- Không có, bọn họ hưởng ứng lời chiêu mộ của Ribery đại nhân, đều tham gia quân dự bị…
Jessica một bên vui sướng cười, một bên đỡ túi bột mì trên vai ca ca xuống, lại nói:
- Nghe nói Alexander đại nhân yêu cầu nam nhân toàn thành trên mười sáu dưới năm mươi tuổi đều phải đi tiếp thu huấn luyện, vì vậy mấy tên bại hoại đó tạm thời đều không về được.
- Vậy là tốt rồi!
Heskey cưng chiều nhìn muội muội của mình, gãi gãi ót, mang biểu tình kiêu ngạo trên mặt, chăm chú dặn dò:
- Mấy tên kia thật không có mắt gì cả, đặc biệt là cái tên nhìn như khỉ Netter kia, lại dám đánh chủ ý lên muội muội của ta, thật sự là nằm mơ đi!
Hai huynh muội đã hơn một tháng không gặp, liền trò chuyện liên tục không thôi.
Mặc dù Jessica về phương diện khí chất rất giống Angela, nhưng so với Angela tuyệt đối là hoạt bát hơn nhiều, lúc nói chuyện thì cười to khanh khách, như là con chim sơn ca, âm thanh rất thanh thúy dễ nghe.
Chỉ là cái tên khờ Heskey này quên mất là có khách nhân tới, hoàn toàn đem Tôn Phi gạt qua một bên.
- Di? Ngươi là ai? Emile, vị tiên sinh anh tuấn này là bằng hữu của ngươi sao?
Jessica líu ríu với ca ca một hồi mới phát hiện trong căn nhà nhỏ đơn sơ của mình còn có một thanh niên anh tuấn xán lạn đang đứng mỉm cười như ánh nắng mặt trời.
- A, đáng chết, ta quên giới thiệu với ngươi, đây là bằng hữu ta mời đến, tên hắn là… là…
Nói đến đây, Heskey lúc này mới nhớ ra tựa hồ chính mình còn không biết danh tính đối phương, hắc hắc cười ngây ngô vài tiếng, đi tới vỗ vỗ vai Tôn Phi, lớn tiếng hỏi:
- Được rồi huynh đệ, ngươi tên là gì?
Tôn Phi mỉm cười, cái tên Heskey này thật đúng là kẻ dở hơi, không biết tên người khác mà cũng dẫn về nhà, Tôn Phi do dự một chút, cười cười nói:
- Gọi ta là Tôn Phi là được rồi!
- Tôn Phi? Thật là cái tên kỳ cục a…
Heskey lôi kéo muội muội giới thiệu:
- Jessica, đây là ca ca hôm qua ta mới nhận thức làm hảo bằng hữu, tên là Tôn Phi, hắn là một tiểu quan quân trong ‘Quân Đoàn Nanh Sói’ dưới trướng của Alexander đại nhân, hắn đối với ca ca rất tốt, lúc nãy trên đường về thì gặp hắn, ta liền dẫn về nhà mời hắn thưởng thức bánh do ngươi làm.
- Tôn Phi? Có thể nhận thức làm bạn bè với ca ca ngốc của ta, ngươi hẳn là người tốt a. Xin chào, ta tên là Jessica, muội muội của Emile, ca ca ta là một kẻ hồ đồ, xin đừng trách móc, mời ngồi….
Nữ hài biểu hiện rất là sang sảng nhiệt tình, không có một chút cảm giác gượng ép, như vậy lại khiến cho Tôn Phi sinh ra hảo cảm, ngẫm lại, gia cảnh hai huynh muội Heskey coi như lớn lên bần hàn, đứa trẻ nghèo phải sớm lo việc nhà, tự nhiên không yếu ớt giống như những đứa trẻ giàu có khác.
Jessica hiển nhiên là một cô gái rất chịu khó, tay chân lanh lẹ rót nước mời Tôn Phi uống, bưng táo xanh trên bàn đã có điểm khô héo đi rửa sạch mời Tôn Phi ăn, sau đó dưới sự thúc giục của Heskey mới mang bột mì tiến vào phòng bếp làm món bánh sở trường.
- Emile, thoạt nhìn thì ngươi có một muội muội thật tốt!
Tôn Phi thật có điểm hâm mộ cái tên ngốc này có một gia đình vui vẻ.
Nhìn táo và bia bày trên bàn gỗ, Tôn Phi biết, những thứ này ở trong mắt rất nhiều người chỉ là thứ đồ bình thường, hai huynh muội Jessica chiêu đãi khách những thứ này coi như là thứ tốt nhất trong nhà, ngày thường chắc Jessica cũng luyến tiếc không ăn, giữ lại trong thời gian dài để mời khách, mùa đông ở sa mạc, hoa quả tuyệt đối được tính là mỹ thực đối với bần dân.
- Hắc hắc, đó là đương nhiên, muội muội ta được xưng là viên ngọc ở giữa bần dân phía bắc Man-ta này, hắc hắc!
Nói về muội muội của mình, đại ca ngốc luôn luôn là vẻ mặt hết sức kiêu ngạo.
- Emile, ngươi đừng có thổi phồng lên như vậy, dọa khách nhân của chúng ta chạy mất thì sao.
Trong phòng truyền đến âm thanh của nữ hài tử, nàng tựa hồ thích trực tiếp kêu tên của Heskey hơn chứ không kêu là ca ca.
- Ha ha, xung quanh đây người nào không biết muội muội Jessica của ta làm bánh mì thì ngay cả quý tộc cũng phải xem như là mỹ thực.
Ngốc đại ca đối với món bánh của muội muội mình làm chấp nhất không thôi, khiến cho Tôn Phi có chút không biết nói gì, ở trong lòng đại ca ngốc này thì muội muội hắn mãi mãi là nhất.
Hai người ở trong sân hàn huyên rất nhiều thứ.
Heskey là người không giấu được gì, trong lòng nghĩ gì liền bô bô nói lớn, đại đa số thời gian đều là Tôn Phi ngồi một góc chơi đùa với con mèo nhỏ, mỉm cười nghe Heskey ở một bên nói đủ thứ chuyện, tuy rằng cằn nhằn hắn nói nhiều, nhưng trong lòng Tôn Phi lại hết sức yên tĩnh.
Kiếp trước phụ mẫu của Tôn Phi đều đã mất, trước khi cha mẹ mất hắn ở một làng quê nông thôn lúc nhỏ rất vui vẻ, vì vậy đối với hoàn cảnh điền viên như vậy, có một loại tâm tình mê luyến phát ra từ sâu trong tâm hồn hắn.
Thời gian loáng cái trôi qua rất nhanh.
Mặt trời đã chạm vào tường thành phía tây, sắc trời vẫn còn sớm, trong sân khói bếp lượn lờ, bên tai truyền đến tiếng vui đùa ầm ĩ của gà chó, còn có âm thanh phụ nữ mắng to hài tử, một loại cảm giác thế ngoại đào nguyên khiến cho tâm tình Tôn Phi rất yên tĩnh.
- Oa, thơm quá a, ta ngửi được vị đạo mỹ thực!
Heskey uống hết một chút bia cuối cùng, hếch mũi ngửi ngửi.
Trong không khí tràn ngập một cỗ hương thơm mềm mại, từ trong phòng bếp truyền ra, Tôn Phi nhất thời cũng đại động, hiển nhiên là y như mỹ thực của quý tộc trong truyền thuyết. Bánh mà Jessica làm sắp được ăn rồi.
Quả nhiên, rất nhanh Jessica liền bưng một khay bánh đi ra.
Hương vị bánh mì phiêu tán ra, dẫn tới không ít ánh nhìn từ hàng xóm xung quanh nhìn qua đây.
- A ha, ta lại nghe thấy mùi vị bánh mì mà Jessica làm!
- Nhìn a, thì ra là Emile trở về, thảo nào Jessica lại làm bánh mì, đây quả thật là hương vị cả đời ta cũng không thể quên!
- Hì hì, Jessica tỷ tỷ, lần tới ngươi nhất định phải dạy ta cách làm bánh a!
Quan hệ của hàng xóm xung quanh với anh em nhà Heskey hiển nhiên là rất tốt, Heskey mời mọi người sang ăn bánh, có thể thấy tên khờ này không có chút tâm cơ gì, là một người rất tốt, bằng không cũng đã không đem một người xa lạ như Tôn Phi mời về nhà nhanh như vậy, rất nhanh trong sân nhà Heskey ngồi đầy người, già trẻ lớn bé hơn mười người, được Jessica nhiệt tình chiêu đãi.
- Jessica tỷ tỷ, vị khách nhân này là ai? Chẳng lẽ là hôn phu của ngươi?
Một tiểu cô nương tầm tuổi Jessica mở miệng trêu đùa Jessica và Tôn Phi.
- Còn nói linh tinh nữa ta xé rách miệng nhỏ của ngươi bây giờ!
Jessica nhéo nhéo cái má của tiểu cô nương nọ, nói:
- Đây là bằng hữu của Emile.
Thế nhưng lời phủ nhận của Jessica cũng không được hàng xóm tiếp thu. Ở đây tuy rằng toàn là người nghèo khó, nhưng cũng nhìn ra được, người trẻ tuổi trước mặt kia khí chất bất phàm, tuy rằng ăn mặc có vẻ cũng rất phổ thông, nhưng chắc là con cháu của nhà giàu, nụ cười trên mặt cũng rất thân thiện, nhưng lại mơ hồ phát ra một loại khí tức cao quý uy nghiêm, hiển nhiên không phải lũ con cháu quý tộc vô dụng có thể sánh bằng.
- Jessica là cô gái tốt, thanh niên, ngươi nếu như cưới được nàng thật sự là đã gặp may mắn đó!
- Đúng vậy, Jessica tuy xuất thân bần dân, thế nhưng có một vị Thần Sư giáo đình nói, Jessica tương lai về sau nhất định là một quý nhân, thanh niên, ta thấy ngươi và Jessica rất xứng đôi a!
Đại thúc đại thẩm xung quanh thi nhau nói về sự tình của Jessica, đối với Tôn Phi có vẻ nhiệt tình hơn rất nhiều, hiển nhiên là hiểu nhầm thân phận của Tôn Phi.
- Ai? Các ngươi nói như vậy, ta thật đúng là phát hiện, Tôn Phi, ngươi thật có có tư cách làm em rể ta đó, ha ha!
Heskey càng là cao hứng hơn, gãi ót nhìn muội muội của mình một chút, lại nhìn Tôn Phi, tựa hồ rốt cục phát hiện ra cái gì.
Tôn Phi chỉ là mỉm cười.
- A ha, náo nhiệt quá a, nơi này có thật nhiều người a, di? Lẽ nào mọi người biết hôm nay ta muốn đến hòa hôn với Jessica, vì vậy nên tới sớm để đón ta? Hàng xóm thật nhiệt tình quá, thật là cảm tạ các ngươi…
Một đạo âm thanh từ ngoài viện truyền tới, phá vỡ bầu không khí vui vẻ hòa thuận, nghe thật chói tai.
Mọi người nghe vậy đều biến sắc.
Tôn Phi theo ánh nhìn của mọi người nhìn lại, đã thấy năm tên mặc trang phục trú quân, không mời mà tới, đẩy cửa tiểu viện ra, cười hì hì đi đến.
Dẫn đầu nhóm người này là một nam nhân cực gầy, lưng thoáng có chút uốn lượn xấu xí, thoạt nhìn giống như một con khỉ gầy đứng thẳng, trên mặt mang theo bĩ khí, tay cầm một cái chân heo còn đang chảy máu.
- Con khỉ Netter chết tiệt! Không phải là hắn tham gia huấn luyện Dân Binh rồi sao? Chạy đến nhà ta làm gì? Lập tức cút cho ta, nếu không ta sẽ không khách khí với ngươi!
Heskey phản ứng kịch liệt nhất, trừng mắt đứng lên, nhấc tay chặn năm tên nam tử đang xông lên, chỉ vào một tên cầm đầu mắng to, ngôn từ không chút nào khách khí.
- Hắc, Emile, tính tình của ngươi vẫn ngu xuẩn nóng nảy như vậy, bất quá hôm nay là ta hướng Jessica cầu hôn, nhìn lễ vật của ta đi, thế nào?