- Sư tôn…
Tứ đại cao thủ cửu Tinh cấp đi tới dưới tòa núi nhỏ, trên mặt mang theo vẻ xấu hổ và thần sắc sợ hãi, đem nam nhân mặc trường bào hồng Donie đang ngất đi đặt ở trước mặt, nơm nớp lo sợ quỳ ở đó.
Thân ảnh mặc trường bào đỏ đậm bấm tay, nhẹ nhàng bắn ra một đạo quang diễm chìm vào trong thân thể Donie.
Trong nháy mắt thương thế của Donie đã hoàn toàn khỏi hẳn, lỗ chân lông trên cơ thể tràn ra một tầng vụ khí mông lung, cuối cùng Donie cũng tỉnh lại, giương mắt thấy thân ảnh bên cạnh, tronh hai mắt điên cuồng chớp động thần sắc oán độc, nâng kiếm chỉ thẳng vao Tôn Phi đứng phía xa xa, hai đầu gối quỳ trên mặt đất, điên cuồng hét lên:
- Sư phụ, cái tên Zenit chết tiệt kia làm nhục ta, thỉnh ngài giúp ta giết hắn!
Murdoch và hoàng tử Jan Vertonghen thấy thế, liếc nhìn nhau, đều không nói gì.
- Haiz, ngươi vẫn là quá nôn nóng, vừa tấn chức Nguyệt cấp, cảnh giới bất ổn, ăn một lần thất bại đối với ngươi mà nói cũng là chuyện tốt.
Nam nhân mặc áo bào đỏ vẫn đứng yên cuối cùng cũng mở miệng nói, thanh âm của hắn rất phổ thông, không có gì đặc thù, ngữ khí đạm nhiên, nói:
- Ngay cả Vũ sĩ Tinh cấp đều có thể đánh bại ngươi, lần này coi như là một lần giáo huấn, đánh mất thể diện của Đại Tuyết Sơn cũng không hề gì, thế nhưng ngày sau nếu như ngươi vẫn còn nôn nóng như vậy, đụng phải đối thủ lợi hại, sớm muộn gì cũng mất đi tính mạng.
- Sư phụ, ta biết sai rồi, thế nhưng cái tên Zenit kia thật sự là đáng chết, thỉnh người cho đồ đệ diệt trừ hắn!
Donie dập đầu cầu xin, trong ánh mắt lóe ra thần sắc điên cuồng oán độc như cũ.
Hiển nhiên là hắn không nghe lọt được bao nhiêu lời khuyên của sư tôn.
- Ta sẽ không thay ngươi giết hắn, giữ lại người này, chừng nào ngươi củng cố cảnh giới của chính mình, tự đi cọ rửa nỗi sỉ nhục hôm nay, đây mới thực sự là bản sắc của cường giả võ đạo.
Nam nhân mặc trường bào đỏ lắc đầu, ngữ khí trở nên lạnh lùng hơn, nói:
- Ngươi lui xuống đi! Tĩnh tâm một ngày, củng cố cảnh giới võ đạo.
Lúc nói chuyện, khuôn mặt của hắn vẫn có một đoàn vụ khí lượn lờ như trước, ngăn chặn tầm mắt của mọi người, coi như là cường giả Nguyệt cấp cũng không nhìn thấu lớp vụ khí, xem rốt cuộc sau tấm chắn này là dạng mặt gì, trên thực tế, hơn hai mươi năm nay, người chân chính gặp qua hắn cũng không nhiều.
Donie nghe được sư tôn nói như vậy, trên mặt lộ ra một tia thần sắc không cam lòng, cuối cùng chỉ có thể hung hăng trừng mắt nhìn thân ảnh xa xa đứng sừng sững của Tôn Phi, sau đó tiến vào một cáo trướng bồng trong doanh địa.
- Bốn người các ngươi, cũng lui xuống chữa thương đi.
Nam nhân áo đỏ phất tay áo, tứ đại cao thủ cửu Tinh cấp như được đại xá, lập tức rời khỏi đó.
- Sư tôn, thỉnh ngài cho phép đồ đệ xuất thủ, đánh bại tên người Zenit kia, rửa nhục cho thánh địa Đại Tuyết Sơn chúng ta!
Murdoch trầm mặc trong chốc lát, sau đó tiến lên một bước, khom mình hành lễ, yêu cầu được xuất chiến.
Jan Vertonghen nghe vậy, chăm chú căng thẳng nghe đáp án.
Murdoch là môn đồ thủ tịch của Thánh địa Đại Tuyết Sơn, trên thân lại chảy xuôi huyết mạch Ajax, tính cách kiên cường, thiên phú võ đạo hơn người, là ngôi sao võ đạo của đế quốc Ajax, tương lai có khả năng kế thừa vinh quang Vũ Thánh hộ quốc, cũng là thần tượng mà Jan Vertonghen ngưỡng vọng tuyệt đối, không giống như tên Donie vừa lỗ mãng vừa nôn nóng, Murdoch đã tấn chức cường giả Nguyệt cấp mấy năm rồi, căn cơ vững chắc hùng hậu, Jan Vertonghen xem ra, chỉ cần vị sư huynh này xuất thủ, nhất định có thể đánh bại Hương Ba Vương.
- Ngươi không phải là đối thủ của tên người Zenit kia, lui ra đi.
Nghe sư tôn nói khiến cho Murdoch hơi khựng lại, càng làm cho Jan Vertonghen triệt để dại ra.
“Sư tôn nói cái gì? …. Ngay cả Murdoch sư huynh thế nhưng cũng không phải là đối thủ của Hương Ba Vương Alexander…. Đây…Làm sao có thể? Thế nhưng…. Alexander rõ ràng chỉ là thực lực Tinh cấp, hắn lại có thể lấy thực lực Tinh cấp đấu với cường giả Nguyệt cấp? Vì sao…. có thể như vậy?” Jan Vertonghen chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng, hồi tưởng cảnh ngộ lần đầu tiên chính mình thống quân gặp Hương Ba Vương, còn có đêm ở trong sa mạc nói chuyện một hồi, nhất thời ý nghĩ trong đầu hắn loạn như ma, trong khoảng thời gian ngắn, Jan Vertonghen thật đúng là phải cảm tạ thân phận hoàng tử của chính mình, bằng không chỉ sợ là Hương Ba Vương vươn một ngón tay ra cũng có thể nghiền chết một con kiến như mình.
- Vâng, sư tôn!
Murdoch không hề hoài nghi phán đoán của sư tôn, cũng không có biểu hiện bất mãn gì, cung kính hành lễ, sau đó lui trở về phía sau nam nhân áo đỏ.
Vừa lúc đó, nam nhân mặc trường bào đỏ nhẹ nhàng nhảy tới một bước.
Chỉ là một bước này lại để cho Murdoch và Jan Vertonghen sắc mặt đại biến, miệng đắng lưỡi khô, trong lòng kinh hoảng, bởi vì bọn họ minh bạch, sư tôn dĩ nhiên lại muốn đích thân xuất thủ.
Cũng là một bước này, khiến cho Tôn Phi cảm thấy trước mặt như có một ngọn núi thật lớn đè ép lên, trong nháy mắt khiến cho thiện địa nơi này đều lay động, nhật quyệt lờ mờ không ánh sáng, vạn vật thiên địa đều tập trung vào thân ảnh trên gò núi xa xa kia, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn!
Elena lẳng lặng đi tới đứng bên cạnh Tôn Phi, sóng vai đứng một chỗ, nàng không nói một câu nào, thế nhưng trên thân thể mềm mại điên cuồng trào ra nguyên tố ma pháp ba động, điều này đã nói rõ tất cả.
Lúc này, tiếng reo hò điên cuồng trên tường thành Song Kỳ cũng ngừng lại.
Tất cả các Chiến sĩ đều lẳng lặng chú ý tới hai đạo thân ảnh cao ngất kia.
Mỗi người đều cảm thấy một loại áp lực vô hình, bọn họ biết, thời điểm then chốt đã đến, tuy rằng không biết cỗ áp lực khiến cho ngay cả Quân đoàn trưởng đại nhân cũng cảm thấy ngưng trọng kia đến từ nơi nào, rốt cuộc là đáng sợ đến cỡ nào, thế nhưng mỗi binh sĩ đều minh bạch, giờ khắc quyết định vận mệnh Song Kỳ thành, sắp đến rồi.
Tiếng gió thổi gào thét, cát vàng tung bay.
Mấy chục vạn người trên chiến trường, thời khắc này vô cùng an tĩnh, thế cho nên mỗi người đều nghe được âm thanh trái tim chính mình đang nhảy lên, nghe được âm thanh huyết quản lưu động, nghe được cả âm thanh nuốt nước bọt của chính mình.
Đây là một loại im lặng đến đáng sợ!
Đây là một loại im lặng chờ đợi phán quyết khiến người ta hít thở không thông!
Từng đạo quang diễm đủ loại màu sắc, không ngừng thoáng hiện trên thân Tôn Phi, hắn đem toàn bộ lực lượng 99 cấp Barbarian điều động ra, nửa người bản giáp xích hồng, bao tay thiết giáp màu đen, giày lính tỏa ra cam sắc, đai lưng lục sắc, còn có mũ giáp hoàng kim sắc…
Một thân mặc toàn bộ trang bị trong thế giới hắc ám, chỉ là trang bị từng cấp vàng thau lẫn lộn, thế nhưng trang bị của Tôn Phi cũng tuyêt đối được coi là trang bị ma pháp cường đại nhất.
Chuyển đổi đến trang bị chủ thủ, song kiếm sáo trang “Bul-Kathos' Children” thay thế cho song kiếm hình thù kỳ lạ lúc trước.
Mượn lực lượng của trang bị, to đem lực lượng 99 cấp Barbarian vận hành tới mức đỉnh phong.
Cùng lúc đó, ở xa hai ngàn mét, trên gò núi xa xa, thân ảnh kia lặng lẳng đứng đó, giơ cánh tay lên, phiêu phiêu một chưởng, không mang theo chút khí tức khói lửa nào, hướng về phía trước nhẹ nhàng mà án ra.
Không có đấu khí quang diễm hiển hách cả bầu trời!
Không có sóng âm rống giận làm nứt nẻ đại địa!
Không có khí thế quyển phong làm chấn động thiên địa!
Chỉ là nhẹ nhàng phiêu phiêu ấn một chưởng.
Trong nháy mắt Tôn Phi cảm thấy kinh hoảng, trước nay hắn chưa từng có cảm giác nguy hiểm tràn ngập tới mỗi tế bào toàn thân như vậy, tóc gáy điên cuồng dựng đứng lên, hắn đem ‘Bộ tộc thủ hộ’ và ‘Mythical Sword’ nắm chặt trong tay, hầu như không có bất kỳ do dự nào, tung ngay ra chiêu thức cường đại nhất mà hắn đang nắm giữ.
“Toàn Phong Trảm (Whirlwind) !”
Đây là do Tôn Phi ở tế đàn cổ trong thế giới hắc ám sau khi giết được thủ hộ giả Talic có được.
Một thức này chân chính thuộc về kỹ năng kiếm chiêu cực mạnh của Barbarian.
Chiêu thức vừa ra, chỉ một thoáng, thân ảnh Tôn Phi bắt đầu trở nên mơ hồ, song kiếm hóa thành vô số đạo tàn ảnh, trong thiên địa tràn ngập vô tận kiếm khí, kiếm khí rống giận như phong bạo, tạo thành cảnh tượng khiến cho người ta nghẹn họng trân trối, trong lúc kiếm khí tràn ngập, phong bạo điên cuồng hướng về phía gò núi xa xa mà đánh tới, kiếm khí đáng sợ gào thét, quả thật giống như là tiếng quỷ khóc.
Thủ hộ giả Talic chính là người có thực lực mạnh nhất trong tam đại Thủ hộ giả.
Hắn sở hữu kỹ năng “Toàn Phong Trảm”, cũng là tuyệt chiêu kiếm kỹ cực mạnh của Barbarian.
Sau khi Tôn Phi đánh bại Talic đã hoàn toàn nhận được truyền thừa của Talic đối với tinh túy của “Toàn Phong Trảm”, một chiêu này thi triển ra, chẳng khác nào là Thủ hộ giả viễn cổ Talic xuyên qua giới hạn vị diện, xuyên qua thời không vô tận, tự mình xuất thủ ra. Thậm chí bởi vì thực lực chân chính của Tôn Phi mạnh hơn so với Talic ở ‘độ khó phổ thông’, một chiêu này nếu so với Talic thi triển thì càng mạnh hơn!
Một chiêu này, cũng có thể nói là một chiêu mạnh nhất trong thế giới hắc ám mà Tôn Phi có được.
Thế nhưng, vẫn không được.
Một chiêu này hóa ra kiếm khí vô biên, thời điểm bay về phía trước không đến năm trăm mét, đột nhiên không ngừng biến chậm, sau đó như lao vào không gian vô hình khác, từng đạo kiếm khí đáng sợ kinh khủng, thế nhưng lại cứ như vậy thong thả đọng lại trong hư không.
Điện quang hỏa thạch trong chớp mắt ngắn ngủi đó bị đình chỉ lại, dùng mắt thường có thể thấy được, những kiếm khí này có thể dễ dàng chém giết Vũ sĩ Cửu Tinh cấp đỉnh phong, thế nhưng lại như bị một bàn tay vô hình kéo lại, rốt cục không chịu được lực lượng kinh khủng kia, không ngừng bị ngiền nát, hóa thành từng mảnh vỡ kiếm khí lấm tấm, phiêu tán trong không trung!
Đây quả thực là một màn vượt xa sự tưởng tượng của mọi người.
Toàn bộ quá trình vô cùng quỷ dị, lại vô cùng thong thả, giống như là động tác chậm, vô thanh vô tức, nhưng lại rõ ràng hiển lộ trong mắt mỗi người.
Kiếm khí phong bạo không ngừng bị nghiền nát, phiêu tán đi.
Mà bàn tay vô hình này, thong thả mà lại cường đại, giống như cự thạch từng chút từng chút đập vụn kiếm khí như đá đập một cái trứng gà nho nhỏ, không gì chống đỡ được!