Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 551 - Chương 447: Quốc Vương Xuất Quan, Thiên Địa Dị Tượng

Quoc vuong van tue Full
Chương 447: Quốc Vương Xuất Quan, Thiên Địa Dị Tượng
 

Bốn giờ sau.

Tôn Phi hành động nhanh đến cực điểm, sau khi hoàn thành các nhiệm vụ “Den of Evil”, “giảo sát Blood Raven”, “cứu vớt Kane”, đẳng cấp nhân vật Barbarian của Tôn Phi đã tăng lên tới 16 cấp “độ khó ác mộng”.

Thuộc tính “lực lượng” nhân vật của Tôn Phi đã tăng lên tới 110 điểm, lực công kích mạnh lên gấp sáu lần so với lúc ở cấp 99 “độ khó phổ thông”.

Lúc này, sức chiến đấu của hình thức Barbarian rốt cục đã tấn chức Nguyệt cấp, cũng đã đến trình độ tân Nguyệt cấp trung giai ở thế giới hiện thực.

Tính toán thời gian, Tôn Phi suy nghĩ một chút rồi quyết định không có tiếp tục đi chém giết BOSS Andariel nữa mà trực tiếp mở truyền tống môn, trở về thế giới hiện thực.

Bóng đêm mang mang, thời khắc hắc ám nhất trước khi bình minh lên.

Quan hầu cận Fernando Torres vẫn chờ Quốc Vương Bệ Hạ bên ngoài đại điện địch lâu cửa Tây.

Vào thời gian này mỗi đêm, Quốc Vương Bệ Hạ sẽ cử trợ thủ đắc lực thân tín nhất canh chừng để mình có điều kiện tốt nhất yên tâm đề cao đấu khí của bản thân, những thân tín của Bệ Hạ sau khi được cải tạo thân thể, lại thêm tu tập đấu khí, vì vậy dù có cả đêm không ngủ thì ngày hôm sau tinh thần vẫn bừng bừng.

Nhưng hôm nay, Torres lại có chút khó có thể tập trung tinh thần tu luyện võ đạo.

Sau một loạt sự tình phát sinh ban ngày khiến cho rất nhiều người cảm thấy như có một khối đá nặng trịch đè ép trong lòng, đặc biệt là Vương phi Angela lại trọng thương, đang trong trạng thái hôn mê khiến trong lòng rất nhiều tướng lĩnh đến từ Hương Ba thành đều nặng nề, hận không thể lao ra khỏi thành Song Kỳ để tàn sát đại quân đối phương.

Nhưng bọn hắn cũng nhìn ra được, thực lực của nam nhân mặc hồng bào trong đại quân Ajax thật sự là quá mức kinh khủng khiến người ta sợ hãi, dù là Quốc Vương Bệ Hạ mà bọn họ tôn thờ cũng không phải là đối thủ của người kia, các tướng lĩnh chỉ hận không thể xông vào địch doanh cùng tên kia đồng quy vu tận, ở thời điểm Alexander Vương đang gặp khó khăn mà bọn họ lại không có cách nào bài ưu giản nan giúp Vương, vì thế trong lòng mỗi người đều là xấu hổ không ngớt.

Torres cũng là một người trong số đó.

Hắn vẫn luôn theo bên người Quốc Vương Bệ Hạ, vô cùng hiểu rõ tính cách của Quốc Vương Bệ Hạ, tự nhiên là hắn cũng biết trong lòng Quốc Vương Bệ Hạ đang đè nén cái dạng lửa giận gì rồi.

- Chết tiệt…Rốt cuộc ta nên làm thế nào mới có thể giúp Vương thượng giải quyết khốn cảnh trước mắt?

Torres đập đập vào đầu mình, có chút ảo nảo vì biết với thực lực thấp như vậy của mình cũng chẳng thế giúp ích được gì, thế nhưng trong lòng vẫn nôn nóng bất an như cũ, không có cách nào tập trung tinh thần tu tập đấu khí.

Bóng đêm mênh mang, những ngọn đèn dầu trong thành càng làm phụ trợ thêm cho vẻ đẹp của đại địa đen kịt.

Mọi thứ đều yên lặng.

Chỉ có tiếng gió thổi, tiếng cát chuyển động lên xuống như nước biển dâng trào.

Sau một hồi lâu, Torres thở dài một hơi, trong lòng vì Vương phi đang hôn mê cùng với tình cảnh khốn cùng mà Quốc Vương Bệ Hạ đang phải đối mặt mà lo lắng không thôi, đang muốn tự kìm chế tinh thần để đi tu tập đấu khí, đột nhiên hắn cảm thấy cái gì đó, tâm thần rung mạnh, quay đầu lại nhìn về đại điện phía sau.

Một cỗ lực lượng bàng bạc từ trong đại điện truyền ra.

Cỗ lực lượng này cường hãn tới trình độ mà khiến cho Torres nhịn không được mà muốn quỳ xuống sùng bái, hắn mở to hai mắt, hoảng sợ vô cùng:

- Đây là…. thật cường đại…không gì chống lại được! Loại khí tức quen thuộc mà xa lạ này… Hình như là lực lượng ba động của Alexander Vương, nhưng lại có chút bất đồng, đây…là ai? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Trong lòng Torres cực kỳ kinh ngạc, hắn bỗng đứng dậy, muốn đi vào đại điện nhìn xem đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra.

Trong đại điện chỉ có một mình Quốc Vương Bệ Hạ, thế nhưng cỗ lực lượng này rõ ràng là không giống với khí tức của Quốc Vương Bệ Hạ.

Thế nhưng Torres lại không làm cách nào tiến vào trong đại điện được.

Bởi vì từ cỗ lực lượng bạch ngân sắc ba động trong đại điện truyền ra dường như là có cuồng phong đại địa, lấy thực lực Lục Tinh cấp của Torres lại bị lực lượng này đẩy ra ngoài, coi như là Torres có toàn lực chống lại cũng không có cách nào đi vào trong đại điện được.

Trong nháy mắt, cỗ khí tức cường đại mà lại dã tính dùng tư thái không gì địch nổi, lấy đại điện địch lâu làm trung tâm, không ngừng khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Trong một khắc, dị biến liên tục xuất hiện…

Nguyên bản bầu trời đang đen kịt đột nhiên như có đồ vật gì cảm ứng trong đó, mây tụ lại, không ngừng xoay tròn trên trời, lấy tòa địch lâu cửa Tây làm trung tâm điên cuồng mà xoay tròn, tạo thành một vòng xoáy mây thật lớn bao phủ phiến đại mạc.

Thiên địa dị biến, quả thật làm cho tất cả mọi người đều sợ run.

Ngay sau đó, từng sợi quang huy bạch ngân sắc từ trong đại điện thong thả phát ra, khiến toàn bộ thiên địa trở nên quang minh.

Thời điểm mọi người đang lo sợ bất an vì dị tượng thiên địa thì đột nhiên lại xảy ra dị biến nữa, chỉ thấy một đạo quang trụ ánh sáng bạch ngân chói mắt, phá tan đại điện địch lâu phóng lên cao, giống như là một cột chống trời nguy nga vĩnh hằng giữa bầu trời và mặt đất, quang cột chìm vào trung tâm vòng xoáy mây, phóng ra vô hạn quang hoa.

Trong thiên địa, chỉ có bạch ngân sắc.

Lực lượng ba động cuồn cuộn dâng trào, lấy quang trụ ánh sáng bạch ngân làm trung tâm mà trở nên bình thản như gợn nước, hướng về bốn phương tám hướng mà phóng ra.

Một màn này, dường như là Thần chi giáng trần, uy nghiêm không gì xâm phạm được, Thần uy không được nhìn gần.

Đại doanh Ajax đang tĩnh lặng.

Nam nhân mặc hồng bào “Tuyết Sơn Ẩn Giả” đang nhắm mắt điều dưỡng khí tức đột nhiên mở mắt, thần sắc đại biến.

Trong lòng hắn khẽ động, đôi mắt lộ ra xích sắc quang diễm, sáng quắc như hai thanh lợi kiếm tuyệt thế, xuyên thấu trướng bồng nhìn về phía thành Song Kỳ, trong lòng khiếp sợ khó nói nên lời.

- Đây là… Thiên địa dị biến, có người tấn cấp thành công lên hàng ngũ cường giả Nguyệt cấp rồi? Thiên địa dị biến thật mãnh liệt, rốt cuộc là ai, một bước vào Nguyệt cấp mà có thể tạo ra uy thế như vậy, quả thực là ghê gớm, coi như là những cường giả Đại Nhật cấp hiện nay thì thời điểm khi bọn hắn tấn cấp Nguyệt cấp cũng không có tạo thành dị tượng như vậy đi? Chẳng lẽ là…

Chẳng lẽ là Hương Ba Vương Alexander! !!

“Tuyết Sơn Ẩn Giả” cơ hồ như là trong nháy mắt đã nghĩ tới cái tên này.

Mặc dù lúc ban ngày trong chiến đấu hắn hoàn toàn chiếm thế thượng phong, thế nhưng người trẻ tuổi kia bày ra ý chí và phong sức chiến đấu Cửu Tinh cấp đỉnh phong hết sức ngoan cường, khó có thể không để lại ấn tượng trong lòng hắn được.

Nhất định là hắn, chỉ có thể là hắn!

- Quả nhiên, hậu tích bạc phát, lúc trước khi mà hắn còn chưa tấn cấp Nguyệt cấp đã có thể đánh bại cường giả Nguyệt cấp làm trái tim người ta băng giá, hôm nay hắn đã tấn chức Nguyệt cấp, không biết là thực lực còn cường hãn tới trình độ nào? Thật là một thanh niên đáng sợ, đáng tiếc là một trận đánh hôm nay đã kết cừu hận, chỉ sợ là hậu hoạn vô cùng!

“Tuyết Sơn Ẩn Giả” thu hồi ánh mắt, trong đại trướng tối đen, hai mắt hắn lại khôi phục lại bình thường, cũng không biết là hắn đang suy nghĩ cái gì.

- Di? Cỗ hơi thở này? Ha ha ha, tốt, rất tốt, tiểu tử, ngươi rốt cuộc đã đột phá sao?

Trong thành Song Kỳ, dưới một tòa ma pháp tháp không tính là nổi bật trên quảng trường có một thân ảnh lẳng lặng đứng, trên khuôn mặt hắn lộ ra một tia cười thần bí.

Quang mang bạch ngân sắc từ địch lâu cửa Tây đằng xa truyền đến, chiếu vào thân ảnh cũng không tính là cao lớn này, bộ lông mày dài và làn da nhăn nheo có vẻ là tuổi đã có chút lớn, bên người hắn là cái chổi quét rác.

Hắn lại còn mặc ma pháp bào đê cấp, rách tung tóe, đầy dơ bẩn, hiển nhiên là đã rất lâu rồi không có tắm rửa sạch sẽ.

Nhìn cũng chỉ nghĩ là một học đồ ma pháp quét rác ở ma pháp tháp.

Thế nhưng người này hiển nhiên không chỉ đơn giản là một học đồ ma pháp như vậy.

Tuy rằng khí tức trên người hắn chỉ người trong vòng nửa thước mới có thể cảm thụ được, thế nhưng trong vòng nửa thước này, lực lượng nguyên tố ma pháp cuồn cuộn giống như là sóng biển, cường hãn tới cực điểm.

- Ha ha ha, rất tốt, hay cho một cái Hương Ba Vương Alexander, ha ha, ta không có nhìn nhầm ngươi, nghĩ không ra nhanh như vậy ngươi đã đột phá, tốt, tốt, như vậy càng tốt cho kế hoạch của ta.

Trên mặt của người thần bí kia lộ ra mỉm cười kinh hỉ, sau đó nhắm mắt lại, bắt đầu nặng nề minh tưởng.

Từng đạo quang diễm thổ hoàng sắc lúc ẩn lúc hiện từ trên người hắn lóe ra, nhưng chỉ lóe ra trong vòng nửa thước, mà ở ngoài nửa thước đó lại không có bất kỳ ma pháp ba động nào, đây là một loại khống chế ma pháp đáng sợ tới cực điểm.

Trong đại mạc.

- Ha ha ha, Arthur, thấy cột sáng bạch ngân sắc kia không? Khí thế thật lớn a, trong thiên địa lại có thêm một cường giả chính nghĩa có thể trảm giết hai người Ác Ma Vương chúng ta.

Trên một cồn cát cách thành Song Kỳ không đến ba dặm.

Gió lạnh gào thét, người trung niên mặc trường bào ma pháp bình thản đứng, hai đạo mày kiếm sắc bén, không giận tự uy, hai tay đang cầm túi rượu cực lớn, nói một câu xong lièn ngửa đầu tu rượu, nhất thời xung quanh ngập hương rượu thơm ngát, tựa như mộng ảo, hiển nhiên là cực phẩm rượu, nghìn dặm có thể ngửi mùi rượu, chỉ hít vào một ngụm tửu khí cũng làm cho người ta thần ý huân huân, cả người sảng khoái.

-- -- -- -- -- -- --

Bình Luận (0)
Comment