Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 517 - Chương 413: Địa Đồ Hải Thần Cung

Quoc vuong van tue Full
Chương 413: Địa Đồ Hải Thần Cung
 

- Tốt, đại chiến sắp tới, nhóm ma pháp thạch này là vật tư cực kỳ trọng yếu, chí ít có thể duy trì ma pháp kết giới thủ hộ thành “Đại địa chi thủ hộ” trong vòng một tháng, rất tốt, Bản Vương xin nhận, đa tạ chủ quản Roman khẳng khái biếu tặng.

Tôn Phi đem ma pháp thạch trong tay thả lại trong rương sắt.

- Bệ hạ khách khí rồi, mời xem thêm cái này.

Thấy Tôn Phi cũng không chối từ, đem ma pháp thạch thu nhận luôn, trong lòng Abramovich thở phào, sau đó lại mở ra cái rương thứ hai.

Cả phòng tràn đầy quang sắc như cũ.

Thế mà lại là một rương đầy ắp ma pháp thạch nữa.

Trong lòng Tôn Phi hơi giật mình.

Đây chính là một khoản tài phú không nhỏ, Thần Sư ở Hương Ba thành cướp đoạt hơn hai mươi năm mới tích góp được không đến một rương ma pháp thạch, thế mà vị chủ quản thương hội Soros này lại dễ dàng một lúc đưa ra hai rương đầy ắp ma pháp thạch, thương hội Soros thật đúng là tài lực hùng hậu.

Trong lòng Tôn Phi nghĩ vậy, nhẹ nhàng gật đầu, không nói gì nữa, cũng thu nhận xuống dưới.

Cái rương thứ ba…

Cái rương thứ tư…

Abramovich mở ra mấy rương, toàn bộ đều chứa đầy ma pháp thạch.

Đây thật sự là một khoản tài phú kinh người.

Tôn Phi ngẩng đầu nhìn thần sắc tự nhiên của Abramovich, trong lòng khẽ động, Quốc Vương Bệ Hạ không thể không thừa nhận, người nam nhân trước mắt này đáng để mình đối đãi khác, ở đại lục Azeroth này, tài phú cường đại cũng là đại nhân vật, rất hiển nhiên, nam nhân trung niên mang theo vẻ e lệ này, tài lực thật vượt xa tưởng tượng của mình.

- Tốt!

Tôn Phi nói một câu, vừa đưa tay lên, thu bốn rương đầy ắp ma pháp thạch vào trong giới chỉ trữ vật.

Răng rắc!

Cái rương thứ năm mở ra.

Lần này bên trong không phải là ma pháp thạch nữa.

Mà là các loại sách và vài tấm địa đồ.

Tôn Phi cầm lấy một tấm địa đồ phía trên, phát hiện đây là một tấm bản đồ chi tiết của phương viên năm trăm dặm quanh đây, so với bản đồ quân đội cung cấp để tác chiến còn muốn chi tiết hơn rất nhiều, trên đó đánh dấu các ốc đảo, nguồn nước, cổ đạo, hiểm địa, tất cả những thứ này trên bản đồ quân đội đều không có, thậm chí còn có cả một ít cứ điểm, sào huyệt mã phỉ thuộc về người Ajax.

Trong lúc chiến tranh, một tấm bản đồ như này có tác dụng không thể đo đếm được.

Mặt Tôn Phi không đổi sắc nhưng trong lòng đã lặng lẽ đánh giá lại người nam nhân trước mắt này, xem ra hắn không chỉ có tài lực kinh người, chỉ sợ hắn còn nắm giữ một ít lực lượng khác không thuộc về thương hội Soros.

Quốc Vương Bệ Hạ bất động thanh sắc đem tấm địa đồ thả lại vào rương, lại cầm lấy một cuốn sổ ở dưới lật xem, đây là ghi chép phân bố và các con đường đi của thương hội Soros, trong đó ghi tỉ mỉ về người phụ trách mỗi phân hội và người sở hữu các con đường, đương nhiên còn có thêm một tấm lệnh bài hình vuông, hoàng kim sắc, khéo léo tỉ mỉ, trông rất đẹp mắt.

- Bệ hạ sau này mặc kệ là đi tới nơi nào, đều có thể dựa theo đánh dấu trên đây mà tìm được trú điểm của thương hội Soros một cách nhanh nhất, hoặc quân đội đế quốc không có phương tiện truyền tin tức thì đều có thể thông qua những con đường này truyền tin, đồng thời tại mỗi trú điểm Bệ hạ cũng có thể dự tá một trăm vạn kim tệ, các loại tài phú, khối lệnh bài Hoàng Kim này chính là minh chứng.

Abramovich giải thích, nói xong thì cười cười, cuối cùng còn hơi tiếc nuối bổ sung một câu:

- Đáng tiếc, trong tay ta chỉ nắm những địa phương này, hơn nữa quyền lực hữu hạn, không thể cung cấp nhiều tiện lợi hơn cho Bệ hạ!

Tôn Phi cười cười.

Hắn nghe ra ý của Abramovich nhưng vẫn chưa trả lời.

Ngoại trừ một ít địa đồ ở trên thì trong rương vẫn còn có một ít đồ văn, còn có một ít trận đồ ma pháp quái dị, đại đa số đều có vẻ không trọn vẹn, chẳng qua là đẳng cấp cũng không thấp, chắc là Abramovich nghĩ những bản vẽ này ở trong tay mình cũng không có tác dụng gì, nhiều lắm cũng chỉ là bán tráo tay kiếm tài phú mà thôi, đối với người có tài lực hùng hậu như hắn chẳng qua cũng chỉ là chín trâu mất một sợi lông mà thôi, thế nhưng những trận đồ này ở trong tay cao thủ như Hương Ba Vương Alexander nói không chừng có thể chân chính thể hiện giá trị của nó, cho nên Abramovich mới rất khẳng khái mượn nước đẩy thuyền.

Tôn Phi tỉ mỉ quan sát, phát hiện đại đa số trận đồ ma pháp này đã có chút niên đại, chúng đều được khắc chế hoàn mỹ trên da có đẳng cấo cao, đường vẽ ma pháp phức tạp huyền ảo, nếu như có thể hoàn chỉnh những tấm trận đồ này thì nhất định sẽ là ma pháp trận phi thường kinh người, nếu như giao cho đại gia Kane và nữ tu sĩ Akara nghiên cứu nói không chừng sẽ hữu dụng.

Ngay khi Tôn Phi chuẩn bị thu hồi tầm nhìn thì hắn đột nhiên nhìn thấy từ dưới đáy cái rương thứ năm này có một loại năng lượng ba động quen thuộc.

- Đây là…

Tôn Phi lật mở, tìm được ở phía dưới cùng một tấm da nâu.

Trên tấm da nâu có khắc một ít văn tự cổ xưa, không biết là từ da của ma thú cường đại nào chế tạo mà thành, từ tấm da nâu tản ra một loại uy áp nhàn nhạt, tuy rằng vì niên đại đã lâu nên cực kỳ yếu ớt, thế nhưng lại làm cho người ta không tự chủ được mà tâm thần run sợ, ngón tay Tôn Phi sờ lên, cảm giác như là va chạm với từng cây cương châm bén nhọn làm da trát đau.

Đương nhiên, những điều này cũng không phải là nguyên nhân thực sự khiến Tôn Phi phải rúng động.

Nguyên nhân chân chính là, trên góc trên cùng của tấm địa đồ lại có bức tranh “Hắc ảnh nhân ngư” rất giống với bức tranh trên quyển trục mà Tôn Phi nhìn thấy ở phủ thành chủ thành Song Kỳ hôm trước.

Nhẹ nhàng sờ tấm địa đồ da thần bí, ngoại trừ bức tranh “Hắc ảnh nhân ngư” ở ngoài, bên trong còn có bản địa đồ hình án và kiến trúc, dùng văn tự cổ xưa để đánh dấu, xem ra là địa đồ kiến trúc một cổ thành gì đó, thế nhưng không biết vì sao lại rơi vào tay Abramovich.

Tôn Phi quay đầu nhìn Abramovich.

- Bản vẽ này là từ bốn năm trước ta phát hiện trong một sào huyệt cổ sa đạo trong cảnh nội đế quốc Ajax, khi đó hàng hóa của thương hội bị đánh cướp nên ta dẫn dắt cao thủ thương hội đến huyết tẩy cổ sa đạo này, ở trong sào huyệt của bọn chúng phát hiện rất nhiều tài vật, bản vẽ này cũng là một trong số đó. Chẳng qua là, trong bốn năm nay ta hao tổn bao nhiêu khí lực thuê người dịch bản vẽ, thế nhưng lại không có bất kỳ một thu hoạch nào, thậm chí còn không biết đây là địa đồ của địa phương nào, văn tự trên đó cũng không ai có thể phá giải được.

Thần sắc Abramovich rất thành thật, cũng không có giấu diếm gì, càng không dám khoa trương, thành thành thật thật khai báo lai lịch của tấm địa đồ, cuối cùng lại bổ sung thêm một câu:

- Chẳng qua là có một ít người có danh khí không nhỏ suy đoán rằng tấm bản đồ này có lẽ có quan hệ với di chỉ thần ma, ta không có duyên với nó cho nên mới nghĩ đem đến dâng cho Bệ hạ, Bệ hạ có lẽ có thể dùng đến.

Vị chủ quản thương hội này cũng không có nói sai.

Tấm địa đồ này đích xác có chỗ bất phàm, người sáng suốt liếc mắt đều có thể nhìn ra, thế nhưng những năm gần đây mặc dù hắn có cố gắn như thế nào cũng không thể cởi ra huyền bí trong đó, dần dần tấm địa đồ này đối với hắn liền trở thành tấm tử đồ, không có bất kỳ ý nghĩa gì, bán đấu giá đắt cũng không có ai mua, giá bán thấp thì hắn lại luyến tiếc, như vậy vừa lúc đưa cho Hương Ba Vương coi như lấy một cái nhân tình.

Hắn vốn chỉ có suy nghĩ muốn thử, tấm địa đồ này cũng không có ý nghĩa gì, chẳng qua là chỉ muốn thử vận may, cho nên mới đặt ở cuối cùng của cái rương.

- Chất liệu không sai, thế nhưng lấy thủ đoạn cũng như tài lực của chủ quản Roman cũng không thể phá giải, e rằng ta cũng không thể phá giải được.

Tôn Phi bất động thanh sắc, nhẹ nhàng ném tấm địa đồ về lại trong rương, sau đó cười nói:

- Chủ quản Roman thật có tâm, những bản đồ và trận pháp đồ này, ta nhận.

Vừa nói Tôn Phi vừa trở tay đem rương sắt thu vào trong giới chỉ trữ vật.

Sâu trong đôi mắt Abramovich hiện lên thần sắc thất vọng, nếu như Hương Ba Vương cũng không nhìn ra điểm huyền bí của tấm địa đồ đó, xem ra đích thật là một phế đồ mất đi giá trị.

Thế nhưng hắn nào biết, trong lòng Tôn Phi lúc này đã kích động khôn xiết.

Bởi vì từ Abramovich hắn biết không người nào phá giải được văn tự cổ này, vừa vặn Tôn Phi lại quen thuộc vô cùng, bởi vì trong thế giới Diablo là văn tự cổ, thời gian dài ở trong thế giới hắn ám, ngoại trừ ngày thường theo nữ tu sũ Akara học tập tri thức về dược tê, theo đại gia Kane học tập tri thức về ma pháp, thì khi ra ngoài làm nhiệm vụ Tôn Phi cũng từng thấy không ít văn tự như vậy, Tôn Phi dám khẳng định, những văn tự này chắc chắn là văn tự trong thế giới hắc ám.

Đương nhiên, hắn cũng biết rõ hàm nghĩa của những văn tự này.

Đây là địa đồ da tên là “Hải Thần chi cung”.

Đây là bản đồ đánh dấu vị trí quần thể kiến trúc phòng ngự và tọa lạc của Hải Thần cung điện, cực kỳ kỹ càng tỉ mỉ. Liên hệ với bức tranh “Hắc ảnh nhân ngư”, nếu như Tôn Phi đoán không sai, đây là địa đồ của Hải Thần cung điện mà trước đó Tôn Phi đã loáng thoáng nhìn thấy tầng tầng lớp lớp kiến trúc dưới thủy vực ngầm dưới thành Song Kỳ.

Phía dưới thành Song Kỳ thật sự có di chỉ cổ thành thời đại Thần Ma?

Trong lòng Tôn Phi kích động quả thật không nói nên lời.

Abramovich thật đúng là trong lúc vô ý dâng cho mình một phần đại lễ, ý nghĩa của di chỉ Thần Ma, trên đại lục Azeroth này không người nào không biết, những đế quốc cao cao tại thượng cấp tám, cấp chín hầu như đều dựa vào khai quật di chỉ Thần Ma mà quật khởi, có thể nói ma pháp và vũ kỹ trên đại lục đều là từ những di chỉ huyền bí mà phát hiện ra.

Mà Hải Thần cung điện này quy mô không nhỏ, thậm chí Tôn Phi còn hoài nghi, chí ít ở đây cũng là di chỉ Thần Ma trên cấp sáu.

Hôm nay đã có địa đồ trọng yếu, đợi thực lực của Tôn Phi đề thăng mạnh đến trình độ có thể thăm dò dưới nước, như vậy độ khó khi muốn thăm dò Hải Thần cung điện này mới hạ thấp xuống. Lúc đó hoàn toàn có thể tránh mọi nguy hiểm và sát cơ trong di chỉ, như là tiến vào hậu viện của nhà mình vậy.

Thời điểm Tôn Phi đang kích động trong lòng, Abramovich lại đi đến cái rương thứ sáu, mở rương cuối cùng ra.

Bình Luận (0)
Comment