- A? A a a a…Chuyện gì xảy ra…
Thiếu niên bị một màn kinh khủng đột nhiên phát sinh dọa cho sợ ngây người.
Trên mặt của hắn bắn đầy tiên huyết và óc của những cao thủ đã chết, dịch thể ấm ấm dính đầy toàn thân, hắn sợ đến nỗi thiếu chút nữa là ngất đi, trong nháy mắt tiếp theo, dị biến xuất hiện một lần nữa, trên người thiếu niên đột nhiên truyền đến một tiếng vang “Răng rắc” nho nhỏ, giống như có một đồ vật gì đó vỡ tan, hai khối mỹ ngọc bạch sắc rơi trên mặt đất.
- Không…
Người thiếu niên hét lên một tiếng thét chói tai tuyệt vọng.
Khối mỹ ngọc này chính là đạo cụ ma pháp để hộ thân mà cha của hắn đưa cho hắn, có thể trợ giúp hắn chống lại áp lực kinh khủng trong quần thể Thần Ma Cung Điện, có thể tùy ý hành tẩu ở mọi khu vực cấp độ khó khác nhau mà không bị áp lực trong không khí đè ép làm trọng thương, thế nhưng hiện tại, khối mỹ ngọc này đã bị bể nát.
Lúc này cỗ ma pháp nhàn nhạt bao phủ trên người hắn cũng tiêu thất trong nháy mắt.
Ba!
Vẻ mặt thiếu niên tràn đầy sợ hãi và thần tình tuyệt vọng, hai đầu gối mềm nhũn khuỵu xuống đất, thực lực của hắn cùng lắm cũng chỉ là ngũ Tinh cấp, mất đi bọn hộ vệ và đạo cụ ma pháp hộ thân, ở nơi tràn đầy sát cơ này hắn hoàn toàn không có năng lực tự bảo vệ, giống như một con cừu rơi vào bầy cá sấu, chỉ có thể sợ hãi chờ đợi tử vong đến.
Ai cũng không thấy rõ, vừa rồi rốt cục nam nhân trung niên xuất thủ như thế nào.
Thực lực của nam nhân này quả thật là bất khả tư nghị.
Trong lúc vô thanh vô tức thế nhưng giết chết hơn mười danh cường giả võ đạo, cũng đánh nát đạp cụ ma pháp hộ thân trên người thiếu niên, thật sự kinh khủng, đến lúc này người thiếu niên mới hối hận chính mình không nên đi trêu chọc địch nhân kinh khủng cỡ này, cũng rốt cuộc nhớ tới một ngày trước khi đi vào Thần Ma Cung Điện, phụ thân đã căn dặn hắn phải khiêm tốn nhẫn nại.
- Cứu mạng…Cứu mạng…Ai tới cứu ta…
Bị áp lực ở mảnh không gian này đè ép không thể nào động đậy được, bóng ma tử vong tùy thời kéo tới, sắc mặt của thiếu niên kiêu căng lỗ mãng hiện tại tái nhợt, suy yếu đến cực điểm, cố gắng phát ra mấy tiếng cầu cứu, chỉ là tại đây vắng vẻ trống trải, không biết có ai nghe được tiếng hắn, mà dù có nghe thấy thì ai sẽ nguyện ý đưa tay cứu vớt hắn để mang thêm một trói buộc lên người mình đây?
…
…
Tôn Phi sau khi rời đi cũng không biết phía sau mình xảy ra chuyện gì.
Hắn vẫn tiếp tục đi tới, hướng về phía trung tâm quần thể Thần Ma Cung Điện mà đi.
Không biết vì sao sau khi gặp hai nhóm người giương cung bạt kiếm và bị ánh mắt kinh khủng đó quét sau lưng thì tâm tình Tôn Phi đột nhiên nôn nóng hẳn lên, hắn có một dự cảm không tốt, hình như sắp có chuyện lớn gì sắp phát sinh, giục hắn nhanh chóng tiến nhập khu vực trung tâm quần thể Thần Ma Cung Điện tìm bằng được Thần Ma Tế Đàn, bằng không sợ rằng tất cả sẽ bị phá vỡ.
Cảm nhận được gấp gáp trước nay chưa từng có, thậm chí Tôn Phi còn bỏ qua cảm ngộ truyền thừa ở mỗi khu vực Vũ tọa thần tượng, giành giật từng giây phút trôi đi, trong quá trình hắn đi loáng thoáng cảm nhận được khí tức và ma pháp ba động vô cùng cường đại trong các ma pháp sát trận và ảo trận, dù chính Tôn Phi đối mặt cũng không nắm chắc phần thắng.
Thì ra là có người đã đi tới trước mình.
Trong lòng Tôn Phi càng cấp bách.
Không biết Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink thế nào rồi, thời gian dài như vậy không có bất kỳ tin tức nào truyền tới, Vong linh cốt long phụ trách xử lý mấy tên Thích khách đằng sau không biết xong chưa, trong lòng Tôn Phi là một trận phiền toái, may là hai người này đều có thực lực siêu quần, kinh nghiệm chiến đấu lại cực kỳ phong phú, nghĩ chắc là không có vấn đề gì phát sinh đâu.
Trong quá trình đẩy mạnh tốc độ đi đến khu vực trung tâm, Tôn Phi dần dần phát hiện, lộ tuyến an toàn trong địa đồ thần bí hình như có điều bất đồng với lộ tuyến trong tay một ít cường giả, ngoại trừ hai nhóm người khi trước thì Tôn Phi không còn gặp được những người khác nữa, lộ tuyến tấm bản đồ này cũng được Tôn Phi xác minh là an toàn, điều này làm cho hắn yên tâm không ít.
Trong nháy mắt hắn đã tiến nhập đến khu vực độ khó cấp độ hai mươi mốt.
Áp lực thiên địa càng lúc càng lớn, lấy thực lực của Tôn Phi cũng không dám khinh thường, cả người Quốc Vương Bệ Hạ bắt đầu lóe ra quang diễm màu bạc nhạt, không thể không toàn lực để đối kháng với áp lực nơi đây.
…
…
Oanh!
Đại địa đột nhiên như sống dậy, nứt ra một khe sâu như miệng Ác Ma, đem một vị Thần kỵ sĩ chưa chuẩn bị kỹ nuốt sống vào, sau đó lại lấy tốc độ mà các cao thủ Thần đội Tài Quyết khác không kịp phản ứng mà khép liền lại.
Tất cả làm như chưa từng có gì xảy ra.
Thế nhưng ai cũng đều hiểu, đó không phải là ảo giác, ngay vừa rồi, một vị đồng bạn của họ đã chết trong cơ quan bẫy rập kinh khủng của Thần Ma Cung Điện.
Nhóm người Thần đội Tài Quyết có hai mươi mốt người, thực lực Nguyệt cấp chỉ có bốn người, chấp sự Pellegrini có thực lực mạnh nhất, khoảng chừng trên dưới Tân Nguyệt cấp trung giai nhất đoạn, thế nhưng tuổi già sức yếu, hơn nữa hắn nổi lên tư tâm, sợ mình chết ở nơi không gian nguy hiểm này nên tận lực tránh tiêu hao thánh lực, bảo tồn thực lực của chính mình, mắt thấy đồng bạn sa vào cơ quan cũng không ra tay tương cứu, những cường giả Nguyệt cấp khác cũng đều như thế, sau khi thăm dò một phen thì lúc này đã chết sáu người, có thể nói là tổn thất thảm trọng.
- Hừ, rõ ràng là đã thăm dò qua con đường rồi, tại sao đột nhiên xuất hiện bẫy rập? Đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Sắc mặt Pellegrini âm trầm như nước.
- Tại sao lại xuất hiện tình huống như vậy chứ? Thời điểm vừa nãy Garcia đi tới cũng không có xuất hiện bẫy rạpa…
Có một vị Thần kỵ sĩ thiếu chút nữa cũng táng thân nghi ngờ nói, tựa hồ như chợt nghĩ tới điều gì, vô thức nói:
- Lẽ nào Garcia phát hiện ra điều gì nhưng không nói cho chúng ta biết?
Câu nói đó nhất thời chiếm được đại đa số tán thành của mọi người.
- Nhất định là như vậy, hắn nhất định là ghi hận trong lòng, cố ý hãm hại chúng ta, bằng không vì sao thời điểm hắn đi qua không có bẫy rập? Hắn lưu lại ký hiệu, rõ ràng là nói còn đường này an toàn, nhất định là hắn hãm hại chúng ta!
- Thật sự là nghĩ không ra a, tuổi còn trẻ mà tâm tư lại ác độc như vậy, người như hắn sao có thể xứng với giáo y Thần Thánh Giáo Đình? Quả thực là làm bẩn Thần vinh quang…
- Để hắn thăm dò đường trước quả thật là một sai lầm to lớn, tiểu gia hỏa này tâm có bất mãn, rắp tâm hại người!
- Không thể tiếp tục đi về phía trước, đem Garcia gọi về đây, để hắn giải thích rõ ràng!
Đồng bạn liên tục chết nhiều như vậy, phía trước là biết bao cơ quan bẫy rập, trên người bọn họ lại không có bất luận cái gì bảo hộ, ở chỗ này tính mạng của bọn hắn cũng chỉ như người thường yếu đuối, tùy thời đều có thể bị nghiền nát trong cơ quan bẫy rập, bọn họ chưa từng trải qua bầu không khí nào khủng bố như vậy, trong thời gian ngắn đều luống cuống, tâm tư nghị kỵ cứ vậy mà sản sinh, đem tất cả trách nhiệm đổ lên trên người Thần sư trẻ tuổi Garcia là người đi trước thăm dò lộ tuyến an toàn cho đoàn người.
Alan là Thần kỵ sĩ thực lực thấp nhất trong đoàn thế nhưng vận khí không tệ thế nên còn chưa bị táng thân trong cơ quan, hắn cúi đầu, nhẹ nhàng thở dài một hơi, cũng không có bất luận tham dự gì, bởi vì hắn hiểu nguyên nhân mà Garcia bị mọi người bài xích.
Đầu tiên là trên người Thần sư trẻ tuổi này có một loại khí tức thần thánh thuần khiết cao thượng, loại khí tức này khiến cho rất nhiều người đứng trước hắn cũng sẽ không nhịn được mà sản sinh một loại cảm giác mặc cảm tự ti, thứ hai là chấp sự Thần đội Tài Quyết cũng không ưa thích Garcia, cuối cùng là bởi vì buổi tối ba ngày trước, Garci “không hiểu chuyện” quát bảo ngừng việc thị tẩm xử nữ hát thơ ban, phá hủy chuyện tốt của mọi người, tự nhiên là bị mọi người ghi hận trong lòng.
Vì vậy hôm nay sau khi tiến vào di chỉ thần ma, Thần sư trẻ tuổi này mới bị mọi người nhất trí phái đi trước dò đường, trên lí do là muốn hắn dò xem con đường phía trước có an toàn hay không, thật ra là có ý tứ mượn đao giết người, chỉ là vận khí của Garcia tựa hồ là tốt đến thần kỳ, hắn đi qua đều an toàn, có khi cũng gặp một ít bẫy rập không quá nguy hiểm, thế nhưng người đi sau hắn lại không được như vậy, có nhiều nơi rõ ràng chân trước Garcia vừa đi qua không có bất kỳ nguy hiểm gì phát sinh, người khác bước theo bước hắn thì lại phải bỏ mạng.
Tuy rằng sâu trong nội tâm Alan tuyệt đối tin tưởng Garcia không phải cố ý hãm hại đồng bạn thế nhưng tất cả phát sinh trước mắt thật sự là quá mức quỷ dị.
Nghe bên tai có người căm phẫn muốn đem Garcia đang đi phía trước dò đường gọi về để hỏi trách nhiệm, trong lòng Alan khẽ thở dài một hơi, hắn biết mình thấp cổ bé họng, coi như là muốn đứng ra nói giúp cho Garcia mấy câu nhưng cũng là hữu tâm vô lực.
Giờ khắc này, Thần kỵ sĩ Alan có một loại ảo giác phi thường kỳ quái, phảng phất như đứng bên cạnh hắn không phải là những người phát ngôn của Thần, mà là một đám ma quỷ tham lam ghen tị, mà Thần sư trẻ tuổi Garcia giống như một đóa hoa bạch sắc không nhiễm một hạt bụi, một đóa hoa như vậy khiến mọi người bên cạnh cảm nhận được tội ác của mình, trước một đóa hoa thánh khiết như vậy, nếu như có thể sản sinh chi tâm sám hối, vậy thì tuyệt đối sẽ xung động như đóa hoa đó.
Alan cảm giác mình lựa chọn loại trước.
Mà đồng bạn bên cạnh mình, những người mặc giáo bào tượng trưng cho vinh quang của Thần lại tựa như bị ma quỷ mê hoặc, lựa chọn phá hủy.
- Được rồi, đem Garcia gọi về hỏi đi!
Cuối cùng chấp sự Pellegrini đồng ý kiến nghị của bọn Kỵ sĩ và Thần sư, lắc đầu nói:
- Chư Thần phù hộ, hy vọng đứa bé này là thuần khiết..
Nói đến đây, hắn lại nghĩ tới môt chuyện tình khác, cau mày nói:
- Giáo Hoàng đưa tin đã phái cao thủ đến hiệp trợ chúng ta, vì sao đến bây giờ vị cao thủ này còn chưa xuất hiện? Chẳng lẽ là sự tình có biến?