- Chúng ta cũng nên xuất phát đi?
Một chỗ trên cồn cát cách Song Kỳ thành khoảng chừng năm, sáu km.
Tôn Phi xoay người nhìn Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink và cốt long tiểu nam hài Arthur, hai người họ người đang mặc “Ác Ma di cốt” và “Hắc Thiết chi tinh” do nữ thợ rèn Fara chế tạo, trên mặt là mặt nạ ác ma thiết kế kiểu Hello Kitty, Tôn Phi phải rất cố gắng mới không phì cười thành tiếng, làm bộ bình tĩnh mà hỏi.
Hai người này quả thật chính là những siêu cấp, nếu mà ở kiếp trước của Tôn Phi thì chính là hai thần chết a, nếu như trong tay Tử Linh Ma Pháp Sư có thêm một cái ma pháp gậy có thể xóa đi ký ức của người khác, vậy thì hoàn hảo rồi!
“Ác Ma di cốt” về bản chất chính là cốt hài, hơn nữa còn là cốt hài của một ít cường giả viễn cổ, trời sinh đã có ưu thế phù hợp với nguyên tố ma pháp thiên địa, vì vậy đối với bất cứ một Tử Linh Ma Pháp Sư nào mà nói thì đều tuyệt đối là trân bảo khó có thể cự tuyệt được, mười phút trước, thời điểm Tôn Phi xuất ra một bộ khôi giáp như vậy, hắn vốn cho rằng kiểu dáng trang bị này khó mà hợp mắt của hai người này, thế nhưng ai biết sau khi nhận ra chất liệu thì một già một trẻ phi thường thưởng thức, ba chân bốn cẳng đem áo giáp mặc trên người của mình.
- Oa, “Thần Ma Chi Môn” sắp mở ra rồi, chúng ta xuất phát thôi!
Tiểu nam hài Arthur vừa vỗ vỗ vào áo giáp trên người mình vừa nói, sau đó oanh kích một quyền trên mặt đất, nhất thời một cỗ khí thế ba động khuếch tán ra bốn phương tám hướng, lực lượng của một quyền này khống chế vô cùng tốt, không hổ với danh xưng cao thủ cốt long, một quyền này không có một chút đấu khí nào tản ra ngoài phá hư diện tích xung quanh mà tạo thành một cự động sâu không thấy đáy đường kính hai thước, hàn khí tỏa lên mãnh liệt.
- Đi!
Thân hình Arthur nhoáng lên, hắn nhảy vào trong động đầu tiên, dưới chân lại thờ ơ đánh ra từng quyền, đất đá cứng rắn dưới thổ tầng dưới quả đấm của hắn giống như đậu hũ vậy, đơn giản phá vỡ.
Hai người Tôn Phi và Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink theo sát phía sau, đi hướng về phía dưới lòng đất.
Ngoại trừ Hasselbaink và Vong linh cốt long Arthur thì Tôn Phi cũng không mang theo cao thủ khác của Hương Ba thành và "Quân Đoàn Nanh Sói" tiến nhập thủy vực, hành động lần này hết sức nguy hiểm, cao thủ Cửu Tinh cấp nếu không có cường giả Nguyệt cấp thủ hộ đều cửu tử nhất sinh, những cao thủ của Hương Ba thành thực lực vẫn còn quá yếu, ở trong trường hợp như này sẽ không ứng phó được.
Arthur giống như là mũi khoan khoét sâu vào trong lòng đất.
Một thân lực lượng của hắn có chín thành là tập trung trên thân thể, trình độ cứng rắn của cốt long vượt xa các cường giả Nguyệt cấp phổ thông, thân thể có thể so với thần binh lợi khí, thậm chí nếu so với nhân vật Barbarian của Tôn Phi thì cũng cường hãn hơn không ít, tốc độ phá vỡ như vậy quả thật là kinh người, trong nháy mắt bên tai đã truyền đến từng đợt tiếng nước ùng ục, ba người đã xuyên qua hơn bốn trăm mét thổ tầng tiến vào trong thủy vực ngầm vô biên.
- “Thần Ma Chi Môn” mở ra, khi đó có thể chúng ta sẽ gặp phải cao thủ Giáo đình, hai người các ngươi tận lực giảm thiểu xuất thủ, miễn cho bị bọn họ phát hiện, phá hoại chính sự của chúng ta. Tất cả kế tiếp cứ để ta xuất thủ đối phó đi!
Sau khi tiến vào trong nước, tâm niệm Tôn Phi vừa động liền xuất hiện một cái lồng khí bạch ngân sắc đường kính hơn mười thước đem ba người bao ở trong đó, tách khỏi nước băng lãnh, tốc độ nhanh đến cực điểm, hướng về chỗ sâu nhất trong thủy vực mà đi.
Lúc này hình thức Barbarian của Tôn Phi đã ở cấp 24 độ khó ác mộng, lại thêm 100 điểm thuộc tính gia cố vào “lực lượng”, vì vậy thực lực hiện tại của Tôn Phi tương đương với cao thủ tân Nguyệt cấp trung giai tứ đoạn ở thế giới hiệnt thực, thực lực so với vài ngày trước không biết đã tăng lên gấp mấy lần rồi, bởi vậy mặc dù phải mang theo hai người nhưng khi phải đối mặt với thủy áp lớn thì cũng không có vấn đề gì khó khăn.
Tốc độ đi xuống của ba người cực nhanh, trong nháy mắt đã đến đáy thủy vực.
Có thể thấy quần thể kiến trúc cung điện dưới đáy thủy vực không biết khi nào bắt đầu tản mát ra bạch quang yếu ớt, chiếu sáng thủy vực đen thẳm vô tận, có thể thấy thủy tầng cách đáy nước khoảng chừng hai trăm mét có từng đạo ma thú hắc sắc hình dạng như nhân ngư lớn khoảng chừng ba, bốn thước xuyên qua, dưới bạch quang ẩn ẩn giống như là từng đạo mũi tên xẹt qua.
Ba người Tôn Phi dừng ở độ cao cách quần thể kiến trúc khoảng chừng ba trăm mét.
Ở đây đã là tầng bảo hộ “Thần Ma Cung Điện”, mặc kệ thực lực của các ngươi mạnh mẽ ra sao cũng đều không thể vượt qua được tầng bảo hộ này.
Lúc này, đông đảo các cường giả cũng đi đến thủy tầng này, nhìn số lượng cường giả khiến trong lòng Tôn Phi không nhịn được mà giật mình, số lượng các cường giả muốn thử vận chuẩn bị tiến vào “Thần Ma Cung Điện” vượt ra khỏi tưởng tượng của Tôn Phi, thật khó có thể tin được, nhiều cao thủ như vậy mà trong khoảng thời gian gần đây đều ẩn nấp quanh thành Song Kỳ, hiển nhiên cũng không phải chỉ là cao thủ của hai đại đế quốc Zenit và Ajax, chỉ sợ cao thủ trong vòng phương viên trăm dặm quanh đây đều tụ tập về đây.
Có vài người thực lực thấp nhất cũng là trên dưới bát Tinh cấp, bọn họ đều là dựa vào một ít trang bị mới có thể chịu được thủy áp kinh khủng nghìn mét dưới nước, mà có một ít người thực lực càng bí hiểm, ngay cả Tôn Phi cũng không thể nhận biết được, chỉ đứng bất động ở đó giống như một tòa núi nguy nga, tản mát ra từng đợt khí tức nguy hiểm, trong vòng trăm mét bên cạnh hắn không có bất cứ một người nào dám tới gần.
“Thần Ma Chi Môn” còn chưa có mở ra, tất cả mọi người đều kiên nhẫn chờ đợi.
Sự cường thế của ba người Tôn Phi cũng đưa đến nhiều ánh mắt ghé nhìn, sau khi cảm nhận được khí tức cường đại kinh khủng phát ra không che dấu chút nào từ vầng quang tráo thật lớn màu bạc nhạt, trong nháy mắt hầu như tất cả mọi người đều biết thân phận của Quốc Vương Bệ Hạ, từng người đều lý trí mà né tránh, danh khí và chiến tích của Quốc Vương Bệ Hạ đã được truyền bá rất nhiều, đối với vị nhân tài mới xuất hiện của đế quốc Zenit này, mọi người ai nấy đều vô cùng kiêng kỵ.
- Hương Ba Vương tới, hắn quả nhiên là tới, chư vị chú ý, cách tên sát tinh này xa một chút, đừng có chọc vào hắn, nghe nói người này rất hung tàn…
- Là Hương Ba Vương? Chiến Thần tối thượng a, thực lực của hắn lại tăng lên? Rốt cuộc là cảnh giới gì đây? Thậm chí ngay cả ta đều không thấy được, loại tốc độ đề thăng này thật quá kinh khủng đi? Lẽ nào hắn là Thần di chuyển thế sao?
- Hai người bên cạnh Hương Ba Vương kia là ai? Hình như cho tới bây giờ đều chưa từng thấy qua, trang phục rất kỳ lạ, không phải là Thánh Đấu Sĩ của Hương Ba thành, chẳng lẽ hắn mới mời chào cao thủ mới? Ân? Thế nhưng lại không cảm giác được khí tức của bọn hắn, vây cánh của Hương Ba Vương càng ngày càng lớn, một khi Yashin chết, không biết trong đế quốc Zenit còn ai có thể áp chế hắn?
- Vóc người cao ngất, khí vũ hiên ngang, phong tư như ngọc…Người thanh niên này tuyệt đối là bất phàm, chỉ sợ lại là một nhân vật thiên tài Yashin tiếp theo, đợi một thời gian nữa, tỏng vòng phương viên trăm vạn dặm, chỉ sợ là không có người nào có thể chống lại hắn, một đời Vương mới sắp quật khởi!
- Hắc hắc, đây là Hương Ba Vương? Nghe nói trên người hắn có không ít thứ tốt, đợi tiến vào được “Thần Ma Cung Điện” sẽ tìm một cơ hội giết người đoạt bảo, hắc hắc, chỉ là một tên thanh niên nho nhỏ, ta sợ sao?
- Một kẻ vốn là một tên ngu si, có thể trong thời gian nhanh như vậy mà tấn cấp cường giả Nguyệt cấp, trên người của hắn nhất định cất dấu bí mật gì đó, hoặc là đã trải qua kỳ ngộ gì, hay là hắn nắm giữ một môn thần cấp võ học? Hắc hắc, tìm một cơ hội bắt lấy hắn, tra ra bí mật trên người hắn, ha ha, như vậy ta có thể thuận lợi tấn cấp Nguyệt cấp đại viên mãn thậm chí là cảnh giới tôn giả Đại Nhật cấp, ha ha, đó là một cơ hội tốt a!
Phần lớn cường giả đều thu hồi ánh mắt của mình, có người lấy đấu khí ngưng tụ thành thanh âm truyền báo cho đồng bạn ngàn vạn lần không nên đi trêu chọc Tôn Phi, cũng có người thấy thực lực tăng nhanh như hỏa tiễn của Tôn Phi thì khiếp sợ, có kẻ thì bất động thần sắc không biểu hiện gì nhưng trong lòng thì nổi lên ác ý, muốn đào móc bí mật và kỳ ngộ trên người Tôn Phi để dùng, cũng có người mang ý cười nhàn nhạt trên mặt, mang theo ánh mắt đó không ngừng quan sát trên dưới ba người Tôn Phi.
Đúng lúc này…
- Hừ, thật sự là không biết sống chết, dám mang ý xấu đối với ta!
Cảm thụ được cách đó không xa một lão giả mặc hắc bào sắc mặt hung ác nham hiểm, ánh mắt không có hảo ý đang nhìn chằm chằm vào mình cười nhạt, Tôn Phi hừ lạnh một tiếng, trở tay đánh ra một quyền, một dấu quyền vuông vắn chừng nửa thước màu bạc nhạt oanh bạo dòng nước, ngân quang chợt lóe, trong nháy mắt đã đập tới trước người lão giả nọ.
- Đáng chết! Tiểu nhi vô tri, người khác sợ ngươi chứ ta không sợ! Ta còn chưa bắt ngươi lại cúi chào mà ngươi dám xuất thủ với “Hắc Sa Chi Vương” ta trước? Ha ha ha, tốt, tốt, rất tốt! Ngày hôm nay trước hết ta sẽ bắt ngươi lại, đợi sau khi tiến vào “Thần Ma Cung Điện” xong sẽ tìm một địa phương an tĩnh hảo hảo tra tấn tiểu tử ngươi, cho ngươi biết thế nào là lễ độ!
Lão giả hắc bào thật không ngờ Tôn Phi dám chủ động xuất thủ, sau khi giận dữ lại đại hỉ, đang lo không tìm được lí do thì tên Hương Ba Vương này lại chủ động đưa đến cửa, tâm tư hắn tính toán một phen, lập tực hướng về phía dấu quyền màu bạc chộp tới.
Lão giả này là một cường giả của một Đế quốc nhị cấp ngoài năm mươi vạn dặm, có biệt hiệu là “Hắc Sa Chi Vương”, coi như là một nhân vật đã thành danh từ lâu, đối nhân xử thế hiếu sát khát máu, thâm độc vô cùng, thực lực từ hơn năm mươi năm trước đã là cường giả Tân Nguyệt cấp sơ giai bát đoạn, là nhân vật người gặp người sợ.
Một chưởng này của hắn xuất ra chín thành lực lượng, tự mãn cho rằng có thể bóp nát dấu quyền ngân sắc của Tôn Phi, ai biết trong nháy mắt va chạm, một cỗ lực lượng bàng bạc nghiền áp qua, chưởng của hắn hoàn toàn bị dấu quyền ngân sắc bao phủ trong đó.
- Không tốt…
Sắc mặt “Hắc Sa Chi Vương” thảm biến, hốt hoảng hô lên, sau đó tiếng rống giận chợt biến thành tiếng kêu thảm thiết.
Một giây sau cả người hắn dườn như bị thiết chùy đâp trúng, văng xa ba, bốn mươi mét, há mồm cuồng phun tiên huyết, nửa đoạn cánh tay hóa thành vụn hòa vào trong nước, chỗ đầu vai lộ ra xương cốt trắng hếu, thê thảm vô cùng, sắc mặt hắn vàng như nến, trong mắt tràn đầy thần sắc không thể tin được.