Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 530 - Chương 426: Đánh Với Cường Giả Nguyệt Cấp

Quoc vuong van tue Full
Chương 426: Đánh Với Cường Giả Nguyệt Cấp
 

Tôn Phi biến sắc.

Sau một cái chớp mắt, mọi người chỉ thấy mắt hoa lên, trong đấu khí ác đấu loạn lạc của thập đại cao thủ, đột nhiên xuất hiện một nam nhân thanh tú mặc trường bào hồng sắc, phảng phất như hắn đang bước đi giữa sân vắng, từng bước lững thững đi tới, thế nhưng vài phần đấu khí tràn ra của hắn đủ để đem bất cứ một cao thủ tam Tinh cấp nào bị nghiền nát, bên ngưởi nam nhân này giống như không có một tia gió nào, tay áo cũng không thèm rung động.

- Một đàm tiểu hài đáng thương a, ha ha, đều chết đi cho ta!

Trong tiếng cười kiêu ngạo điên dại không ai bì nổi, nam nhân hồng bào đi tới trung tâm, hai tay chắp sau lưng, hai mắt vừa đảo, tinh quang liền bắn ra, khí tức cường đại bất khả tư nghị dâng trào, chỉ nhẹ nhàng giẫm chân, một đạo ánh sáng hồng sắc như vằn nước tạo thành hình tròn từ dưới chân hắn thong thả đẩy ra.

Tiếp theo, trong ánh sáng đó dần hiện ra sáu đạo kiếm khí sắc bén, cường hãn bắn ra.

Mỗi đạo kiếm khí sắc bén cắt đứt hư không, mang theo khí tức tử vong, phân thành sáu đạo xích sắc lưu quang, hướng về phía sáu người Lampard, Elena, Pires, Cech, Drogba và Torres tập sát đi.

- Không tốt, mau lui lại!

Lampard cảm thụ thấy kiếm khí cường hãn trước tiên, giống như là tử thần nhe răng cười, biết rằng thực lực nhóm người mình căn bản là không cách nào chống lại được, bóng ma tử vong bao phủ, thấy vậy Lampard liền điên cuồng thôi động đấu khí hệ điện trong thân thể, chủ động hướng về phía quang kiếm nghênh đón, muốn lấy lực lượng của chính mình để năm đồng bạn của mình tranh thủ thời gian chạy trốn.

- Ha ha, thật đáng thương cảm, đúng là châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình!

Nam nhân mặc hồng bào thấy thế, nhãn thần lộ ra vẻ khinh miệt, cuồng tiếu không ngớt.

Thế nhưng trong nháy mắt tiếp theo, nụ cười của hắn cũng dần đọng lại trên mặt.

Tràng diện sáu cao thủ đối phương bị kiếm khí của hắm khiến cho trở thành huyết vụ cũng không có xuất hiện.

Trong lúc đó có sáu đạo ánh sangs trong suốt của dấu quyền ngọc lưu ly xuất hiện, từ trong thành Song Kỳ hung hãn oanh ra, chống lại với sáu đạo kiếm khí xích sắc lưu quang, dấu quyền dường như thiết chùy đánh nát kiếm khí, sau khi đánh nát sáu đạo kiếm khí mà sáu đạo dấu quyền cũng không suy yếu đi, ngưng tụ ra thủ ấn Liên Hoa ngọc lưu ly, hướng về phía nam nhân hồng bào mà oanh đến.

- Là ai? !

Con ngươi thanh niên mặc hồng bào co rút lại.

Hắn liên tục lùi ba bước, bàn tay ở trong hư không nhẹ nhàng phất một cái, sau đó một vầng quang tráo hồng sắc đột nhiên thoáng hiện, đem hắn bảo hộ phía sau.

Ầm ầm! !!

Rầm rập! !!

Từng đạo đấu khí ba động va chạm kịch liệt với nhau không ngừng như muốn nổ tung tất cả, giống như muốn làm vỡ nát thiên địa, đại địa rạn nứt, khắp bầu trời bụi mù, từng đạo khí lưu không ngừng xoay tròn trên không trung va chạm vào nhau.

Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả tiếng hò hét trợ uy trên chiến trường cũng im bặt, dường như ai cũng đều líu lưỡi.

- Ngươi không phải là đối thủ của ta, cút về đi!

Tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên, một đạo thân ảnh cao ngất xuyên qua bụi mù giữa trời, từ từ trở nên rõ ràng.

Bụi bặm đều hạ xuống, ánh sáng ngọc lưu ly tràn ra, một lực lượng vô hình bảo hộ trên người, trường bào lam sắc không nhiễm chút bụi bẩn, trên khuôn mặt anh khí bừng bừng lộ ra thần sắc ngưng trọng, nhìn về phía tòa núi nhỏ trong đại doanh Ajax, căn bản chưa từng đem nam nhân mặc hồng bào này để vào mắt, thần sắc đạm nhiên, không thèm để ý.

Nam nhân mặc hồng bào trên khuôn mặt hung ác nham hiểm lộ ra một tia kinh hãi, thế nhưng nhiều hơn cũng là sắc mặt giận dữ và cuồng ngạo.

Nghe được ý tứ khinh miệt của đối thủ, Donie giận quá hóa cười, từng bước đi lên, tóc dài ánh kim ở trong gió nhảy múa, kiêu ngạo cuồng đại nói:

- A ha ha, hả? Ngươi chính là cái tên gì mà đệ nhất cao thủ Hương Ba Vương Alexander chó má kia? Tới đúng lúc, tới đúng lúc! Hôm nay dưới ánh mắt của lũ giòi bọ Zenit ta sẽ chặt bỏ đầu của ngươi, chặt đứt hy vọng của bọn chúng! Cũng làm cho tên phế phật Jan Vertonghen kia biết hắn vô dụng ra sao!

- Ta đã nói, ngươi không phải là đối thủ của ta.

Tôn Phi căn bản không đem đối thủ trước mặt để vào mắt:

- Thực lực một đoạn Tân Nguyệt cấp, không đến lượt ngươi ở trước mặt Bản Vương làm càn, không muốn chết thì nhanh cút cho ta!

- Ngươi?... Ha ha ha ha, cố làm ra vẻ, ngu xuẩn!

Nam nhân mặc hồng bào nghe vậy, thoáng kinh ngạc, tiếp theo là ngửa đầu lên trời điên cuồng cười to:

- Một tên Vũ sĩ Tinh cấp nho nhỏ như ngươi lại dám khiêu khích uy nghiêm của cường giả Nguyệt cấp? Ra tay đi, một chiêu, chỉ cần một chiêu ta đã đem ngươi đánh nát bấy!

Tôn Phi mỉm cười, cũng không nói gì, phất tay một cái ý bảo đám người Cech trở về thành.

- Bệ Hạ, xin cho chúng ta lưu lại lược trận cho người!

Đám người Drogba và Cech nhất tề đứng bên người Tôn Phi, không chịu trở về thành.

Thực lực của bọn họ tuy rằng kém quá xa, thế nhưng cũng nhìn ra được, nam nhân thanh tú mặc trường bào hồng xuất hiện quỷ mị trước mặt này có thực lực cường hãn vượt ra khỏi tưởng tượng của mọi người, trước nay chưa từng chứng kiến qua, lại nghe Tôn Phi vừa mới nói thực lực người này đã đến đến cường giả Nguyệt cấp, mặc dù bọn họ có đủ lòng tin đối với Quốc Vương Bệ Hạ thế nhưng cũng không khỏi lo lắng Tôn Phi khó có thể ứng phó.

Cường giả Nguyệt cấp, đó là ngưỡng vọng tồn tại của bất luận một Vũ sĩ Tinh cấp nào.

Elena tóc đỏ phiêu phiêu, dáng người thướt tha, cao quý ngạo nghễ, cũng không nói lời nào mà kiên định đứng bên cạnh Tôn Phi, nắm chặt trường cung trong tay.

- Thế nào? Đều không có lòng tin đối với ta sao?

Tôn Phi mỉm cười, khoát tay nói:

- Đều trở về thành đi, một hai cái tôm tép nhãi nhép mà thôi!

Lampard chăm chú nhìn ánh mắt Tôn Phi, sau đó gật đầu, lại nhìn những người khác, nói:

- Chúng ta trở về thôi!

- Ha ha, còn muốn chạy? Muộn rồi, ha ha, ngày hôm nay một tên cũng không đi được, bốn người các ngươi, không tiếc bất cứ giá nào, bắt sáu tên người Zenit này lưu mạng lại cho ta!

Donie vênh mặt hất hàm sai khiến, ra lệnh cho bốn gã cao thủ Tinh cấp bên phía hắn.

- Tuân mệnh, Donie sư huynh!

Bốn gã cao thủ cửu Tinh cấp hiển nhiên là rất kiêng kỵ đối với tên nam nhân mặc hồng bào đầy vẻ hung ác nham hiểm này, nghe vậy lập tức nhảy lên, thân hình như thiểm điện, hướng về phía đám người Lampard tập sát.

Tôn Phi thần sắc lạnh lẽo, không nói thêm lời nòa, hai tay hất lên, bốn đạo dấu quyền ngọc lưu ly phá không bay ra, mang theo tiếng gào thét bén nhọn, chia ra tấn công vào bốn cao thủ Cửu Tinh cấp của đối phương, lực lượng bàng bạc, xa xa đã vượt qua tiểu chuẩn cửu Tinh cấp.

- Ha ha, đối thủ của ngươi, là ta!

Trong nháy mắt, trên mặt Donie lộ rõ thần sắc thô bạo dữ tợn, thân hình hóa thành một đạo lưu quang, cắt hư không mà đi, hướng về phía Tôn Phi đánh lén đến, xích sắc quang diễm lóe ra, trong nháy mắt đã đến trước người Tôn Phi, ngũ chỉ biền lập như đao, mang theo lực lượng vô cùng, hướng về phía cổ Tôn Phi chém xuống.

- Thật không biết sống chết, cút ngay cho ta!

Trong hai mắt Tôn Phi hàn quang bạo tràn, một quyền nhanh như chớp đánh ra, đối với dao đang hướng về phía cổ chính mình làm như không thấy, phát sau mà đến trước, oanh về hướng ngực trái của Donie.

Donie trong nháy mắt biến chiêu, thủ đoạn nhất chuyển, con dao chém về phía nắm tay Tôn Phi.

Oanh! !

Lực lượng va chạm nhau nổ tung lên khiến người ta sợ hãi.

Bụi mù phóng lên cao, một đạo thân ảnh vẫn sừng sững như bàn thạch ở đó.

Ngược lại, một đạo thân ảnh khác lại chật vật rút lui, không tự chủ được từ trong bụi mù hất ngược ra sau.

Là nam nhân mặc trường bào hồng – Donie!

Trên mặt hắn mang theo thần tình kinh hãi khó có thể hình dung:

- Điều này sao có thể, ngươi chẳng qua chỉ là một cái Vũ sĩ Tinh cấp mà thôi, điều này là không có khả năng…. Điều này sao có thể chứ?

Bàn tay Tôn Phi nhẹ nhàng ấn xuống một cái, bụi mù khắp bầu trời liền biến mất.

Đầu vai nhoáng lên, lại là bốn đạo dấu quyền ngọc lưu ly trong suốt phá không bay đi, chia ra tấn công vào tứ đại cao thủ cửu Tinh cấp của đối phương, khiến cho bốn người bị hất bay ngược trở lại, miệng trào máu, vừa bị oanh vào hầu như đã mất 80-90% chiến lực, thân hình thất thuể rơi trên mặt đất, đứng cũng không vững.

- Dễ dàng đánh bại tứ đại Vũ giả Cửu Tinh cấp?

Kinh sắc trên mặt Donie càng đậm hơn, giận dữ hét lớn:

- Làm sao có thể? Ngươi chẳng qua chỉ là một cái Vũ sĩ Cửu Tinh cấp, thế nhưng có thể đẩy lùi ta thân là cường giả Nguyệt cấp? Lại dễ dàng đánh bại bốn Vũ giả đồng cấp? Ngươi chết đi cho ta a a a a….

Đấu khí xích sắc như hỏa diễm thiêu đốt, hai tay Donie ở trong hư không nhất dẫn, hiện tượng quỷ dị xuất hiện, hai thanh trường đao xích sắc chậm rãi từ trong cánh tay hắn biến ảo ra, cuối cùng thành hình, xuất hiện ở trong tay hắn.

Hai thanh đao có tạo hình kỳ dị, uốn lượn như quyển, thân đao khắc từng đạo ký hiệu ma pháp trận kỳ dị, lóe ra quang thải hỏa diễm, thân đao lưu chuyển từng đợt khí tức sinh mệnh già nua, phảng phất như chỉ cần nhẹ nhàng vung lên là có thể xé rách không gian, xé rách linh hồn con người, hai thanh trường đao này có một loại ma tính khó nói nên lời.

Đây là… Hai thanh ma đao “Đấu Binh”.

Xem ra sau khi Donie tấn cấp cường giả Nguyệt cấp đã lựa chọn con đường “Vũ sĩ Đấu binh” – được vô số cường giả trên đại lục Azeroth cho rằng là giỏi hơn “Vũ sĩ Thú hồn”, khổ tu Vũ sĩ đẳng được đa phần cường giả Nguyệt cấp chọn làm con đường tu luyện.

Lúc này, đám người Lampard đã nhảy lên tường thành Song Kỳ rồi.

Chỉ có Elena một thân khôi giáp đỏ đậm chói mắt, mỹ lệ như một đóa hỏa diễm thiêu đốt nóng bỏng, hai tay vẫn nắm chặt trường cung, xa xa đứng phía sau Tôn Phi, lẳng lặng chú ý bất kỳ biến hóa nào, nhãn thần sắc bén của Nữ Vũ Thần cũng không phải là chú ý đến tình hình chiến đấu trước mặt, mà là chú ý đến gò núi trong đại doanh Ajax, ở nơi đó, có một cỗ khí tức cuồn cuộn dâng trào làm cho người ta cảm thấy tuyệt vọng, hít thở không thông.

Trong lòng Tôn Phi khẽ động, hai tay nắm chặt trong hư không.

Quang diễm bạch ngân chợt lóe, hai thanh tựa đao phi đao, tựa kiếm phi kiếm xuất hiện trong tay, dưới ánh nắng mặt trời, ngân quang lưu chuyển, tiếng kiếm ngân nhẹ nhàng vang lên trong gió, như có như không, lại để cho lòng người sợ hãi.

Đây chính là hai thanh binh khí hình thù kỳ lạ do chủ quản thương hội Soros biếu tặng ngày đó.

Ngày ấy thời điểm mà Tôn Phi cầm song kiếm, có một loại cảm giác ấm áp quen thuộc, lúc đầu còn không suy nghĩ cẩn thận đây là chuyện gì, lúc này vừa mới nhìn thấy Donie lượng ra đấu binh ma đạo, tâm linh mới bừng tỉnh minh bạch, thì ra hai binh khí hình thù kỳ lạ này thế nhưng cũng là một đôi “đấu binh”.

Cái loại cảm giác kỳ dị đồng thời cũng rất vui sướng này, chính là “đấu binh” truyền đạt cho người sử dụng.

Cuồng phong chợt nổi lên!

Khí cơ tăng vọt!

Hai đạo thân ảnh lóe lên nhanh như điện quang, trên mặt đất là bóng người giằng co, ngay sau đó giữa chiến trường nổ ra từng đạo kim sắc Hỏa Tinh, như là pháo hoa chợt minh chợt diệt, sau đó trong sự hồ nghi của mọi người mới nghe được một trận âm thanh đao kiếm tấn công “leng keng leng keng đinh”, ban đầu rất nhỏ rồi rõ ràng dần, truyền tới tai của mỗi người.

Hai đại cường giả, rốt cục cũng đã giao thủ.

Tốc độ xuất kiếm xuất đao của hai người đã vượt qua vận tốc âm thanh, trong nháy mắt đao kiếm tương giao đã vượt qua mấy ngàn lần, chấn ra một hồi hỏa hoa chói mắt, đợi sau khi Hỏa Tinh văng ra thì âm thanh mới truyền tới.

Phương thức chiến đấu của cường giả Nguyệt cấp dĩ nhiên là khác với Vũ sĩ Tinh cấp.

Sau khi tấn cấp lên cường giả Nguyệt cấp, đấu khí trong cơ thể sẽ phát sinh biến hóa về chất, không như là ở Vũ sĩ Tinh cấp, chỉ là sáng lạn lóa mắt, còn Nguyệt cấp có một loại xu thế trở về nguyên bản, đấu khí hóa lỏng, chứa đựng trong thông đạo đấu khí, đi khắp mọi ngóc ngách rèn luyện cải tạo thân thể, khiến thể chất và khí quan của Vũ giả không ngừng được cường hóa, đấu khí cũng tinh thuần hơn, coi như là vật lộn sinh tử trong chiến đấu cũng ít phóng đấu khí ra ngoài, như vậy cực kỳ lãng phí đấu khí.

Điều này khiến cho phương thức chiến đấu của cường giả Nguyệt cấp cũng khác với Vũ sĩ phổ thông, càng tiếp cận với phương thức chiến đấu vật lộn nguyên thủy, nhưng lại ẩn chứa hư lực kinh khủng, rất ít đấu khí phóng ra ngoài!

Giữa không trung chỉ nghe tiếng đao kiếm va chạm, Hỏa Tinh bạo tràn, nhưng lại không nhìn thấy bóng người.

Ước chừng bốn, năm phút đồng hồ sau, tiếng đao kiếm va chạm mới ngừng lại.

Hai bóng người rời xa nhau, rơi về hai phía mặt đất.

Tôn Phi phật kiếm cười to, thần tình tràn đầy vui sướng, đôi binh khí đấu binh hình thù kỳ lạ càng phát sinh ra từng đạo kiếm ngân vang vui vẻ, phảng phất như là nắng hạn lâu ngày gặp mưa rào, khiến cho phát sinh ra một loại khí tức sinh mệnh bồng bột. Giao thủ phen này cũng khiến Tôn Phi hiểu ra được một ít phương thức chiến đấu và cách thức vận hành lực lượng của cường giả Nguyệt cấp, một ít chỗ trước kia không nghĩ ra, nay cũng thông suốt sáng tỏ rồi.

Toàn thân Quốc Vương Bệ Hạ chỉ có vài chỗ bị kiếm khí chém qua, vết thương không nặng gì.

Ngược lại, Donie thực lực đê Nguyệt cấp mặt đầy vẻ kinh hãi, hai tay nắm loan đao nổi gân xanh run rẩy không ngừng, trên cánh tay thấm ra vết máu, một thân trường bào hồng sắc bị kiếm khí chém thành từng mảng, mặc dù không có thương tổn đến thân thể, nhưng nhìn vết rách trên trường bào, như vậy cũng có thể hiểu hắn đã bị chém trúng hơn trăm kiếm.

Donie có thể cảm nhận được, đối phương tựa hồ là thủ hạ lưu tình, bằng không chỉ sợ lúc này hắn đã bị trọng thương rồi.

Loại thủ hạ lưu tình này, hiển nhiên là càng thêm khinh miệt và trào phúng.

Tiếng cười của Tôn Phi giống như là từng lợi châm đâm xuyên qua màng nhĩ của hắn, cũng đâm xuyên qua lòng tin võ đạo và tinh thần bất bại của hắn.

Bình Luận (0)
Comment