Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 514 - Chương 410: Lực Tễ Cường Địch

Quoc vuong van tue Full
Chương 410: Lực Tễ Cường Địch
 

Ngăn cản được đợt tấn công thứ nhất, Tôn Phi thoáng có thời gian chuẩn bị, mở ra kỹ năng nhảy, đột ngột từ đất nhảy lên, né tránh phi phủ. Thế nhưng lại thêm một thân ảnh lóe lên, Korlic lại một lần nữa sử dụng “Khiêu Dược Trảm”, đại phủ trong tay đánh xuống Tôn Phi.

- Trảm!

Tôn Phi cao giọng gầm lên, lấy song kiếm đỡ đại phủ, đồng thời va chạm chính diện với kỹ năng “Khiêu Dược Trảm” của thủ hộ giả Korlic ở giữa không trung.

Oanh!

Kình phong bạo tràn khắp nơi!

Hai thân ảnh ngã về hai phía rơi xuống.

Lần này Tôn Phi chịu nhiều tổn thương hơn, song kiếm trong tay suýt chút nữa thì rơi ra, miệng phun ra một búng máu.

Korlic là thủ hộ giả viễn cổ, tuyệt kỹ giúp hắn thành danh chính là “Khiêu Dược Trảm”, quả thực kỹ năng này hắn đã đạt đến trình độ xuất thần nhập hóa, có thể nói không người nào có thể hiểu rõ ràng được uy lực cũng như tinh túy của kỹ năng này hơn được Korlic, kỹ năng “Khiêu Dược Trảm” của Tôn Phi mới đến cấp 12, so sánh với Korlic quả là chênh lệch không nhỏ.

Vừa ngã xuống đất thì bên tai lại vang lên tiếng gió gào thét, cuồng phong cuồn cuộn mà tới, Kiếm Phong khắp nơi, toàn bộ đỉnh Mount Arreat trong nháy mắt biến thành một biển kiếm.

- Toàn Phong Trảm!

Đây là tuyệt kỹ của một trong tam đại thủ hộ thần có thực lực mạnh nhất – Talic.

Tôn Phi mở ra ‘kỹ năng nhảy’, không đón đánh chính diện mà bay lên không trung, né tránh một kích nguy hiểm này.

Mới giao thủ trong vài giây ngắn ngủi mà Tôn Phi đã có lý giải rõ ràng về thực lực của tam đại thủ hộ thần, ba người này mỗi người đả một kích thôi cũng đủ ngăn cản mình, trước đây nếu muốn đánh BOSS thì mình có thể chính diện áp đảo, nhưng hiển nhiên là trong trường hợp này không có khả năng đó. Đây đúng là trận đánh gian khổ nhất từ trước đến nay kể từ khi Tôn Phi tiến vào thế giới Diablo, thế cho nên hắn không muốn kết quả thảm bại giống như kiếp trước chơi trên máy tính.

May là Tôn Phi cũng không phải tác chiến một mình.

Hắn còn mang theo thực lực cuồng bạo của Nữ Vũ Thần Elena.

Hưu hưu hưu!

Mũi tên tung hoành khắp không gian đấu với phi phủ đang xoay tròn.

Bên kia, Elena và Madawc, hai người am hiểu về đánh cự ly xa đang ác đấu với nhau.

Elena lợi dụng tế đàn cùng các tượng thạch xung quanh, tránh được phi phủ của Madawc, sau đó lấy tên đánh trả, vì vậy trong khoảng thời gian ngắn, hai người thật ra là đấu ngang tay.

- Cơ hội tốt, trước tiên phải giết được tên thủ hộ giả có thực lực yếu nhất là Korlic, sau đó đánh bại từng tên.

Tâm niệm đã chuyển, Tôn Phi dứt khoát bỏ song kiếm sang một bên.

Trang bị song kiếm tuy có thể làm tăng cường thực lực cho Tôn Phi, thế nhưng kỹ năng ‘chi phối trường kiếm’ của Tôn Phi còn thấp, đồng thời cũng không nắm giữ được kiếm kỹ quá cao, thế cho nên đôi song kiếm này dường như làm cho Tôn Phi không hoàn toàn phát huy được thực lực.

Thân hình nửa ngồi, cánh tay phải hơi thu về, nhất thiên thiên địa nổi lên phong vân biến sắc, một cái dấu quyền ngọc lưu ly xuất hiện giữa không trung, theo tiếng hét lớn của Tôn Phi, một quyền đánh ra, dấu quyền ngọc lưu ly giống như sao băng bay về phía Korlic.

Thiên sương quyền…. Một kích giết chết!

Bàn về độ thành thạo của kỹ năng thì Tôn Phi không có cách nào so sánh được với thủ hộ thần, thế nhưng bàn về lực lượng đơn thuần thì đẳng cấp của Tôn Phi lại hơn thủ hộ thần nhiều, dù sao thì lúc này nhân vật Barbarian của Tôn Phi đã đến cấp 91, hơn nữa đại đa số đều được hắn bổ sung cho phương diện lực lượng.

Oanh!

Kình khí bạo phát, quả nhiên Korlic trực tiếp bị đánh bay.

Tôn Phi một kích liền đắc thủ, cũng không có truy kích nữa.

Mắt thường cũng có thể thấy được lượng máu của Korlic đã hạ xuống một phần trăm, thế nhưng đúng lúc này người có thực lực mạnh nhất Talic lần thứ hai lại mở ra “Toàn Phong Trảm”, hóa ra một trần cuồng phong, kiếm ảnh che khuất bầu trời, hướng về phía Tôn Phi mà giết tới.

- Nhảy!

Tôn Phi bay lên giữa không trung, ngưng tụ lực lượng lần thứ hai, dấu quyền ngọc lưu ly lại xuất hiện, đánh ra “Thiên Sương Quyền”.

Oanh!

Talic lần thứ hai bị oanh phi.

Thấy một màn như vậy, trong lòng Tôn Phi đại định lại.

Hắn biết, bên phía Elena cũng đã không chống đỡ được nữa.

Mười lăm phút tiếp theo, tất cả đều phát triển theo hướng mà Tôn Phi đã dự tính.

Tôn Phi dùng “Thiên Sương Quyền – một kích tất sát” đánh ra để đối chọi lại với phi phủ của thủ hộ giả viễn cổ Korlic, rốt cuộc cuối cùng Korlic cũng bị tiêu hao hết lượng máu.

Korlic hét lên một tiếng tựa hồ như rống giận mà cũng như được giải thoát, trên người hắn nở rộ ra từng đạo kim quang, kim sắc dẫn động làm biến hóa thiên địa, một cỗ lực lượng kỳ lạ đến từ không trung, sau đó men theo từng sợi kim sắc toàn bộ hướng về phía Tôn Phi mà cuộn tới với tốc độ cực nhanh, Tôn Phi căn bản là không có cách nào né tránh được, trong nháy mắt cỗ lực lượng đó đã chạm vào trong thân thể Tôn Phi.

Quốc Vương Bệ Hạ chỉ cảm thấy trong cơ thể như lưu chuyển một dòng nước ấm ôn nhuận.

Ngay sau đó là cảm giác thư thích giống như trời hạn gặp mưa rào, lan tràn ra từ sâu trong tâm hồn, mà cốt cách toàn cơ thể cũng phát sinh một trận răng rắc nhè nhẹ, trong cơ thể đang phát sinh biến hóa không thể tưởng tượng nổi.

Biến hóa này thật ở ngoài dự liệu của Tôn Phi.

Cùng lúc đó, thi thể của Korlic cũng tiêu thất.

Trên tế đàn ở trung tâm đỉnh núi xuất hiện một pho tượng thạch nguy nga sừng sững, tay cầm búa lớn, khuôn mặt rõ ràng là một trong tam đại thủ hộ thần vừa mới chết trận – Korlic.

Quả nhiên là giống như trong trí nhớ của Tôn Phi ở kiếp trước lúc chơi trò chơi, Thủ hộ giả sau khi chết sẽ lại một lần nữa biến thành pho tượng hoàng kim.

Điểm khác biệt duy nhất chính là, ở thời điểm Korlic chết trận thì thân thể lại huyễn hóa ra hoàng kim sắc rồi trào vào thân thể Tôn Phi, hơn nữa tựa hồ như trong cơ thể Tôn Phi nháy mắt xảy ra một ít dị biến, điều này thật sự là ngoài ý muốn.

Chẳng qua hiện giờ đang trên chiến trường, không cho phép Tôn Phi phân tâm suy nghĩ nhiều, bởi vì trong lúc này có một tiếng rống giận vang lên, kiếm khí bay khắp trời, chém nát những bông hoa tuyết đang bay, thoáng nhìn qua thì cả không gian đỉnh núi Mount Arreat đều bị bao phủ bởi kiếm khí, dường như muốn đem xé nát hết tất cả.

- Toàn Phong Trảm!

Talic quả không hổ danh là thủ hộ thần viễn cổ có thực lực mạnh nhất, kỹ năng “Toàn Phong Trảm” trong tay hắn sử dụng quả thật còn muốn vượt qua cả uy năng của cường giả Nguyệt cấp đỉnh phong, mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa cuồng bạo.

Đây cũng là lần đầu tiên Tôn Phi biết, thì ra kỹ năng “Toàn Phong Trảm” của Barbarian khi phát huy đến tận cùng lại có lực sát thương mạnh như vậy.

- Leap (nhảy) !

Lần thứ hai Tôn Phi lại sử dụng kỹ năng nhảy, tách ra khỏi đợt trùng kích.

Tôn Phi vẫn sử dụng kỹ năng lúc trước đối phó với Korlic, “Thiên Sương Quyền – một kích tất sát” lại được phóng ra.

Thủ hộ thần Talic sau mỗi lần phòng thích uy lực của “Toàn Phong Trảm” thì động tác sẽ thoáng khựng lại một chút, lúc này lực phòng ngự của hắn là thấp nhất, bị dấu quyền ngọc lưu ly của Tôn Phi liên tục đắc thủ, mỗi một quyền đánh ra thì lượng máu của hắn sẽ giảm mạnh, vì vậy Tôn Phi toàn lực oanh kích, sinh mệnh của Talic cũng dần dần cạn kiệt.

Chẳng qua là, Tôn Phi cũng không có điểm nào thoải mái.

“Toàn Phong Trảm” là một kỹ năng phi thường biến thái của Barbarian, Talic sử dụng lại càng phát huy uy lực đến cực hạn, kiếm ảnh và kiếm khí cương phong khắp bầu trời, tuy rằng Tôn Phi có triệu hoán ra khôi giáp của Barbarian để thân thể đạt được cường hãn nhất, thế nhưng trên người vẫn đầy tiên huyết, máu phun ra không ngớt bởi vì không phải lần nào Tôn Phi cũng có thể tránh thoát được kiếm của Talic.

Ùng ùng! !

Rốt cuộc, sau khi Tôn Phi một lần nữa đánh ra dấu quyền ngọc lưu ly thì Talic hét lên một tiếng rống giận rồi ngã trên mặt đất.

Và lần này cũng như lần trước, vô số kim sắc từ trong thân thể hắn tràn ra, ngập tràn toàn bộ đỉnh Mount Arreat, sau đó lấy tốc độ nhanh như thiểm điện toàn bộ tiến nhập vào cơ thể của Tôn Phi, Quốc Vương Bệ Hạ một lần nữa lại cảm nhận được sự thông thuận từ sâu trong linh hồn, mỗi tế bào cả người đều như reo lên vui sướng.

Sau khi kim sắc biến mất toàn bộ, tế đàn tại trung tâm quảng trường lại có thêm một pho tượng.

Đây chính là pho tượng thủ hộ thần Talic.

Ngay sau đó Tôn Phi lại thấy trên tế đàn đã xuất hiện ba pho tượng, nói cách khác, tại thời điểm Tôn Phi giải quyết được Korlic và Talic thì đồng thời Elena cũng giải quyết được thủ hộ thần có thực lực yếu nhất – Madawc.

Rốt cục cũng qua ải!

Tôn Phi vui mừng đứng đó cười cười, cả người không còn chút sức lực nào, quay đầu nhìn về hướng của Elena.

Vừa nhìn lại, Tôn Phi liền hết hồn.

Chỉ thấy xa xa nơi trụ thạch cao trăm mét, Elena dựa cả người vào trụ thạch mới cố gắng không để ngã xuống, cung chiến đấu từ trước tới nay chưa bh rời người thì rơi trên mặt đất, hơn nữa trên thân lại nhiều vết thương, nhất là phần eo có một vết thương lớn nhìn thấy mà giật mình, chỉ còn kém đem nàng chém thành hai đoạn, máu đỏ thẫm gai mắt từ trong thân thể mềm mại chảy ra không ngừng, sắc mặt Nữ Vũ Thần tái nhợt đến cực điểm, nhưng lại mang theo ý cười nhàn nhạt mà nhìn Tôn Phi.

- Elena… Ngươi bị thương? !!

Tôn Phi kêu lên sợ hãi, giờ khắc này trong lòng hắn là sợ hãi khó có thể hình dung.

Nhìn từng đạo vết thương nhìn muốn giật mình này, quả thực còn làm cho hắn sợ hãi hơn là vết thương xuất hiện trên người mình.

Hắn điên cuồng mà xông lại, trong tay đã lấy ra “Greater Healing Potion”, trước tiên đem nước thuốc đưa đến đôi môi hơi đỏ mọng của Elena.

- Ngươi… Bị vết thương nghiêm trọng như thế, vì sao không sớm nói cho ta biết? !

Tôn Phi vừa vội vừa tức.

Hắn dĩ nhiên là biết, Nữ Vũ Thần phương hoa tuyệt đại này là sợ quấy rầy mình đang chiến đấu, mang đến rắc rối cho mình, vì vậy lúc bị thương cũng không chút rên rỉ, liều mạng giết Madawc, cơ hồ là muốn lấy mệnh đổi mệnh mới giải quyết được một vị thủ hộ thần viễn cổ.

Trên thực tế, nỗ lực của Elena đích xác là có tác dụng rất lớn trong thắng lợi lần này.

Nếu không phải nhờ nàng toàn lực đối phó kéo chân phi phủ Madawc thì tam đại thủ hộ thần liên kết với nhau, “phi phủ ném”, “toàn phong trảm” và “khiêu dược trảm”, tam đại kỹ năng hợp nhất, uy lực sẽ tăng gấp bội, tuyệt đối Tôn Phi sẽ không có cách nào giết được hai vị thủ hộ thần, nói không chừng còn nguy hiểm đến tính mạng.

Bình Luận (0)
Comment