi thăm, Hương Ba Thành cũng là một trong hơn hai trăm quốc gia phụ thuộc tất nhiên cũng không ngoại lệ. Bất quá, phàm là binh lính tiến vào Đại doanh Hương Ba kiểm tra, đều rất quy củ, cung kính, nào dám như đám người của Kỵ sĩ điện kia, đem cả doanh trại của Nhất Quyền Hoành Thiên Alexander quấy đến rối tinh rối mù!
Trong doanh khu hai mươi dặm, không ai không biết đến ân oán giữa Hương Ba Vương và Kỵ sĩ điện.
Mà đã biết chuyện này, bọn họ tự nhiên cũng đối với động tĩnh kỳ lạ của Kỵ sĩ điện lần này vô cùng chú ý, người có đầu óc đều nhanh chóng phát hiện, bọn họ đoán không sai, những kỵ sĩ kia lần này chủ yếu nhằm vào Hương Ba Quốc, tuy rằng trước đó khi khám xét doanh trại bọn họ cũng phi thường ngang ngược, nhưng biểu hiện như hung thần ác sát hiện tại thì không ngờ chính là muốn tính món nợ với Hương Ba Vương uy danh hiển hách - Alexander.
Tất cả mọi người đều đang xuyên qua tường rào lẳng lặng nhìn từng dị biến phát triển.
Trong đại doanh Hương Ba.
Không được thủ lĩnh ra lệnh, đám kỵ sĩ cũng không dám vọng động, biệt khuất nhưng lại không có chỗ xả giận, qua năm phút đồng hồ, cửa màn dày của đại trướng mới mở ra, tiểu la lỵ Jima cùng Vương phi điện hạ Angela chậm rãi bước ra ngoài.
Kỳ thật tốc độ như vậy đã là rất nhanh rồi.
Angela thân thể nhu nhược, hôm qua vì đợi đám người Tôn Phi trở về mà cơ hồ thức trọn cả đêm, trời gần sáng mới nằm trong vòng tay hắn ngủ an tĩnh. Chính vì vậy nàng ngủ rất ngon, hơn nữa đại trướng quốc vương bày trận pháp cách âm, mãi cho tới khi kỵ sĩ điện gào thét, ra roi quất vào trướng, thiếu nữ mới bừng tỉnh, dưới sự trợ giúp của Jima nhanh chóng thay quần áo đi ra.
Angela cũng không muốn chỉ vì việc nhỏ này mà mang phiền toái cho Tôn Phi.
Tại thời điểm nàng từ trong đại trướng nhẹ nhàng bước ra, hai mắt của đám kỵ sĩ đều sáng lên, lấp lánh như ngọn lửa, trướng mắt bọn hắn là một cô gái vô cùng thanh thuần lại mang khí chất cao quý tao nhã khó có được, giống như nữ thần trong truyền thuyết làm cho người khác không thể không ngước nhìn, cả dám nhanh chóng đem vũ khí trong tay sáp lại trong vỏ, sợ sẽ quấy nhiễu cô gái trước mắt này, biểu hiện hung thần ác sát vừa rồi thì giờ một chút cũng không còn, chỉ cảm thấy sự thô lỗ của mình chính là một loại đắc tội.
Tên thủ lĩnh kỵ sĩ thần sắc cũng hiện lên một tia dị sắc.
Địa vị của hắn trong Kỵ sĩ điện cũng không thấp, mười năm nay bái kiến không biết bao nhiêu vị phu nhân, tiểu thư, cho dù là mỹ nhân danh trấn đế đô, so với thiếu nữ trước mắt này thì giống như một trời một vực, chưa từng có một ai làm cho hắn có cảm giác kinh diễm giống như Angela.
Đã sớm nghe nói Hương Ba Vương Alexander có một vị vương phi tuyệt thế giống như nữ thần, còn tưởng chỉ là lời đồn, không thể tưởng tượng nhìn thấy mới biết còn hơn nghe lời kể.
Angela nhẹ nhàng đi tới bên cạnh Tôn Phi đứng sóng vai cùng hắn, hai người, một cao quý, xinh đẹp không gì sánh bằng, một tuấn tú oai hùng thực lực sâu không lường được, đứng chung một chỗ quả làm cho mọi người không ngừng hâm mộ, giống như Thần sáng thế cực kỳ thiên vị hai người này, đêm toàn bộ những gì tốt đẹp tập chung vào một nam một nữ bọn họ.
Qua ba bốn phút sau, toàn bộ người Hương Ba Thành đều tập trung ở khoảng đất trống chính giữa doanh khu.
Vài tên kỵ binh tiếp tục tra xét trong đại doanh Hương Ba, lúc này mới nhỏ giọng nói bên tai gã hắc tinh tinh thủ lĩnh kỵ sĩ mấy câu, hắn gật đầu mấy cái, rồi dùng ánh mắt hung hiểm ngoan độc đảo qua tất cả mọi người, lấy ra một quyển sách nhỏ, sau đó theo quyển sách đọc lên từng cái tên.
Quyển sách nhỏ này vốn chính là danh sách quân Hương Ba viễn chinh lần này đã giao cho sở trị an đế đô, không chỉ có Hương Ba Thành, nó còn ghi chép nhân mã của hơn hai trăm nước phụ thuộc còn lại, đây chính là phương tiện để đế quốc quản lý toàn thể doanh khu Hai mươi dặm, tránh để gian tế trà trộn vào trong đó. Mấy ngày nay, hầu như mỗi ngày đều sẽ có người Thiết Huyết doanh hoặc Sở trị an đến kiểm tra nhân số.
- Các ngươi, tám người kia!... Bước ra phía trước!
Sau khi tra sét danh số xong, giữa sân còn lại tám thiếu nữ xinh đẹp không có tên, thần sắc vô cùng hoảng sợ, cả đám không biết phải làm sao, nghe được tên thủ lĩnh kỵ sĩ gầm lên, hai chân sợ đến mức mềm nhũn, không dám nhúc nhích, liền bị một tên kỵ binh vung roi quất, áo sau lưng của mấy nàng đều hiện lênh nhưng vết roi rớm máu, hai mắt rưng rưng, thân hình run rẩy, kém chút nữa liền nằm xụi lơ trên mặt đất.
Đôi mắt hắc tinh tinh thủ lĩnh tức thì lóe lên thân sắc hả hê chờ mong.
Đôi mày Tôn Phi nhíu lại.
Tám thiếu nữ kia đích xác không phải trong danh sách Hương Ba quân viễn chinh, cũng không phải ngươi Hương Ba.
Sáu người mặc áo trắng thị nữ vốn là những “Lễ vật” mà đại biểu của gia tộc Floe vì nịnh bợ Tôn Phi mà đưa tới. Những nữ tử đáng thương đó vốn là những cô gái bình thường, mới trổ mã giống như những nụ hoa thanh xuân xinh đẹp, lại bị Huyết Đạo dong binh dùng bạo lực bắt được, cuối cùng coi là lễ vật mà tặng qua tặng lại.
Lúc đó, Tôn Phi thấy cuộc đời mấy người này vô cùng bi thảm, liền để Angela tạm thời sắp xếp cho bọn họ.
Bất quá, khi tìm hiểu mới biết được người nhà những thiếu nữ kia đã sớm bị Huyết Đạo hại chết, hoặc là không thể tìm thấy tung tích, Angela thấy sáu người không còn có nhà để về, dứt khoắt giữ bọn họ ở lại Hương Ba đại doanh. Dù sao quân viễn chinh đại đa số là nam nhân lỗ mãng, không thể để những nam nhân đó giúp việc sinh hoạt của quốc vương bệ hạ được, mà tiểu la lỵ tóc vàng Jima thì tính trẻ con, tốt nhất nên để sáu thiếu nữ kia làm thị nữ bên cạnh Tôn Phi.
Mà hai thiếu nữ mặc áo vải đỏ còn lại, dung mạo vô cùng tú lệ, chính là nữ tì được Lampard giải cứu khi chém giết Huyết Đạo dong binh đoàn, sau đó vô tình gặp được.
Hai nàng khí chất xuất sắc, mọi cử chị đều được giáo dục nghiêm chỉnh theo phong phạm quý tộc, hiển nhiên không phải những cô gái bình thường, nhưng không biết vì sao lại luân lạc tới Huyết Đạo, sau khi được cứu ra, hai ngươi vẫn một mực tràn ngập cảnh giác đối với bất cứ người nào, chỉ riêng với ân nhân cứu mạng Lampard rất thân thiết. Hơn nữa, hai thiếu nữ lại không thể nói ngôn ngữ của Zennit, cũng không có cách nào tra ra thân thế của bọn họ. Đêm qua sau kho Lampard bẩm báo với Tôn Phi, đem hai người rời khỏi đế đô tạm thời lưu lại trong Hương Ba quân.
- Vì cái gì mà trên danh sách không có tên của các ngươi? Khai ra thân phận, mau!
Hắc tinh tinh thủ lĩnh giơ lên bản danh sách trong tay, hai mắt giống như đao nhìn tám thiếu nữ, cả người đằng đằng sát khí lạnh lẽo giống như tản ra từ hàn băng vạn năm.
Phối hợp với tiếng quát của tên thủ lĩnh, đám kỵ binh chung quanh đồng loạt rút ra binh khí, âm thanh kim loại va chạm vang vọng cả doanh địa, bọn hắn vốn là những kỵ binh đã chém giết trên chiến trường, trên binh khí đều dính không ít máu tươi, lúc này đem cả một mảng sát khí phủ lên những nữ tử yếu nhược.
Mấy tiểu cô nương như hoa như ngọc đáng thương, chưa từng sợ hãi như vậy, đến hồn vía cũng bay mất, vốn còn có thể nói gì đó, thì hiện tại khuôn mặt tái mét, miệng lắp bắp, ngay cả tên của mình cũng không nói ra được.
- Hừ, một đám sắc mặt gian trá, hỗn loạn, vừa nhìn là biết chính là thích khách của Spark đế quốc, người đâu, mang ra gông xích, dẫn toàn bộ vào hắc ngục dùng khổ hình thẩm vấn!
Gã thủ lĩnh ánh mắt nham hiểm, chẳng cho ai giải thích lời nào, nói một câu liền quyết định vận mệnh của những thiếu nữ sợ tới thân thể không ngưng run rẩy kia.
Bên cạnh liền có hai kỵ binh mang theo hình cụ xích sắt, hướng mấy cô gái bước tới.
Những hình cụ này vô cùng khủng khiếp, cho dù một hán tử cũng chưa chắc giữ được mạng đến được ngục giam, đừng nói đến mấy nữ tử yếu nhược.
----