Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 599 - Chương 495: Đại Công Cáo Thành

Quoc vuong van tue Full
Chương 495: Đại Công Cáo Thành
 

Chín tầng tế đàn càng chuyển động càng nhanh, đến cuối cùng mất đi dáng dấp ban đầu, triệt để hóa thành chín tầng ngân quang mơ hồ không rõ, mắt thường đã khó có thể bắt được tốc độ của nó, từng ký hiệu và ma pháp trận thật lớn liên tiếp bay ra, như là thần chi nhạc phổ xoay vòng tròn quanh tế đàn, có hình người, có chim muông, có nhật nguyệt, có núi cao, có sông rộng, có biển lớn, có thiểm điện, có vũ khí, có kiến trúc…Tất cả vạn vật thiên địa đều lóe ra trong quang diễm, ngay sau đó các hình chiếu tương tự từ đó không ngừng hoặc là bay ra ngoài tế đàn, hoặc là chồng chất lên nhau hoặc là mất đi.

Tôn Phi thậm chí có thể loáng thoáng bắt được gì đó, thế nhưng lại không rõ ràng ý vị của nó rốt cuộc là như thế nào.

Loại tình trạng quỷ dị này vẫn tiếp tục duy trì.

Tiếng va chạm ùng ùng vang lên trong không gian, cự thạch màu bạch ngân trong lúc va chạm kịch liệt càng toát ra ánh sáng rực rỡ.

Duy nhất không chuyển động chính là cự trụ chính giữa tầng thứ chín của tế đàn.

Lúc mang nửa đoạn trụ lên trên tế đàn, Tôn Phi đã đổ ra không biết bao nhiêu là máu, lúc này mỗi tầng trận văn đều có máu của Tôn Phi, hai đoạn trụ cũng đầy tiên huyết, lúc nàu tiên huyết bị hút khô vào bên trong, quỷ dị vô cùng, vô số ký hiệu ma pháp bắt đầu bay lượn xung quanh thạch tọa của Tôn Phi hô ứng với ký hiệu ma pháp xung quanh tế đàn, cảm giác này thật vô cùng kỳ diệu, tựa như có người thân hướng ngươi làm nũng, hoặc giống như những ngưởi từ quen biết đến yêu nhau, từ từ trở nên khăng khít thân mật.

Tế đàn chuyển động càng lúc càng nhanh, quang mang thánh khiết không ngừng cuồn cuồn lóe ra, mà thân cự trụ lóe ra quang mang hai màu bạch ngân và huyết hồng, giống như là hai quân giao chiến với nhau, tương hỗ cắn xé, tranh đấu với nhau, đều muốn triệt để trấn áp đối phương.

Lúc này Tôn Phi đã dần dần ngộ ra.

Ánh sáng màu quang diễm bạch ngân hiển nhiên là năng lượng bên trong bản thân cự trụ, đại biểu cho quang minh và thánh khiết, mà quang diễm huyết sắc chính là lực lượng tà ác của “Thế Giới Chi Thạch” bị ô nhiễm, hai loại lực lượng tương sinh tương khắc, chúng đang lấy thân cự trụ làm chiến trường, tiến hành tranh đấu sinh tử, nếu như quang diễm màu bạch ngân thắng được thì nghĩa là đã tinh lọc thành công “Thế Giới Chi Thạch”.

Ý thức được điểm này, trong lòng Tôn Phi cũng lo lắng lên.

Nếu như cuối cùng huyết sắc quang diễm thắng được, như vậy là không tinh lọc được “Thế Giới Chi Thạch”, sinh mệnh của hai nữ tử quan trọng nhất với Quốc Vương Bệ Hạ là Angela và Elena sẽ gặp nguy hiểm, thật sự sẽ vĩnh viễn ngủ say.

Thời gian thong thả trôi qua.

Chín tầng “Tế Đàn Thần Ma” như cảm ứng được nôn nóng trong lòng của Tôn Phi, chuyển động càng ngày càng kịch liệt, giống như là con quay siêu cấp cao ngàn mét, nó xoay tròn với tốc độ kinh khủng tạo thành những cơn lốc xoáy, mỗi một cơn lốc xoáy đều có thể so sánh với một kích của một cường giả tuyệt thế, ở trong lòng núi xé rách không gian tạo thành từng cái khe, may là loại vật liệu cấu thành tế đàn và núi này cứng rắn kinh người, cơn lốc phong bạo như vậy cũng không lưu lại một chút dấu vết nào, độ chắc chắn vượt qua mọi loại nham thạch trên thế giới này.

Mà theo tốc độ chuyển động, quang diễm từ các tầng tế đàn phát ra càng ngày càng kịch liệt, năng lượng tràn ngập không gian, không khí tràn đầy nguyên tố thiên địa, đậm đặc hẳn lên, quả thực sắp hóa kết tinh, nếu không có vòng bảo hộ thần bí quanh thạch tọa bảo hộ Tôn Phi trong đó thì chỉ sợ Tôn Phi cũng không còn nguyên vẹn, mà chỉ sợ đã biến thành thịt nát.

“Tế Đàn Thần Ma” càng điên cuồng, lực lượng tà ác bên trong “Thế Giới Chi Thạch” từng chút từng chút suy yếu đi, lực lượng thánh khiết bắt đầu chiếm thế thượng phong, thế cục rốt cuộc cũng đã phát triển theo hướng Tôn Phi mong muốn.

Không biết có phải là ảo giác hay không, Quốc Vương Bệ Hạ loáng thoáng phát hiện, chính mình tựa hồ có thể cảm nhận được tế đàn biến hóa yếu dần đi, hắn cảm thấy, tựa hồ chính mình và “Tế Đàn Thần Ma” trở thành một chỉnh thể, có thể chỉ huy điều khiển tế đàn cao tới ngàn mét, mà tế đàn giống như là tiểu hài tử vô cùng thân thiết với mình, cảm thụ được tâm ý của mình không hề bảo lưu mà giúp đỡ chính mình.

Đây là loại cảm giác huyết mạch tương liên vô cùng thần kỳ.

Tinh lọc “Thế Giới Chi Thạch” hiển nhiên là một quá trình phi thường gian nan, vô cùng chậm rãi, chẳng qua là cũng là khoảng thời gian để Tôn Phi từ từ thích ứng với việc điều khiển “Tế Đàn Thần Ma”, từ khi loại cảm giác huyết mạch tương liên này bắt đầu xuất hiện, Tôn Phi dần dần phát hiện, “Tế Đàn Thần Ma” tựa hồ như là có sinh mệnh và trí tuệ, giống như là một tiểu sinh vật vừa sinh ra tư duy hoàn toàn trống rỗng, vô cùng ngây thơ, đối với Tôn Phi lại vô cùng ỷ lại, tựa như là con nít ỷ lại phụ mẫu chính mình vậy, vô điều kiện phối hợp với tâm ý của mình.

Thời gian thong thả trôi qua.

Quang diễm đỏ như máu càng ngày càng yếu ớt đi, khí tức tà ác dần dần bị thôn phệ và tan rã.

Bốn giờ sau.

Phốc! !

Giống như ngọn đèn đột nhiên bị thổi tắt, có tiếng nổ rất nhỏ vang lên, cuối cùng một tia quang diễm đỏ như máu bị hòa tan trong ngân quang bạch ngân, lực lượng tà ác của “Thế Giới Chi Thạch” hoàn toàn bị xua tan, rốt cuộc cũng được tinh lọc hoàn toàn.

“Tế Đàn Thần Ma” đang điên cuồng chuyển động rốt cuộc cũng bắt đầu chậm rãi chuyển chậm, tiếng nổ ùng ùng cũng nhỏ xuống, từng khe nứt trong hư không cũng dần biến mất, cuối cùng Tôn Phi đã có thể tự do hoạt động trên thạch tọa, vòng bảo hộ thần bí vẫn bảo vệ Tôn Phi lúc này cũng “ba” một tiếng triệt để tiêu thất.

Giống như là bình yên sau bão tố, không gian trong lòng núi trở lại yên tĩnh như lúc đầu.

Ký hiệu ma pháp khắp bầu trời phân thành những phần nhỏ dũng mãnh lao vào mỗi tầng của “Tế Đàn Thần Ma”, tạo thành những đường cong nhỏ trên vách đá giống như là mao mạch, ánh sáng trên ký hiệu và ma pháp trận cũng ảm đạm xuống, cuối cùng triệt để tiêu thất.

Tất cả đều khôi phục lại trạng thái ban đầu giống như là chưa hề có chuyện gì phát sinh cả.

Thế nhưng cảm giác thân thiết huyết mạch tương liên kỳ diệu giữa Quốc Vương Bệ Hạ và “Tế Đàn Thần Ma” vẫn không có biến mất, Tôn Phi có thể cảm nhận được rõ ràng, sau một phen tinh lọc kinh thiên động địa, “Tế Đàn Thần Ma” lộ ra vẻ uể oải nồng đậm, như là tiểu sủng vật nũng nịu chờ được Tôn Phi an ủi vậy.

Tôn Phi thử câu thông, đem tinh thần lực của mình phóng xuất ra, hiệu quả so với chính mình tưởng tượng tốt hơn rất nhiều, “Tế Đàn Thần Ma” làm ra một trận đáp lại, sau đó bắt đầu rơi vào trạng thái “mê man”.

Hưu!

Tiếng xé gió bén nhọn từ không trung vang lên, một đạo bạch lưu quang bắt ra từ “Tế Đàn Thần Ma”, giống như là phi kiếm bay vòng quanh “Tế Đàn Thần Ma” một trận, cuối cùng hướng về phía Tôn Phi bay đến, tốc độ nhanh như thiểm điện, căn bản không để Tôn Phi làm ra chút phản ứng nào, trong nháy mát bắn trúng mi tâm Tôn Phi, xuyên thủng mà bay vào.

Tôn Phi thất kinh.

Sau một cái chớp mắt, cảnh tượng đau nhức bạo liệt giống như trong tưởng tượng cũng không có phát sinh, một đạo lưu quang màu bạch ngân dung nhập vào trong thân thể Tôn Phi, thế nhưng không có tạo thành chút vết thương nào, đây là một loại cảm giác phi thường kỳ quái, Tôn Phi rõ ràng cảm giác được trong thân thể mình nhiều hơn một thứ gì, thế nhưng tỉ mỉ quan sát lại không có phát hiện gì.

Ngẩng đầu nhìn lên, Tôn Phi hoảng sợ phát hiện, cự trụ cao hơn ba mươi thước cắm trên tầng chín “Tế Đàn Thần Ma” đã biến mất, hắn ngẩn người, đột nhiên ý thức được, nếu như hắn đoán không sai thì đạo lưu quang vừa chìm vào trong mi tâm chính mình lúc nãy chính là cự trụ giữa tế đàn.

- Trong thân thể thế nhưng lại có một cái cự trụ, loại cảm giác này…Ai, thật là làm cho người ta cảm giác không được tự nhiên giống như là mang thai vậy a…

Sau khi đoán được chân tướng sự tình, Tôn Phi khó tránh khỏi không được tự nhiên, thế nhưng cũng không tránh được, cự trụ thần kỳ này hình như chú ý đến mình, sau khi ẩn vào trong thân thể hắn, bất luận Tôn Phi hô hoán thế nào cũng không sinh ra bất luận cảm ứng nào, giống như là triệt để biến mất vậy.

- Hay là thứ này giống với đấu binh mà các võ giả đại lục Azeroth trong lúc chiến đấu thường sử dụng, đáng tiếc thực lực và đấu khí của ta không có quan hệ chút nào, muốn nắm giữ kỹ xảo dung hợp đấu binh trong thân thể là ít có khả năng, bằng không cũng có thể thử tu luyện xem sao, nói không chừng có thể triệu hoán ra được.

Tôn Phi suy nghĩ lung tung một trận, tầm nhìn đột nhiên dừng lại ở thứ gì đó phát ra tia sáng màu xanh trên tầng chín “Tế Đàn Thần Ma”.

- Đây là… “Thế Giới Chi Thạch” đã tinh thuần?

Tôn Phi nhảy xuống, nhặt vật thể đang phát sáng lên, kinh hỉ phát hiện, bảo thạch lớn tầm quả trứng tỏa ra ánh sáng màu xanh lam lóng lánh mê người, trong đó ẩn chứa cỗ năng lượng tinh thuần đến say lòng người, mà hình dạng của bảo thạch này giống như đúc với “Thế Giới Chi Thạch” bị ô nhiễm lúc trước, khác biệt duy nhất chính là, thể tích so với lúc trước nhỏ đi không ít, chỉ còn lại không đến một phần mười so với lúc trước.

- Không sai, đây chính là “Thế Giới Chi Thạch” tinh thuần, ha ha ha, tuy rằng thể tích nhỏ đi không ít, thế không ẩn chứa lực lượng to lớn, dựa theo lời đại gia Kane và nữ tu sĩ Akara mà nói, dùng để cứu Angela và Elena cũng dư sức rồi, thật tốt quá, ta làm được rồi, ha ha, rốt cuộc cũng làm được!

Bình Luận (0)
Comment