Tôn Phi biến sắc, thân hình lóe lên một cái, nhảy thẳng xuống dưới thành.
- Gọi ngươi còn không mau mau mở cửa, còn dám mạnh miệng? Ta đánh chết ngươi, nhanh bảo tên quan chỉ huy chết tiệt của các ngươi lăn qua đây cho ta…
Trong cửa thành, một tên kỵ sĩ giáo đình ngồi trên lưng ngựa, vẻ mặt giận dữ, roi da thúc ngựa trong tay vẫy động, đấu khí thánh lực ngân sắc lóe ra đánh thẳng đến mấy người binh sĩ thủ hộ thành khiến cho bọn họ ngã lăn lộn trên đất kêu la thảm thiết.
Tên thần kỵ sĩ này thực lực đoán chừng là trên dưới bát Tinh cấp, dụng tâm ác độc, mỗi một roi đánh ra đều nghiền nát áo giáp trên thân binh sĩ, một đạo huyết nhục lờ mờ hiện lên trên thân các binh sĩ, trong lúc đó có một binh sĩ liên tục phải chịu bốn, năm roi, hơi thở đã yếu ớt đi như sắp cạn kiệt, tu vi võ đạo của hắn cao hơn hẳn các binh lính bình thường, nguyên bản chỉ cần một roi là đã có thể đem đánh chết một người, thế nhưng hắn lại nắm giữ lực đạo rất tốt, rõ ràng chính là muốn rằn vặt trút giận xuống những binh lính này, binh lính bình thường nào có thể né tránh được roi của hắn?
- Thực sự là làm càn!
Một tiếng quát lớn đột nhiên truyền đến, trong không trung lóe ra một bóng người.
Hưu…! !!
Một đạo kiếm khí ngân sắc sắc bén tới cực điểm bắn tới như bão tố, chém nát roi ngựa trong tay tên thần kỵ sĩ.
Sau đó, một người trẻ tuổi, thân hình cao ngất xuất hiện trước mắt, khuôn mặt anh khí bừng bừng ẩn chứa sự tức giận, căm tức nhìn tên thần kỵ sĩ, rồi hắn xoay người đỡ một binh lính vì đau quá mà ngất trên mặt đất lên…
- Ngươi mới làm càn, là ai? Dám đối đầu thần đội giáo đình Tài Quyết xuất thủ? Hừ, ta xem ngươi tất nhiên là thứ tà ác, hẳn là cùng phe với tử linh Ma Pháp Sư Hasselbaink, nên đưa lên cọc thiêu sống đến chết cháy!
Trong lòng tên thần kỵ sĩ kia hơi giật mình, đạo kiếm khí ngân sắc kia thật sự là sắc bén, hắn không chút nghi ngờ, nếu như đạo kiếm khí ngân sắc đó mà phóng tới người hắn thì hắn cũng tuyệt đối không cách nào chống đối được, thế nhưng thân là thần kỵ sĩ giáo đình hắn sớm đã kiêu căng quen rồi, coi như là đối thủ thực lực cao hơn mình hắn cũng không sợ chút nào, lập tức hắn thẹn quá hóa giận, há mồm đã đem cái danh “tà ác” chụp lên đầu đối phương, trong lòng hừ lạnh: hừ, tên ngu xuản, dám đối đầu ra tay với mình sao, những cao thủ thực lực mạnh hơn mình chẳng phải cũng bị mình chỉnh cho đến chết sao? Ngươi chính là kẻ kế tiếp!
Hắn đang tính toán làm thế nào để trừng trị tên cao thủ đột nhiên xuất hiện này, đồng thời liếc mắt nhìn đồng bọn ý bảo đồng loạt ra tay bắt người này lại, thế nhưng ngay một giây sau, tên thần kỵ sĩ kiêu căng này cả người như bị sét đánh, tròng mắt lồi ra, cả người cứng ngắc lại, mấy tên đồng bọn bên cạnh lúc đầu còn đang hỷ hả muốn xem náo nhiệt thì hiện giờ toàn bộ cũng đều sợ đến ngây người.
Bởi vì trên thân vị cao thủ trẻ tuổi mới xuất hiện kia thế nhưng lại hiện ra thánh lực kim sắc vô cùng thuần túy, cuồn cuộn trào ra, mà dưới chân hắn, từng đạo kim sắc chiến hoàn như những gợn nước liên miên không ngừng hướng ra phía ngoài mà khuếch tán ra…
- Thần tối thượng, dĩ nhiên là…là thánh lực kim sắc? !!
Thân là thần kỵ sĩ giáo đình, dĩ nhiên là bọn họ biết chỉ người của giáo đình mới có thể tu tập và nắm giữ khí tức thánh lực đặc biệt.
Đương nhiên, những tên thần kỵ sĩ này cũng biết thánh lực kim sắc đại biểu cho cái gì!
Đó là dấu hiệu độc môn “Thần chi sủng nhi”, tượng trưng cho “Thần Chi Tử”, phàm là người có nắm giữ thánh lực kim sắc, không người nào không phải là sủng nhi chủ thần, đều sẽ là chưởng khống giả tương lai của Thần Thánh Giáo Đình, thậm chí tương lai có thể là trên vạn người trong toàn bộ đại lục này.
Thánh lực kim sắc lóe ra, toàn bộ dưới cửa thành đều tràn ngập khí tức cao quý thanh khiết, mấy binh lính bị tên thần kỵ sĩ lúc nãy đánh cũng dần dần tỉnh lại, chỉ cảm thấy như có dòng nước ấm liên miên không dứt dũng mãnh tiếgn vào cơ thể mình, đau đớn kịch liệt trên thân cũng nhanh chóng biến mất, vô cùng thư thích, trong tầm mắt mơ mơ hồ hồ của bọn họ chỉ thấy thân ảnh cao lớn vĩ ngạn và khuôn mặt anh tuấn mà cả đời này bọn họ sẽ mãi khắc ghi.
Trị thương thế chính là một trong những tác dụng đặc hữu của thánh lực kim sắc, thuộc tính lực lượng khác, ngoại trừ đấu khí và ma pháp thủy hệ thì trên cơ bản cũng không có quá nhiều điểm khác.
- Đại nhân…Alexander đại nhân!
Binh sĩ xung quanh rốt cục hiểu được, dường như tìm được chỗ dựa, đồng thời quỳ xuống đất hô to.
- Ngươi…Xin hỏi ngài là…?
Mười mấy thần kỵ sĩ xuống ngựa, thong thả đi tới, tuy rằng trong lòng không dám xác nhận, thế nhưng hiển nhiên ngữ khí so với lúc đầu khách khí hơn không biết bao nhiêu lần, trong ánh mắt nhìn Tôn Phi đã có một ít kính nể.
"Thần nói, Thần ái thế nhân. Chúng ta thân là sứ đồ của Thần, cần suốt đời đi gieo rắc quang huy của Thần, khiến chúng sinh đắm chìm trong nhân từ và trìu mến. Thế nhưng, các ngươi thân là thần kỵ sĩ nhưng lại đi làm việc hung ác, chống lại ý chỉ của Thần, quả thực chính là làm bẩn cao quý vĩ đại phụ thần vinh quang. Hừ, thật sự là làm giáo đình hổ thẹn!" Lợi dụng kỹ năng “cầu khẩn” Paladin trị thụ thương cho binh sĩ, Tôn Phi xoay người trợn mắt nhìn, lôi vài câu nghe giáo lý từ trong miệng người ngâm thơ rong, ánh mắt sắc bén và một thân không ngừng tràn ra thánh lực kim sắc, giống như là Thần chi giáng trần cao quý, khiến bọn thần kỵ sĩ từng người đều cúi đầu, không dám đối diện.
Nếu không phải kế tiếp còn có một chút kế hoạch, hơn nữa lại ở trước mặt bao người, nói không chừng Tôn Phi đã dùng quyền cước đánh nát mấy tên thần kỵ sĩ kiêu ngạo này. Quốc Vương Bệ Hạ chán ghét nhất chính là ỷ mạnh hiếp yếu, đặc biệt là đối với Thần Thánh Giáo Đình, từ sau khi tiếp xúc ở Hương Ba thành thì đã không có hảo cảm gì, trước kia cái tên Thần Sư Baresi không biết sống chết lại dám đánh chủ ý lên Angela đã bị Quốc Vương Bệ Hạ dùng lực lượng tử linh ma pháp tống lên thiên đường hầu hạ chư thần!
- Đây…Chúng ta…
Bọn thần kỵ sĩ từng người đều không biết nên nói gì cho phải, dưới khí thế của Tôn Phi toàn bộ bọn họ đều bị chế trụ.
Lúc này, có người cung kính mở cửa xe cỗ xe ngữa xa hoa đằng xa, đỡ một lão nhân già yếu tay cầm gậy chống Hoàng Kim hình giá chữ thập chầm chậm xuống xe ngựa, hướng về phía này đi đến.
- Hửm? Lão gia hỏa này có phải là chấp sự Pellegrini của thần đội Tài Quyết trong miệng đám thần kỵ sĩ nói, cũng là một đại nhân vật, tuy rằng thoạt nhìn có vẻ như muốn tắt thở bất cứ lúc nào, thế nhưng trong thân thể hắn cất dấu khí tức lại muốn vượt xa tất cả những người khác của thần đội Tài Quyết…Hừ, thực lực của lão gia hỏa này, chỉ sợ sớm đã đạt tới hàng ngũ cường giả Nguyệt cấp không biết bao nhiêu năm rồi.
Tôn Phi không nói gì, nhưng trong lòng là một trận cảnh giác.
- Khục khục… Khục khục khục…Mấy người các ngươi, còn không hướng “Thần Chi Tử” điện hạ bồi tội, lẽ nào các ngươi thật sự muốn bị thiêu sống trên cọc sao?
Lão giả ho khan vài tiếng, ngực phập phòng kịch liệt, dáng dấp như tùy thời có thể chết bất cứ lúc nào, thế nhưng lúc nói chuyện lại nhân khí mười phần, hung hăng trừng mắt với mười mấy tên thần kỵ sĩ, trong đôi mắt đục ngầu chợt lóe một luồng tinh quang, cười cười nhìn Tôn Phi nói:
- Không biết điện hạ ở Thần Điện nào, lại đi tới tòa thành nhỏ này tu hành?
Đây là muốn nghi ngờ lão tử sao?
Tôn Phi cười nhạt.
Từ sau khi ở Hương Ba thành thấy lực lượng hình thức Paladin dễ dàng thuần phục Thần Sư Marzora, Tôn Phi cũng đã ý thức được rất nhiều chuyện, sau lại xem được một ít điển tịch, biết mình sở hữu thánh lực kim sắc có ý nghĩa như thế nào đối với Thần Thánh Giáo Đình, vì vậy hắn đã sớm có ý định lừa dối, đục nước béo cò, rốt cuộc cũng tiến hành được cái âm mưu trở thành “Thần Chi Tử”.
Quốc Vương Bệ Hạ hiểu, trong một vài trường hợp, cái thân phận này tuyệt đối chính là cọng rơm cứu mạng, có thể đưa đến những tác dụng rất quan trọng, mà để cho âm mưu này càng thêm hoàn mỹ, Tôn Phi cũng đã suy nghĩ rất nhiều biện pháp, cuối cùng lựa chọn một cách ổn thỏa nhất trong đó.
Đó chính là bảo trì thần bí!
Thân phận “Thần Chi Tử” vốn là cực kỳ thần bí, ngoại trừ thánh lực kim sắc có thể chứng minh thân phận, hồ sơ và tư liệu trên cơ bản đều được lưu giữ ở tổng bộ của Thần Thánh Giáo Đình, ngoài Giáo Hoàng và một số Thần Sư địa vị cao quý, người bình thường căn bản là không có tư cách tìm đọc, có lẽ từ trước đến nay chưa từng phát sinh sự việc giả mạo “Thần Chi Tử”, bởi vì chỉ người trong giáo đình mới có thể tu hành thánh lực, mà thánh lực kim sắc càng là một người trong vạn người, muốn giả mạo cũng không giả mạo được, thế nên giá đình cũng không có phòng bị nhiều lắm trên phương diện này.
Vừa lúc Tôn Phi có “bàn tay vàng” từ thế giới Diablo đến chui vào lỗ hổng này.
Vì vậy, đối với vấn đề lão chấp sự cáo già Pellegrini hỏi, Tôn Phi cố ý nhíu hai hàng lông mày lại, làm ra bộ dạng chẳng thèm ngó tới, ngạo mạn dị thường, tùy ý nói:
- Bản tọa, Vương của Hương Ba thành, nước phụ thuộc nhất đẳng của đế quốc Zenit, Alexander.
Nghe vậy, nét mặt già nua của lão già Pellegrini cứng đờ.
Bất quá lão cũng nhanh chóng làm như không có chuyện gì phát sinh, cười nói:
- Thì ra là như vậy, Điện hạ, chúng ta là bởi vì công vụ, cần ở trong thành một đoạn thời gian, không biết Điện hạ có thể dàn xếp…
Trong lòng hắn thật ra ít nhiều đã bị Tôn Phi hù cho một ít, đằng sau mỗi một vị “Thần Chi Tử” đều là đại nhân vật của giáo đình và lợi ích của nhóm người rất phức tạp, trên thực tế giáo đình cũng không phải là một khối thống nhất như thế nhân tưởng tượng, lãnh thổ của giáo khu quá lớn, trong nội bộ tự nhiên là mọc ra từng đoàn phe phái để tranh quyền đoạt lợi, hầu như mỗi một đại nhân vật trong giáo đình đều chọn cho mình một “Thần Chi Tử”, nếu như cuối cùng có thể đem “Thần Chi Tử” của chính mình đẩy lên bảo tọa Giáo Hoàng, như vậy hệ thế lực chí ít cũng có thể bao trùm lên các hệ thế lực khác ngoài hai mươi năm.
-- -- -- -- -- -- -- -- -- --