Trung niên Ma Pháp Sư nghe vậy cũng không có tức giận, chỉ cười hắc hắc, không có đáp lời.
Một giây sau, sự tình kỳ dị xảy ra, chỉ thấy từ trong bột mịn bị nghiền nát của khô lâu có một luồng vụ khí hắc sắc tràn ra, sau đó gào thét chui vào một bộ khô lâu khác, thực lực của khô lâu này trong lúc đó cũng đạt được nhất Tinh cấp.
- Nga? Chỉ cần chưa tiêu diệt được đạo ma lực vong linh thì khô lâu sẽ sinh sôi không ngớt sao?
Ánh mắt Tôn Phi mang theo vẻ lợi hại, nhất thời hiểu ra mấu chốt trong đó, bàn tay nắm chặt hư không, một thủ ấn vuông vắn chừng nửa thước bạch ngân sắc xuất hiện, đem cả khung xương và đám vụ khí hắc sắc trong đó đều đánh cho xơ xác, một chiêu này rốt cục cũng xem như là triệt để phá hủy pháp thuật của Hasselbaink.
Đám vụ khí hắc sắc này kỳ thực chính là Tử Khí Vong Linh, về bản chất có thể nói là tương đồng với đấu khí và lực lượng ma pháp khác, cũng là một loại nguyên tố ma pháp, ở trong thế giới Diablo Tôn Phi đã gặp không ít bọn quái ma pháp hệ vong linh, trong mắt người bình thường thì vô cùng sợ hãi lực lượng ma pháp này, còn trong mắt Tôn Phi tự nhiên là không đáng nhắc tới, chỉ cần một ít thủ đoạn nhỏ là có thể đánh tan rã.
Bất quá thủ đoạn này ở trong mắt của Hasselbaink cũng biến thành một mảnh ngưng trọng.
Vị Tử linh Ma Pháp Sư này có thể nhìn ra được, Quốc Vương trẻ tuổi trước mặt này rất quen thuộc với thủ pháp đối phó với tử linh ma pháp, hiển nhiên là đã trải qua trăm nghìn lần chiến đấu mới không ngừng mà ma luyện ra, một màn này vô cùng nói rõ một việc, đó chính là Hương Ba Vương đã từng chiến đấu qua với vô số Tử linh Ma Pháp Sư.
Mà ở đại lục Azeroth, Tử linh Ma Pháp Sư giống như là chuột chạy qua đường người người muốn đánh, một khi bị phát hiện chỉ có con đường chết, tiểu Quốc Vương này nếu đã chiến đấu qua với vô số Tử Linh Ma Pháp Sư, mà hiện tại vẫn sống sờ sờ ở chỗ này, vậy càng nói rõ một chuyện tình khác, đó chính là có ít nhất hơn ngàn Tử linh Ma Pháp Sư chết dưới tay hắn.
Tuy rằng Hasselbaink không phải là người hiếu sát, thế nhưng thân đã từng là một trong những trưởng lão “Vong Linh Thần Điện” hiển hách một thời, đối với sinh mệnh của các Tử linh Ma Pháp Sư hắn tràn đầy đồng tình và bất đắc dĩ, các Tử linh Ma Pháp Sư lại bị Thần Thánh Giáo Đình tuyên truyền trở thành Ác Ma tà ác trong mắt thế nhân, kỳ thực bọn họ không có tà ác như trong lời những người ngâm thơ rong hoặc trong vô số thư tịch miêu tả, thậm chí rất nhiều người trong số họ là vì muốn bảo vệ sinh mệnh của mình, đa số người tu luyện tử linh ma pháp đều là bần dân, bởi vì hệ tu luyện này không giống với các hệ tu luyện ma pháp khác, không cần tiêu hao lượng lớn kim tệ, cũng cần rất ít ma pháp thạch chống đỡ, hơn nữa lại nhanh thành công, những đặc điểm này chính là hy vọng của những bần dân chống lại bọn quý tộc thống trị tàn khốc.
Mà theo hắn biết, người tu luyện tử linh ma pháp rất nhiều người đều có lòng thiện lương, bác ái, ngàn vạn năm nay bị tử địch Thần Thánh Giáo Đình tuyên truyền lừa bịp thế nhân, chèn ép bọn họ, vì thế thoạt nhìn bọn họ đều bết bát như vậy, thực lực của hắn đã từng đủ để quát tháo thiên hạ, kết quả lại rơi vào tình cảnh chật vật như vậy, chớ nói chi là một ít Tử linh Ma Pháp Sư thực lực kém hơn.
Vì vậy, với lòng đồng tình và thương hại đồng loại, dưới sự kích thích thủ đoạn thành thạo giết Tử linh Ma Pháp Sư mà Tôn Phi bày ra, cơ hồ đã biến thành lòng phẫn nộ và căm thù.
Hasselbaink thong thả đứng lên, lạnh lùng nói:
- Quốc Vương Bệ Hạ tựa hồ đối với việc phá giải tử linh ma pháp rất là tâm đắc, bất quá, ngươi cho là chỉ như vậy mà đã đủ để làm càn trước mặt ta sao?
Tôn Phi thoáng sửng sốt, cơ hồ là trong nháy mắt đã hiểu ra nguyên nhân vì sao trưởng lão “Vong Linh Thần Điện” ngày xưa đột nhiên trở nên lãnh đạm như vậy, bất quá Quốc Vương Bệ Hạ cũng chưa vội giải thích ngay, lại gật gật đầu nói:
- Ta quả thật đã từng giết qua rất nhiều gia hỏa Tử linh ma pháp, bất quá, Bản Vương cho rằng, thái độ hiện tại của ta như vậy cũng không tính là làm càn đi?
- Hừ!
Hasselbaink hừ lạnh một tiếng, hắc hắc cười nói:
- Tốt, nếu Hương Ba Vương đã muốn kiến thức tử linh ma pháp như vậy, vậy ta sẽ hảo hảo giúp ngươi mở rộng tầm mắt!
Nói xong, Hasselbaink lật bàn tay, đồng thời ngâm xướng chú ngữ, nhất thời từng đạo vụ khí hắc sắc giống như quang diễm gào théo mà ra, trào vào các bộ hài cốt trong góc đại điện, sau đó những tiếng răng rắc do khớp xương va chạm với nhau vang lên làm tim người ta đập nhanh hơn, từng bộ khô lâu đứng lên, trong hốc mắt lóe ra hồng quang như hỏa diễm, cả người khô lâu tràn ngập đầy vụ khí hắc sắc, khung xương bạch cốt rất nhanh biến thành màu đen, quơ cốt đao trong tay, bao vây ba người ở giữa đại điện.
Tôn Phi gật đầu.
Nhìn số lượng và thực lực của mỗi bộ khô lâu, hiển nhiên lần này Hasselbaink đã thi triển “Khô lâu thuật” cao minh hơn lần trước rất nhiều, màu sắc cốt hài biến thành màu đen kinh người, đồng thời độ cứng rắn của những bộ khô lâu càng cao hơn, độ cứng rắn đã có thể so với kim thiết, trên thân mỗi bộ khô lâu đều tràn ngập tử khí nồng nặc, thực lực của mỗi cá thẻ ít nhất cũng là trên dưới Tứ Tinh cấp.
Đây mới thực sự là “Khô lâu thuật” đáng sợ.
So với cái loại khô lâu thuật lúc đầu một kích đã dễ dàng tán nát, bốn, năm mươi khô lâu trước mặt này có sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ, Tôn Phi nghĩ tới hậu quả khi quân đội phải chống đỡ với đoàn khô lâu này, thật sự là kinh khủng…coi như là có thể đánh nát khô lâu thế nhưng cỗ Vong Linh Tử Khí lại có thể tùy ý tiến vào trong thân thể các chiến sĩ, biến thành một khô lâu mới, trước khi năng lượng vong linh ma pháp bị tiêu hao hết thì chúng nó chính là một quân đội bất tử, thậm chí có thể diễn sinh ra số lượng mấy vạn.
Quả là đáng sợ!
Đây mới chính là chỗ đáng sợ của Tử linh Ma Pháp Sư!
Bất quá những khô lâu này mà muốn vây khốn Tôn Phi hiển nhiên là không hiện thực, nhưng nhìn biểu tình chắc chắn trên mặt Hasselbaink, Tôn Phi biết hắn còn có chuẩn bị đằng sau, cùng lúc đó, tiểu nam hài Arthur vội vàng hấp tấp chạy về hướng cửa đại điện biểu tình như muốn chạy trốn, Tôn Phi mỉm cười, hắn hiển nhiên biết tiểu tử thoạt nhìn thuần khiết như nước kia quả thật rất gian hoạt, thực tế là tiểu tử kia muốn đi chặn cửa đại điện, phòng ngừa khi mình muốn chạy trốn.
Một già một trẻ này thật có ý tứ!
Tôn Phi cũng không có xuất thủ lần thứ hai mà là một hồi bình tĩnh cười nói:
- Ngươi hẳn là rõ ràng, những đồ chơi này không thể vây khốn được ta!
Hasselbaink bĩu môi, lạnh lùng nói:
- Thử đi rồi biết, coi như là không vây khốn được ngươi thì cũng có thể làm cho ba vạn đại quân của ngươi toàn bộ hóa thành vong linh!
- Đánh đánh giết giết, tổn thương hòa khí a!
Tôn Phi mang vẻ mặt cười thần bí, kiến nghị:
- Hay là chúng ta bàn luận phương thức một chút đi.
- Ví dụ như?
Hasselbaink mặc dù nắm chắc khả năng đánh bại cái tiểu Quốc Vương trước mặt này thế nhưng cũng không dám khinh thường, dù sao “Cổ Thành Tử Vong” cách không xa Song Kỳ thành, nếu như để cho ma khí ngập trời chỉ sợ sẽ dẫn cao thủ của giáo đình trong thành tới, như vậy sẽ làm hỏng kế hoạch kế tiếp của chính mình.
Tôn Phi cười ha hả:
- Tỷ như ta cũng triệu hoán ra một ít tiểu tử bồi sủng vật của ngươi vui đùa một chút.
Lời còn chưa dứt Tôn Phi đã chuyển đổi sang hình thức “Tử Linh Pháp Sư”, một cỗ khí tức tinh thuần màu xám trắng nhàn nhạt khuếch tán ra, trong nháy mắt Tôn Phi đã sử dụng kỹ năng “Triệu hoán khô lâu”, ngón tay điểm một điểm, bãi bột trắng do khô lâu ban nãy bị nghiền nát mà thành hiện giờ bỗng nhiên như có kỳ tích, một lần nữa tổ hợp thành một bộ khô lâu hoàn chỉnh.
Chỉ một thoáng, Hasselbaink há hốc mồm, tròng mắt thiếu chút nữa là muốn rơi ra rồi.
Mà tiểu nam hài Arthur đang đứng ở cửa đại điện cũng không khác, trong đôi mắt to tròn tràn đầy thần sắc khó tin, thiếu chút nữa là đập đầu vào cửa đại điện.
Càng quỷ dị hơn chính là, năm mươi bộ khô lâu do Hasselbaink triệu hoán ra thế nhưng lại đồng thời rung động kịch liệt, hỏa diễm trong hốc mắt biến đổi, phảng phất như bọn chúng cũng có suy nghĩ và ý thức, biểu tình cực kỳ chấn động.
- Ngươi…ngươi…ngươi…
Hasselbaink tung hoành đại lục mấy trăm năm, kiến thức rộng rãi, thế mà ở thời khắc này cũng bị một màn trước mặt dọa cho sợ ngây người, miệng lắp bắp hoàn toàn không biết nói gì cho thỏa đáng, biểu hiện hắn đang cực kỳ bị chấn động.
Hắn chấn động như vậy không phải chỉ là bởi vì Hương Ba Vương thế nhưng lại cũng có thể triệu hoán ra khô lâu.
Trên thực tế, chuyện như vậy hắn cũng đã từng gặp qua, con người bản tính đều tham lam, có một số quý tộc luôn mồm nói lời chính nghĩa nhưng đến khi bí quá hóa liều cũng tu luyện tử linh ma pháp bởi vì sự dễ dàng tốc thành của nó, bọn họ che giấu vô cùng tốt, âm thầm tích súc lực lượng, thậm chí có người còn chủ động tìm kiếm đồng thời còn lôi kéo Hasselbaink hắn về phe mình.
Thế nhưng những tên đó đều hiểu lầm chân lý tử linh ma pháp chân chính, chúng lợi dụng sự tàn khốc và thủ đoạn hèn hạ tàn nhẫn tàn sát bần dâm để chế tạo vong linh, đi lên oai lộ, như vậy làm cho Tử Linh Ma Pháp Sư chân chính càng thêm tiếng xấu.
Đối với những tên như vậy, đừng nói là thông đồng, Hasselbaink chỉ cần gặp được sẽ lập tức ra tay giệt trừ ngay.
Mà một màn làm cho hắn chân chính khiếp sợ chính là từ trên người Quốc Vương trẻ tuổi lúc thi triển “Khô lâu thuật” hắn nhận ra một loại khí tức tử linh ma pháp gần như hoàn mỹ, một luồng vụ khí xám trắng trên tay hắn nhấc lên khí tức bất khả tư nghị, chỉ có cao thủ tôn sùng thần thánh như Hasselbaink mới hiểu được luồng vụ khí xám trắng đó đại biểu cho cái gì.