Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 500 - Chương 396: Ngươi Đương Nhiên Sẽ Không Giết Ta.

Quoc vuong van tue Full
Chương 396: Ngươi Đương Nhiên Sẽ Không Giết Ta.
 

- Ngươi là ai? Đáng chết, còn không ngừng tay! Ta muốn đem ngươi thiên đao vạn quả!

Thấy quân lương rơi vào trong ngọn lửa ngập trời, hai mắt hoàng tử Ajax Jan Vertonghen đỏ bừng, giận dữ không thôi.

ở trong đại mạc, những quân lương này còn chân quý hơn so với hoàng kim, không khoa trương khi nói nó chính là số mệnh của sáu vạn đại quân, lại bị Ma Pháp Sư tà ác đeo mặt nạ này, tùy ý phóng hỏa đốt cháy, hoàng tử điện hạ quả thực rất phẫn nộ.

Đáng tiếc, thân hình Tôn Phi mờ ảo, dây dưa bất hòa như trước.

Khí hậu trong đại mạc khô ráo, sau ba ngày bảo tồn những quân lương này triệt để khô ráo, cực kỳ dễ đốt, coi như là hỏa diễm phổ thông, cũng có thể thiêu rụi huống chi là hỏa diễm ma pháp nhiệt độ cực cao, coi như là một số Ma Pháp Sư thủy hệ chuẩn bị, thế nhưng đây là nơi đại mạc khô ráo tác dụng đưa đến cũng cực kỳ hữu hạn, hơn nữa lượng nước dự trữ trong doanh địa cũng không nhiều, muốn mang nước cứu hỏa càng không có cửa.

Tôn Phi cười ha ha, sau đó bắt đầu chạy loạn trong lương thảo chồng chất.

Dị tượng xuất hiện rồi!

Phàm là địa phương hắn đi qua, cũng sẽ bốc cháy hừng hực lên, hắn giống như ma quỷ hành tẩu trong đêm tối, thân hình phiêu diêu bất định, ngay cả cát vàng dưới chân của hắn, cũng điên cuồng bốc lên.

Diablo thế giới pháp sư hỏa hệ kỹ năng-Chích diễm chi kính.

Chỉ cần là địa phương pháp sư đi qua, cũng sẽ thiêu đốt hừng hực, đem tất cả quân địch hóa thành tro tàn.

Thậm chí Tôn Phi còn bớt thời gian thử kỹ năng mới nắm giữ Cửu Đầu Hải Xà, trượng ma pháp sư trong tay, mỗi điểm lương thảo, đất vỡ ra, hỏa diễm hồng sắc phóng lên cao, trong ngọn lửa con cự xà tam đầu, những quái vật này đều là do nguyên tố hỏa cấu thành, cả người đỏ sậm, đại khái cao ba bốn thước, dự tợn đến cực điểm, không ngừng co duỗi cái cổ, há mồm phun ra một ngụm cũng đủ giết chết cường giả tinh cấp, đốt cháy tất cả.

Gió đêm gào thét, càng bốc lên lửa cháy.

Trong nháy mắt, lương thảo duy trì sáu vạn quân trong ba ngày, toàn bộ đều bao phủ trong lửa, không ngừng thiêu đốt, ngũ cốc bạo liệt, phát sinh tiếng nổ bùm bùm.

- Đáng chết.. đừng tìm nước, dùng hạt cát, dùng cát vàng dập lửa.. gọi thổ hệ Ma Pháp Sư mau, di động cồn cát, bao trùm lên lương thực.

Jan Vertonghen vừa điên cuồng truy kích Tôn Phi, vừa gào thét chỉ huy Ma Pháp Sư và binh lính.

Lúc này hắn cho thấy sự tài trí hơn người, chậm rãi ép buộc mình tỉnh táo lại, trong sa mạc tuy rằng thiếu nước, thế nhưng cát là tài liệu dập tắt lửa tốt nhất, đúng là cái khó ló cái khôn.

Nghe được hoàng tử thét lớn, cả đám binh sĩ và Ma Pháp Sữ mới nghĩ đến điểm này, bắt đầu liều mạng dùng cát vàng khống chế đám cháy.

ở dưới sự nỗ lực điên cuồng của mấy vạn quân, thế cháy dần dần có xu thế chuyển biến.

Tôn Phi cười ha ha, thân hình như điện, chạy khỏi đại doanh Ajax, không còn đi lộn phóng hỏa nữa, lương thảo còn lại phòng chừng còn chưa đủ để đại quân Ajax kiên trì một ngày, mục đích đã đạt được.

- Trốn? Trốn chỗ nào: ?

Dưới cơn thịnh nộ của hoàng từ, hắn đuổi theo không bỏ:

- Ngày hôm nay, ta sẽ đem ngươi băm thây vạn đoạn!

Thân hình hai người đều nhanh đến cực điểm, một chạy một đuổi, tốc độ đều thật nhanh, trong nháy mắt cách xa đại doanh Ajax, lặng vào trong màn đêm đại mạc, phía sau là những cao thủ Ajax muốn đuổi kịp bảo vệ hoàng tử, nhưng lại theo không kịp tốc độ của hai người.

Phương hướng Tôn Phi lao đi, cũng không phải là phương hướng Song Kỳ thành,

Mà là đại mạc.

Hắn ở trong đêm biết được khoàng cách của hoàng tử, đột nhiên muốn đem hoàng tử Ajax này dẫn đến, hảo hảo tâm sự” Nhân Sinh, lý tưởng, cách làm người”

Càng đi vào trong đại mạc, nhiệt độ không khí càng lạnh.

- Hình thức Pháp Sư!

Dưới sự chịu đựng không cao, càng không am hiểu chạy chốn, hữa nữa pháp sư thế giới Diablo không cho mình gia trì trôi thuật, bởi vậy Tôn Phi chạy cũng không nhanh- ít nhất là đối với tên hoàng tử đang điên cuồng đuổi theo phía sau là không nhanh.

Vì vậy theo thời gian trôi qua, đằng sau thân ảnh của Jan Vertonghen đã tới gần, cả người hắn lóe ra xích hồng quang diễm, khí thế nhảy lên tới đỉnh phong, rống bạo liên miên không dứt, như là đâm vào đại mạc.

Trong lòng Tôn Phi khẽ động, chuyển đối tới hình thức thích khách, hóa thành một luồng khói xanh, cả người tiêu thất trong nháy mắt.

Oanh!

Kình phong tràn đầy, cát bụi ngập trời.

Jan Vertonghen ầm ầm rơi vào chỗ địa hình cồn cát cao, vẫn duy trì cảnh giới, thần sắc ngưng trọng, nhìn mọi nơi xung quanh.

- Ân? Người đâu? Kỳ quái, ta rõ ràng vừa thấy hắn ở nơi này, thế nào đột nhiên cả người tiêu thất, ngay cả khí tức đều không thấy, lẽ nào hắn có thể tàng hình?

Con mắt của hoàng tử dưới mặt trăng chiếu xạ hiện lên một quang diễm màu hồng, mà đấu khí ba động như nước tản ra mọi phía.

Thực lực cấp bát tinh đã có thể lợi dụng ba động đấu khí tìm kiếm địch nhân, chỉ cần thực lực không hơn xa so với hắn hoặc là có đặc thù ẩn nấp gì, đều có thể tìm thấy tung tích.

Nhưng mà…

- Hoàn toàn không có một chút tung tích, thậm chí ngay cả một tia khí tức cũng không có lưu lại, giống như đột nhiên biến thành không khí vậy.

Jan Vertonghen cảm thấy khiếp sợ.

Thực lực của hỏa hệ pháp sư này hắn cảm nhận rõ ràng, so với mình chỉ có thấp chứ không cao, làm sao có thể thoát được lực cảm ứng của hắn?

- Uy, hoàng tử điện hạ, ngươi đang tìm ai thế?

Đột nhiên, một cái âm thanh sáng sủa từ phía sau vang đến, rõ ràng vô cùng.

Tâm thần Jan Vertonghen run mạnh, có người vô thanh vô tức tìm đến phía sau lưng mình?

Bản năng thiên tài Vũ Giả, khiến cho hắn cũng không chọn xoay người.

Mà giống như mũi tên rời cung, hướng phía bão tố trước mặt hắn lao ra, kéo ra khoảng cách an toàn. Sau khi làm thế, mới đề cao đấu khí tới đỉnh phong, hỏa diễm bát tinh cấp cường hãn điên cuồng vận chuyển, truyền ra từng đợt sóng như thủy triều, sau đó quay người lại.

Mà địch nhân đột nhiên xuất hiện, cũng không có đánh lén như dự định.

Jan Vertonghen đứng ở phía ngọn núi xa xa, thấy được một người.

Đợi hắn thấy rõ ràng khuôn mặt, trong lòng càng kinh ngạc cùng phẫn nộ, nguyên bản trong lòng bởi vì quân lương bị thiêu mà lửa giận ngập trời, thời khắc này, lòng đề phòng buông lỏng không ít, tựa hồ lo lắng đối với người trước mặt, ngẩn ngơ, mới thấp giọng nói:

- Hương Ba Vương Alexander? Là ngươi? Cái Ma Pháp Sư kia là ngươi phái hắn dẫn ta đến nơi này? Hắn là ai vậy?

- Ngươi có thể hiểu như vậy, hắn là bộ hạ của ta.

Chuyển đổi hình thức

Barbarian, Tôn Phi nhún vai cười cười, sau đó kỳ quái hỏi:

- Hoàng tử điện hạ, ngươi tựa hồ không lo lắng đến tình cảnh của minh? Là bởi vì ngươi cho rằng có thể chạy chốn từ trong tay của ta? Cũng là ngươi cho rằng ta sẽ không giết ngươi.

- Ngươi đương nhiên sẽ không giết ta.

Thần sắc Jan Vertonghen rất chắc chắn, hắn thậm chí thong thả dấu đi hỏa diệm, tinh thần thả lỏng:

- Bởi vì ngươi không có nắm chắc, sau khi giết ta có thể ứng phó được đế quốc Ajax trả thù.

- Lý do này.. thực sự buồn cười, hai nước đều tuyên chiến, trên chiến trường chúng ta đều là người sống ta chết, ta còn phải lo lắng đến trả thù sao?

Tôn Phi dừng chân một bước đi xuống cồn cát, không ngừng tới gần.

- Zenit không có làm tốt chuẩn bị chiến tranh.

Lúc này Jan Vertonghen đã hoàn toàn tỉnh táo.

Trên mặt hoàng tử thế mà tươi cười:

- Alexander, hay là chúng ta hảo hảo nói một chút.

Tiếp đến, thế nhưng hắn phi thường nghe lời, làm Tôn Phi cảm thấy ngoài ý muốn.

Từ trong giới chỉ lấy ra địa hổ thảm thùng thình màu đỏ tươi, trực tiếp đặt xuống ngồi tại chỗ, đấu khí hơi khuếch tán ra, đem bão cát xung quang mười thước ngăn cản, đi tới chỗ Tôn Phi Thủ thế mời/

- Thế nào? Vừa rồi không phải ngươi luôn mồm muốn giết ta sao?

Tôn Phi cười nói, hoàng tử điện hạ này, thật đúng là có chút ý tứ.

- Nếu là người khác, ta sẽ cắt đôi người hắn, bất quá nếu là ngươi, thì không cách nào, bởi vì ta không là đối thủ của ngươi.

Jan Vertonghen nhún vai:

- Ta không giết được ngươi.

- Lý do này, phi thường hoàn mỹ.

Tôn Phi cười cười nói.

Jan Vertonghen chỉ tấm thảm, tiếp tục nói:

- Đây là cơ hội tốt khó có được, hay là chúng ta hảo hảo tâm sự, nói thật, Ajax cũng không chuẩn bị chiến tranh tốt, song phương chúng ta đều cần thời gian.. Alexander bệ ha, sẽ không phải không có dũng khí ngồi xuống nói chuyện chứ?

- Được rồi, ta phải thừa nhận chiêu khích tướng của ngươi có hiệu quả.

Tôn Phi cười ha ha.

Thân hình Quốc Vương bệ hạ nhoáng lên, đứng trước hoàng tử hai thước, ngồi trên thảm, ngón tay vuốt nhẹ thảm quý giá, không biết thế nào lại suy nghĩ viễn vông, nhớ lại thần thoại kiếp trước, không khỏi thấp giọng đáp:

- Địa hổ thảm, giống như đất phì nhiêu làm ta và ngươi đều lưu luyến như nhau.. hoàng tử điện hạ, nếu cũng không chuẩn bị tốt chiến tranh, vì sao hai hoàng đế phía sau ta lại muốn khai chiến? Chẳng nhẽ họ là heo sao?

Tựa hồ thật là không ngờ người tân túy của Zenit này lại dùng từ ngữ như vậy để hình dung hoàng đế quốc gia mình, thần sắc Jan Vertonghen cứng lại, sau đó mới chậm rãi nói:

- Giết chóc ở nơi này cùng thế giới cướp đoạt, bất luận cái chiến tranh nào đều không để ngươi chuẩn bị kĩ càng, cho dù người Ajax vì trận chiến này chuẩn bị hai mươi sáu năm, về phần này đây, là bởi vì người Spartak và người Eindhoven tựa hồ đối với chúng ta càng thêm sốt ruốt, thế nơi mới cũ Saint Petersburg Vũ Thánh Sơn chi chiêchiến, ta nghe nói Zenit Vũ Thánh krasic đã chết trận, chiến tranh tất nhiên đến.

Bình Luận (0)
Comment