Thấy một màn như vậy, Abramovich có chút sững sờ, trong khoảng thời gian ngắn hắn không hiểu chuyện gì xảy ra, rốt cuộc cái tên đại hán thoạt nhìn ngốc ngốc này là ai lại dám nói chuyện với Hương Ba Vương như thế, hơn nữa nghe ngữ khí thì có vẻ trước kia hai người có quen biết, quan hệ cũng không bình thường, thế nhưng tên tráng hán này rõ ràng không biết thân phận hình dạng của Hương Ba Vương.
Tôn Phi chỉ cười cười, cũng không có nóng lòng giải thích, ngoắc tay ý bảo tên ngốc Emile qua đây đứng bên cạnh mình.
- Alexander Bệ hạ, vị này là….
Abramovich cười hỏi.
- Vừa lúc cho các ngươi nhận thức nhau một chút, trong thành ta vừa mới quen một người bạn, lúc trước ta che giấu thân phận với hắn.
Đến lúc này, Tôn Phi cũng không giấu diếm làm gì nữa, đơn giản giải thích vì sao quen Heskey, lại đặc biệt khen ngợi Jessica vài câu, nói xong hắn lại vỗ vỗ vai Heskey, mỉm cười nói:
- Heskey, ta che giấu thân phận như vậy, ngươi sẽ không trách ta chứ?
Lúc này Heskey đã hoàn toàn ngu người đi.
Heskey tròng mắt mở to, khuôn mặt biểu hiện không thể tưởng tượng nổi, một lát mới chậm rãi hồi phục tinh thần, hưng phấn mà vỗ vai Tôn Phi một cái, tiếng nói cười ha ha như tiếng sấm:
- Thì ra ngươi chính là Alexander đại nhân a, ha ha, còn muốn ta làm thân binh cho ngươi nữa? Thật tốt quá, ha ha, tham kiến đại nhân, Heskey nhất định sẽ làm tốt…. Ách, xin lỗi, đại nhân, ta không nên vỗ vai ngươi, ta…
Tên ngốc này thật sự là hưng phấn thái quá, cho nên tay chân luống cuống, nói chuyện càng không rõ ràng.
Về phần vỗ vai Tôn Phi?
Cái tên ngốc này tựa hồ không biết phải làm như thế nào trước mặt người khác.
- Bệ hạ hành động thật ngoài dự đoán của mọi người, mọi chuyện lớn nhỏ trong thành Song Kỳ Bệ hạ đều biết tất cả sự tình, ha ha, vị huynh đệ Emile này vận khí thật sự tốt, thật khiến cho người ta hâm mộ a!
Abramovich lúc này đã hoàn toàn minh bạch, trong lòng thầm giật mình, vị Hương Ba Vương này vô thanh vô tức cải trang vi hành một hồi, tình huống ngóc ngách trong thành có lẽ cũng bị thanh niên này thu hết vào đáy mắt rồi, đích thật là hảo thủ đoạn. Vì vậy trong lòng hắn sự đánh giá về Tôn Phi lại cao thêm vài phần, trầm ngâm trong chốc lát, lại nói:
- Hiện nay trong phân bộ thương hội Soros thành Song Kỳ vừa hay thiếu một vị nữ chủ quản, ta vừa nghe Bệ hạ nhắc tới vị muội muội thông minh linh tú của huynh đệ Emile này, tất nhiên là muốn tạo cơ hội cho người tài, xin thứ cho Roman mạo muội, ta muốn thỉnh nữ sĩ Jessica hạ mình gia nhập thương hội Soros, không biết ý Bệ hạ thế nào?
Tôn Phi cười thầm trong lòng, cái tên Abramovich này quả thật đúng là lợi hại, trong nháy mắt đã đoán được tâm tư của mình.
Sau khi phát hiện trên người Jessica có cất giấu bí mật có liên quan đến Angela, Tôn Phi vẫn luôn muốn trợ giúp nữ hài đáng thương này, thế nhưng đối với Jessica mà nói, hiển nhiên không thể tòng quân như ca ca của mình, như vậy lúc này ở trong thành Song Kỳ chỉ có ở cùng công hội ma pháp, quý tộc và thương hội Soros, những nơi này đối với nữ tử mà nói thì tuyệt đối là một nơi tốt để đến.
Đối với tên cáo thành tinh Abramovich này, cơ hồ là chỉ trong nháy mắt khi Tôn Phi nói xong thì hắn đã đoán được ý đồ của vị quan quân đế quốc này.
Đây tuyệt đối là một cơ hội tốt đối với hắn.
Không chỉ thuận nước đẩy thuyền cho Hương Ba Vương, trọng yếu hơn là, nghe khẩu khí của Hương Ba Vương, hiển nhiên là vô cùng coi trọng nữ tử Jessia kia, chỉ cần nàng gia nhập thương hội Soros, như vậy chẳng khác nào vô hình trung đem Hương Ba Vương cùng mình buộc chặt lại với nhau, song phương coi như là cùng một trận tuyến, điều này so với phương thức tặng quà kia, chắc chắn là có hiệu quả hơn nhiều.
Thương hội Soros là tập đoàn tài chính đại lục, phân bộ thương hội nằm rải rác khắp các thành trì của đế quốc, tuy rằng là một tập đoàn kinh tế thế nhưng những phân bộ lại cạnh tranh với nhau hết sức kịch liệt, Abramovich có thể từ một nô lệ không một xu dính túi leo đến địa vị ngày hôm nay, tự nhiên là thừa thủ đoạn rồi.
Thế nhưng từ khi tiếp quản vị trí chủ quản phân bộ thành Song Kỳ, đã ba năm hắn không có thêm hoạt động nào nữa.
Rất hiển nhiên, đạt đến trình độ này rồi, nếu muốn tiến thêm một bước mà chỉ dựa vào năng lực thôi thì không đủ, nói trắng ra là hắn chỉ có chút tài phú và giao thiệp thương nhân, muốn tiếp tục phát triển, dĩ nhiên hắn cần một đồng bọn cường lực hơn trợ giúp.
Ba năm trở lại đây, Abramovich vẫn luôn kiên nhẫn tích lũy tư bản, đồng thời cũng chú ý đến thế cục đế quốc, nhìn những nhân vật phong vân quyền thế ở đế quốc để tìm kiếm đồng bọn cho mình.
Hương Ba Vương Alexander xuất thế ngang trời, dĩ nhiên cũng ở trong tầm chú ý của hắn.
Nói thật, ngay từ đầu Abramovich không coi trọng Hương Ba Vương, nhờ có thực lực mà vi tôn trong đế quốc, không có thân thế hiển hách, không có quyền lực cường đại, chỉ là một Quốc Vương nước phụ thuộc nho nhỏ, có thể nhấc lên sóng gió gì chứ?
Thế nhưng rất nhanh, theo tốc độ phát triển của Alexander, kẻ khôn khéo như Abramovich liền thay đổi cách nghĩ của mình.
Từ trên người một Quốc Vương nước phụ thuộc hắn thấy được tiềm lực không thể tưởng tượng, đó là một loại tiềm lực làm cho người ta sợ hãi.
Tỉ mỉ suy nghĩ, Abramovich phát hiện, vị Quốc Vương Alexander này quả thật chính là đồng minh tốt nhất của hắn.
Vì vậy Abramovich định chuẩn bị tự mình lao tới đế đô để gặp Hương Ba Vương Alexander, đúng lúc đó thì có tin tức kinh thiên truyền tới, chiến tranh bạo phát, Hương Ba Vương sẽ là đệ nhất quan chỉ huy chiến khu Ajax.
Tin tức này làm cho Abramovich phấn chấn dị thường.
Tất cả quả thực là điều hắn không dám nghĩ tới, giống như là Nữ Thần May Mắn đột nhiên ưu ái hắn vậy.
Ngày Tôn Phi cùng sáu ngàn quân tiên phong đến, Abramovich đã đặc biệt chú ý tình hình.
Tôn Phi anh dũng vô song xông vào địch doanh, quyền chấn thống soái đối thủ, lại liên tục chém bảy đại quý tộc, phế truất thành chủ Tác La Da Phu, tổ kiến quân dự bị Dân Binh, ban bố quân lệnh chiến tranh lâm thời…
Đây hết thảy đều là thủ đoạn dấm rền gió cuốn, điều này cũng làm cho Abramovich hạ định quyết tâm, nhất định phải đặt quan hệ với vị đế quốc tân quý này, trở thành minh hữu.
Vì vậy hắn mới chờ thời điểm thích hợp mang theo lễ vật đến đây.
Đúng lúc Hương Ba Vương lại mờ mịt tỏ vẻ có quan hệ đối với cô nương Jessica kia, trong nháy mắt Abramovich đã lĩnh hội được ý của Tôn Phi, vô cùng vui vẻ tự động mở lời mời, đối với tài lực hùng hậu của thương hội mà nói, việc nuôi không một nữ tử có thể gây ra tổn thất gì chứ?
Nghe được lời mời của Abramovich, Tôn Phi thỏa mãn gật đầu, nhưng cũng không chuyên quyền độc đoán, lại quay đầu nhìn Heskey đang ngây ngốc cười, nhẹ nhàng hỏi:
- Emile, ngươi cảm thấy thế nào? Jessica theo chủ quản Abramovich học tập quản lý thương nghiệp có được hay không?
Lúc này Heskey đã hoàn toàn ngây ngốc.
Lực ảnh hưởng của thương hội Soros trong thành Song Kỳ dù kẻ ngu cũng biết, bình thường không biết bao nhiêu người tranh giành gia nhập còn không được, đằng này lại chính mình chủ quản thương hội mở miệng mời muội muội của mình…. Hắn quả thực không biết nên nói cái gì.
- Ta nghe đại nhân, ngài nói thế nào thì làm thế đó.
Nghĩ nghĩ một lúc, cuối cùng Heskey kiên định trả lời.
- Ha ha ha, ngươi nha, toàn bộ tứ chi thì phát triển lớn, chỉ có não là nhỏ như hạt thông!
Tôn Phi bị tên ngốc Emile chọc cười.
Quốc Vương Bệ Hạ đối với câu trả lời này hài lòng vạn phần, không biết vì sao Tôn Phi lại cảm thấy tên ngốc này mang đến cho hắn cảm thấy yên tâm khi kết giao, cười to nhìn Abramovich nói:
- Nếu như vậy, cứ làm như thế đi, hy vọng chủ quản Roman có thể chiếu cố muội muội của Emile nhiều hơn.
- Xin Bệ hạ yên tâm!
Abramovich liên tục gật đầu, thấy Hương Ba Vương trịnh trọng căn dặn như vậy, hắn đối với nữ tử tên Jessica kia lại tăng thêm vài phần coi trọng, trong lòng cũng có một tia hiếu kỳ mơ hồ, lẽ nào Hương Ba Vương và nữ tử kia có quan hệ thân mật gì? Dù sự thật là như thế nào, ngàn vạn lần cũng không được qua loa.
Đương nhiên, trong lòng Abramovich cũng minh bạch, muốn cùng Hương Ba Vương trở thành bằng hữu thì chút thủ đoạn nhỏ này còn chưa đủ.
Đại lục Azeroth, minh hữu kiên cố nhất đều dựa vào lợi ích và duy trì chống đỡ, hắn phải thể hiện giá trị của mình, khiến Hương Ba Vương có đủ lý do đem chính mình trở thành minh hữu, chứ không phải là tiểu nhân vật để cho người khác lợi dụng.
Nghĩ tới đây, Abramovich đứng lên đi đến trước cái rương ban nãy sáu đại hán khênh vào, đưa tay đè xuống, một âm thanh thanh thúy truyền đến, rương sắt lại xuất hiện biến hóa kỳ dị, từng tầng từng tầng sắt giống như hoa tươi nở rộ ra, lộ ra thứ bên trong.
Từng sợi từng sợi màu sắc hiện ra.
Là ma pháp thạch!
Trong cái rương trang bị đầy đủ các loại ma pháp thạch.
Tôn Phi đi tới, tiện tay lấy ra mấy viên, cảm giác băng lương, trong tay nhất thời nổi lên từng đợt thất thải quang diễm, những ma pháp thạch này tuy đều là phẩm cấp thấp nhất, thế nhưng một cái rương hơn vạn miếng cộng lạ, đích xác có thể coi là một phần hậu lễ, Tôn Phi lại có “Horadric Cube” hợp thành Thần khí Nghịch Thiên trong tay, giá trị của những ma pháp thạch còn muốn vượt xa biểu hiện bên ngoài.
Vừa lúc Ma Pháp Sư Marzora của Hương Ba thành đã dùng hết ma pháp thạch, nhóm ma pháp thạch này cũng coi như có thể sửa ấm trong ngày tuyết rơi.