Thời điểm thân thể được tẩy rửa đến lần thứ chín mươi chín thì dị biến lại một lần nữa xuất hiện…
Một cỗ khí tức chưa bao giờ xuất hiện bắt đầu hiện lên từ sâu trong linh hồn Tôn Phi, so với dịch thể kim sắc và hai luồng vụ khí kim sắc đi vào thân thể Tôn Phi khi nãy thì cỗ hơi thở này có vẻ thuần hậu, thậm chí còn mang theo một cỗ khí tức linh hồn phi thường yếu ớt, làm cho Tôn Phi có cảm giác thân mật, giống như là linh hồn triền miên, đối với Tôn Phi mà nói, cỗ hơi thở này dị thường quen thuộc, bởi vì không lâu trước đây hắn đã từng tiếp xúc qua.
“Trước đây khi ở độ khó phổ thông, sau khi hai vị Thủ hộ giả Talic và Korlic thì hai luồng chi khí kim sắc “Toàn phong trảm” và “Khiêu dược trảm” dũng mãnh đi vào trong cơ thể mình, lúc đó cho rằng hai cỗ chi khí đó chỉ đơn giản là tinh túy của các kỹ năng đó, bây giờ thì tuyệt đối không chỉ có thế, tựa hồ vẫn còn hai hạt mầm mống ẩn giấu chờ lần cải tạo thân thể ngày hôm nay, trách không được lại có kịch bản mà để hậu bối khiêu chiến với Thủ hộ giả như vậy, thì ra nguyên nhân chính là ở đây, đây coi như là một loại truyền thừa biến tướng đi, cũng chỉ có thể đánh bại Thủ hộ giả hậu đại thì mới có chân chính có tư cách kế thừa thần kỹ của bộ tộc Dã Nhân (Barbarian).
Có lẽ là phúc chí tâm linh, trong đầu Tôn Phi giống như là bị điện giật, trong nháy mắt hắn đã cẩn thận suy nghĩ rất nhiều chuyện.
“Ngoại trừ đến từ chính chi khí nhân uân của hai vị Thủ hộ giả, năm mươi dịch thể kim sắc đến từ chính trong thân thể bọn quái, mà cuối cùng còn có một cỗ khí tức rất thân thiết, giống như là tới từ…Angela!”
Trong lòng Tôn Phi thật sự là bị chấn động đến cực điểm, kỳ thực là sau khi Angela đi vào hôn mê, trong lòng Tôn Phi cũng đã lặng lẽ đưa ra một kết luận, trên người Angela thật sự là cất dấu rất nhiều bí mật mà chính nàng cũng không biết, tỷ như nàng có thể thân cận và chỉ huy ma thú, tỷ như theo lời người của giáo đình nói thì nàng có linh hồn tinh khiết nhất, tỷ như trong lúc chiến đấu hôm qua nàng có thể cầu khẩn ra một loại khí tức cao quý làm người ta sợ run và còn có thể trị thương thế trên người cho hắn, mà loại lực lượng này dĩ nhiên là thẳng đến bây giờ vẫn đang ẩn giấu sâu trong thân thể Tôn Phi, ngay cả chính Tôn Phi cũng không có phát hiện ra, thật sự quá mức làm người ta giật mình.
“Trong cỗ hơi thở này không có một chút ác ý, nó lại giống như là muốn phối hợp với hai cỗ khí tức kim sắc, đem thân thể của mình đề thăng đến một loại trình độ khó có thể sánh được.”
Đã nhận ra điểm này, Tôn Phi không có một chút chống cự nào, buông lỏng cả thể xác lẫn tinh thần để tiếp thu mấy cỗ lực lượng này, cải tạo thân thể.
Thời gian trôi qua thật nhanh, mọi thứ xung quanh đều ở trạng thái dừng lại, thậm chí Tôn Phi có thể cảm thụ được thời gian như nước lũ không ngừng chảy cuồn cuộn qua người, tang thương mà lại thâm thúy cổ xưa, còn chính hắn lại như ở ngoài không gian và thời gian, lỗi lạc mà siêu thế, lấy một loại tư thái quan sát, lạnh nhạt thờ ơ nhìn năm tháng tang thương trôi đi, xem xét sự vật một cách tổng thể.
Không biết qua bao lâu, quang trụ kim sắc trên bầu trời rốt cục cũng thong thả tiêu thất.
Thân thể Tôn Phi khôi phục lại bình thường, bên tai truyền đến tiếng gào thét của bọn quái, tà khí nồng nặc phô thiên cái địa, nơi này là “Blood Moor” ở ngoài “Rogue Encampment” của thế giới “độ khó ác mộng”, Tôn Phi đang đứng ở lối vào của “Den of Evil”, tất cả phát sinh từ nãy đều biến mất giống như là mộng ảo.
Tôn Phi mở rộng thân thể, cảm giác cường đại trong nháy mắt sinh sôi.
Quốc Vương Bệ Hạ có một loại ảo giác, phảng phất như chỉ cần nhấc tay thôi là có thể nổ nát bầu trời, chỉ cần bước đi một cước có thể làm đại địa rạn nứt, chỉ cần thổi ra một hơi thở là có thể san bằng núi cao, liếc mắt nhìn là có thể xuyên thủng hư không.
Thế giới trước mắt trở nên vô cùng rõ ràng, hình ảnh giống như là từ màn hình ti vi trắng đen trong nháy mắt chuyển thành ti vi màu rõ nét, Tôn Phi có một cảm giác phi thường kỳ quái, giống như là thế giới này bắt đầu chậm rãi mở ra đối với mình, một ít sự việc trước đây là vô cùng huyền bí không thấy rõ thì hiện tại lại giống như đang mở rộng, chờ hắn đến khai quật.
Trước mắt hắn xuất hiện hai nút màu đỏ “tình trạng nhân vật mới” và “thừa điểm kỹ năng”. Hai nút này đối với Tôn Phi đã là quen thuộc đến cực điểm.
Thăng cấp!
“Nhân vật Barbarian của mình đã đạt đến cấp 99, theo như trí nhớ kiếp trước của mình thì đã đạt tới đẳng cấp cao nhất, nếu như tiếp tục thăng cấp nữa thì chẳng phải là muốn tới cấp 100? Nhưng không biết sau khi đạt tới cấp 100 thì sẽ gặp phải dạng biến hóa ngoài ý muốn gì?
Tôn Phi nghĩ trong lòng, tâm niệm vừa động, “thuộc tính nhân vật” Barbarian đã hiện lên.
Vừa liếc mắt nhìn đã làm cho Tôn Phi ngẩn cả người.
“Tên gọi nhân vật: Tôn Phi; đẳng cấp nhân vật: độ khó ác mộng: 1; lực lượng: 30; thể lực: 20; nhanh nhẹn: 25; tinh lực: 10; sức chống cự hỏa diễm: 0; sức chống cự đóng băng: 0; sức chống cự thiểm điện: 0; sức chống cự độc tố: 0… …; số điểm thuộc tính còn thừa: 5… …”
Tại sao có thể như vậy?
Đẳng cấp và điểm thuộc tính tích lũy ở thế giới độ khó phổ thông lại hoàn toàn biến mất?
Tại sao lại phát sinh chuyện như vậy?
Tôn Phi cả kinh, đây không thể là chuyện đùa, nếu như tất cả bị biến mất thì chẳng phải là khổ sở tích lũy bao lâu mà sau một đêm mất hết sao?
“Thế nhưng vì sao ta lại rõ ràng cảm nhận được lực lượng cường đại trong thân thể? So với lúc ở cấp 99 Barbarian còn muốn cường đại hơn nhiều?
Tôn Phi đóng bảng hiện thuộc tính nhân vật lại, sau đó cảm thụ lực lượng trong cơ thể mình, tâm niệm vừa động, hắn liền triệu hồi ra song kiếm sáo trang “Bul-Kathos’ Children”, kiếm kỹ “Toàn phong trảm” đánh ra một luồng kiếm khí ngân sắc phong bạo gào thét, tạo thành mọt vết sâu mấy chục thước trên đại địa, khí tức vô cùng cường hãn không ngừng lan ra bốn phương tám hướng, từng sợi chi khí ngân sắc bốc lên không trung.
“Chỉ là số cấp bị thanh linh, lực lượng vẫn tồn tại trong cơ thể mình như cũ, lại còn cường đại hơn, không có một chút yếu bớt.”
Sau khi phát hiện ra điểm này, lo lắng trong lòng Tôn Phi rốt cục cũng biến mất.
“Nếu như ta đoán không sai, hẳn là sau khi tiến vào thế giới “độ khó ác mộng”, tính chất lực lượng của ta xảy ra chuyển biến, đạt đến một loại chất lượng lực lượng cường đại, trước đây lực lượng ta đánh ra là sắc ngọc lưu ly, trong suốt gần giống thủy tinh, thế nhưng hiện tại lực lượng ta đánh ra…”
Tôn Phi nghĩ xong, đánh ra một quyền “Thiên sương quyền – một kích giết chết”, một dấu quyền bạch ngân sắc vuông vắn nửa thước xuất hiện, phá không gào thét về phía chân trời xa xa.
Sau một màn này Tôn Phi xác nhận suy đoán của chính mình, sau khi lực lượng thuộc tính biến hóa, màu sắc của lực lượng cũng biến hóa theo.
Lực lượng bạch ngân, tuyệt đối là đẳng cấp cao hơn nhiều so với lực lượng sắc ngọc lưu ly, đây quả thực là đề cao gấp mấy trăm lần.
- Ha ha ha, đây thật là thu hoạch lớn không tưởng được, nếu thuộc tính lực lượng biến hóa, tên gọi quyền kỹ cũng phải biến hóa, từ nay về sau, “Thiên Sương Quyền” đổi tên là…
Tâm tình Tôn Phi thật tốt, nghĩ muốn đổi tên gọi cho càng thêm phong cách, cười to nói:
- Liền gọi là “Hoàng Quyền Bất Bại” đi!
Cái danh xưng này ít nhiều cũng bọc lộ dã tâm của Quốc Vương Bệ Hạ, cái gọi là Hoàng Quyền mơ hồ có ý tứ chân vạc với “Long Quyền” của đại đế Yashin, quyền pháp hiện nay của Tôn Phi còn đang trong quá trình thăm dò và hoàn thiện, tự nhiên là không có cách nào so sánh với thần thoại cấp võ học “Long Quyền”, thế nhưng Tôn Phi tin tưởng, có một ngày “Hoàng Quyền Bất Bại” sẽ trở thành một thần thoại chân chính.
- Không thua với một tiếng Yashin, đây là khí khái anh hùng bậc nào!
Trong lòng Tôn Phi không khỏi nghĩ đến vị đại đế Yashin của đế quốc Zenit, một người song quyền, được xưng là không thua với người nào, nhân vật như vậy, chỉ cần suy nghĩ một chút về phong tư cái thế của hắn thì không khỏi làm cho lòng người nhiệt huyết sôi trào.
Sau khi tâm tình cân bằng lại, lần thứ hai Tôn Phi mở ra bảng thuộc tính nhân vật, hắn lấy toàn bộ 5 điểm thuộc tính còn thừa khi thăng cấp toàn bộ đẩy vào “lực lượng”, sau khi trải qua khảo nghiệm thế giới độ khó phổ thông, lần này Tôn Phi có kế hoạch mới đối với bảy đại chức nghiệp, nếu có thể một thân nhân vật kiêm được cả bảy đại chức nghiệp, như vậy là không cần phải suy nghĩ phát triển cân đối như ở trò chơi kiếp trước mà là muốn tạo ra đặc sắc, mà lực lượng của nhân vật Barbarian cũng trở nên vô địch.
Tôn Phi phát hiện, sau khi tiến nhập thế giới “độ khó ác mộng”, toàn bộ thuộc tính nhân vật cũng tự động biến thành bạch ngân sắc.
Mà lúc này, sau khi thăng cấp Tôn Phi lấy được 1 điểm “kỹ năng”, hắn tạm thời bảo lưu, cũng không có lập tức thêm vào cây điểm kỹ năng.
Làm xong hết thảy, lúc này cấp bậc Barbarian của Tôn Phi trong độ khó ác mộng là 1.
Hắn cất bước đi vào “Den of Evil”, bắt đầu hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất của độ khó ác mộng.
Tuy rằng thực lực của bọn quái có đề thăng thế nhưng Tôn Phi cũng đã hoàn thành biến hóa thoát thai hoán cốt, hơn nữa sau khi kinh lịch qua độ khó phổ thông thì Tôn Phi đã quen thuộc đến cực điểm với chi tiết nhiệm vụ, coi như là nhắm mắt lại cũng có thể đi khắp “Den of Evil”, vì vậy Tôn Phi chỉ dùng chưa đến hai mươi phút đã đem tất cả Ác Ma trong động giết hết không sót một con nào, trong lúc đó thân thể hắn cũng được tích thêm 70 dịch thể kim sắc.
Sau khi rời khỏi “Den of Evil” Tôn Phi lại tiếp tục chém thêm 10 con quái, thời điểm Tôn Phi tích đến giọt dịch thể kim sắc thứ 80 thì bắt đầu thăng cấp.
Dưới tác dụng của quang trụ kim sắc từ trên trời giáng xuống, 80 dịch thể kim sắc hóa thành dòng nước ấm như nước sông, dung nhập vào mỗi tế bào trong lục phủ ngũ tạng, tứ chi bách hài của hắn, thực lực của Tôn Phi lần thứ hai lại điên cuồng đề thăng, sau đó hắn lấy được 5 điểm thuộc tính nhập vào “thuộc tính lực lượng”, còn 1 điểm kỹ năng Quốc Vương Bệ Hạ vẫn tạm thời bảo lưu như cũ.
-- -- -- -- -- -- -- -- -