- Là…Khởi bẩm điện hạ, đại quân vận chuyển lương thảo…ở cách đại doanh năm mươi lý, bị…bị phục binh Zenit tập kích, đại nhân Dean áp vận lương thảo chết trận, còn hơn trăm xe lương thảo bị người Zenit thiêu rịu tám phần mười….
Cả người thám báo là vết thương, nơm nớp lo sợ nói.
- Cái gì, sao có thể như vậy?
Jan Vertonghen như bị sét đánh ngang tai, sắc mặt đại biến.
Trước đó lương thảo của đại quân đã bị Hương Ba Vương Alexander đốt cháy một lần, lương thảo của đại doanh đã không đủ duy trì một ngày, lúc này lương thảo vận chuyển tới chính là để cứu mạng, thế nhưng lại bị người Zenit đốt? Điều này sao có thể? Phải biết rằng chuyện vận lương là phi thường bảo mật, chỉ có số ít nhân tài trong quân đội biết được vận lương đi qua nơi nào, làm sao người Zenit lại biết lộ tuyến? Lại có thể sớm phái người phục kích?
- Xong rồi, nhất định là Alexander, nhất định là hắn thiết kế…
Jan Vertonghen dường như ở trong hố băng, trong lòng là một mảnh băng lương, nếu như không có đủ lương thảo cho bảy vạn đại quân, ngoại trừ có kỳ tích xuất hiện, nếu không chỉ có thể ở tại đây chờ chết.
Lúc này, xa xa đột nhiên lại phi tới vài đạo thân ảnh thám báo, so với tên từ nãy thì lại càng có vẻ sốt ruột hơn, đi tới trước trướng soái, vừa quỳ xuống vừa khóc lớn tiếng nói:
- Khởi bẩm điện hạ, một vạn hai nghìn kỵ binh tinh nhuệ Địa Hổ đi vào “Cổ thành tử vong” bị người Zenit mai phục, thảm bại mà về, Kris tướng quân chết trận, bảy ngàn kỵ binh tinh nhuệ tử vong…
- Hả…
Jan Vertonghen quát to một tiếng, trực tiếp ngất đi.
…
…
- Đáng chết, tại sao vậy chứ? Vì sao vẫn còn kém hơn năm trăm mét, vẫn không thể lặn xuống thấp thêm một đoạn… Thủy áp ở đây thật sự là quá lớn!
Trong thủy vực vô biên dưới Song Kỳ thành.
Tôn Phi nhìn quần thể kiến trúc thần bí dưới đáy nước gần như trong gang tấc nhưng lại không được như mong muốn, càng tới gần đấy nước thì thủy áp lại càng lớn, quả thật là vượt ra khỏi quy luật vật lý thông thường, phảng phất như là có một cỗ lực lượng thần bí trấn áp ở chỗ này, bài xích tất cả sự vật ngoại lai, không cho phép thứ gì tiến qua. Tôn Phi đã triệu hoán ra vài món trang bị ma pháp như “Bul-Kathos’ Soul Cage”, mũ giáp, “Bàn tay Lôi Đức” nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng lẻn vào khoảng cách năm trăm mét cách kiến trúc dưới đáy nước, không thể lặn xuống thêm dù chỉ là một cm.
Lúc này, qua tinh thần lực, Tôn Phi đã có thể nhìn thấy cách đáy nước khoảng hơn ba trăm mét đã một loại sinh vật tương tự như nhân ngư đang điên cuồng du vọt, số lượng nhiều không đếm xuể, mỗi cá thể trong đó lại có một lực lượng khổng lồ làm người ta sợ hãi, đó là một loại ma pháp thủy hệ cường đại ba động, đủ để dễ dàng đánh nát bấy một gã cao thủ võ đạo Bát Tinh cấp, mà những sinh vật này tựa hồ như là bị một lực lượng thần bí nào đó cầm cố ở riêng trong thủy tầng đó, không có cách nào rời khỏi khoảng cách ba trăm mét cách đáy nước, bằng không nếu như những sinh vật này nhất tề mà xông lên, chỉ sợ Tôn Phi cũng sẽ ngã xuống ở nơi nguy hiểm này.
Mà kiến trúc dưới đáy nước cũng bị Tôn Phi dùng tinh thần lực dò xét.
Điều khiến Quốc Vương Bệ Hạ mừng như điên chính là, phong cách kiến trúc ở nơi này hầu như hoàn toàn giống với phong cách kiến trúc của “Tế Đàn Thần Ma” như trong chi thư “Trí tuệ Ma Vương”, như vậy Tôn Phi có thể khẳng định, “Tế Đàn Thần Ma” chắc chắn là ở nơi này!
- Xem ra thực lực của ta còn chưa đủ, còn cần phải nhanh chóng đề thăng thực lực, chỉ sợ phải đến nhiệm vụ đánh thắng đệ nhất Ác Ma ở “độ khó ác mộng” trong thế giới Diablo mới có hy vọng triệt để đi vào trong phiến kiến trúc này.
Tôn Phi đã thử rất nhiều lần đều không có cách nào vào đó được, cuối cùng chỉ có thể trở lại, chuẩn bị trở về trong thành Song Kỳ để đi giết quái thăng cấp đề cao thực lực của chính mình.
Thời điểm ngay khi Tôn Phi sắp lên tới một ngàn năm trăm mét, đột nhiên dị biến xuất hiện, một cỗ đấu khí cường đại cuồn cuộn ba động, từ phía xa trong thủy vực truyền đến, hướng về phía bên này vô thanh vô tức mà phân hình qua đây.
- Cái gì! Ở đây vẫn còn có người khác sao?
Tôn Phi thất kinh.
Trong nháy mắt hắn nhớ lại một ít kỹ xảo khi sử dụng tinh thần lực trong chi thư “Kỹ Năng Tử Sắc”, tinh thần lực ngay lập tức thu hồi lại rồi bao phủ chính hắn trong đó, giống như là một dòng nước chảy, vô cùng thoải mái lừa gạt được sự phân hình của cỗ đấu khí cường hãn ban nãy, không có bị đối phương phát hiện.
Đợi đến khi đấu khí ba động đó biến mất Tôn Phi mới bắt đầu tiếp tục đi lên trên.
- Cỗ đấu khí ba động này khiến ta có cảm giác quen thuộc, không sai, không phải là cái người mặc hồng bào mà hôm nay xuất hiện trong đại quân Ajax saoo, lẽ nào hắn cũng biết bí mật dưới phiến thủy vực này? Hỏng bét rồi, nếu như để hắn nhanh chân đến trước…
Tôn Phi phát hiện sự tình đang phát triển theo một hướng không tốt chút nào.
Sau khi né tránh cỗ đấu khí đó, thời điểm hắn sắp rời khỏi thủy vực, đột nhiên lại có một cỗ đấu khí ba động khác phân hình qua đây, cũng giống như đấu khí của nam nhân mặc hồng bào lúc trước, tựa hồ là đang tìm kiếm cái gì, đấu khí ba động tràn ra như một tấm lưới vô hình.
Sắc mặt Tôn Phi đại biến, lần thứ hai lợi dụng kỹ xảo tinh thần lực, đem chính mình bọc trong đó, thoải mái mà tránh được sự phân hình của đạo lực lượng này.
Tinh thần lực đúng thật là rất tốt, tuy rằng thực lực sự phân hình của hai đấu khí này đều vượt qua thực lực của Tôn Phi, nhưng lại không có cách nào phát hiện sự tồn tại của hắn.
Sau khi từ giếng nước trở lên mặt đất, sắc mặt Tôn Phi cũng không dễ nhìn.
Bởi vì ngoại trừ hai lần phát hiện đấu khí ba động đó, ngắn ngủi trong vòng không đến mười phút mà tổng cộng Tôn Phi đã nhận ra thêm tới năm, sáu lần có sự phân hình đấu khí tồn tại, có đấu khí ba động, cũng có nguyên tố ma pháp ba động, điều này nói rõ có ít nhất bảy, tám cường giả Nguyệt cấp thực lực vô cùng cường đại đều đã chú ý đến phiến thủy vực kia, giống như là họ đang tìm kiếm, lại giống như là họ đang né tránh thứ gì đó.
Dựa vào tinh thần lực, Tôn Phi chẳng những có thể sớm nhận ra được sự phân hình của các lực lượng này, hắn còn có thể dùng tinh thần lực tạo ra vòng bảo hộ tách khỏi sự phân hình, thậm chí có thể cảm thụ được một cách rõ ràng, bảy, tám cỗ đấu khí kia hiển nhiên là vô cùng thân quen, đôi khi có hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau mà cũng không có xảy ra tình trạng liều chết chiến đấu như Tôn Phi tưởng tượng.
Tựa hồ là bọn họ có một loại ước định rất ăn ý với nhau.
- Tại sao lại xuất hiện chuyện như vậy?
Tôn Phi nhíu mày, bảy cỗ lực lượng cường đại ba động đại biểu cho bảy cường giả thực lực trác tuyệt, ngoại trừ nam nhân mặc hồng bào trong đại quân Ajax ra còn những người khác là hắn chưa từng biết, Tôn Phi dám khẳng định, mấy cường giả này chắc chắn là đều ở trong hoặc phụ cận thành Song Kỳ, tựa hồ là đang đợi thời khắc quan trọng đến.
- Xem ra…có chuyện quan trọng sắp xảy ra, hơn nữa nhất định là có liên quan đến quần thể kiến trúc trong phiến thủy vực vô hạn kia.
Những người này không ai là không có thực lực cường hãn, Tôn Phi có thể cảm giác được, thực lực mỗi người đều có thể sánh ngang với nam nhân mặc hồng bào và Ma Pháp Sư thần bí, hiện giờ mình còn chưa thể đối phó được, đề thăng thực lực của chính mình chính là chuyện bức thiết cần làm lúc này.
Tôn Phi đã quyết định tiếp tục thăng cấp hình thức Barbarian sau khi thông quan “độ khó phổ thông” trong thế giới Diablo, hắn cũng đoán được trước tình cảnh thăng cấp Nguyệt cấp cũng không có đến, hình như là còn thiếu một chút vật cuối cùng gì đó.
Từ khu vực giếng nước đi ra, Tôn Phi đến phủ thành chủ hỏi thăm tình hình Angela và Elena hôn mê thế nào.
Nhìn hai dung nhan tuyệt thế đang điềm tĩnh hô hấp trên giường, trong lòng Tôn Phi ngũ vị tạp trần, vừa thấy ngọt ngào, lại một chút u buồn, thêm cả tức giận.
- Đợi tinh lọc được “Thế Giới Chi Thạch” cứu hai đại hồng nhan trở về, nhất định phải để nam nhân mặc hồng bào kia hối hận gấp trăm lần!
Vừa nghĩ tới cự chưởng vô tình của nam nhân mặc hồng bào, Tôn Phi hận không thể giết được hắn, từ lúc sau khi xuyên qua đại lục Azeroth, Quốc Vương Bệ Hạ đều là chiếm tiện nghi của người khác, chưa từng có người nào khiến hắn phải khổ sở như vậy, tuy rằng hắn không có biểu hiện sự phẫn nộ ra ngoài, thế nhưng chỗ sâu nhất nơi đáy lòng, sự giận dữ của Tôn Phi giống như là nham thạch nóng chảy đang điên cuồng sôi trào cuồn cuộn, chỉ chờ thời cơ thích hợp sẽ triệt để bộc phát.
Ra khỏi phủ thành chủ, Tôn Phi không nhanh không chậm một đường đi tới địch lâu cửa tây, quan thị vệ cận thân Fernando Torres im lặng theo sát sau người hắn.
Lúc này sắc trời hơi u ám, mặt trời phía tây hơi đỏ tà, chuẩn bị hạ xuống lấp vào trong đại mạc mênh mang.
-- -- -- -- -- -- -