Phía dưới “Tế Đàn Thần Ma” tương đối rộng, Tôn Phi ước lượng với tốc độ đi bộ của con người thì đi một vòng ít nhất cũng phải mất chừng nửa canh giờ, ở hướng chính bắc Tôn Phi phát hiện tới điểm dị thường mà chính mình lúc trước chưa từng chú ý tới…
Ở đó trên mặt đất có một cỗ hài cốt khổng lồ.
Cỗ thi thể này tựa hồ là người khổng lồ còn sót lại, thân cao quá năm thước, khung xương to lớn, nhưng lại rõ ràng là hình dáng của nhân loại, ngoại trừ là rất lớn ra thì hài cốt không khác gì so với nhân loại bình thường.
Đáng lưu ý chính là, lúc sinh thời người này nhất định là một cường giả rất kinh khủng.
Bởi vì người này không biết đã chết bao nhiêu năm rồi, trải qua năm tháng ăn mòn, một thân huyết nhục đã triệt để hủ hóa thành tro, tiêu thất vô tung, thế nhưng xương cốt vẫn phi thường cứng rắn, Tôn Phi thử một chút, coi như là một đốt ngón tay út cũng muốn cứng hơn “Ác Ma di cốt” mà Tôn Phi phát hiện trong hang đá ngầm phía sau Hương Ba thành gấp mấy lần.
Tôn Phi có một loại ảo giác, không biết vì sao thời điểm nhìn đến cỗ xương cốt này hắn lại không tự chủ được mà nghĩ tới một người.
Đó là hoàng đế Eindhoven - Kromkamp.
- Hay đây là xương cốt tổ tiên của hoàng đế Eindhoven, cũng chỉ có kẻ cao biến thái như hắn mới có thể là hậu duệ huyết mạch của chủng tộc người khổng lồ, thân thể Kromkamp cao gần ba thước, xa xa vượt qua các cường giả bình thường.
Tôn Phi đưa ra suy đoán của chính mình.
Kỳ thật làm cho Tôn Phi kinh hãi nhất vẫn là cách chết của người khổng lồ này…
Là bị một đoạn trụ trực tiếp xuyên thủng từ sau lưng, như là bị đóng đinh vào mặt đất của tế đàn, đoạn trụ xuyên thủng tim hắn, sau đó cắm thật sâu vào trong lòng đất, người này trước khi chết hẳn là phi thường thống khổ, Tôn Phi quan sát từng đạo vết cào sâu trên mặt đất, thi hài hơi khung lại, một tay hướng về phía sau lưng, tựa hồ là muốn đem đoạn trụ đóng đinh chính mình rút ra, đáng tiếc chung quy vẫn thất bại, bị đóng đinh tươi sống ở đây.
Nhìn bộ xương cốt và mặt đất xung quanh, Quốc Vương Bệ Hạ mơ hồ có thể tưởng tượng được một màn năm đó như thế nào…Một đoạn trụ từ trên trời bay xuống, giống như là lưu quang, ẩn chứa lực lượng ngay cả thần chi cũng không thể chống đối được, đem một vị cường giả tuyệt thế đóng đinh ở đây.
Đoạn trụ?
Trong đầu Tôn Phi xẹt qua một tia thiểm điện, loáng thoáng bắt được cái gì đó.
Ánh mắt của hắn dừng lại trên đoạn trụ đang đóng đinh cự nhân trên mặt đất, sau đó chậm rãi đi tới phía trước, quả nhiên phát hiện thiết diện thô ráp lộ trên mặt đất khoảng chừng trên dưới sáu mét, cũng có một lỗ hình trứng lõm xuống, giống như đúc với đoạn trụ trên tầng chín “Tế Đàn Thần Ma”, ngay cả mặt vỡ cũng vô cùng khớp.
- Đúng rồi, đây là nửa đoạn trụ còn lại của đoạn trụ trên “Tế Đàn Thần Ma”, bị người ta bẻ gãy ném xuống từ ngàn mét, gào thét mà tới, rõ ràng đem cự nhân này đóng đinh tại đây…Nhất định là như vậy.
Nghĩ tới đây, Tôn Phi nhìn cái hố lõm xuống hình trứng trên đầu đoạn trụ, đột nhiên cảm thấy, chính mình nên mang đoạn trụ còn lại này lên tầng chín “Tế Đàn Thần Ma” ghép lại với mảnh thứ nhất, nói không chừng sẽ có sự tình gì đó xảy ra.
Vừa nghĩ tới đây, Tôn Phi không do dự chút nào, lập tức bắt đầu động thủ.
Hắn quan sát mọi nơi một phen, hai chân dẫm nát xương cốt cự nhân, hai tay nắm chặt đoạn trụ, hét lớn một tiếng, lực lượng cấp 40 Barbarian độ khó ác mông điên cuồng bộc phát, mắt thường cũng có thể thấy được lực lượng ba động lấy Tôn Phi làm trung tâm hướng ra bốn phía xung quanh mà khuếch tán ra.
Ùng ùng!
Trong tiếng oanh minh, đoạn trụ thoáng có chút dao động, tựa hồ có xu thế bị Tôn Phi từ mặt đất rút ra, thế nhưng lại thất bại trong gang tấc, vẫn là kém một chút, thực lực của Tôn Phi bộc phát triệt để nhưng cũng không thể đem đoạn trụ rút lên hoàn toàn được.
Đây thật sự là quá kinh khủng!
Một thân lực lượng cấp 40 Barbarian độ khó ác mộng, nói riêng về sự cường hãn của lực lượng cơ thể thì Tôn Phi tuyệt đối được xưng là không có đối thủ trong vòng Nguyệt cấp, thế nhưng lại không thể đem đoạn trụ rút ra được, thật sự khó có thể tưởng tượng được, năm đó rốt cuộc là dạng cao thủ gì mới có thể đem đoạn trụ này ném từ trên cao ngàn mét tới chuẩn xác đóng đinh người khổng lồ như vậy?
Tôn Phi thở hắt ra một hơi, sau đó hắn đem toàn bộ trang bị “Bul-Kathos’ Soul Cage” mặc lên người, tăng thêm lực ma pháp rồi lại thêm 20 điểm lực lượng, sau đó lại thử lại.
Ùng ùng! !!
Lần này đoạn trụ lay động càng lợi hại hơn thế nhưng cũng không thể rút ra được, tựa hồ phía dưới có một cỗ lực lượng cường hãn hút nó lại, đem đoạn trụ này vững vàng hút sâu vào lòng đất.
Tôn Phi thử nhiều biện pháp khác, ví như đem đất đào lên, trực tiếp đem đoạn trụ đào ra, đáng tiếc không biết mặt đất làm bằng vật liệu gì mà cứng rắn tới cực điểm, Tôn Phi dùng sức lực toàn thân cũng không thể tạo thành thương tổn gì với mặt đất, dù là một vết xước nhỏ.
Điều này triệt để làm cho Tôn Phi kinh hãi biến sắc.
Mặt đất cứng rắn như vậy, vượt qua cực hạn của nham thạch cứng rắn nhất trên thế giới, chỉ sợ cũng không phải là đất đá bình thường, cự nhân này lúc sắp chết trong lúc giãy dụa mà có thể tạo ra từng đạo vết cào trên mặt đất, điều này nói rõ thực lực của hắn đã đạt đến trình độ nào chứ? Chỉ sợ là Tôn giả Đại Nhật cấp trong truyền thuyết cũng là không sánh bằng hắn đi? Lại nói, cường giả ở trên tầng chính “Tế Đàn Thần Ma” ném đoạn trụ xuống đóng đinh cự nhân này đơn giản giống như giết một con kiến, thực lực của người này thật sự quá đáng sợ rồi.
- Bí mật tinh lọc “Thé Giới Chi Thạch” nhất định là ẩn chứa trên nửa đoạn trụ còn lại này, chẳng qua là muốn đem rút được đoạn trụ lên thì lực lượng của ta hiện tại vẫn còn kém một chút, xem ra cần phải đi vào thế giới Diablo, giết quái tiếp tục thăng cấp.
…
…
Năm giờ sau, trước “Tế Đàn Thần Ma” xuất hiện một truyền tống môn lóe ra lam quang nhu hòa, Tôn Phi thần sắc mệt mỏi rã rời từ trong đó bước ra.
Trong năm giờ đó, Tôn Phi đã hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ trong địa đồ thứ hai “The Arcane Sanctuary”, càn quét tất cả quái trong đó, chinh chiến không ngưng nghỉ, lúc này rốt cuộc lực lượng của Tôn Phi tăng lên hai cấp, đạt tới cấp 42 Barbarian độ khó ác mộng, lấy được 10 điểm thuộc tính, toàn bộ đều được hắn gia tăng thêm vào thuộc tính “lực lượng”.
Trước khi trở ra thì Tôn Phi còn tìm đến NPC “Lut Gholein” trong thành, bán trang bị thu thêm lực lượng, làm tốt tất cả chuẩn bị mới mở ra truyền tống trận đi tới trước “Tế Đàn Thần Ma”.
- Lúc này, nhất định phải rút được đoạn trụ ra!
Tôn Phi đem vài món trang bị trong giới chỉ ra để tăng thêm lực lượng, có bao tay, mũ giáp và giày lính đều được mang ra, sau đó Quốc Vương Bệ Hạ đi tới trước đoạn trụ, hít sâu một hơi, hét lớn một tiếng, lực lượng toàn thân ầm ầm bộc phát, tiếng nổ ùng ùng truyền tới, quả thật giống như là đại địa bị xé rách, mơ hồ trong lúc đó toàn bộ không gian trong lòng núi và “Tế Đàn Thần Ma” đều nhẹ nhàng đung đưa.
Từng tấc từng tấc…
Dưới lực lượng khổng lồ của Tôn Phi, đoạn trụ cắm thật sâu trong lòng đất rốt cục cũng bắt đầu từng chút từng chút từ mặt đất nhô lên.
Tôn Phi liên tục nỗ lực, cuối cùng cũng hoàn toàn rút được đoạn trụ ra khỏi lòng đất.
Làm Tôn Phi có chút ngoài ý muốn chính là, độ dài của đoạn trụ cắm vào trong lòng đất vượt xa tưởng tượng của hắn, dài chừng hơn mười thước, có lẽ do nhiều năm bị vùi trong lòng đất nên hiện tại được rút ra ánh sáng trên thân trụ không còn rõ ràng lắm. Đây là một loại kim loại sáng bóng màu bạch ngân, làm cho người ta không nghĩ tới đó là một đoạn trụ mà giống với một cây côn bị bẻ gãy hoặc là các loại vũ khí trường thương.
Nửa đoạn trụ này tổng cộng cả phần nổi trên mặt đất thì dài chừng hai mươi sáu thước, cũng coi như là to lớn.
Cả người Tôn Phi lúc này mồ hôi nhễ nhại, thở hồng hộc, từ lúc hắn thành công hình thức Barbarian tới nay, đây là lần đầu tiên hắn phải mệt như vậy, cả người có chút dấu hiệu thoát lực, sau khi uống một lọ “dược tề sức chịu đựng” lại nghỉ ngơi thêm nửa giờ, lúc này Tôn Phi mới xem như là khôi phục lại bình thường, sau đó Quốc Vương Bệ Hạ khiêng nửa đoạn trụ lên, thi triển hai cánh ngân sắc, thong thả bay lên đỉnh “Tế Đàn Thần Ma”.
Cự trụ nặng dị thường, trên đường bay lên Tôn Phi phải dừng lại nghỉ ngơi vài lần, đôi cánh tay bởi vì phát lực quá lớn và dẫn đến nứt da, cơ thể bị xé rách, tiên huyết nhễ nhại, mười ngón tay huyết nhục mơ hồ, lộ ra xương trắng phía trong, đau đớn kịch liệt khiến cả người Tôn Phi đổ mồ hôi đầm đìa, hỗn hợp máu loãng nhiễm trên thân trụ, đến cuối cùng, từng giọt máu hội lại cùng một chỗ, hầu như đem đoạn trụ dài hai mươi sáu thước nhuộm thành màu đỏ máu.
Tôn Phi chưa bao giờ cảm thấy khổ cực như vậy, đau đớn kịch liệt giống như là có người dùng dao, từng đao từng đao cắt vào hai tay hắn, qua thời gian dài, hai tay cũng đã dần dần mất cảm giác, chỉ là máy móc mà ôm lấy đoạn trụ, dựa vào ý chí không gì sánh được mà tiếp tục bay lên.
Thật ra, ở thế giới Diablo giết chóc nhiều Tôn Phi cũng từng bị trọng thương, cảm thụ qua cảm giác đau đớn khắc cốt ghi tâm, thế nhưng chưa từng có một lần nào khiến hắn khó chịu như vậy, có nhiều lần suýt chút nữa là hắn đã đem đoạn trụ nặng như ngọn núi lớn trên tay ném xuống, thế nhưng chỉ cần nghĩ tới hai nữ nhân của hắn đang nằm hôn mê trên giường thì hắn lại cắn răng, kiên trì tiếp tục.
Hỗn hợp máu với mồ hôi, từng giọt từng giọt rơi xuống “Tế Đàn Thần Ma”.
Cuối cùng mất đi sức chín trâu hai hổ, Tôn Phi gần như biến thành một huyết nhân, cuối cùng hắn mới thành công đem đoạn trụ này lên trên đỉnh “Tế Đàn Thần Ma”.