Thấy trên mặt tiểu Quốc Vương đối diện hiện ra một nụ cười, hàng lông mày nhíu lại, hoàn toàn là bộ dạng không buông tha cho người ta, Hasselbaink biết người kia chính là đang đợi mình triệu hoán ra khô lâu Ma Pháp Sư, bên trong có vị đạo khiêu khích rõ rệt, thế nhưng hắn lại không có cách nào triệu hoán ra Skeleton Mage (Khô lâu pháp sư).
Thời điểm thực lực của hắn còn đang ở thời kỳ đỉnh phong, muốn triệu hoán ra khô lâu ma pháp sư cũng cần ngâm xướng một đoạn thời gian, mấy năm nay lại bị người của Thần Thánh Giáo Đình truy sát, trọng thương nghiêm trọng, muốn triệu hoán ra khô lâu ma pháp thì lại càng thêm gian nan.
Hasselbaink nổi lên ý nghĩ thử lại thực lực cao thấp của tiểu Quốc Vương một lần nữa xem hắn có phải là “Tử Thần Chi Tử” hay không, tâm niệm hắn vừa động, sáu bộ hắc khô lâu lại quơ quơ cốt đao trong tay hướng về phía khô lâu Ma Pháp Sư tiến lên.
Xuy!
Xuy xuy!
Chỉ thấy khô lâu Ma Pháp Sư làm ra vài động tác đơn giản, sau đó hai luồng lôi điện ẩn chứa lực lượng hủy diệt từ trong tay nó bắn ra, âm thanh rầm rầm vang lên, chấn nát bốn cái hắc khô lâu.
Thực lực thật cường đại! !
Lông mày Hasselbaink nháy nháy, lực lượng của khô lâu hệ điện thật vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn.
- Đây là chỗ kinh khủng của lực lượng “Vong Linh Tử Khí” mà ngay cả chư thần cũng đều sợ hãi sao? Đúng thật là không gì sánh kịp, khi xưa mà có người nắm giữ được lực lượng này thì Thần Thánh Giáo Đình dù có đắc thế cũng sẽ không nhẹ nhàng công phá “Tử Vong Thần Điện” như vậy đi?
Hasselbaink thở dài trong lòng một trận.
Bất quá hắn cũng biết, tử khí của Tôn Phi tuy rằng rất tinh thuần nhưng rõ ràng là không thể triệu hoán ra thiên quân vạn mã khô lâu, bởi vì số lượng khô lâu mà Quốc Vương Bệ Hạ triệu hoán ra là có hạn chế, thực lực lúc này của hắn là cấp 65 hình thức “Tử Linh Ma Pháp Sư”, hắn có thể triệu hoán ra 5 Skeleton Mage (Khô lâu pháp sư) thuộc tính ngẫu nhiên và 8 khô lâu binh.
Trong lúc này, Hasselbaink đã xác định người trước mặt này chính là người nắm giữ lực lượng “Vong Linh Tử Khí” tối cao trong truyền thuyết. Những người trời sinh có kim sắc thánh lực trong Thần Thánh Giáo Đình được xưng là “Thần Chi Tử”, bởi vì Giáo Đình nhất giáo độc đại, chiếm giữ vô vàn tài nguyên, vì thế mới đồng thời có hơn mười vị “Thần Chi Tử”. Mà thiên tài nắm giữ “Vong Linh Tử Khí” của “Tử Vong Thần Điện” thì được xưng là “Tử Thần Chi Tử”, chỉ khác nhau một chữ nhưng hàm ý trong đó khác nhau vạn dặm, bởi vì “Tử Vong Thần Điện” trải qua bao nhiêu năm rách nát và suy sụp nên không có xuất hiện quá năm “Tử Thần Chi Tử”.
Ở trong mắt của Hasselbaink, sự xuất hiện của Tôn Phi không thể nghi ngờ đó chính là sự phục hưng của “Tử Vong Thần Điện”.
Nhìn vị Quốc Vương trẻ tuổi trước mắt không biết vì sao mà có kỳ ngộ nắm giữ lực lượng tối cao “Vong Linh Tử Khí”, Hasselbaink quả thật giống như là tìm được đấng cứu thế, một cái ý nghĩ mơ hồ đã bắt đầu nảy sinh trong đầu hắn.
Hasselbaink bên này thì nhấc lên mưa rền gió dữ trong lòng, tiểu nam hài Arthur bên kia thì há hốc mồm ngạc nhiên đến nỗi có thể nhét hẳn một cái trứng rồng vào trong, hắn cũng thật không ngờ sẽ gặp phải tình huống như vậy, tiểu Quốc Vương của một nước phụ thuộc lại là một Tử Linh Ma Pháp Sư!
Cùng lúc đó, Quốc Vương Bệ Hạ hiển nhiên là rất thưởng thức biểu tình chấn động trên mặt hai người. Từ lúc nắm giữ bảy đại chức nghiệp trong thế giới Diablo, những chức nghiệp khác như Dã Nhân (Barbarian), Paladin, Đức Lỗ Y (Druid) đều có thể thường xuyên khoe khoang trước mặt mọi người một phen, chỉ có hình thức “Tử Linh Pháp Sư” là hắn vẫn không dám khoe khoang ở trước mặt bất kỳ người nào, như vậy khác gì một nam nhân công năng bình thường nhưng lại không có cơ hội phát huy do không tìm được đối tác trên giường! Lực lượng lợi hại đến như này, ngày hôm nay vất vả lắm mới gặp được hai đồng đạo, tự nhiên phải hảo hảo khoe khoang một phen!
- Bạch cốt chi tường!
Trong không gian có tiếng bạch cốt ma sát vào nhau, toàn bộ khô lâu trong đại điện ghép vào nhau tạo thành một bức tường cốt tản ra khí tức âm lãnh khát máu, quang huy trắng như tuyết lóe ra, đạo tường này cao ba thước, dài mười thước, độ dày khoảng chừng một thước, khắp nơi đều xuất hiện đầy gai xương sắc bén dường như đao sơn kiếm hải, coi như là một tiểu đội kỵ sĩ trang bị đầy đủ sợ là cũng không ra được.
- Bạch cốt lao lung!
Một âm thanh rầm rầm vang lên, từng cây cốt hài từ dưới mặt đất đột nhiên nhô ra, đem bốn hắc khô lâu mà Hasselbaink chế tạo ra vây vào giữa, hợp thành một cái cốt cũi không thể phá vỡ, sau đó cái cũi co rút lại, rất nhanh sau đó bốn cái hắc khô lâu cứng rắn như tinh cương cũng bị chấn nát, xương cốt rơi đầy đất, uy thế như vậy chỉ sợ cao thủ thực lực tứ, ngũ Tinh cấp rơi vào đó cũng hữu tử vô sinh.
- Cốt mâu!
Quốc Vương Bệ Hạ giơ tay lên, một đạo bạch cốt chi mâu bắn ra đem sáu cái hắc khô lâu xuyên qua, sau đó sáu cái liền trở thành bạch cốt phiến…
- Bạch cốt chi nha!
Bốn hàm răng bắn ra quang diễm như là những mũi tên nhọn bắn thủng đầu bốn hắc khô lâu…
- Bạch cốt bọc thép!
Lại là một trận âm thanh bạch cốt ma sát truyền tới, chỉ thấy sáu cánh hoa tuyết từ bạch cốt phiến dáng dấp mỹ lệ đến cực điểm xoay nhanh quanh thân thể của Tôn Phi, tốc độ chuyển động càng lúc cành nhanh, cuối cùng chỉ có thể nhìn thấy một tầng quang diễm bạch sắc hộ thể hơi mỏng, Tôn Phi cười hắc hắc, chỉ thị khô lâu hệ điện phóng ra một lần điện cầu lên ngời mình, điện cầu này đủ để đánh chết hai gã cao thủ tứ Tinh cấp thế nhưng trước mặt bạch cốt bọc thép lại không nhấc lên một chút gợn sóng nào.
Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink thật ra đã dần dần bình tĩnh lại, hướng về phía tiểu nam hài Arthur nháy mắt để hắn chú ý hoàn cảnh xung quanh, còn mình thì lẳng lặng đứng quan sát tạo nghệ ma pháp của Quốc Vương trẻ tuổi trước mắt, càng quan sát khiến hắn càng kinh hãi, bởi vì hắn phát hiện Tôn Phi bất luận là thi triển pháp thuật gì đều chưa bao giờ cần thời gian ngâm xướng chú ngữ, hoàn toàn là tự phát, tương đối là đáng sợ!
- Đây tựa hồ là một hệ ma pháp mới, thủ đoạn thật thiên tài!
Trong lòng Hasselbaink ngoại trừ chấn động thì cũng chỉ là chấn động không thôi.
- Thạch ma hiện thân!
Tôn Phi lại vung tay lên, một đạo tử khí xám trắng chui xuống đất, sau đó là động tĩnh đất rugn núi chuyển ùng ùng, đã thấy tảng đá dính đất tựa hồ như là có sinh mạng, hợp vào nhau đứng thẳng lên, không ngừng nhúc nhích, trong thời gian ngắn ngủi không đến mười giây đã hóa thành một người đá cường tráng cao khoảng chừng bốn, năm thước, thân hình to lớn, tứ chi tràn đầy lực lượng, có tính phá hủy cao, một quyền đánh ra đã đập nát sáu hắc sắc khô lâu…
Quốc Vương Bệ Hạ dương dương đắc ý một phen đã giết chết hơn phân nửa khô lâu binh do Hasselbaink triệu hoán ra, thấy Hasselbaink tựa hồ lúc đầu rất là khiếp sợ sau đó cũng dần khôi phục, sắc mặt trở nên ngày càng bình tĩnh, hơn nữa điểm ma pháp hình thức “Tử Linh Pháp Sư” cũng tiểu hao ít nhất hơn phân nửa, Tôn Phi cũng đã phát tiết tính khoe khoang của chính mình không sai biệt lắm, lúc này mới dừng lại không định khoe khoang nữa.
Tâm niệm vừa động, bên người Tôn Phi xuất hiện một khô lâu binh, một khô lâu ma pháp sư hệ điện, cuối cùng xuất hiện thêm thạch ma, ba siêu cấp đả thủ đứng bên cạnh, cả người Tôn Phi lại lượn lờ vòng bảo hộ bạch cốt bọc thép, hắn đứng im cười híp mắt nhìn Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink đợi đối phương nói chuyện.
Hasselbaink thở dài một hơi, đột nhiên minh bạch ra chút gì, nói:
- Ta nghĩ, tình hình đêm nay chính là ta và Arthur tự mình chui đầu vào rọ, đúng không?
Tôn Phi dương dương đắc ý hả hê trộm cười, vẻ mặt hỉ hả nói:
- Hắc hắc, đừng nói khó nghe như vậy, đây sao có thể là tự chui đầu vào rọ được? Bất quá nếu như ngươi đã biết rõ thân phận của ta, như vậy chắc cũng hiểu ý ta rồi chứ, thế nào, suy nghĩ một chút đi, có muốn làm bằng hữu với Bản Vương hay không, gia nhập Hương Ba thành? So với bị người đuổi giết thì vẫn tốt hơn đúng không?
Tôn Phi nói xong vẫn mang theo nụ cười trên mặt, cho rằng Hasselbaink nhất định sẽ đáp ứng.
Thế nhưng Tử Linh Ma Pháp Sư lắc đầu, phi thường kiên định:
- Alexander, nói thật, ta không biết ngươi trở thành Quốc Vương nước phụ thuộc đế quốc Zenit như thế nào, cũng không biết ngươi đang ở đây là có kế hoạch gì, thế nhưng ta muốn nhắc nhở ngươi một câu, trong khoảng thời gian tới này ngươi đừng nên cao điệu, như vậy sẽ dễ bị chú ý, ngươi mang trên mình một thân khí tức “Vong Linh Tử Khí” tinh khiết nhất, người của Giáo đình rất dễ chú ý tới ngươi, quả thực chính là chơi với lửa có ngày chết cháy, một khi bị Giáo đình phát hiện, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ trở thành tro bụi, lấy thực lực của ngươi bây giờ mà muốn đối đấu với Thần Thánh Giáo Đình quả thực chính là mộng tưởng, nếu như ta thật sự gia nhập trận doanh của ngươi sẽ không trở thành trợ lực cho ngươi mà còn khiến ngươi diệt vong, phải biết rằng, Giáo đình đã phái ra lượng lớn cao thủ truy tìm hành tung của ta, chắc hẳn mấy ngày nữa đợi sau khi Thần Ma Chi Môn mở ra chính là ngày ta diệt vong.
Nói thật, ngay từ đầu sau khi biết Tôn Phi nắm giữ lực lượng “Vong Linh Tử Khí” thì Hasselbaink đã muốn dùng chính sức mình bồi dưỡng cho Tôn Phi, thế nhưng hắn rất nhanh đã hiểu rõ, ý nghĩ như vậy chẳng qua chỉ là do hắn một bên tình nguyện mà thôi, hiện tại thực lực của hắn tổn hao lớn, chênh lệnh với thực lực thời kỳ đỉnh phong là rất nhiều, hơn nữa lại bị người của Thần Thánh Giáo Đình chú ý, nếu như lưu lại bên người của vị Quốc Vương trẻ tuổi này chẳng khác nào dẫn tai họa về phía hắn, nếu để cho giáo đình phát hiện bí mật trên người vị trẻ tuổi này thì tất cả coi như là bị hủy.
Người thanh niên trước mắt này có thể coi là hy vọng duy nhất của tương lai “Vong Linh Thần Điện”, Hasselbaink nhất định không để cho hắn gặp phải nguy hiểm gì được.
Vì vậy, hắn tuyệt đối không thể giúp sức cho Hương Ba Vương.
Như vậy không phải đang trợ giúp hắn mà là đang hại hắn.