Tôn Phi khó có thể kiềm chế kích động trong lòng, trực tiếp cười lên ha hả, tiếng cười kích động vang lên trong không gian lòng núi, đưa tới một trận tiếng vang réo rắt.
Cho đến giờ phút này, tảng đá trong lòng Quốc Vương Bệ Hạ cuối cùng cũng được hạ xuống.
Mấy ngày nay hắn biểu hiện ra không có gì biến hóa, thế nhưng trên thực tế lại mang trong lòng áp lực rất lớn mà người thường khó có thể hình dung được, thời thời khắc khắc đều lo lắng cho tính mạng của hai nữ nhân đối với hắn còn quan trọng hơn cả tính mạng, không thể tưởng tượng được, nếu như thật sự mất đi cả hai nàng thì Tôn Phi sẽ sống như thế nào.
- Không được, không chờ được nữa rồi, hiện tại ta phải lập tức trở về, lợi dụng “Thế Giới Chi Thạch” để thức tỉnh Angela và Elena!
Một khi đã chiếm được “Thế Giới Chi Thạch” đã được tinh lọc, một khắc Tôn Phi cũng không muốn ở lại chỗ này thêm nữa, hắn hận không thể trực tiếp dùng truyền tống trận trở về Song Kỳ thành để đánh thức hai nữ nhân của mình.
Bất quá trước khi rời đi, Tôn Phi đột nhiên lại nghĩ tới hài cốt của cự nhân kia, cốt hài của cường giả cũng coi như là thiên tài địa bảo, só với “di cốt Ác Ma” thì trân quý hơn vô số lần, nếu giao vào tay Tử Linh Ma Pháp Sư có thể sẽ phát huy được giá trị thật lớn, cũng không nên lãng phí ở chỗ này.
Sau khi Tôn Phi rời khỏi “Tế Đàn Thần Ma”, hắn đã triệt để ngây dại.
Cốt hài thần bí đã hoàn toàn tiêu thất.
Nơi đặt bộ cốt hài thần bí lúc trước hiện tại đã hoàn toàn trống không, không còn lưu lại thứ gì, nếu như không phải là vết cào trên mặt đất còn lưu lại rất rõ ràng thì Tôn Phi quả thật cho rằng mình đã tìm nhầm chỗ rồi, một bộ hài cốt cao hơn bốn thước thì không có vật gì có thể che chắn được…thế nhưng hiện tại đã thực sự biến mất.
Tôn Phi cả kinh, bị dọa cho toát mồ hôi lạnh toàn thân.
Lẽ nào có ma?
Hay cốt hài tự mình chạy trốn?
Điều đó là không có khả năng a, bản thân Tôn Phi nắm giữ hình thức Tử Linh Pháp Sư, đối với khí tức vong linh tử khí phi thường quen thuộc, thế nhưng trong toàn bộ quá trình vừa rồi hắn căn bản không có cảm thụ được bất luận khí tức tử khí nào…Đây thật là gặp quỷ a…
- Hay là…vừa rồi chín tầng tế đàn xoay quá mức lợi hại, tạo nên những cơn lốc đem bộ hài cốt đẩy tới một nơi khác? Ừm…không nên hoảng hốt, trước tiên tìm kiếm xem sao.
Tôn Phi tự an ủi chính mình như vậy, hắn đem toàn bộ không gian nơi đây từ trên xuống dưới lật tung mọi ngóc ngách, thế nhưng kết quả vẫn không thể tìm được bộ hài cốt đâu cả.
- Lẽ nào trong lúc “Tế Đàn Thần Ma” xoay tròn đem xé rách không gian thành những khe hở, bộ khô lâu đã bị hút vào trong đó…
Đến cuối cùng Tôn Phi chỉ có thể tự an ủi mình như vậy, chỉ là mơ hồ vẫn cảm thấy có chút bất an.
Sau khi thấy được uy lực của cự trụ trên tầng chín “Tế Đàn Thần Ma”, Tôn Phi càng thêm trực quan thấy được thực lực của khô lâu cự nhân, ngay cả cơn lốc tạo thành khe nứt không gian cũng không để lưu lại bất luận dấu vết gì trên mặt đất, thế nhưng cự nhân này trước khi chết lại có thể dễ dàng tạo những dấu vết trên mặt đất như vậy, từ đó Tôn Phi có thể rõ ràng đoán được, trước khi chết cự nhân này chắc chắn là một cường giả tuyệt thế vượt qua cả Tôn giả Đại Nhật cấp…Thậm chí có thể là Thần Thánh.
Chỉ có lực lượng Thần Linh mới có thể lưu lại dấu vết trên mặt đất cứng rắn đến biến thái này được.
Nếu như cự nhân khô lâu này thật sự là Thần Linh, vậy hắn sẽ tuyệt đối không dễ dàng chết như vậy, chính mình nhổ cây đinh ghim trên thân hắn ra, trong lúc bất tri bất giác mà phóng thích cho một tồn tại kinh khủng như vậy không, khiến hắn một lần nữa sống lại?
- Hy vọng suy đoán này là do mình ở kiếp trước xem nhiều phim kinh dị quá mà nghĩ ra đi!
Sau một hồi nghĩ ngợi lung tung, Tôn Phi vẫn không thể cho ra một kết luận hợp lý, cuối cùng đành đem chuyện này bỏ qua một bên, không suy nghĩ thêm nữa, nhìn lại cả không gian, xác nhận mình không có bỏ quên gì rồi chuẩn bị rời đi.
Tôn Phi về tới phía trên thạch tọa thần bí kia, truyền lực lượng ma pháp vàp hai tay vịn của thạch tọa, thạch tọa nở rộ quang diễm màu bạch ngân, quang diễm vừa lóe lên, cảnh tượng trước mắt liền biến đổi, đúng như suy đoán của Tôn Phi thì chính mình sẽ một lần nữa trở lại thạch điện nơi trung tâm ngọn núi giữa Thiên Không Chi Thành.
Trong đại điện vẫn trống trải như trước, giống như là không có bất kỳ biến hóa nào, lại giống như có chút biến đổi.
Phía sau trung tâm đại điện, gốc thực vật tương tự với thủy liên tựa hồ càng thêm mỹ lệ, xanh dịu dàng, tỏa ra quang hoa kim sắc yếu ớt, kim sắc từ nụ hoa lan tràn ra khiến cả đại điện có vẻ mờ ảo hơn, Tôn Phi chú ý tới một điểm, trong những nụ hoa này đã có nụ nở nhẹ, tỏa ra một mùi thơm lạ lùng, làm cho người ta vương vấn, tinh thần sảng khoái.
Thạch tọa từ trong không gian lòng núi đi ra vẫn chưa rơi trên mặt đất mà phiêu phù trong không trung như cũ, có thể tùy theo ý nghĩ của Tôn Phi mà di chuyển, thuận lợi đến cực điểm.
- Di? Thú vị, thú vị a, có thể thay cho Hắc Toàn Phong, đỡ phải đi bộ…
Tôn Phi phát hiện điểm này, trong lòng khẽ động, nghĩ tới lúc trước thạch tọa phát ra vòng quang tráo bảo hộ mình, đột nhiên hắn ý thức được, cái thạch tọa thần bí này, tuyệt đối là một bảo bối.
- Dứt khoát đem nó giữ bên người là được rồi, có cái thạch tọa này, sau này có thể tùy ý xuất nhập không gian trong lòng đất Thiên Không Chi Thành, lực lượng của “Tế Đàn Thần Ma” vô cùng cường hãn, cũng coi như là một kiện Thần khí, đáng tiếc là quá mức lớn, muốn mang đi cũng không được, thật sự là đáng tiếc.
Tôn Phi chỉ tùy ý nghĩ như vậy, còn chưa kịp thật sự động thủ đem thạch tọa bỏ vào không gian trữ vật của mình thì sau một cái chớp mắt, thạch tọa lóe lên, hóa thành một đạo quang diễm bạch sắc chìm vào trong cơ thể Tôn Phi.
- Hửm? Đây là…Lẽ nào có thể tùy tâm sở dục khống chế?
Tôn Phi cực kỳ kinh ngạc, tâm niệm vừa động, thế nhưng lại thật sự có thể dễ dàng gọi thạch tọa thần bí từ trong cơ thể đi ra, điều khiển thành thạo giống như là bộ phận cơ thể của chính mình vậy, việc này vượt xa dự liệu của Quốc Vương Bệ Hạ, không biết vì sao loại chuyện này lại có thể phát sinh được.
Dù sao trong mấy ngày này cũng xảy ra không biết bao nhiêu chuyện, Tôn Phi thấy nhưng cũng không thể trách, hắn trở nên chết lặng, dù sao trong người hắn đã có một cây thạch trụ cao hơn ba mươi thước, nhiều thì cũng không nhiều lắm, nhiều thêm một cái thạch tọa thần bí cũng không phải là sự tình gì không thể tiếp thu được, hơn nữa cái thạch tọa thần bí này nếu so với cự trụ thì khá hơn nhiều…ít nhất… có thể tùy ý triệu hoán ra, không giống như thạch trụ kia, quả thực chính là cường đạo mà chiếm không gian thân thể của Tôn Phi, lười biếng không chịu triệu hoán ra.
Tôn Phi thích ứng với thạch tọa rất nhanh, hắn ngồi trên thạch tọa, tâm niệm vừa động liền bay ra đại điện, tốc độ nhanh tới cực điểm, coi như là so với tốc độ bay của trung niên tóc dài lam sắc và hoàng đế Eindhoven thì chỉ có hơn chứ không kém.
Thạch tọa phiêu phù trên đỉnh núi, Tôn Phi nhìn bao quát cả tòa Thiên Không Chi Thành.
Lúc này đã sắp hết đêm, tia sáng trên bầu trời dần dần lóe lên, cả tòa Thiên Không Chi Thành phát ra quang mang nhàn nhạt, thánh khiết vô cùng càng làm cho tòa thành thêm phần uy nghiêm cao quý không gì xâm phạm được.
Rất nhanh, sắc mặt Tôn Phi đã trở nên kỳ quái.
Bởi vì hắn loáng thoáng cảm giác được, tòa chi thành phiêu phù này cấp cho mình cảm giác hoàn toàn khác với lúc trước, hiện tại trở nên thân thiết, giống như tòa thành theo nhịp hô hấp của mình mà hô hấp, theo nhịp đập tim mình mà luật động, tinh thần lực của Quốc Vương Bệ Hạ khuếch tán ra, thế nhưng trong nháy mắt đã bao trùm toàn bộ tòa thành…
- Tại sao có thể như vậy? Tinh thần lực của ta…Thế nào đột nhiên trở nên mạnh mẽ như thế?
Tôn Phi khiếp sợ trong lòng quả thật khó mà nói nên lời được, tinh thần lực của hắn trước đây chỉ bao trùm được phạm vi bảy trăm thước, bây giờ lại có thể triệt để bao trùm lên tòa thành quá một ngàn thước này?
Tôn Phi ngẩn người, sau khi lạc vào Thiên Không Chi Thành như tiên cảnh nhân gian này hắn đã gặp không biết bao nhiêu sự tình kỳ quái, khó có thể giải thích được, dù có cố gắng suy nghĩ cũng không ra kết quả, vì vậy Quốc Vương Bệ Hạ dứt khoát không nghĩ thêm nữa, hắn sốt ruột muốn trở về Song Kỳ thành, vì vậy liền lập tức điều khiển thạch tọa đi ra khỏi Thiên Không Chi Thành.
Quay đầu nhìn lại, Thiên Không Chi Thành vẫn đẹp đẽ chấn động lòng người như trước.
- Tòa Thiên Không Chi Thành này thật sự là một chi thành của Chư Thần mà nhân loại khó có thể tưởng tượng được, trên đại lục Azeroth tuyệt đối không có tòa thành thứ hai như vậy, hắc hắc, nếu có thể đem tòa thành này nắm trong tay thì thật tốt quá, trước tiên tạm thời che dấu đi đã, đợi sau này có năng lực đủ để bảo vệ mình dưới mọi tình huống thì có thể đem toàn bộ con dân Hương Ba thành vào đây, sinh hoạt trong tòa thành phiêu phù trong không trung này, tuyệt đối là siêu thoát vượt lên toàn bộ đại lục, thành lập một đế quốc tinh nhuệ vô địch.
Tôn Phi nhịn không được mà bắt đầu tưởng tượng không thực tế…
Nhưng mà, làm hắn nghẹn họng trân trối chính là, ngay khi trong đầu hắn nảy ra ý niệm thì biến hóa kỳ dị lại xuất hiện…
Đột nhiên, một tầng bảo hộ trong suốt bắt đầu vô thanh vô tức dần dần hiện lên, cuối cùng tạo thành một màng ngọc lưu ly cực lớn, đem Thiên Không Chi Thành hoàn toàn bao phủ bên trong, tiếp theo là một trận rung đông, một giây sau tòa cự thành cứ như vậy mà tiêu thất ngay trước mắt Tôn Phi.
Đây là loại triệt để tiêu thất chứ không phải đơn giản là ẩn hình.
Cả tòa thành trực tiếp biến mất ngay trước mặt Tôn Phi, không biết là đã ẩn tới tầng không gian loạn lưu nào, giống như là bị trục xuất vậy, không để lại chút dấu vết nào, mặc cho ngươi dùng thủ đoạn nghịch thiên như thế nào, nếu như không có tọa độ không gian thì cũng không có cách nào tìm được.