Đương nhiên, nói là như vậy, thế nhưng loại chuyện hạ đọc trong nước này, xem ra thật đúng là không thể làm, đa số sông ngầm trong đại mạc đều thông với nhau, nói không chừng phát sinh cả chuyện độc chết người mình.
Bất quá bất cứ chuyện gì đều có lợi và hại.
May mà người Ajax không có chuẩn bị độc kỹ lưỡng để đối phó với thành Song Kỳ, bằng không, dưới tình huống bọn chúng có nội ứng từ bên trong thành, đầu độc hơn một trăm cái giếng trong thành, không phải là việc gì khó.
- Alexander, nếu như không có trận chiến này, nói không chừng, chúng ta hoàn toàn có thể trở thành bằng hữu.
Jan Vertonghen thu hồi tấm thảm, cảm khái nói.
- Nói như vậy thật không có giá trị, bởi vì chiến tranh đã nổ ra, ta chưa bao giờ đặt ra giả thiết.
Tôn Phi từ chối cho ý kiến, suy nghĩ một chút, lại nói thêm:
- Bất quá ngươi cũng có chút ý tứ, nếu muốn làm bằng hữu cùng ta, vậy thì trở lại khuyên Chivu đại đế ngưng chiến, lúc đó mọi chuyện đều dễ nói.
- Điều đó là không có khả năng.
Jan Vertonghen lắc đầu, trên mặt hiện ra một tia thần sắc bất đắc dĩ, tiện đà thử nói:
- Bất quá, ta thế nhưng muốn khuyên ngươi một câu, không bằng ngươi quy thuận Ajax đi, chỉ cần ngươi gật đầu, coi như là chức vụ Thân Vương đế quốc hay vinh quang quân hàm, ta nghĩ đại đế Chivu cũng đều nguyện ý ban cho ngươi, đến lúc đó ngươi chính là dưới một người trên vạn người, ngươi có thể miễn gặp chiến tranh, mà chúng ta cũng đồng dạng trở thành bằng hữu.
Tôn Phi lắc đầu.
Giờ khắc này, hắn nghĩ đến hình ảnh thân ảnh gầy gò đạm nhiên trên núi Vũ Thánh lúc rạng sáng, hoa bay lả tả đầy trời, hình ảnh đó đã xuất hiện vô số lần trong mộng của Tôn Phi, đã khắc thật sâu trong linh hồn hắn.
- Ta cả đời này, dù là đối mặt với nguy hiểm tuyệt cảnh, cũng tuyệt đối không sẵn sàng góp sức cho người Ajax, chúng ta vốn dĩ là địch nhân, ngươi vẫn là nên ít nói đi, bằng không, ta sự nhịn không được sẽ thật sự giết ngươi.
Tôn Phi nói xong, lạnh lùng thờ ơ nhìn Jan Vertonghen.
Jan Vertonghen trong lòng chấn động.
Hắn có thể cảm nhận được, thời điểm Hương Ba Vương nói những lời này là cực kỳ nghiêm túc, so với bất luận trước kia hắn đã nói gì thì đều chăm chú hơn, tựa hồ chạm tới vảy ngược của hắn, nếu như còn khuyên nữa, hắn thật sự sẽ ra tay giết người.
- Ta đã từng nhận lời một vị bằng hữu, cả đời này sẽ thủ hộ nơi chôn tro cốt của hắn, nếu có kẻ muốn phiến đất đó ngập trong máu, vậy hắn sẽ phải chuẩn bị trước nơi chôn xác của mình.
Thời điểm Tôn Phi nói những lời này, đột nhiên cảm giác được hào hùng vạn trượng.
Phảng phất trong nháy mắt tất cả sầu lo và trắc trở biến mất, chỉ cần vươn hai tay ra như có thể nắm bắt được tất cả, không có gì có thể làm khó hắn.
- Ta nghĩ cả hai chúng ta đều là kẻ tâm thần, ngồi một chỗ nói nhiều lời vô nghĩa như vậy. Như vậy đi, cuối cùng ta nói hai câu, câu thứ nhất, chúng ta tại đây đạt thành một cái hiệp nghị, trong vòng ba ngày tiếp theo sẽ không công phạt, ngươi đi chuẩn bị lương thảo của ngươi, ta đi huấn luyện binh lính của ta, thấy thế nào?
Jan Vertonghen suy nghĩ một chút, gật đầu:
- Được, còn câu thứ hai?
Tôn Phi ha ha cười, nói:
- Ngươi đã đáp ứng câu đầu tiên, vậy câu thứ hai cũng dễ nói, nếu như ngươi không làm ra sự tình gì khiến ta quá mức phẫn nộ, như vậy, lần gặp mặt tiếp theo, ta có thể tha chết cho ngươi!
Nói xong, Tôn Phi chuyển đổi đến ‘hình thức Thích Khách’.
Thân hình chợt lóe, Tôn Phi hóa thành một luồng khói xanh như có như không, tiêu thất giữa đại mạc mênh mang.
Jan Vertonghen nhìn phương hướng Tôn Phi biến mất, môi giật giật, cuối cùng cũng không nói gì thêm mà lắc đầu, khẽ thở dài một hơi, sau đó nhìn phương hướng quân doanh Ajax mà bay vọt đi.
…
Thời điểm Tôn Phi trở lại thành Song Kỳ, xa xa đại quân Ajax lại một lần nữa yên tĩnh lại.
- Không cần để ý tới bọn họ, truyền lệnh, để cho quân lính tận lực nghỉ ngơi, ngày mai lại phân công thủ thành là được rồi.
Nói rồi Tôn Phi đuổi vội mấy người Shevchenko và Ribery đến xin chỉ thị, sau đó phân phó tứ đại kim cương:
- Ta cần an tĩnh nghỉ ngơi mấy giờ, các ngươi bảo vệ đại điện địch lâu cho ta, bất luận kẻ nào cũng không được phép tiến vào.
- Dạ!
Tứ đại kim cương thối lui ra khỏi đại điện, canh gác ở cửa.
Tôn Phi lợi dụng ‘hình thức Thích Khách’ bố trí một ít bẫy rập trong đại điện, phòng ngừa có người tùy tiện xông vào, sau đó chuyển đổi đến hình thức Barbarian (Dã nhân), tâm vừa động, triệu hồi ra cửa truyền tống, tiến nhập thế giới Diablo.
Tôn Phi cần nhanh chóng đề thăng thực lực của chính mình.
…
Thế giới hắc ám hiện giờ thời gian đang là buổi trưa, bầu trời vẫn mây đen bao phủ như cũ, mưa rơi từng hạt tí tách.
Tôn Phi không có tiến vào “Rogue Encampment” mà là trực tiếp trở lại thế giới hắc ám thông qua mỹ nữ dong binh Elena, hai người cùng nhau thông qua truyền tống trận đi tới đệ ngũ mạc đại địa đồ “thành Harrogath”, nhận nhiệm vụ thứ ba “Prison of Ice”, sau đó lại đi qua truyền tống trận ở thành Harrogath tiến về địa điểm nhiệm vụ “Crystalline Passage”.
Nhiệm vụ này là đi cứu một người thuật sư luyện kim trẻ tuổi có tên là Anya, nàng bị mất tích và thông tin cuối cùng của nàng có liên quan đến một gã trưởng lão tên Nihlathak của thành Harrogath.
- Ở đây có mười thông đạo chật hẹp, nhất định phải cẩn thận, bằng không rất dễ bị Ác Ma giết chết.
Sau khi tiến nhập “Crystalline Passage”, Tôn Phi triệu hoán ra ‘bộ tộc thủ hộ’ và ‘Mythical Sword’ đi phía trước, Elena theo sát phía sau ôn nhu dặn dò.
“Crystalline Passage” là một chỗ mạch nước ngầm khô cạn, rất lạnh, trên vách đá khắp nơi đều là sương trắng và tuyết, như là thủy tinh vô tận dính trên vách tường, bởi vậy được gọi là “Crystalline Passage”.
Ở đây tia sáng u ám, hàn khí thấu xương, thông đạo quanh co khúc khuỷu, như là mê cung vô tận, khắp nơi đều ẩn nấp quái vật đáng sợ, những quái vật này đều là Ác Ma cao cấp, có lực công kích và phòng ngự cường hãn, đối với Tôn Phi và Elena mà nói, mang đến uy hiếp không nhỏ.
Đương nhiên, những quái vật này đối với Tôn Phi mà nói, càng giúp nâng cao kinh nghiệm.
Trong thế giới hiện thực, Tôn Phi đang phải đối mặt với khiêu chiến không nhỏ, chỉ có không ngừng đề thăng thực lực của chính mình, mới có thể bảo vệ chính mình và những người thân yêu, đây cũng là lí do Tôn Phi bỏ nhiều thời gian hơn để nâng cấp chức nghiệp Barbarian (Dã nhân), chỉ còn kém mười một cấp là Tôn Phi có thể đạt đến ‘độ khó phổ thông’ mãn cấp 99, nếu như hắn đoán không sai, sau khi vượt qua ‘độ khó phổ thông’, thực lực của nhân vật Dã nhân hẳn có thể tấn chức lên hàng ngũ cường giả Nguyệt cấp.
“Crystalline Passage” u ám hết sức, không nhìn thấy đầu cùng.
Tôn Phi và Elena hai người một bên thì giết chóc Ác Ma dọc đường, một bên thì tìm kiếm dấu vết thuật sư luyện kim Anya lưu lại.
Dọc theo đường đi khắp nơi đều là vết máu loang lổ và các loại hài cốt, thậm chí còn có một ít Dã nhân bị trói ở cọc gỗ bị hành hạ đến chết, vô cùng thê thảm, mùi vị tử vong tràn ngập toàn bộ không gian.
Rốt cục, hai người đến một chỗ có vẻ trống trải dị thường trong động, tìm được lồng nhốt vị nữ thuật sư luyện kim trẻ tuổi Anya kia.
Số lượng quái vật thủ hộ quanh lồng nhiều kinh khủng, đông nghịt một mảnh, như là thủy triều hướng về phía hai người Tôn Phi và Elena xông tới, các loại rít gào, rống giận, tê minh vang lên bên tai, vì lực phòng hộ của Elena tương đối kém, vì vậy Tôn Phi lựa chọn vừa đánh vừa lui, đem lũ quái thú từng chút từng chút tiêu diệt.
- Ta bị Nihlathak tà ác dùng ma pháp đóng băng, các ngươi cần trở lại Harrogath, từ Malah tìm dược tề tuyết tan mới có thể cứu ta ra ngoài.
Thấy hai người Tôn Phi sau khi tiêu diệt Ác Ma xong tiến đến, NPC Anya nói.
Những thứ này đều xuất hiện trong ký ức của Tôn Phi ở trò chơi trong kiếp trước.
Anya và những NPC khác trong thành Harrogath không có thay đổi gì cả, vẫn khô khan và thiếu linh hoạt như trước.
Tôn Phi cuối cùng phải đi qua quyển trục truyền tống, tìm dược tề tuyết tan đến cho nàng, sau đó mang nàng trở về thành.
Nhiệm vụ này tiêu hao khoảng chừng hơn hai giờ đồng hồ của Tôn Phi, mà sau khi thử một trận, nhân vật Dã nhân của Tôn Phi đã lên tới cấp 90, Elena lên tới cấp 79, huyết thống Paladin lên cấp 30, coi như là cũng tốt.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ “Prison of Ice”, Tôn Phi được hai phần thưởng lớn.
Phần thưởng thứ nhất, đến từ chính NPC Malah trong thành Harrogath, đó là một tấm hồi trân quý cổ xưa bằng da, sau khi sử dụng sẽ khiến cho nhân vật sở hữu sức chống cự vĩnh cửu tăng thêm 10%, hiển nhiên là nếu so với thăng cấp hay trang bị thì nhanh và tiện lợi hơn nhiều.
Phần thưởng thứ hai là một cái đầu khôi, đến từ chính vị thuật sư Anya được hắn cứu, là một vật phẩm luyện kim thuật rất tốt, lấy từ tên của Tôn Phi mà đặt tên – ‘Tôn Phi chi giết chóc chi khôi’.
Tôn Phi hấp tấp quan sát một phen, phát hiện thuộc tính của mũ giáp này rất tốt.
Phòng ngự 100, kháng tính cộng 2, lại được thêm vào kích phát ma pháp ‘sương chi tân tinh’, xác suất kích phát thành công là 50%, độ bền 66, nhu cầu đẳng cấp 88, là kiện trang bị cấp 8, bất luận là chất lượng lẫn thuộc tính đều vượt xa mũ giáp hiện nay Tôn Phi đang dùng.
Đây chính là kiện trang bị mà Tôn Phi đang cần.
‘Tôn Phi chi giết chóc chi khôi’ vẻ ngoài thì xa hoa, giống như một cái đầu lâu có thần trí, tản ra kim sắc nhàn nhạt, hơn nữa khi mang lên lại cực kỳ thoải mái, hầu như không cảm thấy nặng, còn có thêm vào một cái tài liệu gì đó mà tạo thành mặt nạ, chỉ cần ấn vào một cái nút nhỏ, ‘tư tư’ một tiếng nhỏ vang lên, lưu quang trong mặt nạ nháy mắt bao trùm toàn bộ mặt, tính thông khí rất tốt, sẽ không cảm thấy khó thở hay ngột ngạt.
Thêm với ám sắc, hai loại ánh sáng ám sắc và kim sắc tương phản với nhau, làm cho mũ giáp càng thêm phần uy hiếp phát ra mạnh hơn.