- Ha ha, hắc hắc, không sai, đây thật là ngoài ý muốn mà có được niềm vui, thưởng của nhiệm vụ lần này coi như làm ta vừa lòng.
Tôn Phi thay mũ giáp mới vào, cảm giác nhẹ nhàng thư thích đến cực điểm.
- Alexander, ta cũng muốn một tấm mặt nạ.
Elena vẫn như thói quen đi bên cạnh không lên tiếng, đột nhiên môi mọng hé mở, nói với Tôn Phi.
- A? Cần một cái mặt nạ? Vì sao?
Đây là lần đầu tiên Elena hướng Tôn Phi đưa ra yêu cầu, nhưng yêu cầu này lại để cho Tôn Phi cảm giác vô cùng kinh ngạc:
- Tại sao tự nhiên lại muốn một cái mặt nạ?
- Ta chỉ muốn một mình ngươi nhìn thấy dung nhan của ta.
Elena nhẹ nhàng nói, trả lời cực kỳ đơn giản, giống như con người của chính nàng, đơn giản lưu loát, không cần phải màu mè, anh khí bừng bừng.
Tôn Phi ngẩn ngơ.
Thật đúng là không ngờ rằng sẽ là nguyên nhân này.
Bất quá chăm chú suy nghĩ một chút, Tôn Phi phát hiện, thật sự là mình đã bỏ quên điều này.
Elena nếu có thể được xưng là “Rogue chi hoa”, tự nhiên là dung mạo tuyệt thế, hơn nữa lại lớn lên trong thế giới Diablo, quanh năm tác chiến cùng Địa Ngục Ác Ma, sở hữu khí chất oai hùng không giống như nữ tử bình thường, dường như Nữ Vũ Thần tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Nữ tử như vậy, ở đại lục Azeroth coi như là cấp bậc nữ thần rồi, bị người ta chú ý là chuyện đương nhiên.
Ban đầu ở đế quốc luyện tập võ nghệ trong tác chiến, Elena cũng bởi vì có khí chất đặc biệt tựa như Nữ Vũ Thần, dẫn tới vô số ánh nhìn si mê.
Thế nhưng Elena lớn lên ở thế giới hắc ám trong cô tịch, chỉ tiếp xúc hữu hạn với mấy người “Rouge Encampment”, không thích giao du với nhiều người, càng không thích bị người khác quan tâm, nàng thanh lãnh cao cao tại thượng dường như băng sơn tuyết liên, khí chất vô song, bạch ngọc không tỳ vết, giống như nữ thần băng sơn, lãnh đạm quen rồi, tự nhiên là không muốn bị nhiều người như vậy quan tâm chú ý.
Chuyện này, vẫn khiến Nữ Vũ Thần có chút phiền não.
Vừa lúc Tôn Phi lấy ra cái khôi thượng mặt nạ, linh cơ Elena khẽ động, liền nghĩ đến biện pháp này.
Mà đối với Tôn Phi mà nói, thời điểm chính miệng Elena nói ra câu “Chỉ muốn một mình ngươi nhìn thấy dung nhan của ta” thật khiến cho trong lòng hắn có cảm giác thành tựu, khó mà dùng lời diễn tả được, cảm giác kiêu ngạo, rung động, nhu tình và yêu thương, vô số tâm tình hỗn loạn trong lòng Tôn Phi lúc này, hắn nhẹ nhàng cầm bàn tay nhỏ bé của Elena mỉm cười, nói:
- Tốt, nếu như ngươi thích, bất luận là yêu cầu gì của ngươi ta cũng đáp ứng!
Trong thế giới Diablo, loại trang bị mặt nạ rất ít, hơn nữa phần lớn lại dữ tợn, không thích hợp cho nữ tử như Elena đeo.
Trong tay Tôn Phi thật ra cũng có mấy cái mặt nạ được rèn từ “Ác Ma di cốt” và “Hắc Thiết chi tinh”, hình thức cũng không sai biệt lắm, bất quá mấy cái mặt nạ này là do Tôn Phi vì muốn che giấu chức nghiệp khác của mình mà thiết kế ra, bất luận là kích thước lớn nhỏ hay chức năng đều có bất đồng, không thích hợp cho nữ hài đeo…
- Ân? Cái này là…
Ở trong giới chỉ trữ vật, đột nhiên Tôn Phi tìm được một cái hắc sắc mặt nạ dị thường đơn giản.
Cái mặt nạ này thật sự là quá mức đơn giản, cả cái mặt nạ chỉ do tài liệu hắc sắc không biết tên tạo thành, mặt trên chỉ có ba cái lỗ thủng thông khí… Tôn Phi rốt cục cũng nhớ ra, đây là sau khi thông quan hoàn thành đệ nhất mạc đại địa đồ “Rouge Encampment”, ở đó chém giết BOSS nữ tu sĩ máu tanh Andariel mà lấy được mặt nạ thần bí này.
Mặt nạ này không có bất kỳ thuộc tính nào, cũng không thấy tên gọi.
Quái vật trong thế giới hắc ám sau khi môn bạo xong thì trang bị rơi ra tựa hồ bất đồng, cho tới nay Tôn Phi cũng không biết tác dụng của chiếc mặt nạ thần bí này, hắn từng suy đoán đây là Andariel “Rouge chi hoa” ở thời điểm chưa trở thành ma đầu địa ngục mà bị hủy dung nên đeo chiếc mặt nạ này để che đi khuôn mặt xấu xí của chính mình dưới lớp mặt nạ này, không cũng không có cách nào chứng thực.
“Rouge chi hoa” đời trước lưu lại di vật, giờ giao lại cho “Rouge chi hoa” đời này, vậy cũng coi như một loại truyền thừa đi?
- Elena, ngươi tới xem cái mặt nạ này….
Tôn Phi ma xui quỷ khiến lại đem cái mặt nạ dị thường này lấy ra đưa cho Elena.
Trên mặt Elena lộ ra thần sắc tò mò, đối với vẻ ngoài đơn giản của chiếc mặt nạ này cũng không ngại, chỉ cần là đồ Tôn Phi đưa cho nàng, thì sẽ đều là vật trân quý nhất thế gian này, nàng cầm trong tay một chút, sau đó không do dự chút nào, vui vẻ mang lên mặt.
- A? Cái mặt nạ này, rất kỳ lạ, mang đến cho ta cảm giác ấm áp…
Elena đang muốn nói tiếp, đúng lúc này, đột nhiên có dị tượng xảy ra.
Tôn Phi nghẹn họng nhìn trân trân, hắc sắc mặt nạ sau khi tiếp xúc với dung nhan tuyệt thế, thế nhưng tựa như có sinh mạng, bắt đầu thong thả nhúc nhích, cái loại chất liệu đặc biệt này không ngừng mềm hóa, từ hắc sắc như vỏ cây khô héo biến thành một đoàn dịch thể như màu mực, lưu động giống như thủy ngân, chăm chú áp sát vào khuôn mặt trắng nõn của Elena, không lộ ra một khe hở.
Mà quá trình biến hóa này, chính Elena lại không biết chút nào.
Mãi cho đến cuối cùng, dịch thể màu mực bắt đầu dần đọng lại, một tấm mặt nạ mới mà Tôn Phi chưa từng nhìn thấy qua hiện ra trong tầm mắt, mặt nạ vẫn không có hoa văn hay trang sức gì như cũ, nhưng lại hoàn mỹ trên mặt của Elena, phảng phất như chính là một tầng da khác, Tôn Phi thậm chí có một loại ảo giác, mặt nạ này chính là vì Elena mà chế tạo ra.
- Mặt nạ này mang đến cho ta cảm giác giống như là đã từng thất lạc, hiện tại một lần nữa lại về trong tay ta.
Elena dùng ngón tay trắng như tuyết sờ sờ gương mặt, thần sắc có chút ngập ngừng, nhưng lại có kinh hỷ nhè nhẹ, xem ra nàng đối với cái mặt nạ này là phi thường hài lòng.
Mà lúc này đây, Tôn Phi rốt cục cũng nhìn được chữ nhỏ nhỏ trên mặt nạ mà Elena không thấy được.
Đó là tên của chiếc mặt nạ - “Rouge chi hoa chúc phúc”.
Thế nhưng cũng chỉ thấy tên, còn về mặt thuộc tính hay các số liệu khác thì lại không có cách nào thấy được.
Tôn Phi sợ đến ngây người, không nói được câu nào.
- Cảm tạ ngươi, Alexander, ta phi thường thích cái mặt nạ này.
Elena nói, chủ động ôm cổ Tôn Phi, đôi môi ướt át đỏ mọng ở trên gương mặt Tôn Phi nhẹ nhàng ấn một chút, sau đó đôi mắt to đẹp nhấp nháy nhìn Tôn Phi, thần tình tràn đầy cảm kích xen lẫn yêu thương.
…
Nhiệm vụ kế tiếp là ‘Hành động phản loạn Harrogath’.
Trưởng lão Nihlathak của Harrogath đích thực đã phản bội, hắn trộm đi di tích viễn cổ của bộ tộc Barbarian, đối với cả thế giới hắc ám thì đó là một tin xấu, bởi vì nếu như Nihlathak đầu hàng Ác Ma Baal, như vậy Baal có thể không cần khiêu chiến với ba vị thủ hộ thần cường hãn của tộc Barbarian mà đi qua Mount Arreat luôn.
Nhiệm vụ của Tôn Phi và Elena là ngăn cản Nihlathak.
Nhiệm vụ này đại khái hao tổn của hai người hơn hai tiếng đồng hồ, dọc đường đi Tôn Phi và Elena đều có hứng thú về cái mặt nạ mới này, khiến Tôn Phi hơi cảm thấy hâm mộ và đố kỵ chính là, Elena lấy được “Rouge chi hoa chúc phúc” có thể tùy ý biến hóa trạng thái theo ý nguyện của nàng, hiển nhiên nếu so với “Tôn Phi chi giết chóc chi khôi” thì đa dạng hơn nhiều.
Hai người một đường đi qua “Halls of Pain”, “Halls of Anguish” và “Halls of Vaught”, cuối cùng ở Nihlathak's Temple tìm được vị trưởng lão phản bội tộc nhân này.
Trưởng lão Nihlathak am hiểu thi bạo thuật, thế nhưng lấy thực lực của Tôn Phi hiện giờ, ngay cả BOSS quái cũng khó tạo thành uy hiếp với hắn, hai người chiến đấu hăng hái một phen, rất nhanh đã chém được tên phản đồ này.
Thế nhưng hai người lại không có tìm được thánh vật viễn cổ.
Kết quả như vậy Tôn Phi lúc trước đã biết, thánh vật sớm đã bị Nihlathak giao cho Baal.
Bất quá cái này cũng không gây cản trở hoàn thành nhiệm vụ.
Đi qua truyền tống môn trở lại thành Harrogath, Tôn Phi tìm được nữ Thuật sư luyện kim Anya nộp nhiệm vụ, đáng tiếc cửa ải này thưởng có chút yếu, có thể chọn một kiện vật phẩm từ Anya để nàng đánh tên của ngươi lên đó.
Tôn Phi đem thưởng lần này tạm thời gác lại, hắn muốn đợi một kiện vật phẩm tốt sau đó mới trở lại lĩnh sau.
Lúc này, nhân vật Barbarian của Tôn Phi đã tấn cấp 90.
Cấp 90, Tôn Phi có thể trở thành cường giả Nguyệt cấp. Thậm chí nếu Tôn Phi đoán không sai, lúc này ở thế giới thực thì thực lực của hắn hẳn có thể khiêu chiến vượt cấp với một ít cường giả Nguyệt cấp rồi.
Đây mới là thu hoạch lớn nhất của Tôn Phi trong bốn giờ ở đây.
Sau khi hoàn thành hết thảy, Tôn Phi không có tiếp tục giết quái nữa mà là cùng với Elena về “Rouge Encampment”, đại khái thăm dò tình trạng của bốn ngàn đại quân “Quân Đoàn Nanh Sói”, sau đó mới đi qua truyền tống môn đến thế giới hiện thực.
…
Thời điểm Tôn Phi trở lại thế giới hiện thực đã là tảng sáng.
Đây là thời điểm dễ ngủ nhất. Thói quen mỗi ngày của Tôn Phi chính là trong khoảng thời gian này, ôm người vợ chưa cưới Angela đi vào giấc ngủ. Tôn Phi ngồi trong đại điện địch lâu, thế nhưng lần đầu tiên phát hiện mình có dấu hiệu mất ngủ.
Trên thực tế, từ khi bị xuyên qua đại lục này đến nay, thời gian mỗi ngày nghỉ ngơi của Tôn Phi ít đến thương cảm, ngủ không đủ bốn canh giờ, thời gian ban ngày, hắn là Hương Ba Vương, vì cái quốc gia nho nhỏ này mà vắt óc suy nghĩ sinh tồn trên đại lục này, buổi tối, thời điểm mọi người đều ngủ say, Tôn Phi lại tiến nhập thế giới Diablo đánh quái thăng cấp, đề thăng thực lực của chính mình.
May là sau khi thực lực tăng nhiều, hắn mới có tinh lực chống đỡ trạng thái như vậy.
Nếu như là kiếp trước, Tôn Phi hoàn toàn có thể so với dân chạy nạn Ethiopia.
Bất quá trước đó, tuy rằng mỗi ngày có thiếu thời gian ngủ, thế nhưng Tôn Phi vẫn luôn ngủ rất tốt, không như ngày hôm nay, nhắm mắt lại mà não lại càng thêm sáng suốt, rõ ràng mệt mỏi, thế nhưng hết lần này tới lần khác không thể ngủ được.