- Người Spartak và người Eindhoven càng sốt ruột, là bởi vì hoàng đế của họ ngu hơn hoàng đế Ajax.
Nghe được tên Krasic này nói, sát ý trong lòng Tôn Phi đột nhiên dâng lên, hắn cười lạnh nói, nhịn xuống không muốn xuất thủ với tên hoàng tử này.
Gió đêm điên cuồng gào thét, cuồn cuộn cuốn bay cát vàng.
Nghĩ tới mục đích của chuyến đi này, nếu ngồi xuống hảo hảo trò chuyện, Tôn Phi chậm rãi vứt bỏ hận ý trong lòng, ngẩng đầu nhìn trăng, đột nhiên tâm tư như lên men, suy nghĩ một chút, từ trong giới chỉ trữ vật lấy ra một cái bầu rượu, sau đó chậm rãi thưởng thức.
Hắn tự rót một chén sau đo chậc lưỡi, lúc này mới tiếp tục trọng tâm câu chuyện.
- Trong khoảng thời gian này ở đế đo Saint Petersburg và trên đường hành quân đến Song Kỳ thành, ta không chỉ một lần ngâm thơ khen ngợi Chivu đại đế cơ chí, nhân từ và hùng tâm, bởi vậy, ta vẫn luôn đang suy nghĩ, vì sao một hoàng đế ẩn nhẫn hai mươi sau năm tại sao không thể kiên trì? Điều này chỉ có một câu trả lời là minh hữu của hắn không muốn tiếp tục chờ đợi... Sự thực đúng là như vậy. Hắc hắc, không sợ đối thủ mạnh chỉ sợ đồng đội ngu.
- Những lời nói cuối cùng của ngươi có ý tứ..
Ngươi nói không sai, nguyên bản dựa theo kế hoạch của đế quốc, lần chiến tranh này, hẳn lả một năm sau mới bắt đầu.
Jan Vertonghen không có cảm thủ được cảm giác trong lòng của Tôn Phi, hắn cầm chén lên rót đầy rượu cho mình, uống một hơi cạn sạch, thở dài nói:
- hoàng thất Zenit tinh thuần? Thật sự chỉ có Zenit đất đai màu mỡ rộng lớn mới có thể làm ra rượu ngon như vậg, đế quốc Ajax sa mạc liên miên, cho tới bây giờ chỉ thấy khô cốt và tử thi, mang đến tử vong và tai nạn.
- Đối với thổ địa và nhân khẩu đáng mơ ước, đó vẫn luôn là nguyên nhân chiến tranh bộc phát, điểm này ta hoàn toàn có thể hiểu người Ajax, trên đại lục này, ai cũng muốn đất đai màu mỡ, hoàn cảnh sinh tồn tốt đẹp.
Tôn Phi nhớ lại một kẻ độc tài kiếp trước đã nói, lúc này đích thật tràn đầy lý giải, khắc sâu, thở dài một tiếng, nói tiếp:
- Bởi thế, coi như không có sỉ nhục phá thành hai mươi sáu năm trước, chiến tranh vẫn sẽ bộc phát, to nói có đúng không?
Jan Vertonghen gật đầu, biểu hiện đồng ý.
Sau đó hắn cầm một miếng bánh lên nhét vào miệng, lau bột bánh còn ở trên mệnh, nhẹ nhàng liếm môi.
Bầu không khí có chút quỷ dị.
Cử chỉ của hoàng tử càng ngày càng không giống như một vị hoàng tử đế quốc, hơn nữa còn là một vị hoàng tử đối địch với Tôn Phi, hai người giống như người bạn bình thường, nửa đêm chạy đến thao trường lưu lại tâm đắc tán gái.
Nếu như có người khác nhìn thấy, sẽ cho rằng hai người này có dã tâm gì đó, đang lén hiệp nghị.
Trên thực tế, Tôn Phi có quyết định này.
Cười cười nói:
- Ngươi xem, Chivu đại đế đã không muốn chiến như vậy, Zenit lại đang loạn, chi bằng chúng ta đình chiến, một năm sau đánh tiếp.
- Bệ hạ nói đùa.
Jan Vertonghen ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt thành khẩn không giống nói đùa của Tôn Phi nói:
- Trận chiến này làm sao mà bắt đầu, không theo ý của ngươi, càng không phải ta quyết định.
- Ngươi nói như vậy, thật làm cho người ta mất hứng.
Tôn Phi bất mãn bực môi.
Đem chén rượu trong tay Jan Vertonghen đoạt lấy, tự rót cho mình một chén, hắn nghiêm mặt, tàn bạo uy hiếp nói:
- Có tin hay không, ta đem ngươi treo lên song kỳ thành, đến lúc đó Ajax sợ ném chuột vỡ bình, nếu như bọn họ dám tấn công ta sẽ xẻo từng miếng thịt của ngươi, xem ai đau lòng.
Jan Vertonghen biết hắn không phải đối thủ tên trước mắt, nhưng vẫn không chút nào sợ hãi:
- Ngươi có thể làm vậy, nhưng như thế cũng là vô ích.
Lại uống một chén, hoàng tử điện hạ, ngẩng đầu mỉm cười nói:
- Sở dĩ ngươi nói như vậy, bởi vì ngươi đối với Chivu đại đế chỉ thông qua những cố sự ngâm thơ, chưa từng gặp qua hắn, mà thực tế một đại đế tài trí không thể vì vậg mà bỏ qua kế hoạch hai mươi sáu năm, huống chi bất cứ đế vương nào cũng lãnh huyết.
- Nghe ngươi nói vậy, giống như là nói sự thực vậy.
Tôn Phi lại rót cho mình một chén rượu, cười nói:
- Nếu không bắt giữ ngươi, vậy ta giết ngươi được không?
- Không có ngươi ta có thể dễ dàng tiêu diệt toàn bộ quân của Ajax đến đây.
- Tuy rằng ta chỉ là một trong ba mươi sau người con của phụ hoàng, thế như trong suy nghĩ của hắn ta vẫn có tầm quan trọng nhất định, huống chi sau lưng ta có một vị lão sư, ngay cả Chivu đại đế cũng không nguyện trêu chọc, nếu ngươi giết ta, thì sẽ như chọc vào tổ ong vò vẽ, đến lúc đó không chỉ Song kỳ thành mà ngay cả Hương ba thành cũng gặp nguy.
Alexander, ngươi là một gia hỏa rất giảo hoạt, hẳn là sớm điều tra thân phận địa vị của ta trong Ajax, bởi thế ngươi sẽ không giết ta.
Nhìn bầu trời mang theo một tia huyết sắc Ma Nguyệt một chút, Tôn Phi liền trừng mắt đắc ý mỉm cười:
- Không sai, trước khi đến Song kỳ thành, ta đã điều tra hết lai lịch của hoàng tử thống lĩnh đại quân, bao quát cả lão sư dũng mãnh kia. Chọc giận Chivu đại đế và sư môn ngươi. Hương Ba thành ta gánh không được.
- Ha ha, xem ra ngươi cũng không giống những tên trung thành với Zenit khác, hy sinh Hương Ba thành để tiêu diệt bảy vạn quân Ajax.ha ha, ngươi nói gặp gỡ ngươi coi như không, nhưng ta thấy gặp gỡ ngươi là may mắn nhất, nếu gặp phải những người điên khác, ta đã sớm chết!
Thực lực hắn không bằng Tôn Phi, hôm nay trước mặt của mọi người, hắn bị rơi xuống hạ phong, lòng kêu ngạo của Jan Vertonghen bị đả kích, tựa hồ lúc này toàn bộ nghẹn khuất được chả, nên hắn cười rất đắc ý.
- Uy, ta nói này hoàng tử điện hạ, ngươi nghìn vạn lần đừng nói kích ta, nếu không ta tâm lý yếu lại thẹn quá thành giận liền giết ngươi.
Tôn Phi thể hiện lên tức giận, nhưng sau đó hắn lại nghĩ đến một việc cười đắc ý:
- Ha ha, lương thảo bảy vạn quân của ngươi bị ta thiêu dịu rồi, các chiến sĩ của ngươi không muốn toàn bộ chết đói.
Jan Vertonghen nghe thấy vậy sắc mặt liền cứng lại, một lần nữa khôi phục thần sắc nghiến răng nghiến lợi.
- A ôi, thời gian cũng không sai biệt lắm, quân doanh cũng loạn thành một đống, mà chúng ta cũng không còn gì để nói.
Tôn Phi duỗi thắt lưng đứng lên, đem bầu rượu thu vào nhẫn chữ vật, chắm chú kiếm nghị nói:
- Mấy ngày nay ngừng công thành rồi hả, bằng không ta lại phái người đến doanh trại của ngươi làm ít việc, như vào chỗ giếng sâu thả ít độc..
Jan Vertonghen hết hồn.
Nói truyện với người không có quy củ trước mặt, truyện gì cũng có thể nói được. Thật là đối thủ khó nắm bắt.
Bất quá hắn lại nghĩ ra điều gì cười đáp:
- Ha ha, giếng sâu của chúng ta thông với sông ngầm của Song Kỳ thành, nếu muốn cả người mình đều chết thì ngươi cứ làm.
- WTF
Tôn Phi nhịn không được hống lên một câu.