Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 515 - Chương 411: Thực Lực Tăng Vọt

Quoc vuong van tue Full
Chương 411: Thực Lực Tăng Vọt
 

- Sau này không được phép làm như vậy, đã nghe chưa?

Dưới tác dụng của nước thuốc, nhìn thấy thương thế của Elena dần dần bình phục thì Tôn Phi mới dần dần yên lòng, nhưng lại không nhịn được chăm chú căn dặn một phen, bộ dáng lo lắng nhìn Elena đang phải chịu đau nhức thân thể. Elena thấy vậy lại không khỏi cười ra tiếng.

- Cười, còn cười! !

Tôn Phi trừng mắt nhìn, cả giận nói:

- Sau này không được hồ đồ như vậy, lúc gặp tràng cảnh nguy hiểm ta cũng sẽ không mang ngươi đi cùng nữa!

Trên mặt Elena nở ra nụ cười khuynh quốc khuynh thành, đôi mắt sáng rỡ, cũng không nói gì.

Trong đôi mắt mỹ lệ ấy hiện ra một thần sắc quật cường, biểu thị ý của mình: “Mặc kệ bất kỳ lúc nào, ta vĩnh viễn đi theo bên cạnh ngươi!”

Đối với bất kỳ một nam nhân nào, thấy được phong thái tuyệt thế cùng nụ cười tuyệt đẹp của mỹ nữ cao quý lãnh đạm như nữ thần băng sơn, trong nháy mắt cũng sẽ trở nên thất hồn lạc phách.

Tôn Phi cũng không ngoại lệ.

Dáng tươi cười của Elena, quả thật làm cho Quốc Vương Bệ Hạ muốn rớt hai tròng mắt.

Nhịn không được, Tôn Phi hơi cúi đầu, sau đó nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ mọng của Elena.

Mount Arreat, phong cảnh kiều diễm, hoa tuyết không ngừng rơi, tựa hồ càng trở nên trắng thuần khiết.

Sau khi hôn xong, hai người mắt đối mắt, đều lộ ra ý cười.

Lúc này hiển nhiên không phải là thời cơ để tiếp tục thân thiết, từ trong không gian Tôn Phi liên tục lấy ra vài bình “dược tề khôi phục cường lực”, rốt cục thương thế của Elena mới hoàn toàn hồi phục.

- Ngày hôm nay thời gian trôi qua không sai biệt lắm rồi, xem ra nhiệm vụ giết Ác Ma Baal cần phải chờ ngày tiếp theo.

Tôn Phi có chút khẩn cấp, bởi vì nhiệm vụ cuối cùng này chỉ cần đi vào “Worldstone Keep” đánh chết BOSS cuối cùng Baal, tình tiết ‘độ khó phổ thông’ ở Diablo đã kết thúc, dựa theo thiết kế trò chơi ở kiếp trước, hẳn là sau đó sẽ đến ‘độ khó ác mộng’, thế nhưng ở thế giới này và trò chơi kiếp trước hiển nhiên là có chút khác biệt, không biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì?

Tôn Phi mơ hồ có một loại cảm giác, cơ hội tấn chức cường giả Nguyệt cấp của mình tựa hồ chính là nơi này.

- Alexander, trong cơ thể ta hình như có xảy ra chút biến hóa…

Elena nhíu mày nói, ban nãy sau khi mạo hiểm giết được thủ hộ thần Madawc thì cũng xuất hiện kim sắc tiến nhập trong cơ thể nàng.

Tôn Phi còn chưa kịp trả lời gì, đúng lúc này lại có dị biến xuất hiện.

Từ trên bầu trời chiếu xuống một cột sáng màu trắng, bao phủ lấy thân thể của Tôn Phi.

- Thăng cấp….

Đây là tràng cảnh đặc biệt xuất hiện lúc nhân vật thăng cấp, thế nhưng Tôn Phi rất nhanh cảm thấy chuyện bất ngờ:

- Một cấp… Hai cấp… Ba cấp…

Quốc Vương Bệ Hạ sợ đến ngây người, không biết xảy ra chuyện gì, bởi vì tình trạng thăng cấp lần này diễn ra trong thời gian rất dài, đợi đến khi cột sáng biến mất, hắn phát hiện mình đã thăng cấp tới….

Cấp 99? !! !

Một hơi liền thăng tới cấp 99?

Đây… Làm sao có thể? ?

Còn chưa có đánh chết BOSS cuối cùng Ác Ma Baal thế nhưng đã tới cấp cao nhất, nếu như sau khi giết được Baal và bọn thủ hạ của hắn, điểm kinh nghiệm tăng lên, lúc đó sẽ phát sinh chuyện gì? Lẽ nào lên cấp siêu việt 100?

Lúc này Tôn Phi cảm thấy như là đang nằm mơ vậy.

Một hơi liền từ cấp 91 đề thăng lên tới cấp 99, Tôn Phi lại còn lấy được 8 điểm kỹ năng, còn có 40 điểm thuộc tính, tuyệt đối là thu hoạch rất lớn.

Thời điểm hắn mở ra ‘cây kỹ năng’, đột nhiên phát hiện một sự tình kỳ quái.

Kỹ năng “Toàn Phong Trảm (Whirlwind) và “Khiêu Dược Trảm” trong nhân vật Barbarian của hắn không biết khi nào đã đạt đến cấp 24, Tôn Phi nhớ rõ ràng lúc trước hai kỹ năng này của hắn chỉ ở cấp 3 mà thôi.

- Chẳng lẽ là vừa rồi…

Tôn Phi nghĩ tới kim sắc tràn ra từ thân thể của Korlic và Talic toàn bộ đều chui vào cơ thể mình, như vậy chẳng lẽ những kim sắc này đại biểu cho tinh túy và lĩnh ngộ tuyệt kỹ thành danh của hai người Thủ hộ giả này.

- Alexander, hình như ta…. Hình như là lĩnh ngộ được kỹ năng ném vũ khí mới!

Nữ Vũ Thần Elena ở bên người Tôn Phi kinh hỷ nói, xác nhận suy đoán của Tôn Phi, bởi vì sau khi Madawc chết kim sắc chi khí của hắn cũng đi vào thân thể Elena, mà tuyệt kỹ thành danh của Madawc chính là ‘ném phi phủ’.

Thời điểm trở lại thế giới hiện thực đã là sau giờ ngọ.

Người Ajax vẫn không công thành như trước, cũng không có động tĩnh gì, trạng thái yên lặng, ngoài Tôn Phi ra thì tất cả mọi người đều cảm thấy quỷ dị.

Lúc này Shevchenko và Ribéry đã chọn xong ba trăm Chiến Sĩ tinh nhuệ, đang chuẩn bị chờ hoàng hôn sẽ ra khỏi thành. Trong thành tiếng huấn luyện quân dự bị Dân Binh hưởng ứng rung trời, sĩ khí tăng vọt, đường phố cũng trở nên náo nhiệt hơn, một ít tiểu thương buôn bán, người bán hàng rong bắt đầu khôi phục buôn bán, sự hiện diện của Tôn Phi và ‘Quân Đoàn Nanh Sói’ mang đến hy vọng cho cư dân thành Song Kỳ.

- Ngươi đi đến quân doanh trú quân, tìm cho ta một gã tiểu quan quân tên là Emile Heskey, đưa hắn đến đây, ta muốn gặp hắn.

Mệnh lệnh của Tôn Phi khiến cho Drogba có chút không hiểu rõ, không biết Quốc Vương Bệ Hạ sao lại muốn tìn một tiểu quan quân trú quân, mang theo sự khó hiểu này mà đi xuống tường thành.

Tôn Phi đứng trên tường thành, nhìn mặt trời sắp lặn, trong lòng suy nghĩ về thứ trong hộp gấm mà hôm trước hắn mở ra.

- Hiện tại xem ra chỉ có thể dựa theo kiến nghị hành sự của trưởng công chúa và Paris, ha ha, hai nữ nhân này luôn luôn đối đầu với nhau, thế nhưng lại nhất trí kinh người, quả nhiên người hiểu rõ ngươi nhất chính là địch nhân của ngươi sao?

Tôn Phi nghĩ đến thứ chứa trong hộp gầm, trong lòng không khỏi một trận buồn cười.

- Khởi bẩm đại nhân, chủ quản thương hội Soros cầu kiến đại nhân.

Đúng lúc này, phía sau vang lên thanh âm của vệ binh.

Thương hội Soros?

Người của thương hội Soros rốt cục cũng lộ diện, Tôn Phi gật đầu với tên vệ binh:

- Cho vào.

- Tuân mệnh!

Quốc Vương Bệ Hạ quay người trở lại đại điện địch lâu, vừa ngồi xuống thì thấy một Thánh Đấu Sĩ trung niên khoảng chừng trên dưới bốn mươi tuổi, vóc người khôi ngô đi đến.

Người này thân cao gần đến một thước chín, không mập không gầy, mặc trường bào màu xám, miệng rộng mũi thẳng, hai mắt cũng không coi là lớn, trên mặt mang theo ý cười nhàn nhạt, trong con ngươi lam sắc thậm chí ẩn chứa một ý ngượng ngùng nhàn nhạt, điều này làm cho người ta rất khó tin tưởng, một nam nhân có thần sắc thoạt nhìn rất e lệ này lại đường đường là chủ quản thương hội Soros tại phân bộ Song Kỳ thành.

Thế nhưng đối với người nam nhân trước mắt này, Tôn Phi cũng không dám có chút nào khinh thường.

Bởi vì khi tỉ mỉ quan sát sẽ phát hiện, sâu trong đôi con ngươi e lệ đó nhưng lại lóe ra một tia tinh quang không dễ phát hiện, chỉ người có gan lớn đến cực điểm cùng tâm kế thì mới có loại nhãn thần này, mà dáng tươi cười e lệ nhàn nhạt này có thể dễ dàng khiến người ta tín nhiệm, thân thiết, đồng thời buông lỏng cảnh giác.

Đây là một người rất đáng sợ!

Nếu như trước đó Tôn Phi không biết toàn bộ tin tức về tên Roman Abramovich quật khởi lại phân hội Soros ở thành Song Kỳ, nếu như không biết chỉ cần nghe danh nam nhân này thì toàn bộ thổ phỉ và sa đạo ở đại mạc này nghe tin thôi đã sợ mất mật, nếu như không biết nam nhân này chính là nhân vật cầm đầu trong đại mạc máu tanh này, e rằng Tôn Phi có lẽ cũng bị vẻ mặt này của hắn đánh lừa. Thế nhưng hiện tại…

Tôn Phi rất khách khí mời nam nhân này ngồi xuống, trong lòng lại nhắc nhở chính mình, không được khinh thị tên hồ ly trước mắt này.

- Vốn đã muốn đến bái phỏng Alexander Bệ hạ, thế nhưng lại sợ quấy rầy công vụ của Bệ hạ, vì vậy Roman chỉ có thể chờ Bệ hạ xử lý sự vụ phức tạp trong thành xong, lúc này mới mạo muội đến bái kiến Bệ hạ!

Roman mang dáng tươi cười trên mặt, ngôn ngữ rất khách sáo, thân phận địa vị bái phỏng cũng rất đoan chính.

Thế nhưng Barbarian (Dã Nhân) có giác quan thứ sáu linh duệ, nó nói cho Tôn Phi biết, người nam nhân trước mắt này đang cẩn thẩn quan sát chính mình, giống như là đánh giá một kiện hàng hóa xem có đáng để đầu tư hay không.

- Lẽ nào chủ quản Roman đi tới tường thành nguy hiểm như này chỉ để đón tiếp Bản Vương thôi sao?

Tôn Phi vẫn mang theo vẻ mỉm cười trên mặt.

Ngày hôm trước tại chính địch lâu này, dưới cơn nóng giận Tôn Phi đã chém liên tục bảy tộc trưởng của gia tộc đại quý tộc thành Song Kỳ, hơn nữa khoảng cách giữa địch lâu này với nơi đóng quân của người Ajax là gần nhất, vì vậy mà người hiểu chuyện đều đem nơi đây là chỗ nguy hiểm nhất thành Song Kỳ.

Thời điểm hôm qua lúc Tôn Phi cùng nói chuyện phiếm với tên ngốc Heskey mới nghe được cái thuyết pháp này, lúc đó cũng chỉ cười cười không để ý đến.

- Đương nhiên còn có chút lễ vật muốn tặng Alexander Bệ hạ, thương hội Soros dù gì cũng là một phần tử của thành Song Kỳ, nên vì thành Song Kỳ mà cống hiến.

Abramovich đứng lên vừa cười vừa nói:

- Ta đã phái người đem lễ vật đến dưới tường thành, nếu như Bệ hạ cho phép, ta lập tức bảo thủ hạ mang lên.

- Được!

Tôn Phi khoát tay, ý bảo Roman truyền lệnh đi.

Rất nhanh sau đó, một trận tiếng bước chân trầm trọng truyền đến.

Mấy người Vũ sĩ mặc trang phục hộ vệ của thương hội, ước chừng đều là thực lực Tinh cấp, cật lực khêng một cái rương lớn đến, từng bước lảo đảo đi vào địch lâu.

Điều làm cho Tôn Phi ngoài ý muốn chính là, giữa những người khênh cái rương, lại có tên ngốc Emile Heskey.

Hiển nhiên Heskey cũng phát hiện Tôn Phi, nhãn tình sáng lên, nhất thời kinh hỷ hô to:

- A? Tôn Phi huynh đệ, sao ngươi lại ở đây? Ha ha, ta chỉ nghĩ ngươi nói xạo để hù dọa bọn khỉ ốm Netter chạy thôi, thì ra ngươi làm việc ở địch lâu cửa Tây a? Ha ha, ngươi biết không? Vừa rồi đại nhân Alexander tôn quý như vậy thế nhưng lại phái người mời ta đến đây, lẽ nào ta thật sự được trở thành thân binh của đại nhân a? Ngày đó ngươi nói là là sự thật sao?

Bình Luận (0)
Comment